Ma Thần Thiên Quân

chương 205: nhị công chúa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vũ Thiên Quân đi theo Thanh Ngọc Phong thần nghĩ tộc hơn nửa ngày thì đến một cái cự sơn không thấy ngọn vô cùng to lớn, khắp nơi đều có đầy rẫy Phong thần nghĩ đen kịt một mảnh rộng lớn, Vũ Thiên Quân nhìn vào thì chỉ có kinh sợ mà thôi, một cái Thần cảnh tứ trọng hắn một cái phất tay có thể tiêu diệt thế nhưng một vạn cái, mười vạn cái hắn cũng phải đau đầu ah!

Đi trên đường cùng Thanh Ngọc trao đổi hắn đã biết ở bên trong Hư thiên bí cảnh này có rất nhiều tộc đàn Thái cổ chủng tộc như Phong thần nghĩ tộc, Hư vô cảnh cường giả cũng có không ít nhưng bọn hắn đều bị một loại quy tắc hạn chế, bọn hắn có thể ra tay tru sát đối với bản dân bên trong Hư thiên bí cảnh nhưng không được phép hướng đến đám người thí luyện giả xuất thủ khi bọn hắn còn chưa đột phá Hư vô cảnh, nếu không chắc chắn gặp thiên khiển, không những là bản thân bị vô tình diệt sát mà tộc đàn cũng bị liên lụy, đã qua bao năm nên không còn ai nhớ được thiên khiển là cái gì nhưng những gì còn sót lại thì đều nói nó uy năng vô cùng đáng sợ, không có bất kỳ kẻ nào có thể cùng nó chống lại, từ đó cũng đã không có Hư vô cảnh đại năng hướng thí luyện giả xuất thủ!

Qua đây Vũ Thiên Quân cũng đã thấy được Hư thiên bí cảnh lại có phần nào giống một cái lồng nhốt một đám Thái cổ chủng tộc bên trong thành vật thí luyện cho đám người thí luyện giả, tuy rằng không phải tất thảy thí luyện giả đều sẽ đối với bản dân xuất thủ thế nhưng chắc chắn là có không ít, chỉ là đôi khi ai là thợ săn ai là con mồi thì còn chưa biết!

Còn một điều quan trọng khác đó là Hư thiên bí cảnh sẽ tự hành mở ra một năm, sau đó sẽ khép lại mười năm sau đó sẽ mở ra đưa những người thí luyện còn sống đưa ra ngoài, về phần bản dân cùng người chết sẽ vĩnh viễn bị lưu lại chỗ này, thủ đoạn của đại năng tạo nên Hư thiên bí cảnh có thể nói là vô cùng độc ác ah! Đám người Thái cổ trước kia đi vào thậm chí còn từng nói Hư thiên bí cảnh dân bản thổ là tội nhân hậu nhân, Hư thiên bí cảnh giống như một cái lao ngục do mấy vị Đại năng bày ra. Bên trong bản dân không thể đi ra ngoài được, nếu không chắc chắn gặp phải diệt sát...

“Đây là tổng bộ của Phong thần nghĩ tộc ta!”. Thanh Ngọc hướng tới cự sơn cao không thấy đỉnh kia nói. Theo nàng cùng đám tộc nhân trở về đương nhiên cũng khiến cho có rất nhiều Phong thần nghĩ tộc nhân khác chú ý nhìn sang, bọn hắn sau khi nhìn thấy Vũ Thiên Quân giống như cũng có chút bàn tán, chỉ là một chút mà thôi lại tiếp tục công việc của mình. Có đội tuần tra, có đội đang mang vật gì đó đi vào cự sơn bên trong.

“Các ngươi Thái cổ tộc đàn đều là cường đại như vậy?”. Vũ Thiên Quân đánh giá xung quanh có chút kinh sợ nói. Nếu Thái cổ chủng tộc khác cũng cường đại thậm chí vượt qua Phong thần nghĩ tộc thì Nhân tộc có thể chống lại được bọn hắn không? Chưa nói về đỉnh phong cấp cường giả, chính là số lượng Thần cấp cường giả cũng là kém xa quá nhiều, làm sao đánh?

“Nghĩ tộc chúng ta lấy số lượng xưng bá đương nhiên nhiều tộc nhân, như nhiều tộc đàn khác cho dù cường đại nhưng nhân số sẽ ít hơn nhiều, bọn hắn cũng phải kiêng kị chúng ta rất nhiều!”. Thanh Ngọc nghe vậy thì có chút tự hào nói. Cùng Vũ Thiên Quân một chặng đường đi nàng cảm thấy Nhân tộc thanh niên này không những thiên phú cao đến đáng sợ mà có nhiều lý luận cũng rất mới mẻ, nàng trong tộc còn chưa bao giờ được nghe những điều tương tự, nàng thật ao ước một ngày kia có thể hướng tinh không kia vùng vẫy.

“Nói như vậy tức là tộc đàn khác cho dù cường đại nhưng về số lượng cường gải sẽ ít đi nhiều?”. Vũ Thiên Quân nghe vậy thì có chút thở ra nói.

“Cũng có thể nói như vậy!”. Thanh Ngọc không quay đầu âm thanh truyền đến. “Các ngươi Nhân tộc ở thời đại trước kia tuy rằng cũng có số lượng rất lớn nhưng không có cường giả nên gần như đều trở thành nô lệ hoặc là thức ăn cho tộc đàn cường đại hơn, ngươi nên cẩn trọng!”. Nếu biết Nhân tộc có thiên tài cỡ Vũ Thiên Quân thì chắc chắn sẽ có nhiều tộc đàn tìm cách tiêu diệt, nàng nói là có ý tốt.

“Hắc! Tinh không biến đổi bọn hắn trốn còn không kịp, làm sao dám đi ra cùng ta phiền toái? Ngươi không biết thôi, hôm nay tinh không bên ngoài kia Nhân tộc chính là đệ nhất chủng tộc, đến khi bọn người Thái cổ kia đi ra ngoài, tinh không rộng lớn này chưa chắc đã do bọn hắn đến định đoạt!”. Vũ Thiên Quân cười lạnh nói.

“...”. Thanh Ngọc nghe vậy cũng không nói nữa, hắn không biết Thái cổ chủng tộc cường đại như thế nào sao? Cường giả như mây đến nói chỉ sợ cũng không đủ. Nàng cũng không biết làm sao nói, cho dù hắn có thể là ân nhân của cả Phong thần nghĩ tộc nhưng chuyện này nàng cũng không có cách giải quyết.

“Ngươi muốn lúc này đi xem luôn phụ hoàng ngươi hay là chậm một chút...”. Vũ Thiên Quân cũng không để ý Thanh Ngọc cùng đám Phong thần nghĩ kia cách nghĩ mà hướng Thanh Ngọc nói.

“Đợi ta câu thông một chút nếu thuận lợi chúng ta liền có thể gặp được phụ hoàng, nếu không thì tối đa ngày mai mà thôi...”. Thanh Ngọc cũng không quay đầu mà nói.

“Ai yêu! Không phải Tam muội muội của ta sao?”. Đột nhiên một giọng nói thanh thúy của nữ nhân vang lên, một con kiến cùng Thanh Ngọc giống nhau y đúc từ bên trong cự sơn kia vọng ra, giọng nói đầy vẻ ngả ngớn nhưng do một cái quái vật nói ra làm cho người ta sởn gai ốc chứ, Vũ Thiên Quân chính là sinh vật duy nhất ở chỗ này có thể có biểu hiện này ah!

“Thanh Ngọc kính chào Nhị hoàng tỷ!”. Thanh Ngọc thấy con kiến kia thì cũng nói, tuy rằng hạ thấp thân mình nhưng giọng nói lại không có bao nhiêu sợ hãi.

“Tham kiến Nhị công chúa!”. Xung quanh đám Phong thần nghĩ tộc nhân cũng hạ thấp thân mình lầm dầm nói, vô cùng vang vọng.

“Miễn lễ!”. Gọi là Nhị công chúa thấy vậy thì như có vẻ thỏa mãn nói. “Huh...”. Chỉ là khi nhìn thấy Vũ Thiên Quân không chút để ý mình mà đang nhìn ngó xung quanh thì có chút tức giận nhìn sang Thanh Ngọc lạnh lùng nói. “Ta nói Tam muội, ngươi mang về một cái nô lệ cũng quá không lễ phép chứ?”. Giọng nói đầy tính chất vấn.

“Hử? Nhị Hoàng tỷ không được nói bậy, hắn là bằng hữu ta mời đến...”. Thanh Ngọc nghe vậy vội vàng nói.

“Bằng hữu? Một cái Nhân tộc yếu đuối?”. Nhị công chúa giọng nói đầy trào phúng vang lên.

“Nhị Hoàng tỷ..”. Thanh Ngọc lạnh lùng hét lên, sau đó lại nhìn sang Vũ Thiên Quân định nói gì đó giải thích, chỉ là nàng chậm rồi, Vũ Thiên Quân thể nội lực lượng bắt đầu cuộn lên ầm ầm.

“Ngươi có thể nhắc lại một lần nữa....”. Vũ Thiên Quân lực lượng như là núi lửa ầm ầm bộc phát lạnh lùng nhìn Nhị công chúa nói.

“Vũ công tử, Nhị hoàng tỷ cũng...”. Thanh Ngọc vội vàng giải thích, chỉ là có một giọng nói lại gần như đồng thời cùng nàng nói vang lên.

“Hừ! Một cái Nô lệ Nhân tộc cũng dám hướng ta ngông cuồng? Muốn...”. Nhị công chúa thấy vậy thì càng thêm tức giận liền muốn hướng Vũ Thiên Quân xuất thủ, chỉ là nàng chậm rồi, chậm rất nhiều, Vũ Thiên Quân đã đứng trên đầu nàng đạp xuống.

“Rầm!”. Một tiếng trầm đục vang lên, Nhị công chúa vốn đang đứng trên mặt đất đột nhiên không kịp chuẩn bị đã trúng ngay một cước của Vũ Thiên Quân đạp xuống sát mặt đất, mặt đất cứng rắn cũng như muốn lõm xuống một chút. Phản ứng của Vũ Thiên Quân vô cùng nhanh, cộng thêm Thời không chi lực phát động Thời không thần thông hắn xuất thủ thì ở đây không có bất kỳ kẻ nào có thể kịp ngăn cản.

“Ah! Ta muốn giết ngươi...”. Một tiếng gầm rú vang lên, Nhị công chúa bị Vũ Thiên Quân một đạp giống như cũng không bị thương gì nhiều nhưng sỉ nhục như vậy làm sao có thể chịu nổi? Nàng gầm lên đứng bật người lên nhằm đẩy ra Vũ Thiên Quân.

“...’. Vũ Thiên Quân nhíu mày không nói, Nhị công chúa bên ngoài lớp vỏ phòng ngự cường đại đến cho người run sợ, chỉ sợ cho là Thánh tổ bước thứ bảy trở xuống không có khả năng phá vỡ phòng ngự của nàng.

“Ta xem ngươi cái mai rùa này có bao nhiêu cứng rắn!”. Vũ Thiên Quân hừ lạnh một tiếng lại đạp xuống một lần nữa, đương nhiên là dùng đến tu vi Thánh tổ bước thứ bảy mà Hư thiên bí cảnh này mang đến!

“Rầm”. “Rầm!’. Liên tiếp vang lên hai tiếng trầm đục nữa vang lên thì đám Phong thần nghĩ xung quanh mới ở trong giật mình tỉnh lại lao lên muốn ngăn lại hai bên đánh nhau, chỉ là không cần bọn hắn ngăn cản thì đánh nhau hai người đã tách ra, Vũ Thiên Quân tung mình lộn hai vòng đứng ở vị trí như không có chuyện gì, khói bụi tản đi, Nhị công chúa vẫn đứng đó, tuy rằng không có bị thương nặng nhưng đỉnh đầu in lên hai dấu chân vô cùng rõ ràng, thậm chí một trong hai dấu chân còn như lún xuống một chút, nàng phòng ngự đã bị phá!

“A a a... Người đâu! Mau bắt hắn lại, bản công chúa muốn tự mình trừng phạt hắn!’. Nhị công chúa giống như phát điên gầm lên, giọng nói chói tai vô cùng. Nàng vừa dứt lời thì bên trong sự sơn lao ra ba bóng đen to lớn, tốc độ nhanh đến kinh người đánh về phía Vũ Thiên Quân.

“Ta xem ai dám!’. Thanh Ngọc lúc này mới đứng lên chắn trước người Vũ Thiên Quân lạnh lùng hét lên, giọng nói như vang vọng gần nửa tòa cự sơn này. Ba bóng đen kia cũng đình chỉ lại giữa không trung hiện ra thân thể to lớn, cao có hơn ba trượng, dài cũng có mười trượng, tu vi vậy mà thuần một sắc Đại Thánh siêu cấp tu vi!

“Tam muội! Ngươi là lớn rồi nên mới dám cùng Nhị tỷ chống đối phải không?”. Nhị công chúa thấy vậy thì như quả phụ mất đi trinh tiết hét lên, giống như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.

“Hừ! Nhị tỷ, ta nhịn ngươi đã lâu lắm rồi, hắn bất kể là chủng tộc gì thì cũng là bằng hữu của ta do ta mang về, ngươi là trước tiên mạo phạm hắn, lúc này còn trách ai?”. Không như trước còn có nhiều kiêng kị Thanh Ngọc không chút sợ hãi nhìn thẳng Nhị công chúa nói.

“Ha ha! Ngươi lại muốn cùng một cái nhỏ yếu Nhân tộc làm bằng hữu? Ha ha! Cười chết ta rồi! Cho dù hắn là bằng hữu của ngươi nhưng dám đánh ta thì cũng không có khả năng sống sót rời khỏi Phong thần nghĩ tộc lãnh địa!”. Nhị công chúa như ngửa mặt cười lạnh lẽo nói. Uy thế dần dần tỏa ra, vậy mà cũng có Thánh tổ bước thứ bảy tu vi.

“Có ta ở đây đừng hòng có người đụng đến được hắn!”. Thanh ngọc cũng không cam chịu yếu thế lạnh lùng nói, uy thế tỏa ra không kém chút nào Nhị công chúa.

“Tam công chúa! Hắn cho dù là bằng hữu của ngươi nhưng hắn lại đả thương Nhị công chúa, chuyện này là không thể cho phép, mong tránh ra để bọn ta hoàn thành chức trách!”. Một trong ba cái Phong thần nghĩ tộc Đại Thánh lao ra ban nãy giọng nói vang lên hướng Thanh Ngọc.

“Vì sao? Là Nhị tỷ trước xúc phạm hắn, các ngươi tại sao lại không nói đúng chuyện?’. Thanh Ngọc nghe vậy thì quay sang nhìn ba vị Đại Thánh Phong thần nghĩ tộc hỏi.

“Ha! Ngươi còn biết ta là Nhị tỷ ngươi? Hắn đánh ta ngươi còn đi bao che hắn?”. Nhị công chúa lúc này giọng nói lại lạnh lùng vang lên.

“Ngươi...”. Thanh Ngọc đang định nói thì một bàn tay ấm áp đã đặt lên phía bên mắt phải nàng ngăn cản nàng nói.

“Xem ra ta không thể giúp Thanh Ngọc công chúa rồi, chuyện này xem ra để ngươi khó xử, để ta tự ứng phó đi!’. Vũ Thiên Quân hướng Thanh Ngọc cười cười vô hại nói. “Bọn hắn muốn bắt ta không có dễ như vậy!”.

“Làm sao có thể? Là ta mang công tử đến đây, bất kể ai cũng không thể gây nguy hại đến cho ngươi!”. Thanh Ngọc nghe vậy thì thân hình to lớn hơi run lên nói.

“Hừ! Bắt hắn lại cho ta!’. Nhị công chúa không chút để ý hét lên, lập tức ba vị Đại Thánh lao lên, một vị lao về phía Thanh Ngọc, hai vị còn lại thì lao về phía Vũ Thiên Quân.

“Tam công chúa đắc tội rồi!”. Vị Đại Thánh Phong thần nghĩ tộc lao về phía Thanh Ngọc nói nhỏ một tiếng rồi triển khai thân hình khổng lồ chụp lên Thanh Ngọc, một kích này tách ra Vũ Thiên Quân cùng Thanh Ngọc hai người khoảng cách ah.

“Thúc thủ chịu trói sẽ bớt đi đau khổ xác thịt đó!”. Hai vị Đại Thánh còn lại lao về phía Vũ Thiên Quân thì có vị nói.

“Ha ha! Khi còn ở ngoại giới ta chém giết Đại Thánh cũng không chỉ một vị, lấy hai các ngươi đã muốn ta đầu hàng? Các ngươi quá xem trọng mình rồi!”. Vũ Thiên Quân cũng không chút sợ hãi, ngược lại cười lớn nói. Có cơ hội cùng Thái cổ chủng tộc Đại Thánh đánh nhau hắn đương nhiên không thể bỏ qua được, không đánh lại hắn có thể bỏ chạy ah.

“Gian ngoan mất linh!”. Vị Đại Thánh Phong thần nghĩ tộc kia hừ lạnh nói, hai cái kiến lớn như hai ngọn núi đồng thời lao về phía Vũ Thiên Quân, bọn hắn giống như định dùng bản thể đụng Vũ Thiên Quân sao?

“Hắc hắc! Ta cũng muốn xem giới hạn của mình một chút!”. Vũ Thiên Quân con ngươi quỷ dị hóa tím, tử ý tràn ngập. “Thời không thiên nhận!”. Hắn tu vi vận dụng cực hạn, gọi ra thời không chi thế, con ngươi màu tím nhìn xung quanh sự việc như chậm lại không ít, hắn muốn xem khi không vận dụng Luân hồi chi bàn thì bên trong Hư thiên bí cảnh này hắn chiến lực đã đến mức nào rồi!

Tí quên, cầu thanks, vote, nguyệt phiếu....

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio