Ác Quỷ Máu ngồi nhâm nhi một tách trà, hai mắt lơ đễnh nhìn lên bầu trời.
Kim Bình ngồi bên cạnh nó, nàng đang dùng những ngón tay chạm lên cây đàn ngọc của mình, tấu lên một khúc cầm du dương.
Vừa nghe mỹ nhân chơi đàn, vừa nhìn ngắm mây trời, cuộc sống của Ác Quỷ Máu tạm thời buông lõng, tận hưởng sự an nhàn vui vẻ.
"Tinh...!Tang...!Tinh...!Tang...!" - Âm thanh dây đàn vang lên réo rắt vui tai, Kim Bình chấm dứt khúc đàn bằng một nốt trầm.
"Phu quân, chàng xem khúc này như thế nào? Thiếp vừa mới nghĩ ra đó." - Mỹ nhân tựa đầu vào vai sắc quỷ, nét mặt của nàng rạng rỡ tươi sáng, giống như biến thành thanh xuân thiếu nữ.
"Ha ha, chỉ cần là do nàng chơi thì khúc nào ta nghe cũng cảm thấy hay." - Ác Quỷ Máu cười nói, bàn tay khẽ vuốt ve gương mặt mỹ nhân.
Bỗng từ phía xa xa có một cô gái mặc váy màu xanh lục đi lại gần Ác Quỷ Máu, trên vai nàng còn có một con rắn trắng quấn quanh.
"Thi Thi! Nàng tỉnh dậy rồi sao?" - Ác Quỷ Máu vừa nhìn thấy người vợ nhỏ liền cười vui vẻ, dùng tay ôm nàng vào lòng, cùng nàng hôn môi để cho nàng hấp thu năng lượng.
Long Nữ khẽ búng người từ vai Thi Thi nhảy qua vai của Ác Quỷ Máu, nàng dùng móng vuốt nhỏ xíu cào vào mặt nó.
"Ngươi là đồ dối trá! Nói ta ngủ vài tháng thì ngươi sẽ gọi ta dậy ăn cá, nhưng rốt cuộc có thấy con cá nào đâu." - Long Nữ tức giận nói.
"Thực xin lỗi, là ta tính toán sai lầm, mấy con cá kia âm hiểm vô cùng, thay vì tấn công Thương Hải Thành thì chúng dùng kế nghi binh rồi tấn công những nơi khác." - Ác Quỷ Máu vuốt ve đầu rắn, đem Long Nữ dỗ dành.
"Ta không cần biết! Long Nữ đói! Long Nữ cần được cho ăn!" - Long Nữ mè nheo, cái đầu rắn liên tục cọ xát vào mặt sắc quỷ.
Ác Quỷ Máu cũng cảm thấy bất lực, Long Nữ được ăn no thì sẽ rất ngoan, nó có đi lừa gạt nữ nhân nàng cũng chẳng nói gì.
Nhưng mỗi khi đói thì sẽ rất táo bạo, thậm chí cùng Ác Quỷ Máu nổi lên xung đột.
"Nàng lại nhẫn nhịn ba năm, Linh Tộc và Hải Tộc đã kết thù, ba năm nữa chúng sẽ ra biển đánh cá, chúng ta đi sau nhặt xác Hải Thú là được rồi, lúc đó nàng có thể ăn no căng bụng." - Ác Quỷ Máu cố gắng dỗ ngọt.
"Không! Nếu ngươi không nuôi ta được thì thả ta ra! Long Nữ tự mình đi kiếm ăn, ăn no ta sẽ trở về tìm ngươi." - Long Nữ lắc đầu quầy quậy.
Ác Quỷ Máu im lặng một hồi, nó đương nhiên sẽ không để Long Nữ tự mình đi kiếm ăn, nàng nhất định sẽ biến thành Ác Quỷ rồi đi đồ thành diệt môn.
Sau đó bị vô danh nữ thần tóm lấy ném sang thế giới khác.
Lúc đó muốn tìm nàng về cũng không được.
"Được rồi, ta dẫn nàng đi săn, nhưng lần này không phải săn yêu thú mà là săn người." - Mắt Ác Quỷ Máu biến thành màu đỏ, âm thanh của nó trở nên rờn rợn.
"Phu quân..." - Kim Bình thấy Ác Quỷ Máu dùng một loại ngôn ngữ quái dị để nói chuyện với một con rắn thì lo lắng hỏi.
"Để ta giới thiệu với nàng, đây là Thi Thi, còn đây là Long Nữ, họ đều là nữ nhân của ta.
Thi Thi bình thường sẽ không nói chuyện, còn Long Nữ thì nàng không nên nói chuyện với nàng ấy."
"Còn đây là Kim Bình Nhi."
Kim Bình trong lòng cảm thấy rất lạ, phu quân của nàng vì sao lại yêu một cỗ cương thi và một con rắn, nhưng ngoài mặt nàng tươi cười niềm nở.
"Kim Bình gặp qua hai vị tỷ tỷ." - Kim Bình cất tiếng chào hỏi, nhưng Thi Thi và Long Nữ không trả lời nàng.
"Nàng đừng để ý, họ chỉ là không thích nói chuyện thôi, ngay cả ta Thi Thi cũng rất ít khi nói, nàng ấy chỉ gật đầu hoặc lắc đầu." - Ác Quỷ Máu giải thích.
"Bây giờ ta đưa nàng trở về, đem cái tên trượng phu kia của nàng giết chết, từ nay nàng sẽ thực sự là nữ nhân của ta." - Ác Quỷ Máu trong mắt lóe lên một tia độc ác.
"Hay là thôi đi, thiếp bây giờ chỉ muốn sống ở trong này, không muốn quay về gặp mặt lão ma nữa." - Kim Bình khẽ lắc đầu.
"Ác Quỷ Máu ta đã hứa nhất định sẽ làm, tên khốn đó dám dùng nàng như công cụ mua vui, chà đạp thân thể của nàng.
Ta nhất định sẽ để hắn chịu đau khổ dày vò, sống không được chết cũng chẳng xong."
"Còn nàng chỉ cần làm theo lời ta nói là được."
Ác Quỷ Máu nói xong liền ghé sát vào tai Kim Bình thì thầm to nhỏ, sắc mặt mỹ nhân khẽ biến đổi, ban đầu có chút lo lắng nhưng chỉ lát sau lại ửng đỏ.
"Thiếp hiểu rồi, nếu chàng muốn như vậy thì thiếp sẽ làm theo lời chàng." - Kim Bình gật đầu ưng thuận.
Ác Quỷ Máu vung tay lên xé rách không gian, nó hai tay ôm lấy Thi Thi và Kim Bình nhảy qua vết rách.
Khoảng cách từ Nhật Nguyệt Môn đến Âm Dương Tông cũng không xa, chỉ mất ba ngày đường.
Âm Dương Tông có tên gọi đầy đủ là Âm Dương Hợp Hoan Tông, một trong Ma Đạo Lục Tông, thực lực tông môn vô cùng cường thịnh.
Chỉ tính riêng Độ Kiếp kỳ tu sĩ đã hơn năm mươi người, nếu tính luôn khách khanh trưởng lão thuộc các môn phái phụ thuộc thì lên đến hơn trăm, tổng thực lực gần như gấp đôi các tông môn bình thường khác.
Bởi vì là song tu môn phái nên Âm Dương Tông có đến hai vị tông chủ, kẻ thứ nhất có tên là Vô Cực Ma Tôn, nhưng bình thường mọi người đều gọi hắn là Dâm Hoàng, là một cái cự kiêu ma đầu đã sống hơn chín vạn năm, bởi vì ngày Độ Kiếp sắp đến nên hơn vạn năm gần đây hắn chỉ lo bế quan tu luyện, rất ít khi nhúng tay chuyện trong môn phái.
Người còn lại gọi là Yêu Hậu, là một cái nữ nhân phong tình vạn chủng, dâm đãng phóng túng vô cùng.
Nàng ta thích nhất chính là trần truồng đi qua đi lại trong môn phái, dùng thân thể nảy nở câu dẫn các đệ tử.
Nếu thấy ai hợp mắt nàng ta cũng không ngại cùng kẻ đó ân ái một hồi, chỉ là kết cục của mấy tên đó đều rất thê thảm, nhẹ thì bị hút sạch tu vi, nặng thì tinh tẫn thân vong chết dưới hoa mẫu đơn.
Vậy nên các nam đệ tử đều đối với vị Tông Chủ dâm đãng này vừa yêu vừa hận, trong lòng thì thèm khát muốn được leo lên người nàng ta chơi một lần, nhưng lại vì sợ mất đi mạng nhỏ nên mỗi lần thấy Yêu Hậu thân thể đều run lên, tìm cách chạy trốn khỏi ánh mắt của nàng.
Hôm nay bên trong Âm Dương Tông vô cùng náo nhiệt, các đệ tử trong phái ngày thường đều bế quan tu luyện, nhưng bây giờ đều xuất đầu lộ diện.
Bởi vì tất cả đều tu luyện song tu công pháp có tác dụng dưỡng nhan định dung, nên nữ thì xinh đẹp dịu dàng, nam thì anh tuấn tiêu sái.
Phía bên ngoài sơn môn là một hàng dài đến mấy ngàn người đang xếp hàng, tất cả những người này bề ngoài đều rất trẻ, chỉ từ mười ba đến hai mươi tuổi, tuổi thọ thật sự cũng đều dưới năm trăm năm, so với tuổi thọ dài hàng ngàn hàng vạn năm của Cổ Ma Tộc thì năm trăm tuổi chỉ là thiếu niên, tu vi phần lớn là Ma Anh kỳ hoặc Hóa Thần Kỳ.
Đây chính là những người đang muốn xin gia nhập Âm Dương Tông.
Ác Quỷ Máu bởi vì muốn dò la tình hình trước nên tạm thời để cho mấy vị nữ nhân ở lại bên trong bí cảnh, còn nó thì một mình thăm dò Âm Dương Tông.bg-ssp-{height:px}
Khi thấy hàng người toàn nam thanh nữ tú đang đứng giữa trời nắng thì hết sức hiếu kỳ.
Nó đem áo choàng cởi bỏ, vờ như là khách đi ngang qua tiến đến lại gần một gã ăn mặc như thư sinh bắt chuyện.
"Người anh em, vì sao ở đây có nhiều người xếp hàng quá vậy?"
Gã thư sinh quay sang nhìn, hắn dùng thần thức quét qua người sắc quỷ, nhưng lại không phát hiện ra ma lực dao động, sắc mặt hơi khẽ biến.
Việc này đại biểu kẻ trước mặt không có tu vi, hoặc là thực lực cường đại vượt xa hắn.
"Tiền bối không biết sao? Hôm nay là đại bỉ của Âm Dương Tông, một trăm năm mới có một lần." - Gã thư sinh niềm nở tươi cười đáp lời, ý niệm tôn kính cường giả đã ăn sâu vào đầu óc Cổ Ma Tộc.
"Đại bỉ là cái gì?" - Ác Quỷ Máu lại hỏi tiếp.
Gã thư sinh ngẩn ra, giống như vừa nghe một câu hỏi hết sức ngu xuẩn, trong lòng có chút xem thường nhưng hắn cũng không dám thể hiện ra ngoài.
"Đại bỉ là lễ hội lớn, Âm Dương Tông trong một tuần sẽ chiêu thu đệ tử, chỉ cần dưới năm trăm thọ niên, tu vi trên ma anh kỳ thì đều có thể tham gia.
Nếu may mắn thì sẽ được môn phái thu nạp làm đệ tử, còn không thì cũng được hưởng phúc một phen." - Gã thư sinh cười cười, trong ánh mắt xuất hiện một tia dâm ý.
"Hưởng phúc? Nói rõ ra một chút đi." - Ác Quỷ Máu nghe xong liền cảm thấy thú vị, cái loại phúc lợi gì mà có nhiều người muốn hưởng như vậy.
"Tiền bối, thứ này không thể nói bằng miệng được, nếu ngài không phiền tiểu bối xin được dùng truyền âm thuật." - Gã thư sinh ngó trước ngó sau, khẽ hạ thấp giọng.
Việc truyền âm vào tai tu sĩ có tu vi cao hơn bị xem là bất kính, vậy nên gã thư sinh mới phải xin phép trước.
"Tốt!" - Ác Quỷ Máu gật đầu.
"Bẩm tiền bối, Âm Dương Tông thu đồ đệ dựa trên nhan trị và tu vi, tức là càng xinh đẹp càng mạnh thì càng được coi trọng.
Vậy nên đệ tử trong phái đều là mỹ nam mỹ nữ, trong trăm người chọn một."
"Trong quá trình kiểm tra tư chất và tu vi các vị sư tỷ trong phái sẽ dùng thân thể của mình làm dụng cụ đo khảo nghiệm.
Hay nói đơn giản hơn chính là có thể chơi bọn họ một lần, hưởng thụ thân thể của mỹ nhân miễn phí.
Phải biết bình thường muốn qua đêm với bọn họ phải tiêu phí vài ngàn linh thạch, phúc lợi này không nhỏ a." - Sắc mặt gã thư sinh biến thành bỉ ổi hèn mọn.
"Vậy mấy thiếu nữ kia thì sao?" - Ác Quỷ Máu chỉ tay vào đám nữ tu sĩ.
"Bọn họ cũng đều là sắc nữ, muốn cùng mấy vị sư huynh anh tuấn lên giường."
Ác Quỷ Máu nghe xong câu trả lời thì rất hài lòng, ném cho gã thư sinh vài viên ma thạch rồi tiến lên phía trước đoàn người.
Khi lên đến trên cùng thì nó phát hiện đoàn người tham dự khảo thí chia làm bốn nhóm, nhóm thứ nhất có tu vi Ma Anh kỳ, số lượng cũng đông đảo nhất.
Ba nhóm còn lại lần lượt là Hóa Thần kỳ, Phân Thần kỳ, Pháp Tướng kỳ.
Trong đó nhóm có tu vi Pháp Tướng kỳ chỉ có duy nhất một cô gái đang đứng.
Ác Quỷ Máu cũng tự ước lượng tu vi của mình, sau khi làm chủ bí cảnh thì tu vi của nó lúc không hóa quỷ sẽ là Hạch Tâm kỳ nhất giai, cũng tương đương với Pháp Tướng sơ kỳ của Cổ Ma Tộc, nó liền tiến lại gần thiếu nữ đang đứng một mình.
Hành động của nó thu hút rất nhiều sự chú ý của những người xung quanh, khiến họ xì xào bàn tán.
"Tên kia là đi nhầm chỗ sao?"
"Hình như không phải, ta không nhìn ra được tu vi của hắn, có lẽ thực sự là cao thủ Pháp Tướng kỳ."
"Pháp Tướng kỳ dưới năm trăm tuổi? Không phải chỉ có Bạch Yên cô nương mới có thực lực này sao? Từ bao giờ lại có thêm một người vậy?"
"Cũng có thể là mạo danh, hoặc là hắn đã hơn năm trăm tuổi, nhưng vẫn muốn đến thử vận may.
Ta nghĩ cao thủ Pháp Tướng kỳ chỉ cần không quá năm ngàn tuổi thì Âm Dương Tông đều sẽ thu nhận."
Âm thanh xì xào bàn tán khiến cô gái tên Bạch Yên quay đầu lại nhìn.
Nàng toàn thân mặc váy trắng, trên mặt đeo mạng che mặt, dù không nhìn rõ dung mạo Ác Quỷ Máu cũng có thể biết nàng rất xinh đẹp, chính là dạng thiên tài ngàn năm có một được các tông môn dốc sức bồi dưỡng.
"Vị ca ca này, huynh thực sự chưa đến năm trăm tuổi sao? Vì sao ta không thể cảm nhận được ma lực của huynh?" - Bạch Yên mở miệng bắt chuyện, việc đứng đợi lâu khiến nàng buồn chán.
"Ta khoảng hơn bốn trăm tuổi đi." - Ác Quỷ Máu trả lời, toàn thân nó bốc lên huyết quang tạo ra uy áp tương đương với Pháp Tướng sơ kỳ.
Hành động của Ác Quỷ Máu càng khiến tiếng xì xào bàn tán nhiều hơn.
"Vừa nãy tiểu muội bất kính, cũng không phải là nghi ngờ huynh.
Chỉ là thiên tài Pháp Tướng kỳ quá hiếm gặp, ai ai cũng nổi danh một vùng, huynh lại không có tiếng tăm gì nên mới khiến muội tò mò."
"Hơn nữa huynh giống như là Huyết Ma Tộc, vì sao không ứng tuyển Huyết Ma Môn hoặc Ngũ Ma Tông? Tu luyện công pháp phù hợp nhất mới là con đường đúng đắn." - Bạch Yên có hảo ý nhắc nhở Ác Quỷ Máu, nàng cho rằng tên này bởi vì ham mê nữ sắc nên mới muốn gia nhập Âm Dương Tông.
"Khục...!Đa tạ ý tốt của nàng.
Vậy vì sao nàng lại muốn gia nhập Âm Dương Tông? Ta xem thân thể của nàng vẫn còn trong sạch, khảo thí nhập môn sẽ phải song tu với trưởng lão trong phái, nàng không sợ ô uế thân thể hay sao?" - Ác Quỷ Máu hỏi ngược lại, với kinh nghiệm nhiều năm đi lừa gạt nữ nhân, nó chỉ nhìn qua liền biết ai còn trong sạch ai không còn.
Bạch Yên nghe xong liền tức giận dậm chân, nàng là có ý tốt, nhưng gã nam tử này lại trêu đùa nàng.
"Cô cô của ta là nhị trưởng lão! Cô cô chủ trì lần khảo thí nhập môn này.
Ta chỉ cần đến ghi danh, không cần phải khảo thí." - Bạch Yên tức giận nói.
"Thì ra là vậy, là ta đã lắm mồm.
Xem như ta bồi thường cho nàng." - Ác Quỷ Máu nghe xong thì khẽ gật gù, lấy ra một thanh kiếm là thượng phẩm pháp bảo đưa đến.
"Hừ! Xem như huynh biết điều, lát nữa muội sẽ nói cô cô nương tay cho huynh." - Bạch Yên thấy bảo vật thì liền nhận lấy, vẻ tức giận cũng biến mất, Cổ Ma Tộc xem trọng lợi ích, nàng cũng không ngoại lệ.
"Vậy thì ta cảm ơn nàng trước." - Ác Quỷ Máu tươi cười gật đầu, nhìn Bạch Yên xinh đẹp như vậy, không biết cô cô của nàng trông như thế nào.