Ma Thú Lãnh Chúa

chương 207: hỏa long quả

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Song túc Phi long và tê giác đầu đàn đều rời vào tình trạng Lưỡng bại câu thương.

Phi long bị sừng tê giác đâm thủng bụng, máu chảy ròng ròng; tê giác đầu đàn càng thảm hơn, mặc dù đã kịp thời tránh để khỏi bị đánh vào vị trí yếu hại, nhưng trên người bị dính chất độc hủ thực vô cùng thảm thiết, trên lưng thì bị móng vuốt của Phi long tạo thành hai vết thương rất sâu, sâu đến độ có thể thấy được xương cốt.

Con tê giác đầu đàn không để ý hết thảy lao về phía vách đá, song trong nháy mắt khi quả Hồng quả sắp vào miệng thì Hồng quả gần ngay trong ngang tấc không cánh mà bay, bị Dương Lăng đột nhiên xuất hiện cướp lấy.

Nhanh, thật sự quá nhanh.

Đến tận khi Dương Lăng thu Hồng quả vào Không gian giới chỉ, lợi dụng Thổ độn pháp thuật lui ra ngoài thì Song túc Phi long và con Tê giác đầu đàn mới phản ứng lại.

Ngao

Nhìn thấy Dương Lăng nhanh chóng lui ra, tê giác đầu đàn và Song túc Phi long hoàn toàn phát cuồng, thú tính đại phát, không để ý đến vết thương trên người, cùng cắn răng đuổi theo.

Hừ, muốn chết.

Nhìn con tê giác và Song túc Phi long không để ý hết thảy đuổi theo, Dương Lăng cười lạnh lùng, không chỉ không vội vàng lui lại, ngược lại còn cố ý chạy chậm lại, dẫn dụ chúng nó tiến vào vòng vây của Ma thú đại quân.

Vốn, ban đầu hắn chuẩn bị cướp được Hồng quả rồi nhanh chóng bỏ đi. Nhưng nhìn xem Phi long tốc độ rất nhanh và Tê giác vô cùng mạnh mẽ, trong lòng vừa động, thay đổi lại chủ ý. Nguồn:

Song túc Phi long tốc độ bay rất nhanh, năng lực cận chiến mạnh mẽ, sau khi thuẩn hóa tuyệt đối là trợ lực không thể có nhiều; tê giác tốc độ mặc dù chậm chạp một chút, lực công kích cũng không cường đại lắm, nhưng quý ở chỗ da thịt rất dày, vô cùng mạnh mẽ. Sang xuân, trên Lãnh địa sẽ trồng trọt các loại lương thực trên quy mô lớn, các con Tê giác này vừa lúc có thể làm lao lực khai hoang.

Ngao.

Nhìn Dương Lăng đứng không nhúc nhích cách đó khogng xa, Song túc Phi long lao lên trước. Hai cánh rộng thùng thình vỗ mạnh, đầy sát khí lao lên. Tê giác đầu đàn theo sát ngay sau đó, dẫn theo đông đảo tê giác hung hăng lao đến.

Đợi Song túc Phi long và hầu hết Tê giác tiến vào vòng vây, Dương Lăng hừ lạnh một tiếng, vừa chỉ thuấn di ra ngoài vừa chỉ huy Ma thú đại quân tấn công. Trong nháy mắt, trên ngọn cây, trong bụi cỏ, từ dưới mặt đất chui ra từng con từng con Ma thú.

Ra tay đầu tiên chính là tà nhãn đại quân, dưới sự chỉ huy của Tà nhãn bạo quân, chúng nó trước tiên sử dụng xạ tuyến chết người ảnh hưởng thị lực của pháp trượng và Tê giác, lập tức công kích các vị trí yếu hại trên người chúng nó.

Sau khi Tà nhãn phát động ba đợt công kích, Giác phong thú và Tự bạo biên bức như tia chớp lao ra ngoài, tổ đội công kích. Giác phong thú bắn ra một mảnh châm độc dày đặc, Tự bạo biên bức thì tập trung công kích Song túc Phi long và Tê giác đầu đàn.

Khô mộc chiến sĩ canh giữ bên cạnh Dương Lăng, làm đạo phòng tuyến cuối cùng, để tránh có việc ngoài ý muốn. Lang chu vương chỉ huy đại quân con nhện chặn đường lui của tê giác.

Ngao.

Hai mắt không nhìn thấy gì, Song túc Phi long kinh hãi thất sắc, nhanh chóng phản ứng lại lui về phía sau. Dựa vào lân phiến chắc chắn ngăn trở châm độc của Giác phong thú, căn cứ trí nhớ liều mạng hướng phương Bắc bay đi.

Nhìn đàn Tê giác không kịp ứng phó lại Ma thú đại quân, Dương Lăng cưỡi Thú một sừng rời khỏi hiện trường, đuổi theo Song túc Phi long là con có giá trị thuần hóa nhất. Dưới sự chỉ huy của hắn, Tự bạo biên bức cũng đuổi theo sát.

Mặc dù hai mắt đau đớn đến độ không thể mở ra, nhưng có lẽ là do bản năng trời sinh, Song túc Phi long rõ ràng cảm giác được truy binh đuổi theo phía sau, đem hết cả khí lực bay về trước. Đáng tiếc bụng bị thương nặng nên thể lực suy giảm. Thời gian ngắn thì không ảnh hưởng nhiều, nhưng bay được một đoạn thì tốc độ rõ ràng chậm đi.

Tốc độ của Thú một sừng vốn rất nhanh, cho dù Song túc Phi long khỏe mạnh cũng không nhất định có thể bỏ lại phía sau. Dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, nó dễ dàng đuổi kịp Song túc Phi long đang bị thương nặng.

Hừ, nhìn xem ngươi còn chạy đi đâu?

Đuổi theo một đoạn thời gian, thấy Song túc Phi long tốc đọ càng ngày càng chậm, tầm bay càng ngày càng thấp, Dương Lăng không hề chần chờ, chỉ huy Tự bạo biên bức lao lên, nhằm vào vết thương của đối phương. Cùng lúc đó, Thú một sừng phát ra một tia chớp màu tím, phát ra sau mà đến trước.

Ngao.

Nghiêng người tránh thoát được tia chớp kinh khủng, Song túc Phi long tốc độ phản ứng giảm sút không kịp tránh né Tự bạo biên bức.

Liên tiếp vài tiếng nổ mạnh qua đi, bụng của nó thật đáng thương đến độ không đành lòng nhìn, đừng nói là máu mà ngay cả ruột cũng đều bung ra ngoài, rên rỉ một tiếng rồi vô lực ngã xuống mặt đất lạnh như băng. Rất nhanh, nọc độc bên trong Lựu đạn nhỏ phát huy tác dụng, co quắp càng ngày càng vô lực, cánh thử vỗ vài lần cũng không thể bay lên.

Là Ma thú cấp cao cấp, lân phiến trên người nó vô cùng chắc chắn, ngay cả châm độc của Giác phong thú đều không thể đâm vào. Tuy nhiên không kịp né tránh, bụng bị cái sừng sắc bén của con Tê giác đâm cho hai vết thương thật sâu, bị Tự bạo biên bức thừa dịp tấn công.

Chỉ huy Thú một sừng đánh thêm vài tia chớp, xác nhận Song túc Phi long không có năng lực phản kích nữa, Dương Lăng đi lên, đặt ngón trỏ đã cắn chảy máu lên giữa Mi tâm của nó. Rất nhanh, trên người con Phi long hiện lên từng đạo phù văn huyền ảo, sau đó biến mất tại chỗ, bị hút vào bên trong Không gian Vu tháp.

Thuận lợi thuần hóa Song túc Phi long, Dương Lăng nhanh chóng cưỡi Thú một sừng quay về, chỉ huy Ma thú đại quân công kích tê giác đang cố ngắng chống cự, đem tất cả các con bị thương thuần hóa hết. Tê giác mặc dù lực chiến đấu không bằng Thú một sừng và Song túc Phi long, không tính là Ma thú cấp cao, nhưng vô cùng mạnh mẽ, cũng có chỗ dùng đến nó.

Đối mặt với Ma thú đại quân phục kích, đối mặt với đông đảo Giác phong thú, Tà nhãn và Tri thù, tê giác cho dù da thịt có dày nữa cùng không thể đỡ được công kích sắc bén của chúng. Chiến đấu không hề phải lo lắng, không lâu sau, hơn con Tê giác đều ngã xuống.

Có thể mọc ra Hồng quả đoạt tạo hóa trong trời đất, tự nhiên sẽ không phải là loại cây bình thường.

Chuyển cây Hồng quả trên vách đá vào Không gian Vu tháp trồng vào bên cạnh Sinh mệnh chi thụ, Dương Lăng chỉ huy Ma thú đại quân quét dọn chiến trường. Xác nhận không bỏ phí bảo bối gì, hắn thu hồi Ma thú đại quân lại, nhanh chóng bỏ đi trước khi đông đảo Ma thú theo mùi máu tươi chạy đến.

Rời xa chiến trường, khoanh chân ngồi xuống ở trong một sơn cốc vắng vẻ hẻo lánh, hắn cẩn thận tính toán thu hoạch của trận chiến này.

Ngoại trừ thuần hóa được Ma thú cấp cao Song túc Phi long, thuần hóa được một đám tê giác, thu hoạch lớn nhất đó là đoạt được Hồng quả.

Theo trí nhớ của Song túc Phi long, đây là Hỏa long quả hiếm có trên Thái Luân đại lục. Sau khi chín sẽ chứa ma lực khổng lồ, nuốt vào chẳng những có thể nhanh chóng tăng cường ma lực trong cơ thể, còn có thể tăng tốc tu luyện Ma pháp.

Nửa năm trước, trong lúc vô ý phát hiện Hỏa long quả ở trên vách đá, Song túc Phi long ngày đêm canh giữ bên cạnh cây Hỏa long, hy vọng ăn được Hỏa long quả sẽ đột phá cánh cửa trở thành Ma thú cấp giống như Phi long vương. Không nghĩ đến sau nửa năm khổ cực đánh lui vô số Ma thú, cuối cùng lại để tiện nghi rơi vào tay Dương Lăng.

Ẩn chứa Ma lực khổng lồ?

Gọi một đội Giác phong thú ra hộ thể, Dương Lăng nhắm hai mắt lại, cẩn thận cảm giác Năng lượng ba động trong Hỏa long quả. Đối với Song túc Phi long thì Hỏa long quả có Ma lực khổng lồ, nhưng đối với hắn thì bên trong quả lại hàm chứa thiên địa linh khí. Sau khi nuốt vào có lẽ sẽ đột phá đến cảnh giới Cao cấp Địa vu.

Thuần hóa Ma thú cấp cao rất quan trọng, nhưng tăng cường thực lực của bản thân càng cần thiết hơn.

Sau một lát chần chờ, Dương Lăng nhanh chóng nuốt Hỏa long quả vào, từ từ vận hành Vu lực trong cơ thể.

Vừa nuốt Hỏa long quả vào, trong cơ thể phát ra một năng lượng nóng bỏng, cùng với Vu lực vận chuyển theo một quỹ tích huyền ảo trong cơ thể. Một vòng tiếp một vòng, rồi bị Vu đan trong cơ thể chuyển hóa thành Vu lực.

Hấp thu năng lượng, Vu đan từng chút một lớn lên, nhan sắc cũng càng ngày càng đậm, mỗi lần phun ra nuốt vào lại tản mát ra Vu lực. Luyện thể vu quyết tự động vận chuyển, mỗi một khớp xương đều như chết khát hấp thu năng lượng.

Dương Lăng vô ý thức niệm thông linh pháp thuật, hấp thu Sinh mệnh năng lượng mà cây cối tán vọng ra. Từ từ, bên trong sơn cốc xuất hiện một mảnh Lục vụ, càng ngày càng đậm.

Đặc Lạp Tư rừng rậm trải dài hàng ngàn ngàn dặm, Sinh mệnh năng lượng khổng lồ không bao giờ cạn kiệt. Dưới tác dụng của thông linh pháp thuật, đừng nói là cổ thụ ngàn năm to người ôm không hết, mà ngay cả cây cỏ cũng tản mát ra Sinh mệnh năng lượng màu xanh biếc. Hội tụ quanh sơn cốc nhỏ nơi Dương Lăng ngồi, hình thành một tầng Lục vụ nồng đậm trong trạng thái chất lỏng.

Không biết từ lúc nào, ấn ký hình tháp ở Mi tâm Dương Lăng từ từ nhảy lên, càng ngày càng nóng, giống như động không đáy hấp thu Sinh mệnh năng lượng trong sơn cốc.

Nếu Dương Lăng tiến vào Không gian Vu tháp sẽ phát hiện Không gian Vu tháp đang rộng lên rất nhanh, hồ nước trong suốt càng ngày càng đầy, diện tích của hồ nhỏ cũng càng lúc càng lớn. Làn sương trắng tản từ Vu Tháp ra cũng càng ngày càng đậm, Đồ án mãnh thú trên tháp rất sinh động càng ngày càng rõ ràng, thi thoảng phát ra tiếng rít gào.

Chạy theo đám Lục vụ chạy đến sơn cốc hẻo lánh, Ma thú đến từ bốn phương tám hướng đều nằm ở bên ngoài sơn cốc, điên cuồng hấp thu Lục vụ hiếm có. Mặc dù Lục vụ bên trong sơn cốc còn đậm hơn, nhưng không có một con Ma thú nào dám dễ dàng tiến vào, ngay cả một ít Ma thú cấp cao cũng không ngoại lệ.

Là Ma thú thông minh, bản năng báo cho chúng có một mối nguy hiểm bên trong Sơn cốc. Tiếng rít loáng thoáng khiến cho linh hồn chúng nó rung lên, càng đến gần sơn cốc thì cảm giác nguy hiểm càng rõ ràng.

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio