Ma Thần Thiên Quân

chương 804: bỏ lỡ một trận chiến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thiên Quân đem theo mấy người đánh vào Hoàng Tuyền thiên cảnh một chút cũng không có huyền niệm đã đem Bích Lạc Hoàng Tuyền thế lực còn sót lại ở đây hoàn toàn tiêu diệt, dù sao thì cường giả đại năng của Thái Huyền môn đa số đã rời đi, còn lại cũng không có quá nhiều cường giả, cơ bản là không có khả năng ngăn được Thiên Quân một người chứ đừng nói là còn có Thần Quân, Ma Quân cùng Thủy Vô Cực ba cái không kém Ngũ cực Hỗn độn cảnh cường giả.

Lại nói khi mới gặp Hoàng Tuyền lão tổ ý chí Thiên Quân chính là có tự tin đem cỗ ý chí này chém giết, dù sao thì tại trong mắt Thiên Quân thì cỗ ý chí này xa xa không có nhiều thủ đoạn bảo mệnh bằng một cái chân chính Lục cực Hỗn độn cảnh như Trầm Hồng hay các thiên kiêu khác, nếu có thể nắm giữ được điểm yếu nhất định thì Thiên Quân có thể đem nó chém giết. Bất quá cỗ ý chí này lại cùng một phương tiểu thiên địa kia có liên hệ mật thiết, thậm chí đó là đã đem Hoàng Tuyền bí cảnh luyện hóa thành một phương thiên địa hoàn toàn bị chưởng khống, Thiên Quân muốn đem Hoàng Tuyền lão tổ ý chí từ trong đó lôi ra chém giết thì đúng là không phải chuyện gì dễ dàng.

“Ông...”. Tại Thiên Quân buông tha cho truy kích Hoàng Tuyền lão tổ ý chí, để cho đối phương cứ như thế biến mất ở bên trong Hoàng Tuyền thiên cảnh thì đột nhiên hắn cảm nhận được một chỗ khác trong Hoàng Tuyền thiên cảnh này xuất hiện chấn động kỳ lạ, trong đó dĩ nhiên là lại có một chút khí tức cùng hắn vô cùng thân thiết, dĩ nhiên là xuất phát từ Hạo Thiên tháp.

“Xem ra Thủy Vô Cực tiền bối đã tìm được Hạo Thiên châu!”. Nhìn đến bên đó thì Thiên Quân hai mắt cũng hơi chút híp lại lẩm bẩm, phương hướng kia cũng không phải là chỗ Bích Lạc cảnh đang bị Thần Quân cùng Ma Quân mấy người hủy diệt, đó là một chỗ khác ẩn sâu trong Hoàng Tuyền thiên cảnh, xem ra là bị cường giả của Bích Lạc Hoàng Tuyền dấu đi.

“Ông...”’. “Vù...”. Hạo Thiên thất bảo tụ lại chính là một bộ tổ hợp Hỗn độn khí vô cùng mạnh mẽ, theo như những gì Thiên Quân được biết thì đây nhưng là một món Lục cực Hỗn độn khí được Hạo Thiên lão tổ tự mình tế luyện qua, trước đây nhưng cũng chính nhờ có Hạo Thiên tháp thì hắn mới có thể sống qua được một kiếp, nó uy lực chắc chắn vô cùng khủng bố, trước kia được xem ra Ngao Thần tinh không đệ nhất sát khí cũng còn không phải là cực hạn của nó, hiện tại ở trong tay Thủy Vô Cực không biết sẽ có thể phát huy được lực lượng kinh khủng đến cỡ nào.

“Ông...”. “Đùng...”. Đột nhiên xuất hiện một cỗ chấn động lực lượng vô cùng mạnh mẽ, một thanh kiếm, một cự đỉnh, một đại chung, cự ấn, tế đàn cùng một cái cự đỉnh đồng thời phóng lên thiên không, tất cả đều phát ra tử kim sắc vô cùng cao quý, càng để người ta kinh hãi đó là bọn nó khí thế lại đang không ngừng tăng lên, bọn nó đều như đang móc nối với vật nào đó ẩn dấu trong Hoàng Tuyền thiên cảnh này, từ đó dĩ nhiên khiến cho Hoàng Tuyền thiên cảnh môi trường xung quanh không ngừng chấn động, vang lên từng tiếng nổ lớn, hư không tàn phá bừa bãi, tử kim khí sắc bắn ra bốn phương tám hướng, dĩ nhiên là lại có thể đem Hoàng Tuyền thiên cảnh bên trong đặc thù âm trầm khí tức cho ép lại một góc, uy năng cái thế.

“Đông...”. “Đông...”. Tiếp đó từ bên dưới nền đất của Hoàng Tuyền thiên cảnh cũng vang lên từng đợt chấn động mạnh mẽ như đang hô ứng với sáu kiện pháp bảo đang chấn động trên thiên không, nhất thời như là có tiếng tim đập thình thịch từ dưới đại địa vang lên.

“Oành...”. “Uỳnh...”. “Ha ha ha, cuối cùng ngươi cũng chịu hiện thân rồi!”. Như đã đến một giới hạn nào đó, đại địa đột nhiên chấn động kịch liệt, từ dưới đó nhưng có một cổ lực lượng mạnh mẽ lao thẳng lên thiên không, ngay tại phía sau đó thì cũng có một tiếng cười tràn ngập vui vẻ vang lên, đó không phải ai khác mà chính là đang truy tìm Hạo Thiên châu, vật thể phá đất mà ra kia đương nhiên cũng chính là Hạo Thiên châu mà hắn đang tìm kiếm.

“Ông...”. “Ông...”. Thất bảo lẫn nhau hô ứng thì cũng liền tụ lại một chỗ như từng cái lão hữu lâu năm không có cơ hội gặp mặt, tiếp đó từng đạo liên kết khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường được sinh ra đem bảy món khác nhau pháp bảo liên hợp lại với nhau, Thủy Vô Cực đuổi đến trên thiên không về sau thì cũng không làm cái gì, ánh mắt đầy chờ mong, tiếp đó hắn hơi chút đảo mắt qua đã nhìn thấy Thiên Quân như cái trích tiên đang đứng trên thiên không đầy thú vị nhìn qua Hạo Thiên thất bảo.

“Ban nãy là ngươi cùng người tranh đấu sao?”. Thủy Vô Cực đi đến bên cạnh Thiên Quân rồi nhìn về phía Hoàng Tuyền cảnh lúc trước hỏi. Tại lúc hắn đang truy tìm dấu vết của Hạo Thiên châu thì đã cảm nhận được kinh thiên ba động lực lượng, không thể nghi ngờ là đang có cường giả tranh đấu, nghĩ đến thì cũng chỉ có Thiên Quân cùng kẻ địch nào đó mà thôi.

“Uhm! Là Hoàng Tuyền lão tổ ý chí lưu thủ ở Bích Lạc Hoàng Tuyền, bất quá cũng không sao, đã bị ta đuổi đi!”. Thiên Quân nghe vậy cũng không có dấu diếm gật đầu nói, nhắc đến Hoàng Tuyền lão tổ kia thì trong mắt cũng không hề có chút nào biến hóa, dĩ nhiên là không quá để nặng ở trong lòng.

“Hoàng Tuyền lão tổ sao? Aiii... Đáng tiếc! Ta vậy mà đã bỏ lỡ một trận chiến với hắn!”. Thủy Vô Cực nghe nói như vậy thì đồng tử lập tức co rụt lại kinh ngạc, bất quá sau đó thì lại có chút than thở đầy nghiêm nghị nói.

“Cũng không hẳn không có cơ hội, bất quá nếu muốn cùng hắn tranh đấu thì Ngài cần mạnh hơn nữa, hoàn toàn nắm giữ được Hạo Thiên thất bảo thì mới có khả năng cùng hắn một trận chiến!”. Thiên Quân hơi chút nghiêng đầu nhìn sang Thủy Vô Cực cười nói. “Tuy rằng hắn chỉ có một đạo linh hồn ý chí ở Ngao Thần tinh không nhưng kẻ này thực lực cùng Trầm Hồng kia cũng không xê dịch nhiều, vô cùng đáng sợ!”.

“Hả? Hắn mạnh như thế?”. Thủy Vô Cực nghe vậy thì ánh mắt không nhịn được biến đổi kinh hô, xem ra hắn muốn đạt đến cực hạn cũng không phải chuyện dễ đâu.

“Ta không cần nói chuyện giật gân!”. Thiên Quân từ chối cho ý kiến nói. “Bích Lạc Hoàng Tuyền đã xong rồi, chúng ta cũng nên xuất phát đi Vẫn tinh chi địa thôi, ta cảm thấy lần này sẽ náo nhiệt vô cùng!”.

“Ừm! Cũng nên xuất phát chạy đến Vẫn tinh chi địa rồi!”. Thủy Vô Cực cũng liền đầy ngưng trọng gật đầu nói. Vẫn tinh chi địa một trận chiến có khả năng sẽ trực tiếp định ra ai là kẻ đạt được Vũ trụ chi tử, ai đạt được liền sẽ là kẻ chiến thắng sau cùng, mà Ngao Thần tinh không một phương bản thổ tu giả không thể nghi ngờ chính là bị đặt ở điểm yếu, khả năng đoạt được Vũ trụ chi tử cực thấp.

Sau đó hơn hai canh giờ thì Thần Quân cùng Ma Quân mấy người và thú cũng đã đem toàn bộ Bích Lạc cảnh xáo trộn, phá hủy một lần, bên trong đó tất cả sinh linh tinh hoa lực lượng đều bị Thần Quân cùng Ma Quân đoạt lấy, hết cách rồi, hiện tại đối với bọn hắn tốt nhất vẫn là tinh hoa lực lượng, chỉ có như thế thì bọn hắn mới có đủ lực lượng tích lũy chuẩn bị cho nâng cấp Bản nguyên lực lượng.

“Đi thôi!”. Đã tập hợp đủ người, Thủy Vô Cực cũng đem Hạo Thiên thất bảo thu lại thì Thiên Quân cũng đem mấy thú thu lại, vạch tay vẽ ra một cái hắc động rồi chui vào đó biến mất. Tại Hoàng Tuyền thiên cảnh này có một cái kẻ địch tiềm ẩn rất đáng sợ nhưng Thiên Quân hắn cũng không để tâm quá nhiều, kẻ địch hôm nay có thực lực uy hiếp hắn nhưng lại trốn đi chữa thương thì khi hắn quay lại sẽ không còn chỗ cho kẻ địch này tồn tại.

Thiên Quân trong đầu đã hiện lên đại khái con đường chạy đến Vẫn tinh chi địa, việc còn lại chỉ còn là vận dụng hắc động xuyên qua hư không mà thôi, lấy bản thân tốc độ thì Thiên Quân có tự tin sẽ đến được đám người Thái Huyền môn rất nhiều, bất quá cũng thôi, hắn không có ý định đi trước, ngược lại đó là hắn sẽ đuổi theo sau cùng.

“Các ngươi cũng nên chết rồi!”. Rời đi Hoàng Tuyền thiên cảnh đại khái được một canh giờ Thiên Quân ý niệm khẽ động thì Thiên Quân đao đã đem một đám cường giả đại năng bị Thiên Quân phong ấn ném vào thể nội thế giới chém giết, đây không những là để cho Thiên Quân đao thôn phệ lực lượng mà Thiên Quân cũng có thể tước đoạt tinh hoa lực lượng đến lớn mạnh tự thân.

“Ah...”. Tại nơi vô cùng xa xôi đang xảy ra một trận đại hỗn chiến, hư không khắp nơi tan vỡ, huyết thi đầy trời, đây đại biểu cho một trận thảm chiến vô cùng thảm khốc, đã có rất nhiều cường giả đại năng chết oan uổng, bọn hắn tất cả đều bị rơi vào bẫy gọng kìm của Thái Huyền môn, đi đến mười cái thì cũng chỉ có bốn, năm cái rời đi, còn lại đều bị giết chết không chút nào thương tiếc. Tại lúc đang vui vẻ mừng thành quả chiến thắng thì Trầm Hồng đột nhiên kinh hô một tiếng, khẽ đảo tay một cái thì trên tay đã xuất hiện tám miếng ngọc bài tan vỡ, tám miếng này nhưng là được vỡ ra từ bốn mảnh ngọc mà thôi.

“Có chuyện gì sao?”. Phương Chấn Thần đám người cũng đang vui vẻ trước thành quả của mình lại thấy Trầm Hồng biểu tình như vậy thì đều là nhìn sang nghi hoặc hỏi.

“Liệt Hùng, Tần Phàm đám người đều đã bị giết, linh hồn bị tiêu diệt!”. Trầm Hồng đưa ra hai cái tên rồi tràn đầy âm trầm lạnh lẽo nói. “Xem ra Bích Lạc Hoàng Tuyền ở bên trong Hoàng Tuyền thiên cảnh đã lành ít dữ nhiều!”.

“Cái gì?”. Một lời vừa ra lập tức để cho đang ở gần đó mấy vị Hỗn độn cảnh thân hình rung lên một chút, bọn hắn dĩ nhiên đều là Bích Lạc Hoàng Tuyền đại năng, chỗ thế lực nhà mình lành ít dữ nhiều thì làm sao có thể bình tĩnh được? Mà không chỉ có bọn hắn, đám cường giả còn lại đến từ Thái Huyền môn trên mặt cũng không ngừng biến đổi, mấy người kia thực lực ra làm sao bọn hắn đều biết, mạnh mẽ là không ai dám phủ nhận, thế nhưng bọn hắn lại cứ như vậy bị giết chết? Điều này không phải nói bọn hắn tham gia đi vào Vẫn tinh chi địa kia chính là chuyện vô cùng tốt, sẽ không bị người giết mà một chút tiếng gió cũng không có.

“Không lẽ lại là ngươi...”. Trầm Hồng sau đó ánh mắt chợt lóe, hiện lên trong đầu một cái hình ảnh tuấn mỹ đến cực hạn, sau đó cũng không tiếp tục suy nghĩ nhiều, bọn hắn mục tiêu là Vẫn tinh chi địa, những chuyện khác không quá quan trọng nữa. Sau khi dừng lại ăn mừng chiến thắng cùng điều tức một khoảng thời gian nửa ngày thì cả đoàn lại tiếp tục đi hướng Vẫn tinh chi địa.

“...”. Tại lúc đám người Thái Huyền môn cường giả đi được hơn ba canh giờ thì chỗ này hư không chợt mở ra một cái hắc động, từ trong đó từng bóng người đi ra, dĩ nhiên chính là mấy người Thiên Quân mới từ Hoàng Tuyền thiên cảnh một đường đuổi theo đến đây. Đến đây một khắc thì cho dù là Thiên Quân hay lão quái vật nhưng Thủy Vô Cực cũng không nhịn được nhíu mày, chỗ này thi thể cùng huyết tinh quá mức đáng sợ, cái loại vô cùng gay mũi mùi vị để cho không có bất luận kẻ nào dám đi ra ngăn cản.

“Xem ra chúng ta đã bỏ lỡ một trận chiến lớn!”. Thiên Quân nhìn những thi thể kia một vòng thì mới thở ra một hơi nói. Hiện tại xem ra thì Thái Huyền môn đám cường giả kế hoạch là vô cùng hợp lý, nó nhìn như đơn giản nhưng lại có thể đánh ra hiệu quả vô cùng, những kẻ có mưu đồ với Thái Huyền môn đều bị chém giết vô cùng thảm, khắp nơi tàn thi.

“Đích xác là một trận lớn!”. Thủy Vô Cực cũng là ngưng trọng rất nhiều nói, nói đoạn thì càng là chỉ sang mấy chỗ nói. “Không ngờ đến là còn chưa đến được Vẫn lạc chi địa mà đã có Ngũ cực Hỗn độn cảnh ngã xuống, thật sự là thế sự khó lường!”.

“Chúng ta hiện tại nên làm sao đây?”. Hơi chút dừng lại hắn mới quay đầu nhìn qua Thiên Quân hỏi. Chính xác mà nói thì hắn tại trong nhóm người chỉ là thêm vào giữa chừng mà thôi, đánh giết như thế nào đều sẽ là do Thiên Quân một người quyết định, mà bản thân Thiên Quân nhưng đúng là cũng có loại thực lực này, vô hình chung Thủy Vô Cực hắn đã đem Thiên Quân là người toàn quyền chỉ huy đám người.

“Hiện tại chúng ta đã đuổi kịp bọn hắn, có lẽ cũng chỉ khoảng nửa ngày đường mà thôi, hiện tại chúng ta sẽ giảm lại tốc độ!”. Thiên Quan hơi chút nhìn vô số tàn thi trôi nổi trên thiên không kia một chút thì liền có phán đoán, hơi chút trầm ngâm thì cũng mở miệng nói, trong khi nói thì cũng đem bảy thú thả ra, hắn dự định hiện tại là để mấy thú mang đoàn người đến Vẫn tinh chi địa là vừa, trong thời gian đó hắn có thể im lặng một chút thể ngộ Chân lực.

“Uhm! Ta cũng không có ý kiến gì!”. Thủy Vô Cực nghe nói như vậy thì cười cười nói, sau đó thì cũng là chủ động đi đến trên lưng Thanh loan, đoàn người sau đó lại tiếp tục đi về phía Vẫn tinh chi địa, chỉ khác đó là không phải vận dụng hắc động xuyên qua của Thiên Quân nữa, thay vào đó là cưỡi mấy thú đi đến chỗ kia.

“Sau khi đến Vẫn tinh chi địa thì rất khó tránh khỏi một trận chiến thảm khốc, ta lúc đó cũng sẽ không tiện mang theo các ngươi bên mình, do đó sau khi đến Vẫn tinh chi địa thì ta sẽ an bài các ngươi ở một chỗ nào đó cách Vẫn tinh chi địa tương đối xa, đợi sau khi tranh đoạt Vũ trụ chi tử kết thúc ta sẽ đến tìm các ngươi!”. Thiên Quân ngồi trên đỉnh đầu Sư Ngân rồi mới quay đầu nhìn lại Ám Vũ, Ân Vũ, Độc Cô Kiếm cùng mấy thú lạnh nhạt nói.

“...”. Bọn hắn tất cả đều biết được cấp độ kia tranh đấu là có bao nhiêu kinh khủng nên cũng không có nói cái gì, cả đám đều âm thầm gật đầu, chính là Ám Vũ cũng không có mè nheo cái gì, nàng đương nhiên không muốn trở thành gánh nặng cho Thiên Quân, do đó luôn biết lúc nào nàng cần hay không cần đi theo Thiên Quân.

Thời gian cứ như thế trôi qua, đám thú một đường đi đến Vẫn tinh chi địa cũng mất sáu ngày, tại trong sáu ngày này bọn hắn nhìn thấy tất cả bốn chỗ đại hỗn chiến hậu quả, khắp nơi hư không đổ nát, thi thể cường giả vẫn còn chưa khô máu, từng cái tu giả mạnh mẽ ở Vực ngoại cứ như vậy chết không cam lòng ở trong hư không vô tận, chứng kiến những này thì mất người Ám Vũ cùng bảy thú mới càng hiểu được Thiên Quân vì sao lại muốn bọn hắn tránh xa chiến trường, đi đến nhưng cũng chỉ là để nạp mạng cho đám cường giả Vực ngoại vô tình mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio