Edit: Lạc Thần
Bởi vì cố kỵ lúc này đang ở Hồ Tộc, xác thực còn có rất nhiều chuyện quan trọng phải làm, cho nên Túc Ly Mị cũng không có giống như trước đây trắng đêm yêu thương nàng, trước khi nàng ngất xỉu để lại một tia khí lực cho nàng.
Quý Phi nhi thở phì phò từng ngụm từng ngụm, chôn ở trong ngực của hắn, xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên.
Vốn dĩ lúc này nàng phải ở gian phòng của mình ngủ cùng Mẫu Đơn, thế nhưng hiện tại bị hắn đưa đến nơi này, còn làm chuyện tình tu nhân như vậy. Hoàn hảo những người khác không biết, bằng không nàng không còn mặt mũi nhìn người nữa.
Túc Ly Mị buồn cười nhìn nàng: "Vợ chồng làm chuyện như vậy vốn là thiên kinh địa nghĩa, không có gì mà phải xấu hổ."
"Chàng còn nói." Nàng quả thực muốn trực tiếp chui đầu vào trong chăn.
"Được, không nói." Hắn đứng dậy, dùng khăn nhúng nước, muốn rửa sạch trên người nàng một chút.
Trước đây mỗi lần đều là sau khi nàng ngất xỉu mới làm, nhưng lần này nàng lại rất tỉnh táo, chuẩn bị xốc chăn của nàng lên, Quý Phi nhi xấu hổ không dám ngẩng đầu lên: "Không cần, thiếp tự mình làm là được rồi."
Hắn thản nhiên nhíu mày: "Như thế nào, chẳng lẽ nàng còn có sức lực? Xem ra vừa mới rồi vi phu còn chưa ra đủ sức, một khi đã như vậy, thì lại đến một lần nữa đi."
Lại đến một lần nữa, kia làm sao có thể, nàng liều mạng lắc đầu: "Đừng, thiếp mệt chết đi được, thật sự mệt chết rồi."
"Ta đây giúp nàng tẩy rửa thân thể một chút cho thật tốt, nàng cũng không thể cứ như vậy mà đi ngủ chứ?"
Quý Phi nhi không dám cự tuyệt, một cái là lại làm một lần nữa, một cái là để cho hắn giúp nàng rửa sạch thân thể nàng chỉ có thể chọn một, thì nàng chỉ có thể chọn cái sau.
Đây mới thật là một quá trình vô cùng dài lâu mà lại dày vò, Quý Phi nhi gắt gao nhắm mắt lại, thân thể đang run rẩy, cảm giác độ ấm trên mặt có thể nấu chín một quả trứng gà.
Cuối cùng rốt cuộc chấm dứt, nàng đỏ mặt tìm quần áo khắp nơi, muốn mặc quần áo, Túc Ly Mị lại ngăn trở nàng.
"Đừng mặc, ta cũng không muốn ôm quần áo ngủ."
"Thiếp...... Thiếp là chuẩn bị phải về phòng nha, nếu Mẫu Đơn tỉnh lại nhìn không thấy thiếp, nhất định sẽ kỳ quái."
Nghe được tên Mẫu Đơn, Túc Ly Mị không nhịn được chau mày: "Nàng ở chỗ này nghỉ ngơi thật tốt, chờ đến khi trời gần sáng, ta sẽ đưa nàng trở về."
Quý Phi nhi kéo chặt chăn trên người, cảm giác có chút ngượng ngùng và bất an: "Như vậy được không?"
"Có cái gì không được, hai ngày này chúng ta không thể ở cùng một chỗ thân thiết, chẳng lẽ nàng không nghĩ tới ta sao?"
"Khụ...... Này, tất nhiên là có, nhưng mà dù sao thì hiện tại cũng là thời kì hết sức đặc biệt, chờ hết thảy đi qua thì tốt rồi."
"Đúng, lần này sở dĩ ta đi theo nàng cùng lại đây, trừ bỏ cứu người, cũng là vì giải quyết chuyện của Hồ Tộc, không thể lại buông tha nữa. Hiện tại Mặc Uyên đang ở khắp nơi tìm ta, tuy rằng ta đã bày kết giới ở bốn phía yêu ma giới, nhưng mà trong thời gian quá dài cũng không lừa được hắn, chờ ta giải quyết Nguyệt Vô Tu, lập tức sẽ đi tìm Mặc Uyên làm một cái kết thúc."
Quý Phi nhi có chút khẩn trương, nàng thiếu chút nữa đã quên, còn một Mặc Uyên, còn có toàn bộ Tiên giới cùng hắn là địch.
Nàng vẫn đều trôi qua vô ưu vô lự, hắn cũng không ở trước mặt nàng nhắc tới việc này.
"Không phải chàng đã nói thiếp là Tử Huyên hay sao? Mặc Uyên chính là sư phụ thiếp, thiếp đi giải thích với hắn, để cho hắn không cần nhằm vào chàng, không cần đối địch với chàng."
"Không được, chuyện này không cần nàng quan tâm." Hắn lập tức ngăn cản: "Phi nhi, chuyện nàng trở về, ta không muốn làm cho bất luận kẻ nào biết, bởi vì ta thật sự chịu không nổi bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào."
"Nhưng hắn là sư phụ thiếp, hẳn là sẽ không hại thiếp nha."
Chính vì quan hệ như vậy, mới có thể làm cho hắn càng thêm lo lắng, hắn còn chưa biết rõ tình cảm mà Mặc Uyên đối với Tử Huyên rốt cuộc là cái dạng gì, vạn nhất Mặc Uyên đã biết thân phận của nàng, muốn mang nàng đi theo bên cạnh hắn, đó là chuyện hắn không thể thừa nhận nhất.
"Phi nhi, đáp ứng ta, chuyện này trăm ngàn lần nàng không cần xen vào, ta sẽ giải quyết tốt, giống như nàng nói, nàng là Quý Phi nhi, không phải Tử Huyên, nàng là thê tử của ta, ta vĩnh viễn cũng sẽ không để cho nàng rời khỏi ta."
Quý Phi nhi không hiểu vì sao hắn lại khẩn trương như vậy, chỉ nghĩ là Mặc Uyên kia thật sự quá lợi hại, cho nên vội vàng an ủi hắn: "Ừ, thiếp biết rồi, thiếp sẽ vĩnh viễn bồi ở bên cạnh chàng."
Hai người lẳng lặng ôm nhau trong chốc lát, Quý Phi nhi cảm giác mình không còn buồn ngủ nữa, hơn nữa chuyện của Mặc Uyên hiện tại nghĩ cũng có chút lâu dài, vẫn là nhanh giải quyết khốn cảnh trước mắt mới đúng chứ.
"Kỳ thật hiện tại thiếp thật sự đã rấtthỏa mãn, có phu quân tốt như chàng vậy, còn có hai bạn tốt như Mẫu Đơn và Mặc Tuyết, thật sự không dám yêu cầu chuyện xa vời nhiều hơn nữa."bg-ssp-{height:px}
Nghe được tên Mẫu Đơn, Túc Ly Mị lại là theo bản năng chau mày.
"Đúng rồi, chờ ngày mai thiếp sẽ nói cho Mẫu Đơn biết tin tức chàng không phải Thương Mặc Tuyết, ha ha, nếu nàng biết nhất định sẽ cô cùng kinh ngạc."
Cũng không nghĩ thế nhưng Túc Ly Mị lại ngăn cản: "Không được, không thể để cho nàng biết."
"Nhưng mà...... Mẫu Đơn là người một nhà của chúng ta nha, vì sao không thể nói cho nàng?"
Hiện tại nàng cảm thấy Mẫu Đơn đối nàng đặc biệt tốt, vì giúp cứu mẫu thân nàng, cũng không quan tâm đến nguy hiểm của bản thân cùng nàng đi vào yêu ma giới, nhưng mà nàng là tiên tử nha, nếu như bị Nguyệt Vô Tu phát hiện thân phận thật sự của nàng, nàng nhất định sẽ bị nắm đi hút khô tinh khí, thậm chí nàng còn có chút áy náy, thế nhưng còn giấu diếm nàng ta chuyện chính mình có khả năng chính là Tử Huyên, nếu có thể sớm một chút cùng tỷ muội nàng quen biết nhau, cũng là một chuyện thập phần tốt đẹp.
"Nàng cảm thấy con người Mẫu Đơn thế nào?"
"Thiếp nói, chàng thật sự kỳ quái nha, làm sao có thể hỏi dạng vấn đề này, Mẫu Đơn thế nào không phải chàng so với thiếp rõ ràng hơn sao? Tuy rằng thiếp không biết trước đây nàng ta cùng Tử Huyên thế nào, nhưng mà hiện tại thiếp cảm thấy nàng ta thật sự đối với thiếp rất tốt, làm điểm tâm thiếp thích ăn, còn theo giúp thiếp đến địa phươngnguy hiểm như vậy, thiếp thật tình coi nàng như hảo tỷ muội của thiếp."
Thần sắc Túc Ly Mị có chút phức tạp nhìn nàng, đột nhiên có chút không đành lòng nói với nàng những lời Mẫu Đơn đã nói cho nàng biết, nàng thích Mẫu Đơn như vậy, tín nhiệm nàng ta như vậy, nếu nàng biết những lời nói đó nhất định sẽ rất khó chịu, hắn biết nàng là thật tâm coi Mẫu Đơn như bằng hữu, không đành lòng làm cho nàng thất vọng, cho nên, vẫn là không nói.
Hắn cảm thấy Mẫu Đơn tốt, chính là thành lập dựa trên trụ cột nàng ta là bạn tốt của Tử Huyên, nhưng mà lúc chiều Mẫu Đơn tìm đến hắn, coi hắn trở thành Thương Mặc Tuyết, còn nói với hắn những lời đó, làm cho hắn thật sự cảm giác có chút không được cao hứng.
Để cho hắn khiếp sợ chính là, Thương Mặc Tuyết thế nhưng đem chuyện nàng chính là Tử Huyên nói cho Mẫu Đơn, cũng đúng, lấy tình cảm hắn đối với Mẫu Đơn quả thực mới có thể nói ra.
Này còn chưa tính, để cho hắn có chút không thể chịu đựng được chính là, nàng biết rõ Quý Phi Nhi là Tử Huyên, thế nhưng trong lời nói còn có thể nói ra nàng căn bản không phải là Tử Huyên, còn nói sở dĩ cùng Phi Yên làm tỷ muội tốt, cơ bản không phải xuất phát từ thật tình, chỉ là muốn điều tra nàng, hắn có chút không xác định rốt cuộc nàng ta nói những lời này là có ý tứ gì.
"Đứa ngốc nhỏ, về sau đừng quá dễ dàng tin tưởng người khác, trên thế giới này, trừ bỏ ta, người khác đều không cần đi tin tưởng."
Nàng chính là đơn thuần thiện lương như vậy, làm cho hắn không thể không lo lắng vì nàng, về sau hắn càng phải bảo vệ nàng thật tốt, đem nàng ở lại bên cạnh hắn chỗ nào cũng không cho đi.
Quý Phi nhi cười cười: "Đương nhiên thiếp biết chỉ có chàng đối với thiếp tốt nhất."
"Cho nên, coi như chuyện đêm nay đã làm không có phát sinh qua, coi như nàng căn bản không biết chuyện ta là Thương Mặc Tuyết, cũng đừng nói cho Mẫu Đơn, bớt được việc nàng ta đa nghi, cứ dựa theo kế hoạch chúng ta đã thương lượng tốt mà tiến hành, hiểu chưa?"
Tuy rằng trong lòng Quý Phi nhi đầy nghi hoặc, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
"Chàng cũng là vì suy nghĩ đến an nguy của Mẫu Đơn đúng không? Quả thực, này vốn không liên quan chuyện của nàng ta, nàng ta đến Hồ Tộc cũng đã rất nguy hiểm, nếu như bị Nguyệt Vô Tu phát hiện thân phận của nàng ta thì nguy rồi, cho nên vẫn là đừng cho nàng ta tham dự quá nhiều."
Nàng là đặt mình vào hoàn cảnh người khác vì Mẫu Đơn suy nghĩ, nhưng Mẫu Đơn lại...... Biểu tình Túc Ly Mị hiện lên vẻ lo lắng.
Mẫu Đơn, tốt nhất là trong lòng nàng ta còn có loại tình cảm tỷ muội cùng Tử Huyên, bằng không......
"Ừ, đúng vậy, chính là như vậy."
Quý Phi nhi trời sanh tính đơn thuần, khi nàng là Tử Huyên, rất tin Mẫu Đơn không nghi ngờ, coi nàng ta là tỷ muội tốt nhất, cuối cùng cũng không nghĩ rằng thế nhưng bị người mà mình tín nhiệm nhất phản bội. Hiện tại nàng vẫn chạy không thoát được số mệnh này sao?
"Đúng rồi, Tiểu Bạch, chàng nên biết, chuyện Thương Mặc Tuyết thích Mẫu Đơn chứ? Thiếp vẫn cảm thấy hai người bọn họ thực xứng đôi, nếu thật sự có thể ở cùng nhau, vậy cũng tốt. Đến lúc đó chúng ta chính là hai đôi rồi, quá hoàn mỹ rồi." Thế nhưng nàng còn quan tâm đến chung thân đại sự của Mẫu Đơn như vậy.
Nói đến chuyện này, hắn không khỏi nghĩ đến việc Thương Mặc Tuyết đã nói chân tướng cho Mẫu Đơn, Mẫu Đơn cũng biết, thế nhưng còn có thể làm bộ như không có việc gì cái gì cũng không biết, mà hắn còn tiếp tục gạt tiểu nữ nhân, Mẫu Đơn có thể đối chuyện này sinh ra cái gì bất mãn hay không?
Hắn nghĩ nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy, quan hệ trong đó khó có thể nắm lấy, phức tạp nhất, đó là nhân tâm.
"Đó là chuyện của hai người bọn họ, duyên phận đến tự nhiên sẽ gặp cùng một chỗ, nàng quan tâm cũng không có chỗ dùng." Hắn không có nói cho Quý Phi nhi biết chuyện Mẫu Đơn đã biết thân phận của nàng, sự tình cũng đã như vậy, nếu nói nữa, nhất định sẽ càng loạn? Trở về cũng không tính đi chất vấn Thương Mặc Tuyết, hắn biết hắn ta cũng không phải cố ý.
Chuyện tình cảm ai cũng không thể khống chế, thật giống như năm đó hắn vì Tử Huyên không tiếc giết lên tiên giới, so sánh với nhau, Thương Mặc Tuyết nói chuyện này cho Mẫu Đơn biết, có vẻ thực bé nhỏ không đáng kể, chỉ hy vọng Mẫu Đơn có thể giữ kín bí mật này, không cần lại nói cho những người khác, cho dù nàng ta thật sự cảm thấy Phi Yên không phải Tử Huyên, đó cũng là một chuyện tốt.
"Nhưng mà...... Thiếp cảm thấy Mẫu Đơn nàng ta đối với Mặc Tuyết cũng không phải không có cảm giác nha? Thiếp thấy lần này nàng ta vẫn là không cần lại quay về Tiên giới, trực tiếp gả cho Mặc Tuyết thì tốt lắm, vừa nghĩ tới nàng ta phải rời khỏi thiếp còn có chút luyến tiếc đấy."
Túc Ly Mị nhíu nhíu mày: "Không được, Mẫu Đơn là người tiên giới, tiên quy giới luật rất tàn khốc nghiêm khắc, nếu nàng ta bị phát hiện, kết cục nhất định thực thảm, chỉ là nói cũng kỳ quái, nàng ta ở yêu ma giới lâu như vậy cũng chưa tính trở về, chẳng lẽ nàng ta không sợ sẽ bị Tiên giới phát hiện sao?"
"Ai nha, đừng nói nữa, thiếp có chút mệt rồi, vẫn là mau ngủ đi!" Nàng đánh gãy nghi ngờ của hắn, đánh một cái ngáp miễn cưỡng.