Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Beta: Thảo My
Lúc này, Mẫu Đơn đi vào thấy dáng vẻ Tố Hoa lúc này, bộ mặt đều có vẻ lo lắng.
"Vương phi thế nào rồi?"
Quý Phi Nhi cũng không khống chế nổi sự căm hận trong lòng nữa: "A...... Thế nào? Mẫu thân của ta biến thành bộ dáng như bây giờ, sao ngươi có thể không biết xấu hổ đến hỏi như vậy."
Nàng không muốn đối xử với Mẫu Đơn như vậy, nhưng nhớ lại lúc Liễu Nhứ chết thảm, còn có đáng lẽ có thể thuận lợi cứu Tố Hoa ra, nhưng vì Mẫu Đơn mật báo mà trở nên như vậy, nghĩ đến bộ dáng yếu ớt của mẫu thân vừa bị độc phát, nàng vô cùng đau lòng, cũng không quan tâm tới thái độ lúc này.
"Có ý gì hả?" Mẫu Đơn nhìn nàng một cách vô tội: "Phi Nhi, sao ta nghe không hiểu lời ngươi nói?"
"Ngươi cũng đừng giả bộ nữa, ta phải nói sự thật ra ngươi mới cam tâm sao? Nhìn đi, mẫu thân của ta sắp không xong rồi, trong lòng ngươi chưa từng có một chút xíu cảm giác tội lỗi nào, còn ở nơi này giả bộ người tốt cái gì?" Nhìn dáng vẻ Quý Phi Nhi tức giận và vẻ mặt lạnh lẽo của Túc Ly Mị, trong lòng Mẫu Đơn cảm thấy nặng nề.
Chẳng lẽ chuyện nàng đi tìm Nguyệt Vô Tu bị bọn họ biết được?
Đáng chết, bọn họ lại theo dõi nàng! Chỉ là, nàng tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
"Phi Nhi, vương phi biến thành bộ dạng này, ta cũng rất khổ sở, chỉ cần có thể cứu nàng, ta nguyện ý hy sinh tính mạng của mình, ta biết rõ vì quá đau đớn nên ngươi mới có thể nói ra lời như vậy, ta không trách ngươi."
"Mẫu Đơn, ta thật sự không nghĩ tới, bây giờ ngươi sẽ trở nên dối trá như vậy, rõ ràng là ngươi mật báo cho Nguyệt Vô Tu, làm hại mẫu thân của ta chịu khổ vì thủ đoạn thâm độc của bọn họ, ta vẫn tin tưởng ngươi, coi ngươi như tỷ muội tốt của ta, ngươi lại phản bội chúng ta như vậy."
Vẻ mặt Mẫu Đơn vô cùng khiếp sợ: "Ngươi...... Ngươi nói cái gì? Ta làm sao có thể phản bội các ngươi chứ?"
"Nếu như không phải ta tận mắt thấy ngươi lén lén lút lút thừa dịp thị vệ không có ở đây đi tìm Nguyệt Vô Tu, chỉ sợ bây giờ ta vẫn còn tin tưởng ngươi vô tội." Quý Phi Nhi vô cùng đau lòng, làm cho nàng đau lòng nhất chính là bị chính người mình tin tưởng phản bội.
Sắc mặt Mẫu Đơn rốt cuộc trắng bệch: "Các ngươi đều biết?"
"Mẫu Đơn, ta thật sự vô cùng thất vọng về ngươi, cho dù tất cả mọi người phản bội ta, ta cũng tuyệt đối không ngờ người này sẽ là ngươi."
"Không...... Không phải như vậy, ta không có......"
"A...... Chứng cứ đều đặt ở trước mắt, ngươi còn muốn nguỵ biện sao? Ta không bao giờ tin ngươi nữa!"
"Phi Nhi, ngươi nghe ta giải thích đã!" Nàng tiến lên muốn kéo tay Quý Phi Nhi, lại bị nàng một phen hất ra, Mẫu Đơn lảo đảo một bước, sau đó lập tức té ngã trên đất, phun ra một búng máu.
Quý Phi Nhi giật mình, chuyện gì xảy ra thế này?
Túc Ly Mị nhíu mày một cái, như thế nào cảm thấy...... Dáng vẻ nàng giống như bị trọng thương?
Mẫu Đơn bò đến bên chân của Quý Phi Nhi một cách khó khăn, kéo làn váy của nàng: "Phi Yên, tin tưởng ta, ta tuyệt đối sẽ không tổn thương ngươi, tin tưởng ta......"
Nói xong câu đó, nàng yếu đuối hôn mê bất tỉnh.
Mặc dù hành động làm việc của nàng vô cùng thất vọng, nhưng nhìn về mặt tình cảm lúc trước nàng cũng không muốn nhìn nàng ta gặp chuyện không may, cho nên Quý Phi Nhi vội vàng lo lắng ngồi xổm xuống tra xét tình huống của nàng.
"Mẫu Đơn, ngươi làm sao vậy?"
Nhưng Mẫu Đơn đã ngất đi, sắc mặt trắng bệch, còn có tia máu ở khóe miệng rất rõ ràng chứng minh không phải nàng giả bộ.
"Làm thế nào bây giờ? Mẫu Đơn giống như có cái gì không đúng, Tiểu Bạch, chàng tới xem nàng đi." Hết cách rồi, mạng người quan trọng, coi như Mẫu Đơn thật sự làm ra chuyện phản bội các nàng, nàng cũng không nghĩ muốn cho nàng ta chết.
Túc Ly Mị đành phải đi tới, đơn giản nhìn một chút, vẻ mặt của hắn có chút nặng nề: "Nàng bị trọng thương."
"Cái gì? Tại sao lại bị thương, ai có thể đánh nàng thành bộ dáng này?" Nếu như là Nguyệt Vô Tu vậy thì không khả năng, không phải bọn họ quan hệ hợp tác sao?
Một bên Tố Hoa ngàn cân treo sợi tóc, một bên Mẫu Đơn lại có vấn đề, hết cách rồi, trước tiên đỡ Mẫu Đơn vào trong phòng đã, một lần nữa bàn bạc lại.
Mới vừa di chuyển thân thể Mẫu Đơn, đột nhiên có một bình nhỏ màu xanh dương từ ống tay áo nàng rơi xuống, lăn mấy vòng trên mặt đất, vừa đúng lúc lăn đến chân của Túc Ly Mị.
Quý Phi Nhi và thị nữ cùng nhau đỡ Mẫu Đơn vào phòng của nàng, chờ thời điểm nàng trở lại, thấy Túc Ly Mị cầm một bình nhỏ nghiên cứu ở đó, bên trong có một viên đan dược màu vàng, lúc trước không để ý hỏi cái kia là cái gì, nàng có chút lo lắng cho Mẫu Đơn.
"Tiểu Bạch, Mẫu Đơn có sao không? Ta đã cho người đi gọi ngự y rồi, không biết tại sao nàng lại như vậy, lúc ra cửa không phải vẫn còn tốt sao, như thế nào đột nhiên bị thương nghiêm trọng như vậy? Ai...... Coi như nàng làm chuyện không thể tha thứ được, ta cũng không thể trơ mắt nhìn nàng chết, dù là vì Mặc Tuyết, Mặc Tuyết thích nàng như vậy, nếu biết nàng biến thành bộ dáng này nhất định sẽ rất thương tâm."
Túc Ly Mị không nghe nàng nói gì cả đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, lần trước không phải trưởng công chúa đã nói với nàng về thuốc giải Tầm Diệt sao, Nàng còn nhớ không? Bà ta nói thuốc giải có hình dáng gì?"
"Chuyện này...... Trưởng công chúa nói thật lâu trước kia có một lần thấy Nguyệt Vô Tu cầm thuốc giải ra ngoài, là thuốc giải độc màu vàng, nàng từng hiếu kỳ hỏi qua, nhưng Nguyệt Vô Tu lại nói đây là thuốc giải chí bảo của Hồ Tộc, trừ vương thượng và vương hậu, những người khác không có tư cách biết được."
Túc Ly Mị đưa bình nhỏ ra trước mặt nàng: "Đây là từ trên người Mẫu Đơn rớt xuống."
"Cái gì?" Quý Phi Nhi vội vàng nhận lấy, đổ thuốc bên trong ra: "Chuyện này...... Đây là cái gì?"
"Ta hoài nghi, đây chính là thuốc giải Tầm Diệt."bg-ssp-{height:px}
"Không thể nào? Thuốc giải...... Làm sao có thể ở trên người Mẫu Đơn?"
"Ta cũng có chút nghi ngờ, theo tính tình của Nguyệt Vô Tu, coi như hắn và Mẫu Đơn thông đồng, cũng sẽ không dễ dàng giao thuốc giải ra đây chứ?"
Quý Phi Nhi mặt liền biến sắc: "Nếu như đây là thuốc giải thật sự, vậy chúng ta có phải hiểu lầm Mẫu Đơn hay không, nàng đi tìm Nguyệt Vô tu căn bản không phải vì thông đồng với hắn mà là khuyên hắn giao ra thuốc giải?"
"A...... Nàng đừng ngây thơ như vậy, chẳng lẽ Nguyệt Vô Tu vì mấy câu nói của Mẫu Đơn mà ngoan ngoãn giao thuốc giải ra đây chắc? Có lẽ đây không phải là thuốc giải Tầm Diệt, chỉ là thuốc bình thường mà thôi."
"Vậy cũng chỉ chờ Mẫu Đơn tỉnh mới có thể hỏi nàng một chút, nếu quả thật là chúng ta hiểu lầm nàng, vậy ta nhất định sẽ rất tự trách."
Lúc này, đột nhiên có thị vệ ở cửa báo cáo, Túc Ly Mị cho người ta đi vào.
"Đế quân, đế hậu, không xong rồi, tiền nhiệm hồ vương Nguyệt Vô Tu và vương hậu Lam Nguyệt đã chết ở trong tẩm cung."
"Ngươi nói cái gì? Chết?" Quý Phi Nhi sợ hãi kêu.
"Chết thế nào?" Túc Ly Mị cau mày, có chút cảm giác không đúng lắm.
"Lúc đế quân đế hậu quay về, thì bị trúng độc mà chết, về phần là độc gì, thuộc hạ cũng không tra ra được, xem ra bọn họ sợ tội nên tự tử." Bọn thuộc hạ tra được tình huống báo cáo cặn kẽ.
Chuyện này...... Cũng có chút kỳ quái.
Trước hừng đông Mẫu Đơn đi tìm bọn họ, Nguyệt Vô Tu chết trước khi Mẫu Đơn đến hay là sau khi nàng đi mới chết đây? Trong bình sứ này không phải thuốc giải chứ?
"Có tra ra bọn họ chết lúc nào hay không?"
"Trễ nhất cũng sẽ không vượt qua ba canh giờ."
Nói như vậy, chứng minh là Mẫu Đơn đi tìm họ sau đó mới chết, có phải đã nói lên bọn hắn chết có liên quan đến Mẫu Đơn hay không, hoặc là nói bọn họ bị Mẫu Đơn hại chết?
"Tiểu Bạch...... Chàng nói, có phải là Mẫu Đơn giết bọn họ hay không? Không biết làm sao, ta vẫn còn hoài nghi, nhưng có chút không nghĩ ra tại sao nàng phải làm như vậy, Nguyệt Vô Tu khẳng định phải chết, nhưng mà nàng lại giết bọn họ trước một bước, có phải nói nàng muốn che giấu chuyện gì hay không?"
Túc Ly Mị gật đầu một cái: "Ta cũng nghĩ như vậy, vết thương trên người Mẫu Đơn, chắc là do Nguyệt Vô Tu làm đi, cho nên Mẫu Đơn mới giết bọn họ."
"Nhưng không phải Nguyệt Vô Tu đã bị ngươi đánh trọng thương rồi sao?"
"Dù nói thế nào, hắn cũng là Hồ vương, có tu vi trên vạn năm, căn cơ vững chắc, hắn muốn đối phó với Mẫu Đan, cũng không khó."
Quý Phi Nhi hoàn toàn nghĩ không thông: "Bây giờ, chỉ chờ Mẫu Đơn tỉnh lại, mới có thể biết chân tướng trong miệng nàng."
"Đế quân, thi thể Hồ vương và vương hậu nên xử lý như thế nào?" Bọn họ chết rồi, cũng không thể một mực đặt ở đấy nữa, với lại Nguyệt Vô Tu là tội nhân của ma giới, dù thế nào cũng phải vụt roi trên thi thể cảnh cáo chứ.
Thật ra thì việc bọn họ chết, trong lòng Túc Ly Mị vẫn có chút nghi ngờ.
Theo tính cách của Nguyệt Vô Tu, loại người này cho dù cá chết lưới rách cũng phải liều mạng đến hơi thở cuối cùng, khả năng hắn tự sát cũng không lớn, nhưng nếu như nói Mẫu Đơn giết chết bọn họ cũng có chút kỳ quái, rốt cuộc Mẫu Đơn lấy phương pháp gì lại có thể làm cho hắn ngoan ngoãn uống thuốc độc, tại sao cuối cùng nàng lại bị thương?
Hắn muốn tự mình đi điều tra một phen, nhưng nhìn tình hình hiện tại ở chỗ này, Quý Phi Nhi khẳng định không xử lý được, hơn nữa nói không chừng sẽ có nguy hiểm mà hắn không biết, hắn không thể rời khỏi nàng vào lúc này.
"Để y như trước đi, trông thi thể của bọn họ thật kỹ, đợi Bổn vương tự mình định đoạt sau."
"Dạ!"
......
Tố Hoa đã rơi vào trạng thái hôn mê, hơi thở của nàng rất yếu ớt, lúc nào cũng có thể bị mất mạng.
Túc Ly Mị luôn dùng hạt châu của bản thân kéo dài hơi thở nàng, mới không chết, nhưng nếu như không có thuốc giải, cũng không chống đỡ được bao lâu.
Nhìn bình nhỏ màu xanh dương, cũng không biết có phải thuốc giải hay không, hiện nay, chỉ có chờ Mẫu Đơn tỉnh lại mới có thể biết chân tướng.
Ngự y tra xét thương thế Mẫu Đơn sau đó vội vàng tới đây hồi báo.
"Đế quân, đế hậu, Mẫu Đơn cô nương bị nội thương rất nặng, sợ rằng...... Sẽ ảnh hưởng đến tính mạng."
"Lúc nào nàng ta có thể tỉnh lại?" Đây mới là vấn đề mấu chốt nhất, bởi vì Tố Hoa đã không kiên trì được bao lâu nữa rồi.
"Chuyện này...... Thương thế Mẫu Đơn cô nương nghiêm trọng, thần thật không có biện pháp nói chính xác."
Quý Phi Nhi vội vàng kéo ống tay áo của hắn: "Tiểu Bạch, ta biết rõ chàng pháp lực rất cao, nếu như chàng vận ít chân khí giúp nàng ta chữa thương, có phải nàng rất nhanh tỉnh lại hay không, hơn nữa mặc kệ như thế nào Mẫu Đơn không thể bị chết được!"
Biện pháp này là có thể, nhưng Mẫu Đơn là một kẻ phản bội, lại muốn để cho hắn tự mình chữa thương cho nàng? Túc Ly Mị nhất định là không muốn, cho nên không chút do dự liền cự tuyệt.
"Ai, bây giờ không phải là thời điểm tức giận, nếu như Mẫu Đơn bất tỉnh, chúng ta cũng không có biện pháp biết rõ chân tướng, ta đồng ý với chàng, nếu lần này Mẫu Đơn thật sự phản bội chúng ta, vậy ta tuyệt đối không tha thứ cho nàng, chàng nói cái gì chính là cái đó như vậy được không?"