Ma Thần Trời Sinh

chương 1175: c1175: người mới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Rầm rập!

Sau tiếng hô của hai Dưỡng Tâm Sư cổ quái kia, từ bốn phía tràn ra một đám Dưỡng Tâm Sư khác.

Trong giây lát Ninh Tiểu Xuyên cảm giác không phải vào Dưỡng Tâm Điện mà là vào hang sói.

Đúng vậy, chính là hang sói. Ánh mắt những Dưỡng Tâm Sư kia nhìn hắn giống như một đán sói hoang nhìn con mồi, sự tham lam không hề che giấu.

Từ trong số họ bước ra một Dưỡng Tâm Sư trung niên, nhìn khá uy nghiêm. Hắn quan sát Ninh Tiểu Xuyên rồi nói:

- Ngươi muốn gia nhập Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện bọn ta?

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, đồng thời cũng nhìn quanh.

Cả Ma Đà Sơn đều rất có quy củ, ngay cả tinh hà phía dưới cũng có trật tự nghiêm khắc.

Nhưng tòa Dưỡng Tâm Điện này lại không hề tạo cảm giác trật tự. Có nghĩa là nơi này chắc chắn ẩn giấu không ít điều mờ ám. Rất có khả năng là ma cũ bắt nạt ma mới như Ma Thiên Hương nói. Nên Ninh Tiểu Xuyên lúc này cũng rất cảnh giác.

Dưỡng Tâm Sư trung niên kia đánh giá Ninh Tiểu Xuyên vài lượt, khóe miệng nhếch lên:

- Rất tốt, ta là điện chủ Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện, Tống Phi. Sau khi ngươi gia nhập Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện thì phải tới vườn thuốc trông coi một năm. Đây là vị trí của vườn thuốc, ngươi tự tới đó thay chỗ cho Lâm sư đệ.

Tống Phi ném cho Ninh Tiểu Xuyên một mảnh đá phù văn có ghi chép vị trí của vườn thuốc rồi chỉ một tấm bia đá lớn:

- Ngươi truyền khí tức vào tấm bia này, sau này ngươi sẽ là thành viên của Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện.

Đến tên của Ninh Tiểu Xuyên, Tống Phi cũng không thèm hỏi đã sắp xếp như vậy.

Nhưng với Ninh Tiểu Xuyên mà nói việc đó cũng nhẹ nhàng.

Ninh Tiểu Xuyên nhận lấy miếng đá, tới bên cạnh tấm bia rồi truyền khí tức vào sau đó đi ra ngoài.

Khi Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi, Dưỡng Tâm Sư ở xung quanh lập tức vây quanh Tống Phi.

- Điện chủ, sao lại để tên tiểu tử đó đi dễ vậy? Theo quy tắc của chúng ta, người mới tới phải hiếu kính đủ bảo vật cho chúng ta nếu không chúng ta sẽ cướp sạch của hắn.

- Đúng thế, ta còn muốn lột sạch y phục của hắn rồi xem bộ dạng trần như nhộng của hắn.

- Tu vi của hắn hình như đã là Thứ Thần Cảnh, chơi đùa với một Thứ Thần cũng chỉ Dưỡng Tâm Điện chúng ta làm được thôi.

Một đám Dưỡng Tâm Sư, kẻ nào cũng thần sắc méo mó lầm rầm.

Hồi đó khi chúng mới tới cũng từng phải chịu vô số sỉ nhục. Giờ khó khăn lắm mới có người mới tới, đương nhiên chúng muốn phát tiết lên đầu hắn.

Bao năm nay Dưỡng Tâm Điện ở đây cũng có một quy tắc ngầm, cho dù là Hình Phạt Điện Đường cũng mặc nhận những quy tắc ấy.

Tống Phi hừ lạnh:

- Các ngươi hiểu cái quái gì.

Thân là điện chủ Tống Phi có quyền uy tuyệt đối ở đây. Cho dù là những Dưỡng Tâm Sư có tu vi cao hơn, trình độ Dưỡng Tâm Sư hơn hắn cũng không dám động tới hắn.

Giờ Tống Phi quát như vậy, những Dưỡng Tâm Sư khi lập tức run như cầy sấy, không dám nói gì nữa.

Chỉ một câu chấn áp được tất cả, Tống Phi khá hài lòng, lắc đầu nói:

- Vừa rồi ta đã nhận ra tên tiểu tử này là một cái gai không dễ hàng phục. Hắn có tu vi Thứ Thần Cảnh, các ngươi muốn lột y phục của hắn cẩn thận hắn bóp nát bươm. Ta bảo hắn tới vườn thuốc là để hắn chịu khổ rồi khi quen quy tắc của Dưỡng Tâm Điện chúng ta, biết sự lợi hại củ quy tắc ở đây rồi chúng ta sẽ bổ sung cho hắn nghi thức nhập môn. Đến lúc đó chúng ta muốn làm gì hắn cũng được.

Tống Phi vừa dứt lời thì bố bề nịnh nọt:

- Ha ha, quả nhiên điện chủ sắp xếp thỏa đáng nhất. Quy tắc ở vườn thuốc nghiêm khắc hơn chỗ chúng ta, hơn nữa còn có mấy vị sư huynh cấp Thứ Thần. Có họ tọa trấn, tên kia còn không bị người ta xếp đặt. Đến khi các sư huynh dạy báo hắn xong chúng ta mới ra tay.

- Chỉ là không biết khi hắn tới vườn thuốc thì còn lại được bao nhiêu bảo bối. Đến lúc đó đừng để chúng cháo cũng không húp được nhé.

- Cho dù không có bảo vật thì chỉ riêng việc chơi đùa với hắn cũng khiến ta thỏa mãn rồi.

...

Khi những Dưỡng Tâm Sư này đang phấn khích thì Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên đi vào.

Tất cả bỗng sững lại nhìn Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc, không hiểu hắn muốn làm gì.

Ninh Tiểu Xuyên sải bước vào trong, nhìn quanh một lượt rồi nói với Tống Phi:

- Điện chủ, ta từng có một món bảo vật, vốn định dâng lên cho điện chủ nhưng vừa rồi lại quên mất.

- Ủa, tên tiểu tử này… có tiền đồi!

Tống Phi và các Dưỡng Tâm Sư xung quanh đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên với ánh mắt phát sáng.

Đặc biệt là Tống Phi, hắn đã có thần sắc lâng lâng.

Thiên phú của Tống Phi về mặt Dưỡng Tâm Sư không mạnh, nhưng vì có chỗ dựa nên mới ngồi vững ở vị trí điên chủ Dưỡng Tâm Điện.

Mỗi khi nhận được sự cung phụng từ các Dưỡng Tâm Sư khác là hắn lại có cảm giác lâng lâng đó.

- Ngươi tên gi?

Lúc này Tống Phi mới nhớ hỏi tên Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu báo danh.

- Ninh Tiểu Xuyên, ha ha, tên đẹp. Không tối, tiểu tử ngươi không tồi. Có bảo bối gì muốn dâng cho ta thì cứ lấy ra đi.

Tống Phi gật gù, cười hề hề.

Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ do dự, nhìn quanh một lượt mới ngập ngừng nói:

- Điện chủ, có thể cho ta gặp riêng không? Bảo bối này không đơn gản, tốt nhất không nên cho người ngoài biết.

- Ngươi là Dưỡng Tâm Sư mới nhập môn thì có thể có món bảo bối gì không đơn giản… Thôi được, các ngươi ra ngoài hết đi.

Tống Phi làm vẻ coi thường nhưng ánh mắt đầy sự tham lam, phẩy tay đuổi hết các Dưỡng Tâm Sư ra ngoài.

Những Dưỡng Tâm Sư phổ thông này vừa đi vừa nhìn Ninh Tiểu Xuyên đầy vẻ cổ quái.

Có người đang chửi kẻ mới đến đã biết nịnh nọt như vậy, sau này sớm muộn cũng sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp.

Có người đang thèm thuồng khả năng giao tiếp của Ninh Tiểu Xuyên. Vừa mới gia nhập Diệt Thế Đạo đã kéo được mối quan hệ với điện chủ. Nếu lấy ra được một món bảo vật khiến điện chủ hài lòng thì sau này hắn sẽ vô cùng vinh quang.

Có người thầm đau lòng, hối hận tại sao năm đó vào đây lại không biết cách nịnh nọt điện chủ để mà bị chỉnh đến thảm như vậy.

Bất luận những Dưỡng Tâm Sư này nghĩ gì thì trong Dưỡng Tâm Điện cũng chỉ còn lại Ninh Tiểu Xuyên và Tống Phi.

Lúc này, Tống Phi không còn che giấu gì nữa, thò tay ra:

- Có bảo bối gì lấy ra đi. Nếu ngươi lừa ta, ta sẽ đưa ngươi thẳng tới Hình Phạt Điện Đường.

- Vâng. Đây chính là bảo bối ta muốn dâng lên.

Ninh Tiểu Xuyên tươi cười, thân thể bỗng lao tề phía trước.

Lúc này Tống Phi mới cảm thấy không ổn, sắc mặt tím lại, nhảy lên, hét:

- Ngươi muốn làm gì?

Ninh Tiểu Xuyên lúc này đưa tay ra tóm lấy Tống Phi.

Tu vi của Tống Phi chỉ là Tạo Hóa Cảnh, trước mặt cao thủ Thứ Thần tầng thứ chín như Ninh Tiểu Xuyên hắn căn bản không có khả năng phản kháng.

Bị Ninh Tiểu Xuyên tóm, Tống Phi không hề sợ hãi, quát lên:

- Ninh Tiểu Xuyên, nếu ngươi giết ta, cao thủ Hình Phạt Điện Đường sẽ trực tiếp giết chết ngươi. Giờ ngươi hãy quỳ xuống dập đầu nhận tôi với ta thì ta có thể bỏ qua việc vừa rồi. Nếu không kết cục của ngươi sẽ rất thê thảm.

Nhiều năm như vậy, Tống Phi đã quen bá đạo, cho dù thỉnh thoảng có chút rắc rồi nhưng chỗ dựa phía sau hắn đủ để dẹp hết mọi phiền phức cho hắn.

Bốp!

Ninh Tiểu Xuyên tát mạnh vào mặt Tống Phi.

- Ngươi dám đánh ta

Tống Phi phẫn nộ.

Bốp! Bốp!

Ninh Tiểu Xuyên gần như không chút do dự liên tục tát mấy phát. Sau mấy cái tát Tống Phi cảm thấy xây xẩm mặt mày không nói được gì nữa.

Ninh Tiểu Xuyên khá hài lòng, hắn thật sự rất bực bội với tiếng quát tháo của Tống Phi.

Ném Tống Phi sang một bên, Ninh Tiểu Xuyên lập tức biến các loại pháp quyết.

Cuối cùng hắn búng ra một giọt máu lên người Tống Phi.

Trên trán Tống Phi lập tức xuất hiện một cái hoa văn cổ quái màu đen. Sau khi nó xuất hiện, toàn thân Tống Phi co giật mấy cái, gương mặt đầy vẻ đau đớn.

Một lúc lâu sau Tống Phi mới bình tĩnh lại, chầm chậm mở Minh Tâm Ấnứ.

Sau khi thấy Ninh Tiểu Xuyên đang đứng trước mặt, Tống Phi lập tức nói:

- Chủ nhân.

- Ừm.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.

Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đã thi triển một các khống chế nô lệ học được ở vùng đất Cửu U.

Thật ra nếu Ninh Tiểu Xuyên dùng Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực, muốn khống chế Tống Phi chỉ nháy mắt là xong. Nhưng thứ rác rưởi như Tống Phi thì Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy không đáng để lãng phí Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực, nên mới dùng cách này để khống chế hắn.

So với nô lệ tâm thần được Thất Khiếu Thần Ma Tâm chi lực khống chế, cách này của Ninh Tiểu Xuyên rõ ràng thua kém hơn nhiều, hơn nữa có thể bị người khác phát hiện.

Nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ ở Ma Đà Sơn nửa năm. Nửa năm sau hắn đã tới Nguyên Giới, ai cần biết nơi này sẽ thế nào.

Nhìn Tống Phi, Ninh Tiểu Xuyên thản nhiên nói:

- Có vài câu hỏi, ngươi phải thành thật trả lời ta.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio