“Đạo hữu xem ra cũng đã biết đến Bích Lạc Hoàng Tuyền, như vậy cũng nên biết đó là thế lực hoành hành bá đạo như thế nào, Thần địa thế lực trong Ngao Thần tinh không này cơ bản là không có bất kỳ thế lực nào dám cùng bọn hắn đối đầu, ta muốn giúp hậu bối nhưng lại sợ bọn hắn sẽ có phát hiện, nếu là như vậy thì không những không phải là ta giúp bọn hắn, trái lại sẽ chỉ để bọn hắn liên lụy mà thôi!”. Lý Lan đương nhiên là cũng nhìn ra được biểu hiện của Thiên Quân, lập tức liền truyền lại ý niệm.
“Hắc! Ngươi chỉ cần cẩn thận một chút thì Bích Lạc Hoàng Tuyền cho dù lại có thủ đoạn thông thiên cũng chưa hẳn có thể phát hiện được ngươi, lại nói ngươi sáng lập Lý gia, đặt danh Lý Lan tinh vực thì Bích Lạc Hoàng Tuyền chắc chắn đã biết, vì lý do gì mà vẫn không hề đến Lý gia?”. Thiên Quân thu lại vẻ kinh ngạc tiếp tục hỏi. Hắn đúng là không nghĩ ra được nguyên nhân trong đó, Bích Lạc Hoàng Tuyền tại thời gian mười mấy triệu năm trước chính là lúc cường thịnh nhất, hùng mạnh vô cùng, cơ bản là không có khả năng không tìm được Lý Lan.
“Tại trước đây ta cũng từng nghĩ bọn hắn không tìm được ta nhưng sau này mới biết được là mình quá ngây thơ, bọn hắn nhưng là đợi ta tìm đến vật kia rồi mới ra tay tước đoạt!”. Lý Lan cũng là thở dài một chút truyền lại ý niệm.
“Ồ? Xem ra vật kia là mấu chốt gây nên thù hận giữa ngươi cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền, đó là cái gì?”. Thiên Quân nghe vậy thì liền có chút kinh ngạc hỏi, rút cục là vật gì lại để cho Bích Lạc Hoàng Tuyền khi đó cũng phải bỏ ra thời gian như thế chỉ để chờ đợi Lý Lan đi lấy?
“Nói ra thật trớ trêu, ta đến vật kia là gì cũng không biết, chỉ biết là nó ở bên trong Vẫn tinh chi địa chỗ sâu, lấy thực lực của ta năm đó cũng không thể vào được tận cùng của Vẫn tinh chi địa nên vẫn không có đoạt được nó, đã bao năm trôi qua Bích Lạc Hoàng Tuyền có lẽ là đã đoạt được nó rồi cũng không biết chừng!”. Lý Lan ý niệm giống như khẽ cười khổ nói.
“Ah! Là vật gì ngươi cũng không biết thì làm sao Bích Lạc Hoàng Tuyền cũng biết? Bọn hắn lại làm sao có thể lấy được?”. Thiên Quân nghe vậy thì đúng là cổ quái đến cực hạn nhìn nhìn pho tượng, Lý Lan nếu là đang nói dối này cũng quá mức ngu ngốc rồi chứ? Dĩ nhiên lại đưa ra mấy chuyện có chút huyễn hoặc như thế, nói ra liệu có ai có thể tin tưởng?
“Năm xưa khi ta mới vừa bước chân vào con đường tu hành thì vô tình trong một chỗ tiểu thiên địa đoạt được một tấm cổ đồ cùng một hạt châu thần bí, cổ đồ về sau ta mới biết là chỉ hướng Vẫn tinh chi địa chỗ sâu, trong đó có cất dấu vật nào đó bí ẩn, về phần hạt châu kia có tác dụng tụ tập thiên địa lực lượng vô cùng khủng bố, ta mang theo nó tu hành chính là làm ít công to, tại Thiên Đạo Thần địa đặt xuống danh tiếng vô cùng lớn, ta đã từng muốn luyện hóa hạt châu này nhưng cho dù làm mọi cách cũng không thể làm gì, mãi cho đến khi ta tu hành đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư thì không hiểu đắc tội với Bích Lạc Hoàng Tuyền, về sau mới biết được bọn hắn là đánh chủ ý lên hạt châu thần bí cùng cổ đồ kia, bọn hắn đoạt lấy cả hai thứ này từ ta nhưng cũng chỉ lấy được hạt châu kia, cũng không nhìn thấy được cái gì thì cổ đồ kia đã trực tiếp bạo tạc... Chuyện sau đó Đạo hữu có thể đoán được rồi...”. Lý Lan ý niệm nhớ lại kể từng chút một cho Thiên Quân nghe.
“Hạt châu bí ẩn cùng với cổ đồ...”. Thiên Quân nghe nói vậy thì liền có chút trầm tư, hắn tại Liên Vân thương minh nhưng bắt được mấy cái đại năng của Bích Lạc Hoàng Tuyền, sau đó khi về Hạo Thiên Thần đại liền đem chém giết tước đoạt tinh hoa nhưng chỉ hấp thu trong đó tinh hoa lực lượng, về phần linh hồn, trí nhớ thì vẫn chưa có tiêu hóa, hiện tại nghe đến Lý Lan nói thì cũng nổi lên tò mò, linh thức khẽ chuyển tìm đến mấy chỗ linh hồn kia. Thời gian không lâu liền đã tìm ra được sáu đạo linh hồn lực, suy nghĩ một chút cũng không liên vận chuyển Thôn hồn hư luyện quyết đem tiêu hóa.
“Dĩ nhiên lại là Hạo Thiên châu!”. Thời gian đại khái mười mấy hơi thở, Thiên Quân hai mắt như là tinh thần lóe sáng mở ra thầm hô, hai cái Hỗn độn cảnh của Bích Lạc Hoàng Tuyền bị hắn bắt giết có một cái là Tu La Đạo Chủ, kẻ này địa vị cùng Địa Ngục Đạo Chủ đã từng hồn hàng đánh với Thiên Quân một chút, tại trong trí nhớ của hắn Thiên Quân đã tìm được thông tin liên quan đến hạt châu bí ẩn mà Bích Lạc Hoàng Tuyền cướp lấy từ trên tay của Lý Lan, đồng thời với đó Thiên Quân cũng đã có thể xác nhận đạo linh hồn đang ẩn dấu trong pho tượng trước mặt mình đích xác là Lý Lan, Tu La Đạo Chủ nhưng đúng là có cảm giác với Lý Lan linh hồn khí tức.
Bất quá để Thiên Quân không biết nói làm sao đó là Hạo Thiên Thần địa thất bảo do Hạo Thiên Lão tổ để lại lại có Hạo Thiên châu vô tình rơi vào trong tay của Bích Lạc Hoàng Tuyền, còn có cái kia cổ đồ không biết có hay không là có liên hệ với Hạo Thiên Lão tổ, tuy rằng chưa biết nhưng Thiên Quân phải công nhận chỗ thế lực này đúng thật là có duyên đối đầu với Hạo Thiên Thần địa nha. Khẽ cười lạnh một tiếng thì Thiên Quân đáy mắt cũng lóe lên một cái nhớ đến Thủy Vô Cực không phải là đang đi tìm Hạo Thiên châu? Nếu như tìm đến được thì không phải là cũng sẽ đến Hoàng Tuyền thiên cảnh sao?
“Hắc hắc, vậy cũng tính là trùng hợp, bất quá hắn sẽ còn lại đi xa xa ở phía sau ta!”. Nghĩ đến điểm kia Thiên Quân khẽ cười quái dị nói. Hắn vận dụng hắc động xuyên không mà đi, tốc độ so với Thủy Vô Cực chắc chắn nhanh hơn rất nhiều, đối phương nếu muốn đuổi đến Bích Lạc Hoàng Tuyền thì cũng phải mất chí ít là một tháng rưỡi, chỉ e đến lúc đó thì Thiên Quân đã đánh tan Bích Lạc Hoàng Tuyền, đoạt lấy Hạo Thiên châu rồi.
“Ồ? Nếu đã như vậy ta sẽ các ngươi một cái kinh hỉ!”. Đáy lòng khẽ cười lạnh Thiên Quân lại nhìn đến Lý Lan pho tượng, lần này nhìn đến nhưng lại nghĩ ra một cái tà ác trò chơi. Nghĩ đến thì một đạo ý niệm truyền cho Lý Lan. “Ngươi nói nếu hiện tại bị phát hiện thì Bích Lạc Hoàng Tuyền chắc chắn sẽ đến tìm ngươi sao?”.
“Bọn hắn nếu vẫn chưa lấy được vật kia ở bên trong Vẫn tinh chi địa thì chắc chắn sẽ là như thế, mà cho dù là như thế thì Địa Ngục Đạo Chủ sẽ đến tìm ta, năm đó ta đã chém hắn một cánh tay mới gây nên thù hận về sau!”. Lý Lan không biết Thiên Quân vì sao lại đột nhiên dừng lại, bất quá Thiên Quân hỏi thì cũng liền trả lời. Thiên Quân tại trong lúc vô tình dĩ nhiên lại tỏa ra lực lượng vô cùng khủng bố, Lý Lan cảm nhận được thì nội tâm cũng chỉ có thể âm thầm kinh hãi, đối với Thiên Quân cũng vô cùng kiêng kị, chỉ mong tôn đại thần này mau tránh đi.
“Vậy được rồi!”. Thiên Quân nghe vậy thì cũng là cười nhạt gật đầu. “Ta hiện tại sẽ giúp ngươi hoàn toàn phục sinh, khống chế cỗ thân thể này!”. Trong khi nói thì trong mắt cũng lập lòe lục quang nguy hiểm, hiện tại nhưng lại có thể tiêu khiển một chút, Thiên Quân sẽ không bỏ qua.
“Ngươi... Ngươi vừa nói cái gì? Ngươi giúp ta phục sinh?”. Lý Lan ý niệm đột nhiên dừng lại một chút rồi tràn đầy không tin tưởng, âm thanh có chút run rẩy truyền vào thức hải của Thiên Quân.
“Ngươi không có nghe lầm, ta hiện tại sẽ giúp ngươi phục sinh!”. Thiên Quân mặt không có bao nhiêu biểu tình lạnh nhạt nói. “Bất quá sau đó sẽ cần ngươi phối hợp với ta một chút, ta muốn động tĩnh ngươi phục sinh phải thật to lớn, ta muốn tất cả tinh vực xung quanh đều phải biết đến Lý Lan ngươi đã phục sinh!”.
“Cái này...”. Nghe đến Thiên Quân nói như vậy thì Lý Lan âm thanh liền có chút chần chờ, hắn không hiểu Thiên Quân vì sao lại muốn làm như thế, điều này không phải là đang tận tình thông báo cho Bích Lạc Hoàng Tuyền biết sao? Như vậy thì hắn bao nhiêu năm nay ẩn nhẫn liền phút chốc tan thành mây khói chứ? Hơi chút chần chờ nghi hoặc, hắn cuối cùng cũng lên tiếng. “Đạo hữu ý định là muốn để cho Bích Lạc Hoàng Tuyền đại năng đến đây? Ngươi không lẽ là muốn cùng bọn hắn gây sự?”.
“Gây sự? Xùy...”. Thiên Quân nhận được Lý Lan truyền âm thì cổ quái quay đầu nhìn nhìn Lý Lan pho tượng, cuối cùng càng là xùy cười một tiếng. “Ngươi cảm thấy ta cần gây sự sao? Ta là muốn bắt giết bọn hắn, Bích Lạc Hoàng Tuyền sau này sẽ chính thức xóa tên trong Ngao Thần tinh không!”. Hắn đáy mắt lóe lên ngập tràn tự tin nói.
“Cái gì...”. Lý Lan ý niệm hô lên kinh hãi, bất quá ngay sau đó liền dừng lại, trước mặt hắn thiếu niên kia đã đặt một tay lên ngực của pho tượng to lớn lạnh nhạt nói. “Bớt nói nhảm đi, cố gắng làm cho tốt, ngươi sẽ chỉ làm mồi câu mà thôi, Bích Lạc Hoàng Tuyền cường giả đến đây thì ta sẽ tự mình đem bắt giết, sẽ không để ảnh hưởng đến Lý gia ngươi”.
“Ông...”. Lý Lan ý niệm còn không có tiếp tục phản ứng thì Thiên Quân đã đem tinh thuần linh hồn lực truyền vào trong thân thể bức tượng, tin tưởng Lý Lan sẽ biết phải làm như thế nào. Tiếp đó Thiên Quân cũng là không tiếc lấy ra một đoàn cỡ nắm tay Bất hủ vật chất trong Bất hủ chi hải đem truyền vào trong pho tượng, Lý Lan cho đến lúc này còn không có thể chân chính sống lại một là vì linh hồn lực không đủ, một là vì pho tượng này bản chất quá mức kém cỏi, cơ bản là không thể chứa đựng được một cái Hỗn độn cảnh linh hồn gửi thân, Thiên Quân xuất thủ liền là đem hai chỗ thiếu hụt này tu bổ lại, thậm chí sau khi được Bất hủ vật chất thay đổi bản chất thì pho tượng tinh thạch này chắc chắn sẽ có biến hóa, thực lực của Lý Lan sau khi xuất thế sẽ mạnh mẽ hơn nguyên bản hắn có thể có được sau khi đột phá Hỗn độn cảnh nhiều.
“Rắc...”. “Rắc...”. Lý Lan pho tượng tại Lý gia tổng bộ tại ngày thường luôn được vô số Lý gia con cháu đến cúng bái, hương hỏa vô cùng, tại trong mắt của bọn hắn thì Lý Lan chính là thần tồn tại, cơ bản là không người thay thế, mà pho tượng này đúng là cũng sừng sững bao nhiêu năm tuế nguyệt mà không hề bị chút nào hư hao, thậm chí bọn hắn lại càng cảm thấy càng ngày bức tượng này càng có thần tính, cơ hồ được xem là Thần tích, mà qua bao nhiêu năm bất động thì hôm nay nó cũng có thay đổi, dĩ nhiên là bắt đầu nhúc nhích.
“Rắc...”. “Rắc...”. “Rầm...”. “Rầm...”. Âm thanh ban đầu còn nhỏ, sau đó âm thanh độ lớn tăng dần, bức tượng to lớn cao mấy trăm dặm đột nhiên chuyển động đương nhiên cũng gây nên động tĩnh vô cùng lớn, đại địa ầm ầm chấn động, Lý gia con cháu đang tiến hành cúng bái đều bị dị tượng này dọa cho khiếp sợ không nói nên lời.
“Tượng của tổ tiên xuất hiện dị động! Mau báo cho trưởng lão!”. Một cái Thần tôn cảnh đầu tiên kinh hãi hô lên, tiếp đó chính là một mảnh hoảng loạn, đoàn người xô đẩy nhau bỏ chạy thục mạng.
“Ah! Chạy mau...”. Không biết là cái nào gầm lên, từng cái hướng ra bên ngoài quảng trường đặt pho tượng chạy đi, âm thanh ngày một huyên náo.
“Hậu nhân của ta! Bản tổ đang trong quá trình tỉnh lại, không cần hoảng loạn, mau chạy ra khỏi chỗ quảng trường này là được!”. Âm thanh ầm ầm như kinh lôi vang lên từ phía Lý Lan pho tượng, đã đến lúc này hắn cũng chỉ có thể liều mạng, Thiên Quân cho hắn đương nhiên cũng sẽ có thể đoạt lại, hắn lúc này chỉ muốn toàn lực thu lấy Linh hồn lực cùng với dung hợp đạo lực lượng thần bí mà Thiên Quân cho, nhanh nhất phục sinh.
“Ah! Ta không nghe nhầm chứ!?! Là Ly Lan lão tổ tỉnh lại...”. Âm thanh kia to lớn cơ bản là vang vọng khắp toàn bộ Lý gia tổng bộ, gần nhất chính là đám người đi cúng bái, từng cái khuôn mặt trắng bệch sợ hãi cùng kinh hỉ hô lên.
“Ngươi không nghe nhầm! Ta cũng nghe được âm thanh là từ bức tượng của Lý Lan lão tổ...”. Một cái Thần cảnh lục trọng thiên không dám tin tưởng nhưng trước mắt biến hóa để hắn không thể không công nhận.
“Chuyện gì xảy ra...”. Lý gia tổng bộ nhiều nơi phát ra kinh sợ thanh âm, từng đạo quang hoa phóng lên thiên không thì đều nhìn được Lý Lan pho tượng biến hóa, nhất thời đều không thể tiếp tục hành động, từng cái trợn mắt há mồm không nói nên lời, Lý Lan lão tổ còn sống? Đây nhưng chính là câu hỏi mà tất cả những kẻ đang nhìn thấy cảnh này đặt ra, một câu hỏi hoang đường nhưng lại có câu trả lời là khẳng định đang diễn ra ngay trước mặt bọn hắn.
“Rắc...”. “Ầm...”. “Ầm...”. Lý Lan pho tượng chấn động ngày càng kịch liệt, phô thiên cái địa thiên địa lực lượng bị hút vào trong pho tượng, nó trên thân khí tức dĩ nhiên lại như một cái tu giả đang điên cuồng tăng lên, tiếp đó kinh thiên uy áp bắt đầu lan tràn ra toàn bộ Lý gia tổng bộ, ngoại trừ một ít tồn tại đặc thù ra thì tất cả sinh linh trong này đều mất đi khả năng phi hành, uy áp đáng sợ để bọn hắn đến nhúc nhích một chút cũng cảm thấy khó khăn.
“Oành...”. “Oành...”. “Rầm...”. “Rầm...”. Cuối cùng khi khí tức trên thân pho tượng này đạt đến một giới hạn khủng bố thì nó trên mặt vốn là vô tri vô giác lại bắt đầu xuất hiện biến hóa, theo từng tiếng nổ như là bạo tạc thanh âm vang lên thì từng tảng đá như mưa rơi xuống đất để cho dưới chân pho tượng Lý Lan bụi bặm mù mịt, trên cự đại đầu lâu bắt đầu xuất hiện linh tính, hai con mắt bằng đá kia dĩ nhiên lại nhúc nhích rồi mở ra, một đôi mắt không nhìn thấy đồng tử nhưng vô cùng thâm thúy, tiếp đó trên thân pho tượng cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa, trên đó từng chút một đá tảng rơi xuống, không được bao lâu thì pho tượng như bỏ đi lớp áo bằng tinh thạch ra ngoài, chỗ đó đứng thẳng một cái thạch nhân hôi sắc cao đến trăm trượng, tuy rằng cùng nguyên bản pho tượng nhỏ hơn rất nhiều nhưng nó trên thân khí tức tỏa ra lại vô cùng mạnh mẽ, dĩ nhiên lại có thể đem hư không vặn vẹo biến hình.
“Gào o o o o...”. Thạch nhân sau khi hoàn thành lột xác thì liền ngẩng đầu nhìn lên thiên không rồi phát ra một tiếng thét dài vô cùng lớn như muốn thông báo nó đã tỉnh lại, âm thanh mang theo lực lượng mạnh mẽ vô biên vô tận đem thiên không phía trên quấy nát thành hư không đen kịt, tin tưởng là mấy cái tinh vực ở xung quanh cũng có thể nghe được rõ ràng.
“Hắc hắc, con mồi của ta cũng đã bỏ ra rồi, các ngươi cũng nhanh đến đi!”. Thiên Quân ẩn độn hư không ở ngay bên cạnh thạch nhân cười cười lạnh lẽo lẩm bẩm. Từ trong trí nhớ của Tu La Đạo Chủ thì hắn đã biết được Bích Lạc Hoàng Tuyền cũng chưa có đi tìm vật bí ẩn được nhắc đến trong cổ đồ kia, bọn hắn chỉ biết đến cổ đồ là hướng vào Vẫn tinh chi địa chỗ sâu mà thôi, không biết cụ thể đường nên cũng không thể đi vào, hiện tại Lý Lan phục sinh thì bọn hắn chín thành sẽ tìm đến đây, như vậy thì Thiên Quân kế hoạch xem như đã thành công một nửa rồi.
“Ngươi có một chút thời gian cùng hậu nhân, sau đó ta sẽ tự đến tìm ngươi!”. Sau đó Thiên Quân truyền âm cho Lý Lan một tiếng rồi cũng ẩn độn hư không biến mất, Bích Lạc Hoàng Tuyền muốn đến chỉ e cũng muốn mấy ngày nữa, thời gian này hắn có thể làm được một chút chuyện.
Mỗi một chương truyện ta đăng đều là tâm đắc của ta nên nếu có bị nói gì thì ta cũng chấp nhận. Về phần số chữ c thì ta sẽ cố gắng để số từ là k từ trở lên