Ma Thần Thiên Quân

chương 1: chào đời

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thanh Vân Tinh, Liệt Thần tinh vực

Đây là tinh cầu tiếng tăm lừng lẫy trong Liệt Thần tinh vực, đơn giản vì nó là tổ địa của một trong bát đại gia tộc chia cắt toàn bộ Liệt Thần tinh vực, Vũ gia.

Tương truyền bát đại gia tốc đều có Thần cấp cường giả tọa trấn mà cũng không phải chỉ một vị. Bát đại gia tộc quan hệ cũng không phải rất hòa thuận, thế giới này địa vị và lợi ích vẫn là hàng đâu, dẫn đến các gia tộc xảy ra xung đột rất nhiều.

Một ngày này, trên Thanh Vân tinh, Vũ gia tổ địa, Ma Thần sơn, không khí trầm lắng, bầu trời lăn lộn, tia chớp đan xen lộ ra vô cùng áp bách. Đây là lôi kiếp, là bước khảm mà thiên đạo đưa ra để thử thách các tu giả, bước qua thì đó là thiên đường, một bước lên trời, còn độ không qua nhẹ thì đạo cơ suy giảm, tu vi lui bước, nặng thì thân tử đạo tiêu, nếu may mắn có Thần cảnh đại năng ra tay giúp đỡ đạo cơ có cơ may giữ lại một lần trùng tu.

Trên bầu trời hắc lôi xuyên thấu, thình lình là Hắc lôi kiếp chỉ xảy ra khi có cường giả đột phá đến Thần cấp. Loại này lôi kiếp gặp được tu giả gần như không có cơ hội vượt qua, chân chính thập tử vô sinh, nhưng ở trong lúc này kẻ độ kiếp dường như không cảm giác được điều này. Hắn đứng chắp tay sau lưng, ngửa mặt nhìn trời cười lớn:

- Ha ha, đến đây, thiên đạo lão nhi! Lão tử sớm muộn cũng trả lại những gì ngươi tặng cho ta bao lâu nay.

Dường như hiểu lời hắn, kiếp lôi càng thêm cuồng bạo, bầu trời như hình thành vòng xoáy khổng lồ.... Oành...Oàng... Oàng. Đệ nhất đạo lôi kiếp buông xuống....

- Ha ha, tới đây, đợi ngươi hơn một tháng, nhi tử ta cũng mau chào đời....

Cười lớn, hắn đứng yên ngạo nghễ dùng nhục thân đến đón đỡ thiên kiếp, cách đó trăm dặm đứng đầy người quan sát hắn độ kiếp lúc này nghị luận ầm ĩ....

- Ha ha, tên tiểu quỷ này cũng nhanh làm cha rồi mà vẫn bốc lên mạo hiểm lớn như thế, xem ra hắn dự định lấy lôi kiếp rèn thể ah. Đây là một người trung niên, dáng người cao lớn, tuy nhiên ánh mắt tang thương cho thấy hắn cũng không trẻ như bề ngoài, thực tế hắn đã ngoài trăm tuổi.

- Hắc hắc, tiểu quỷ này từ khi thành đạo Nhân đan đã không ngừng gặp thiên kiếp, phải biết chúng ta tu giả phải đột phá thông thần mới bắt đầu thụ thiên đạo giày vò ah.... Là một lão giả nói.

- Cũng không biết hắn làm gì thất đức ah.... Lại có một người phụ họa.

- Hắn cũng chưa tới trăm tuổi ah.... Vậy mà cũng đã muốn Thần cảnh, phải biết năm đó ta còn Thiên đan đây, quả thực là thất đức mà... Lại một người thở dài

- Aiiii.... Các ngươi còn nói, đến đây chờ hắn độ kiếp chỉ để đòi lôi thần dịch, nào có trưởng bối như các ngươi ah, ngoại giới mà biết có kẻ độ Hắc lôi kiếp ung dung như hắn không biết nghĩ gì.... Hắc hắc

- Hừ! Bọn hắn mà biết thì làm sao, Vũ gia ta cũng không sợ bọn hắn

- Hắc hắc, e sợ các ngươi thất vọng, tiểu quỷ này có lẽ dùng lôi kiếp dịch cho nhi tử sắp chào đời của hắn, các ngươi có phần ah.... đi đoạt ah...

- Có lẽ còn ah.... Có người yếu ớt nói...

- Được rồi!!! Còn ra thể thống gì, tiểu Thần còn đang độ kiếp đây, bên kia như thế nào rồi ? Một giọng nói hùng hồn vang lên.

- Hồi bẩm gia chủ! Thiếu phu nhân đang lâm bồn rồi ạ! Có lẽ không lâu tiểu thiếu gia sẽ ra đời – Một giọng nói truyền đến

- Ngươi biết hắn là tiểu thiếu gia? Gia chủ hỏi

- Ách...!!! Là Thần thiếu gia nói... - Nha hoàn im lặng.

- Đợi ah.... Gia chủ nói

Tranh luận ầm ĩ qua đi, độ kiếp giả cũng đã độ tới đệ thất kiếp, ngoài chút quần áo có rách rưới ra thì hắn cũng không bị thương nặng lắm, khóe miệng có chút tơ máu xong vẫn ngậm nụ cười. Xem ra độ kiếp với hắn cũng không phải là sự tình nghiêm trọng.

- Hắc hắc, đệ bát kiếp, đừng để ta thất vọng ah... Lôi kiếp dịch ta đến rồi!! Ha ha ha... Nói rồi hắn lao thẳng lên bầu trời. Từ khi đột phá Nhân đan cảnh hắn đã biết mình sinh ra là đi theo cùng thiên kiếp, hắn còn thấy được vài điều thú vị khi độ kiếp đó là trong kiếp vân tồn tại Lôi kiếp dịch. Lôi kiếp dịch rất có lợi cho việc tu hành đặc biệt là thần hồn, phải biết tu hồn giả cũng phải từng bước tu hành mới nâng cao được thần hồn, mở rộng tinh thần lực ah! Từ đó hắn tìm đường gian lận, thế nhưng để hắn thất vọng rồi, lần đó hắn mạnh mẽ tham gia vào Thiên đan cảnh cường giả độ kiếp đi vào kiếp vân bị lôi kiếp đánh cho trọng thương gần như hủy, may nhờ có Cổ bảo tùy thân mà thoát một kiếp. Từ đó hắn biết có lẽ chỉ có một ít người mới có “may mắn” có Lôi kiếp dịch ẩn trong kiếp vân, thế nhưng hắn biết ít nhất Liệt Thần tinh vực là không có!

Khi hắn lao vào kiếp vân, lôi kiếp như nước lũ đánh vào người hắn, hắn mặc nhiên không sợ mà không ngừng lao quanh chạy trong kiếp vân, hắn đang tìm Lôi kiếp dịch.

“Hắc hắc, đệ cửu kiếp, đợi Lão tử lấy đủ quà gặp mặt cho nhi tử ta lại qua độ ngươi.” – Vừa nói hắn vừa lao đi, từng giọt từng giọt Lôi kiếp dịch bị hắn thu vào không gian giới chỉ. – “Haizzzz.... Mới được hơn vạn tích, càng dùng càng thấy thiếu ah... Hắn than thở”. Nếu để mấy lão quỷ đang quan sát biết hắn nghĩ không biết có lao vào kiếp vân mà hành hạ chí tử hắn không. Phải biết một tích Lôi kiếp dịch cơ bản đã đủ cho Thần cấp cường giả tăng lên một chút thần hồn ah, đây chính là thiên tài địa bảo cũng chưa đủ để hình dung ah! Quả nhiên là thất đức ah...

Thu hơn vạn tích Lôi thần dịch hắn đi ra lôi vân chuẩn bị độ đệ cửu kiếp, ánh sáng lóe lên, trên tay phải hắn xuất hiện một thanh hắc đao. Phải biết hắn từ lúc độ kiếp còn chưa hề dùng pháp bảo ah

“Cho ngươi nếm thử thần thông ta mới tu thành – Cửu lãng thiên đao”. Nói rồi hắn vung đao, một đạo đen như mực ánh đao hướng thẳng bầu trời đang hình thành đệ cửu kiếp. Oành...Oành.!!!!! –“ Nhanh kết thúc ah....” Hắn nỉ non

Ánh đao vung lên cùng ánh chớp chạm vào nhau, bất ngờ ánh đao như làn sóng nối tiếp nhau va chạm với lôi kiếp. Chín đạo ánh đao hình thành nối tiếp nhau đánh lên lôi kiếp, đạo thứ nhất, thứ hai, thứ ba... ánh chớp vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại, ánh đao thứ bảy chém lên lôi kiếp làm nó giảm đi một chút, đao thứ tám, lôi kiếp giảm đi hai thành, đạo thứ chín, lôi kiếp giảm đi bốn thành, còn sáu thành trực tiếp nổ nát trên người hắn, không đơn giản như vậy, lần này hắn bị đẩy lùi, tóc rối loạn, có bao nhiêu chật vật, tuy nhiên vẫn không đủ thương căn bản của hắn....

“Chậc! Chậc! Hắc lôi kiếp, không biết trong truyền thuyết hắc lôi vũ là cấp độ nào, xem ra vô duyên ah!!!!! Hẹn gặp lại lôi kiếp! Hắc hắc..!!!” - Bay lên bầu trời hắn lẩm bẩm. Bỗng hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa. Hắn khuôn mặt như gọt, góc cạnh rõ ràng, phong thần tuấn lãng, dáng người cao ngất, thoạt nhìn , tuổi. “ Hắc hắc! Tiểu quỷ ah! Phụ thân đợi ngươi đủ lâu ah!”

Ở phương hướng hắn nhìn tới, đình đài san sát, người ra vào tấp nập, không khí có chút khẩn trương. Đó là một nơi biệt viện

“Tiểu Thần, không sao chứ?” – Gia chủ hỏi

“ Phụ thân, ta không sao! Dù gì Vũ Thế Thần ta cũng đã có kẻ nối dõi, ngài không thể mãi gọi ta Tiểu Thần ah?” – Hắn phàn nàn.

“ Trong mắt cha mẹ ngươi vẫn còn nhỏ ah”

“Ách!! Ta cũng nhanh tám mươi ah, còn nhỏ ?!?” – mặt hắn đầy hắc tuyến. “Nhi tử ta mau chào đời ah! Không nói....”. Nói rồi hắn phi thân lên về phía biệt viện.

“Tiểu tử!!! Chỉnh lại chút y phục ah, cẩn thận dọa khóc con ngươi, xem nhầm ngươi là quỷ ah...”. Trên bầu trời Vũ Thế Thần lảo đảo một cái, đáp lại: “ Ta không dọa nó cũng khóc ah..”

Khi hắn đến nơi, quanh biệt viện đứng đầy gia nhân cùng với mấy vị phụ nhân đầy quý khí đang đứng đợi.

“A Thần ngươi đã xong ah! Tiểu Vận chắc cũng sắp tới....”. Một vị phụ nhân nói. Người này nhìn còn trẻ tuổi, phong vận trang nhã, quý phái, ba mươi trên dưới, dường như tuổi tác còn chưa hiện trên người nàng.

“Mẫu thân ah! Dù gì ta cũng là độ Thần kiếp ah? Biết bao gian khổ ah? Người cũng quá vô tình đi....”. Vũ Thế Thần đáp, trên đường tới hắn đã thay y phục chỉnh tề, căn bản nhìn không ra hắn chật vật do vừa độ kiếp.

“ Hừ! Độ ách thiên thể ngươi còn gian khổ ah? Mở ra thần thông ngươi còn sợ. Tiểu Vận mới là đau khổ ah”. Phụ nhân nói

“ Hắc hắc!! Nàng chịu đau khổ ta đi giáo huấn tiểu quỷ kia”. Hắc đắc ý

“Ngươi dám khi dễ cháu ta?!?” Gần như đồng thời, phụ nhân cùng một giọng nói hùng hồn vang lên. Gia chủ đã tới ah

“ Ách!!! Ta chỉ nói giỡn ah...” Hắn lúng túng. Ngay khi đó hắn nhìn thẳng vào biệt viện. Cùng lúc đó có vài ánh mắt cùng nhìn vào biệt viện.

“Oa... Oa... Oa...” Gần như đồng thời bầu trời xuất hiện cửu thải vầng sáng sáng lên, thế nhưng chưa hết. Phía dưới vầng sấng xuất hiện vòng xoáy đen kịt không ngừng mở rộng, đối ứng với cửu thải vầng sáng, ở nơi tiếp giáp của hai khu vực thấp thoáng ngồi một tôn cự nhân khi hít vào ma khí mà thở ra cửu thải ánh sáng, khi thì hít vào cửu thải vầng sáng mà thở ra ma khí tuần hoàn.

“Đây là cái gì dị tượng ah?” Có lão giả nói

“Cửu thải ah.... Hỗn độn dị tượng.... Ma khí như là bị trấn áp ah” . Hư không vỡ vụn, một lão giả nhìn như năm mươi xuất hiện.

“Gia gia..... Việc này...” Gia chủ không biết nói như thế nào

“Lão tổ...”

“ Ra mắt lão tổ...”. Mọi người nhao nhao chào hỏi

“Uhm! Không cần dườm dà như vậy, đứng hết lên đi! Vũ gia ta gần đây xuất hiện không ít cổ thể, hắc hắc, e rằng bọn chúng không muốn nhịn nhiều ah! Tiểu quỷ này cứ như thế đi.... Vũ gia ta cũng nhanh đến lúc phải cho thế nhân biết chúng ta không sợ bất kỳ kẻ nào”. Lão tổ bá đạo nói

“ Gia gia! Thật phải xảy ra đại chiến sao?” Gia chủ hỏi

“Vân nhi ah! Chúng ta trước nay điệu thấp làm việc nhưng có nhiều kẻ không muốn có kẻ sẽ cạnh tranh với chúng, thế giới này cũng chỉ có cường giả mới có thể nắm giữ... Nếu phải đánh thì cứ thống khoái đi” Lão tổ đạm mạc nói

“ Ta sẽ chuẩn bị...” Gia chủ ngưng trọng nói.

“OÀNH....” . Đúng lúc này, bầu trời như vỡ ra, lôi điện bừa bãi, hắc khí sôi trào. Tôn cự nhân kia bỗng nhiên mở mắt nhìn phía xa xa không định, hắn vươn tay thò vào hư không. “Hừ, thì ra là các ngươi đến phá, vậy mà bám theo bổn tọa... Nhân quả cũng nên kết thúc ah! Chết! ”. “A A A....” trong hư không truyền ra tiếng xé rách đau đớn, một cánh tay xù xì rơi xuống từ hư không nện thẳng xuống Ma Thần sơn làm cho cả đoạn sơn thể rung mạnh.

“Đây là cái gì cấp cường giả ?” Có người run hỏi

“E rằng đã vượt qua Thần cấp ah”. Lão tổ ngưng trọng nhìn về phía bầu trời

“Hắc hắc! Sớm muộn ta cũng đạt đến cấp độ đó”. Vũ Thế Thần đột nhiên chen vào

“Im miệng! Đến lượt ngươi nói chuyện?” Gia chủ Vũ Chu Vân nói

“Không biết tiền bối danh hào, Vũ gia ta tất hồi báo”. Lão tổ cung kính hỏi

“Sau này các ngươi sẽ biết! Vũ gia sẽ có kiếp nạn không xa, ta chỉ là một tia thần hồn thôi.... Nhân quả a.... Tiểu quỷ kia để hắn tự lớn lên đi”. Cự nhân nói

“Một tia thần hồn...”. Mọi người không hiểu run rẩy. Một tia thần hồn đã đáng sợ như vậy, bản thể hắn hàng lâm thì như thế nào?

“Chuyện này do ta mà ra nhưng dính dáng đến quá nhiều, đành xóa đi một phần kí ức của các ngươi, sau này các ngươi sẽ hiểu”. Nói rồi hắn vung tay lên, tất cả mọi người chỉ thấy hoa mắt một cái, như chưa có gì xảy ra, vẫn là dị tượng đó.... Cự nhân vẫn im lặng. Nếu có người nhìn thấy đáy mắt hắn lóe lên vẻ giảo hoạt

“Hắc hắc, bản tọa cũng thật thông minh, không trách ta năm đó thức tỉnh thông thiên nhãn sớm như vậy”.

Dị tượng kéo dài gần nửa canh giờ mới kết thúc, biệt viện mở ra, có một người phụ nữ trung nhiên đi ra, trong tay ôm một đứa bé nhìn qua anh khí bức người, xem ra là bà đỡ. Ở thế giới này, trẻ con sinh ra dường như đã giảm đi lúc suy yếu ban đầu, có lẽ là do đây là thế giới của tu giả ah!

“ Là tiểu thiếu gia...”. Phụ nhân trung niên cung kính nói

“ Ha ha, ta liền biết là tiểu nhi tử a...” Vũ Thế Thần nói

“Cút sang một bên chơi...”. Gia chủ Vũ Chu Vân đạp hắn bay sang một bên. “Hắc hắc! Đến gia gia xem ngươi,... Yaaaa... Phu nhận, cái Mũi này giống ta a, còn mắt...”.

“Hừ! Giống ngươi cũng không thô kệch như ngươi”. Phu Nhân lên tiếng. “A Thần vào xem Vận nhi chút đi”. Vũ Thế Thần bất đắc dĩ đi vào biệt viện, hắn còn chưa kịp nhìn mặt nhi tử ah.

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio