Ma Thú Lãnh Chúa

chương 127: vu đan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi ngồi xuống, mặc niệm vu huyền Dương Lăng cảm giác năng lượng từ thạch lâm vu trận tản mát ra như nước thủy triều dũng nhập vào cơ thể. Được vu lực đái động dọc theo huyền ảo quỹ tích xoay tròn, một vòng lại một vòng, chậm rãi chuyển hóa thành tinh thuần huyết sắc vu lực.

Ấp súc, tái áp súc!

Sau khi hấp thu năng lượng khổng lồ hắn cực lực áp súc vu lực trong cơ thể. Dần dần, vu lực trong cơ thể càng ngày càng tinh thuần, thẩm thấu đến từng cơ quan trong cơ thể, cũng như đến từng đầu khớp xương. Cực lực áp súc hắn cảm giác thân thể mình phảng phất một cái bọt biển đang điên cuồng hấp thu năng lượng từ thạch lâm vu trận tụ tập được. Chậm rãi, năng lượng đã trầm tích không biết bao nhiêu năm từ dưới đất, từ tấm bia đá tản mát ra, hình thành một vòng bạch vụ bên người hắn, càng ngày càng đậm.

Nhất không làm nhị không ngớt, khẽ cắn môi rồi Dương Lăng dứt khoát nhất tâm nhị dụng, mặc niệm thông linh khẩu quyết. Không lâu sau từ các cây cối chung quanh không gió tự động, tản mát ra đoàn đoàn tánh mạng năng lượng màu xanh đậm. Dần dần cùng năng lượng thạch lâm vu trận tụ tập kết hợp cùng một chỗ, hình thành một vòng bạch lục đại vụ.

Năng lượng do thạch lâm vu trận tụ tập thật sự là quá khổng lồ, hấp thu đại khái nửa canh giờ hắn đã cảm giác cả người cơ hồ sắp bị mênh mông vu lực làm nổ tung lên mà màn thất thải quang mang chỗ cửa động vẫn bất động, không có gì biến hóa.

Do phương pháp không đúng, hay là hấp thu quá ít năng lượng ? Hay là, thạch lâm vu trận hấp thu tinh mang đã nhanh chóng bổ sung được năng lượng?

Thấy thất thải quang mang không có gì biến hóa Dương Lăng liền nghi hoặc không giải thích được, trầm tư một lát sau quyết định tiếp tục gia tăng cường độ, hai tay thực hiện vô vàn thủ ấn của Tinh mang vu huyền. Hy vọng có thể tranh đoạt cùng thạch lâm vu trận đầy trời tinh thần năng lượng, làm yếu bớt thậm chí chặt đứt năng lượng cung ứng của nó.

Theo thủ ấn càng lúc càng nhanh, càng ngày càng phức tạp, hắn cảm giác một cỗ năng lượng khổng lồ nhập vào cơ thể. " đinh" một tiếng vang nhỏ trôi qua. Ấn ký hình tháp nơi mi tâm kịch liệt nhảy lên hấp thu bàng bạc năng lượng như kình thôn hải thủy.

Dương Lăng cảm giác tốc độ hấp thu năng lượng của hắn đã rất biến thái thế nhưng so với vu tháp đang như chiếc động không đáy thì chỉ bằng tiểu vu kiến đại vu! Nếu nói thân hắn là một hồ nước, thì, thần bí vu tháp như Động Đình hồ, điên cuồng hấp thu hết thảy năng lượng chung quanh.

Sau khi hấp thu đại lượng năng lượng, vu tháp tản mát ra một cổ thanh lương năng lượng, nhanh chóng lưu động khắp tức chi bách hải. Đồng thời, Dương Lăng cảm giác tinh thần lực kịch liệt tăng lên, cho dù nhắm mắt lại, cũng có thể rõ ràng cảm thấy được gió thổi cỏ động xung quanh. Một dặm, hai dặm.... Nhìn thấy đội tuần tra bán thú nhân ở phía gần mỏ lưu huỳnh, nhìn thấy đại quân lang chu đang dũng hình tiến hóa, phạm vi cảm giác càng ngày càng xa.

Dưới sự hấp thu điên cuồng của vu tháp, màn thất thải quang mang rốt cục cũng có biến hóa. Sau một tiếng ngâm khẽ, quang sắc càng ngày càng đạm, không hề phát ra chói mắt quang mang nữa, việc đó càng khiến Dương Lăng rốt cục thấy được hy vọng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Từ cây cối chung quanh phát ra" hoa lạp, hoa lạp" thanh âm khiến tất cả Bán thú nhân đều tỉnh lại, ngay cả Hồ tộc trưởng lão đang ngủ nơi trướng bồng cũng không có ngoại lệ.

Chẳng lẽ, ngoài chức nghiệp triệu hồi sư Dương Lăng còn là một Đại ma pháp sư thực lực không thể lường được, thậm chí còn là ma đạo sư cấp bậc ?

Mắt thấy nùng vụ cổ quái bên người Dương Lăng, cảm giác được khổng lồ mênh mông ma lực từ đó, hồ tộc trưởng lão kinh hãi thất sắc, thầm cảm thấy may mắn vì lúc đầu không có cùng hắn phát sinh xung đột. Bưu hãn võ sĩ, kinh khủng ma thú đại quân, hơn nữa uy lực thật lớn ma pháp lực...... trong phạm vi mấy ngàn lý của Duy Sâm trấn, ai có thể xứng đáng là đối thủ của hắn ?

Chỉ huy mọi người nhanh chóng rời xa cổ quái thạch lâm rồi nhìn Dương Lăng đang đại triển thần uy, hồ tộc trưởng lão ưu tâm xung xung. Không hề nghi ngờ, Duy Sâm trấn quật khởi một cường đại lĩnh chủ, tộc nhân truyền thừa hàng trăm ngàn năm ở Lạp Đạt Khắc sơn mạch này kế tiếp nên đi theo hướng nào?

Mặc dù Dương Lăng từng cam đoan cho phép bán thú nhân tự do sinh sống ở Duy Sâm trấn, còn đảm bảo tộc nhân cũng có quyền lợi giống như nhân loại, nhưng ai có thể cam đoan chuyện đó rốt cuộc có phải chỉ là một câu nói xuông hay không ?

Nếu không thuận theo Dương Lăng thì tương lai của tộc nhân làm thế nào mới có thể sinh tồn được? Hồ tộc trưởng lão sắc mặt ngưng trọng, cho dù là lão, cũng ngàn lần không muốn ở phụ cận bộ lạc tồn tại một thế lực không bị khống chế huống chi lĩnh chủ lại là một tên nhân loại vốn rất tham lam gian trá!

Thực lực, hết thảy đều phải xem thực lực!

Nếu bán thú nhân xuất hiện thánh giai người mạnh, tộc nhân cũng đã không rơi xuống hoàn cảnh hôm nay. Trầm tư nửa ngày sau, hồ tộc trưởng lão quyết định dĩ bất biến ứng vạn biến, nếu Dương Lăng có một ngày thực hiện lời hứa hẹn của hắn, lại có cũng đủ thực lực bảo vệ những người theo hắn, đến lúc đó quyết định hàng phục cũng không muộn. Đương nhiên, trước khi biết rõ tình huống thì tạo một mối quan hệ tốt cùng hắn cũng là việc cần phải làm.

Chủ ý đã quyết, hồ tộc trưởng lão tâm lý yên ổn hơn nhiều, mà Dương Lăng lại càng ngày càng không ổn! Mặc dù vu tháp hấp thu tuyệt đại bộ phận tinh mang năng lượng, tánh mạng năng lượng cùng năng lượng mà thạch lâm tích tụ trăm ngàn năm qua, nhưng hắn cũng phải hấp thu một lượng năng lượng khổng lồ, lượng lớn năng lượng vượt qua nhiều so với mức hắn tưởng tượng!

Mặc dù quyết định đình chỉ thi triển thông linh pháp thuật cùng tinh mang vu huyền, nhưng chuyện đã thoát ra tầm khống chế của hắn! Tại vu tháp tác dụng, khổng lồ năng lượng phô thiên cái địa mà đến, từ mỗi lỗ chân lông trên thân hắn chui vào.

Từ từ, hắn phát hiện bởi vì cực độ áp súc, vu lực trong cơ thể cùng tánh mạng năng lượng bị mạnh mẽ dung hợp cùng một chỗ. Từ thể khí biến thành thể lỏng, sau đó lại từ thể lỏng biến thành dạng cứng, tụ tập khổng lồ năng lượng. Bởi vì năng lượng xa xa vượt quá mức có thể thừa nhận, cả người cao thấp mỗi lỗ chân lông đều chảy ra một tia máu.

Không lâu, xuyên thấu qua nồng đậm đại vụ, ở bên ngoài nhìn vào, có thể chứng kiến Dương Lăng đã biến thành một huyết nhân. May là vu tháp tản mát ra một cổ thanh lương cảm giác, dẫn đạo khổng lồ năng lượng chậm rãi lưu động trong cơ thể hắn rồi hội tụ về vị trí đan điền, không ngừng tiếp tục áp súc. Nếu không, sợ rằng khổng lồ năng lượng đã sớm khiến thân thể hắn nổ tung lên rồi.

Mắt thấy toàn thân Dương Lăng thẩm thấu từng lớp máu tươi, đừng nói đám thực nhân ma đang bảo vệ quanh hắn mà ngay cả đám bán thú nhân ở xa xa cũng cảm giác thấy bất thường. Đáng tiếc trong khoảng thời gian ngắn, vô luận là song đầu thực nhân ma Gia Lạp Tư hay là hồ tộc trưởng lão, cũng không ai có biện pháp gì, cũng không ai dám khinh suất vọng động.

Sau khi bị Dương Lăng mạnh mẽ cắt đứt năng lượng mà vu trận thạch lâm đưa tới, màn thất thải quang mang càng ngày càng đạm, từ từ, hiện ra một cửa động mờ mờ. Xa xa nhìn vào, bên trong một mảnh đen nhánh, không ai biết sơn động cổ quái này rốt cuộc sâu bao nhiêu.

" Y bỉ lợi tư, lạnh thật !"

Theo màn thất thải quang mang càng ngày càng nhạt, mọi người cảm giác bên trong sơn động thổi ra từng cơn gió lạnh, lạnh như băng cốt, so với gió tuyết ben ngoài sơn động còn buốt hơn, cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Cũng không biết là ảo giác hay là vì cái gì mà hồ tộc trưởng lão cảm giác trong làn khí lạnh còn mang theo một tia ma lực âm lãnh, quỷ dị vô cùng!

" Không có lệnh của ta, mọi người không được vọng động !"

Sắc mặt hồ tộc trưởng lão càng ngày càng ngưng trọng, không biết vì sao, sơn động phía sau màn thất thải quang mang mang đến cho lão cảm giác một mối nguy hiểm chưa từng có. Cẩn thận, lão quản lý chặt chẽ tộc nhân đang chuẩn bị tiến tới tìm hiểu, hơn nữa còn liên tục phái ra vài tên cơ trí đi tìm hiểu xem viện quân rốt cuộc đã tới chỗ nào rồi.

Cắn răng cố kháng cự, Dương Lăng cảm giác đau như đao cắt, ý thức càng ngày càng mê hồ. Không biết qua bao lâu, năng lượng quay cuồng trong đan điền nhanh chóng bành trướng, ngay sau đó lại kịch liệt co rút lại, áp súc thành một viên châu bé xíu, điên cuồng hấp thu năng lượng trong cơ thể.

Cùng lúc đó, theo" hoa lạp" một tiếng vang nhỏ, màn thất thải quang mang càng ngày càng nhạt rốt cục đã hoàn toàn tan thành mây khói, lộ ra một cái sơn động âm u.

Vu đan ? Chẳng lẽ, vô ý đột phá đến địa vu cảnh giới, ngưng kết được vu đan ?

Cảm giác được sự biến hóa trong cơ thể, Dương Lăng cả người chấn động, nhớ tới sự giải thích trên phương tiêm bi liền mừng rỡ không thôi. Vốn, hắn thầm nghĩ phá điệu thất thải quang mang ngăn trở cái động khẩu mà thôi, không ngờ hấp thu khổng lồ năng lượng xong còn thuận tiện nhất cử đột phá bình cảnh!

NGAO...... không đợi hắn cẩn thận kiểm tra những biến hóa trong cơ thể, đột nhiên, bên trong sơn động truyền ra một tiếng rít gào trầm thấp. Nhất thời, giống nhau như bị một chùy kích trúng, cả người bị vô hình khí tức đánh bay đi ra ngoài. Há mồm liền hộc ra một đại khẩu máu tươi, vu đan vừa mới hình thành trong cơ thể mới chỉ như hạt gạo thiếu chút nữa đã bị đánh tan.

Không kịp ứng phó, đừng nói Dương Lăng đang ngồi im mà chính là đông đảo thực nhân ma cùng bán thú nhân cũng bị chấn bay đi. Chỉ có thân là bát giai cao cấp ma thú một sừng thú, cũng lảo đảo lùi về phía sau vài bước rồi mới trụ lại được trước tiếng gầm cuồng bạo.

" Bất hảo, mau, mau xông lên !"

Vốn, mắt thấy Dương Lăng há mồm phun ra một ngụm máu tươi, hồ tộc trưởng lão còn chuẩn bị tự mình tiến tới xem xét. Nhưng quỷ dị tiếng gầm gừ trôi qua, bên trong sơn động đột nhiên xuất hiện cả đàn cự giải chu khổng lồ, dày đặc, căn bản là nhìn không thấy cuối. Kinh hãi lão vội chỉ huy tộc nhân tiến tới ngăn chặn.

Đối với cự giải chu đáng sợ, hồ tộc trưởng lão rõ hơn bất cứ ai khác, năm đó, ba trăm nhân tộc nhân tinh duệ cũng là bị hủy diệt vì bị bọn chúng vây công. Nếu bị đại quần cự giải chu trọng trọng vây quanh đứng lên, sợ rằng không có một người có thể thoát khỏi sơn cốc!

Vũ khí của người đầu chó rất kỳ quái, giống như một loại lao gỗ bén nhọn. " hô" một tiếng lúc toàn lực phóng ra chỉ nháy mắt liền ghim cứng một đầu cự giải chu trên đất, vô luận là xạ trình hay là lực lượng, tất cả đều so với tinh linh tiễn thủ mạnh hơn nhiều. Bất quá, vì không hề phòng bị lại đối mặt với Cự giải chu mãnh liệt lao ra như thủy triều khiến bọn họ hết sức lúng túng.

Nắm pháp trượng mặc niệm một lát hồi rồi hồ tộc trưởng lão suất lĩnh vài tên tộc nhân phát ra từng đạo hỏa tường, hy vọng ngăn cản cự giải chu trong sơn động. Không ngờ rậm rạp cự giải chu không hề sợ chết đều đạp lên hỏa diễm điên cuồng tiến tới, có con phun ra độc dịch, có con tiềm ẩn dưới đất rồi phát ra từng căn địa thứ, nháy mắt đã đánh chết hơn mười tên người đầu chó đứng phía trước.

Thấy cự giải chu xông ra càng ngày càng nhiều, thương vong càng lúc càng lớn, một gã đầu chó nhân hoảng sợ nói :

" Trưởng lão, rút lui không, nếu không sẽ không kịp mất !"

Lui lại ?

Thấy tộc nhân đang rất hoảng sợ, thấy càng ngày càng gần cự giải chu, hồ tộc trưởng lão nuốt nước miếng đầy khó khăn. Nơi này là chỗ sâu trong sơn cốc, ba mặt đều là vách núi, ngoài đường cũ để quay ra thì căn bản là không hề còn đường nào thoát. Nhưng nếu quay về theo đường cũ phải đi qua rừng cây cùng đống loạn thạch gập ghềnh khó đi, trong lúc cấp bách tuyệt đối khó có thể nhanh chóng thông qua, khẳng định chạy không thoát khỏi cự giải chu. Cho nên quay về đường cũ tuyệt đối là một con đường chết, cắn răng xông lên ngăn cản cự giải chu ở bên trong sơn động nói không chừng còn có một tia hy vọng!

Biết rằng đã không có đường thối lui, hồ tộc trưởng lão phát ra từng đạo hỏa tường cùng hỏa diễm tận trời, chỉ huy mọi người cắn răng khổ khổ chống đở, hy vọng có thể không để cự giải chu thoát khỏi sơn động. Nhưng theo số lượng cự giải chu càng ngày càng nhiều, tình thế càng ngày càng không ổn.

Mong huynh tepga sớm ngày quay lại với bọn em !

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio