Được Cổ Đức giải thích, Dương Lăng rốt cuộc hiểu được Tinh Tủy là cái gì.
Thì ra, đại lượng tinh thạch phẩm chất cao tập trung ở một chỗ, sau nhiều năm tháng sẽ có thể dưỡng dục ra Tinh toản, mà một mỏ Tinh quáng tồn tại rất nhiều Tinh toản, trải qua nhiều năm tháng hấp thu Năng lượng trong thiên địa mới có thể dựng dục ra Tinh Tủy.
Truyền thuyết, Tinh Tủy có thể biến đổi hoàn toàn thể chất của một người, chỉ một giọt có thể khiến một tên kiếm sĩ sơ cấp đột phá đến Đại kiếm sư, thậm chí sơ cấp Kiếm thánh. Truyền thuyết, Tinh Tủy có thể cường hóa Ma lực và tinh thần của con người, một giọt sẽ giúp một tên Ma pháp học đồ đột phá đến Đại Ma pháp sư, thậm chí sơ cấp Ma tầm sư; truyền thuyết….
Nếu tinh toản đã là bảo bối mà Ma pháp sư mơ tưởng, thì Tinh Tủy lại là thứ mà mọi người còn không dám mơ tưởng đến. Miễn cưỡng tỉnh táo lại, Cổ Đức nuốt nước miếng một cách khó khăn, nói: "Đại nhân, phải phong tỏa tin tức, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải phong tỏa cho bằng được"
"Cần phải phong tỏa tin tức, nhưng cũng không cần phải cẩn thận chứ không có khi ngược lại càng khiến người khác chú ý" Dừng lại một chút, Dương Lăng nói tiếp: "Qua vài ngày nữa, ta sẽ đi Lợi Văn Tát công quốc, nhanh là một tháng, lâu thì hơn hai tháng, trong thời gian này ngươi nhất định phải cẩn thận"
Dặn dò vài câu rồi Dương Lăng đi ra ngoài. Giá trị của Ngũ thải quáng mạch vượt xa tưởng tượng của hắn, nhưng cũng không thể đặt hết tinh lực ở đây. Chuyện phải đến sớm muộn cũng sẽ đến, cả ngày lo lắng còn không bằng tận dụng thời gian đề cao thực lực mới là vương đạo.
Theo sự phát triển của Duy Sâm Trấn, mặc dù là mùa đông, nhưng cũng bắt đầu có một vài Thương đội qua lại, hầu hết đều là đám Tiểu thương nhân không có tiền vốn. Có người vận chuyển vài xe lương đến Duy Sâm Trấn, hy vọng bán được giá cao, có người mua một ít đặc sản của Duy Sâm Trấn mang ra ngoài, hy vọng bán được giá cao.
Mặc dù đường biển giá rẻ, dễ dàng, nhưng bởi vì cảng khẩu còn chưa xây dựng xong, đường thủy còn chưa mở ra nên thương nhân không thể không vận chuyển bằng đường bộ. Vì an toàn, rất nhiều thương nhân đã tập trung lại cùng hành động, nhờ một đội Dong binh bảo vệ. Đương nhiên vì Tinh tệ có hạn, nên cũng có một ít Thương đội nhỏ một mình hành động.
Vì tránh gặp phiền toái không cần thiết Dương Lăng quyết định lần này giả làm một tên Tiểu thương nhân âm thầm đi đến Lợi Văn Tát công quốc. Trong lòng hắn rất hiểu, bất kể là dư nghiệt của An Tạp gia tộc hay là thế lực của Ban Đồ đế quốc chắc chắn đều muốn dồn mình vào chỗ chết. Đối mặt với phục kích trên đường của chúng, nhiều người chưa chắc đã an toàn, còn không bằng ẩn giấu hành tung, âm thầm hành động.
Trở lại Duy Sâm tòa thành, hắn nói cho Cổ Đức biết kế sách của mình, Cổ Đức mặc dù lo lắng, nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận một lát cũng không cực lực phản đối. Dù sao thực lực của Dương Lăng rất cao siêu, mà lúc nào cũng có thể Triệu hồi Ma thú đại quân ra trợ chiến. Chỉ cần giữ bí mật hành tung, không gặp phải một đám cao thủ đứng đầu phục kích, thì chắc là sẽ không có vấn đề gì. Vì che mắt người khác, miễn cho bại lộ thân phận trước mặt người khác, cũng vì tránh cho một đường vất vả, Dương Lăng quyết định kiếm một chiếc xe ngựa.
Lần này đi Lợi Văn Tát công quốc, quãng đường ngàn dặm, ngoại trừ yêu cầu tốc độ, thì sự vững chắc và êm ái của xe ngựa cũng đòi hỏi rất cao. Vài ngày tiếp theo, hắn ngoại trừ tận dụng thời gian tu luyện, hắn tự mình cùng đám người Ải nhân Lỗ Thước xếp đặt một chiếc xe ngựa nhẹ nhàng nhưng chắc chắn.
Đầu tiên, lựa chọn hai con chiến mã La tư tốc độ nhanh, sức chịu đựng giỏi. Như vậy, tốc độ nhanh hơn xe ngựa bình thường, tránh chậm trễ quá nhiều thời gian trên đường. Tiếp theo, sử dụng Gỗ trắc cứng rắn làm thân xe, sử dụng huyền thiết làm nóc xe, dùng gỗ sơn để chống gió, lại dùng đuôi của thỏ trắng luyện chế dầu bôi trơn, đảm bảo sự bền chắc của xe ngựa.
Có được rượu Bồ đào lâu năm Dương Lăng đưa đến, Lỗ Thước và đám thợ rèn cả một đêm thay nhau làm việc, cẩn thận chế tạo xe ngựa Dương Lăng cần. Tài liệu sử dụng không cái nào là không tuyển chọn gắt gao, không quan tâm đến giá thành. Biết tin Dương Lăng định làm một chiếc xe ngựa, Địa tinh trưởng lão dẫn theo vài tên Tộc nhân khéo tay đến hỗ trợ. Nói về chế tạo binh khí áo giáp, bọn họ có lẽ kém hơn Ải nhân, nhưng nói về một ít phát mình nhỏ, bọn họ lại không thua kém chút nào.
Sau vài ngày vất vả, Đại công cáo thành, mọi người vô cùng tự hào, tập trung lại một chỗ quan sát thành quả mấy ngày cố gắng của mình. Nhìn từ bề ngoài, ngoại trừ hai con ngựa kéo thì xe ngựa không có gì khác thường. Nhưng trên thực tế, chiếc xe này lại tập hợp tâm huyết của mọi người, chi phí rất cao.
Đi quanh hai vòng, vỗ vỗ thân xe màu xanh biếc, Lỗ Thước hưng phấn nói: "Đại nhân, ta dám cam đoan đây là xe ngựa chạy nhanh nhất trên đại lục, hay gọi nó là "Phong Thần" vậy?"
"Phong thần? Được, chạy nhanh như gió"
"Chiếc xe này không chỉ có tốc độ nhanh, mà còn vô cùng chắc chắn, giống như chiến xa mà Thiên sứ phủ xuống sử dụng. Theo ta thì gọi là Lôi Đình chiến xa còn hay hơn" . Lỗ Thước dẫn đầu, mọi người đều đưa ý kiến, nói ra một cái tên thật uy phong cho cái xe.
"Ở quê của ta, có một loại xe ngựa còn chạy nhanh hơn gió" Dừng lại một chút, Dương Lăng nói tiếp: "Một ngày nó có thể chạy được ngàn dặm, ở trên trường đua nó như là Thú một sừng cao ngạo, là chiếc xe ngựa nhanh nhất trong lòng mọi người. Tên của nó là Pháp Lạp Lợi"
Chạy còn nhanh hơn gió, ngày chạy được ngàn dặm?
Nghe Dương Lăng nói như vậy, mọi người đều rung động. Đặt tên chiếc xe ngựa thành Pháp Lạp Lợi. Chỉ có Địa tinh trưởng lão đi quanh chiếc xe có vẻ trầm tư, dường như cảm giác xe ngựa thiếu một cái gì đó.
"Lĩnh chủ đại nhân, chỉ cần miêu hội trên thân xe một Ma pháp trận gia tốc phong hệ khổng lồ, ta tin rằng tốc độ của nó tuyệt đối tăng hơn vài lần. Thậm chí có thể giống như Pháp Lạp Lợi theo người nói, chạy cả ngày ngàn dặm"
Trầm ngâm một lát, Địa tinh trưởng lão nghĩ ra chủ ý kinh người. Mấy ngày nay, hắn một mực suy nghĩ làm sao tăng tốc độ của xe ngựa lên, nghe nói xe ngựa Pháp Lạp Lợi có khả năng một ngày chạy ngàn dặm, trong lòng vừa động, nhớ đến khả năng của tộc Địa tinh mình.
Miêu hội một Ma pháp trận gia tốc phong hệ khổng lồ?
Đám người Lỗ Thước không biết khả năng của Địa tinh, nghi hoặc khó hiểu, không rõ Địa tinh trưởng lão đang nói loạn cái gì. Nhưng Dương Lăng thì khác, ngoài ý muốn trôi qua liền vui mừng ra mặt.
Địa tinh giỏi vẽ Ma pháp trận, nếu trên xe ngựa vẽ một Ma pháp trận phong hệ, chắc chắn tốc độ của xe sẽ tăng lên gấp mấy lần, giảm đáng kể thời gian tiêu hao trên đường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tâm động không bằng hành động, tỉnh táo lại, Dương Lăng phân phó Địa tinh trưởng lão dẫn Tộc nhan tận dụng thời gian vẽ Ma pháp trận. Vì giữ bí mật, bảo Cổ Đức phái trọng binh bảo vệ, đề phòng có người đem khả năng của Địa tinh tiết lộ ra ngoài, phong tỏa tất cả tin tức liên quan.
Vì để có đủ máu Ma thú Phong hệ, Dương Lăng tự mình chạy vào Đặc Lạp Tư sâm lâm, chỉ huy Ma thú đại quân giết chết một đàn Phong lang. Phong lang mặc dù không phải Ma thú có tốc độ nhanh nhất, nhưng vẫn hơn xa đám Ma thú trung cấp, hơn nữa vừa ra là cả một đàn, tiện lợi cho việc thu được nhiều máu huyết. Giết chết một bầy sói, máu đoạt được đừng nói là vẽ một Ma pháp trận phong hệ mà sợ rằng vẽ mười Ma pháp trận cũng đủ.
Có đủ máu huyết Ma thú, Địa tinh trưởng lão chỉ huy Tộc nhân thay nhau làm việc, mất một ngày mới vẽ xong một Ma pháp trận phong hệ khổng lồ và phức tạp trên xe ngựa. Chỉ cần người ngồi trên xe ngựa đưa vào một ít ma lực là có thể kích hoạt, ma lực đưa vào Ma pháp trận càng nhiều, thì tốc độ lại càng nhanh.
Ngoài ra, vì đề cao tốc độ của nó, Địa tinh trưởng lão và Tộc nhân còn vẽ hai tòa Ma pháp trận phong hệ nhỏ trên thân hai con chiến mã kéo xe, tự động hấp thu Ma pháp nguyên tố trong không khí, Ma pháp trận không chỉ có khả năng nhanh chóng đề cao tốc độ của chiến mã, thậm chí còn có thể tăng sức chịu đựng của nó.
Trọng thưởng cho đám người Lỗ Thước và Địa tinh trưởng lão đồng thời phân phó thỏa đáng rồi trong một đêm tối Dương Lăng lặng lẽ rời đi, lên đường đi đến Lợi Văn Tát công quốc xa xôi. Vì bảo đảm bí mật, hắn chỉ mang theo hai người, Áo Lan Đa phụ trách đánh xe, Vưu Na phụ trách cuộc sống ngày thường.
Tĩnh tu một thời gian trong Không gian Vu tháp, Vưu Na thuận lợi đột phá trở thành một gã Ma tầm sư sơ cấp, Tinh thần lực và Ma lực tăng mạnh. Có nàng bên cạnh, Cổ Đức an tâm hơn, không còn phải lo lắng cả ngay cho sự an toàn của Dương Lăng. Dù sao, được một tên Ma tầm sư hỗ trợ, Ma thú đại quân của Dương Lăng càng thêm kinh khủng.
Trước khi xuất phát, được Cổ Đức trợ giúp, ba người dịch dung đơn giản, đeo mặt nạ chắc chắn để tránh bại lộ hành tung.
Tốc độ của xe ngựa rất nhanh, nếu chạy toàn lực thì tương đương với chiến mã bình thường thậm chí còn nhanh hơn. Sau một canh giờ, xe ngựa đã đến được vùng bình nguyên bên ngoài Duy Sâm Trấn, không có bất cứ ai chú ý đến chiếc xe Pháp Lạp Lợi thoạt nhìn rất bình thường nhưng lại tốn hao hơn vạn Tử tinh tệ.
Khoanh chân ngồi trong khoang xe êm ái, Dương Lăng tận dụng thời gian tu luyện. Chuyến đi này trải dài ngàn dặm, cho dù tốc độ của xe ngựa nhanh đến đâu cũng mất ít nhất nửa tháng. Chỉ cần kiên trì tu luyện, nói không chừng là có thể tận dụng thời gian này đột phá đến cảnh giới Trung cấp địa vu.
Mấy ngày nay, hắn cảm giác thấy tu luyện đã đến Bình cảnh, Vu lực và Tinh thần lực tiến bộ rất chậm, chỉ thiếu có một chút nữa mà thôi. Tinh mang năng lượng không đâu không có, sa mạc Tây Bá Lợi Á bên ngoài quan khẩu A Lạp Sơn cái khác không có nhưng cỏ dại và bụi rậm khắp nơi đều thấy, lúc nào cũng có thể hấp thu Sinh mệnh năng lượng. Dương Lăng tin tưởng chỉ cần chăm chỉ tĩnh tu, có lẽ không bao lâu là có thể đột phá, đến lúc đó không những có khả năng thuận lợi nắm giữ Mộc độn pháp thuật, còn có thể tu luyện Thủy độn và Phong độn.
Cảm giác một cỗ Năng lượng mênh mông từ trên bầu trời bao phủ Dương Lăng, Thiên hồ Vưu Na càng lúc càng giật mình. Trong lòng nàng, thân phận và bối cảnh của Dương Lăng càng ngày càng thần bí.
Nàng chưa nghe nói qua ai có thể trực tiếp hấp thu Năng lượng tinh tú, cũng không nghe nói ai có Không gian Vu tháp thần bí. Trong mắt nàng, Dương Lăng giống như một đám sương mù thần bí, có rất nhiều bí mật không muốn người khác biết.
Ma Thú Lĩnh Chủ.