Thành công thi triển cấm chế trên quy mô lớn, Dương Lăng không còn sức lực mà chú ý đến Không gian Vu tháp, hai mắt nhắm nghiền, ra sức khôi phục Vu lực và Tinh thần lực đang khô kiệt.
Mặc dù đang ở trong Phi long cốc rất thâm sâu, Ma thú bình thường cơ bản không thể tiến vào, nhưng là vẫn cần cẩn thận, bất cứ lúc nào cũng phải cam đoan Vu lực và Tinh thần lực nhất định. Nếu không, chẳng may gặp phải Ma thú cao cấp thì quá nguy hiểm.
Có lẽ vì không chịu nổi trọng phụ, Tụ linh trận sớm tan thành mây khó, chỉ còn lại một viên Ma thú tinh hạch đã mất đi ánh sáng. Hơn nữa Vu lực và Tinh thần lực dùng quá độ nên tốc độ hồi phục quá chậm, sau ngày ngồi không nhúc nhích, Dương Lăng mới cảm giác khôi phục được một bộ phận nhỏ.
Xem ra, cấm chế quy mô lớn không phải bây giờ mình lúc nào cũng có thể sử dụng.
Mở hai mắt đứng lên, Dương Lăng lắc đầu, nhớ đến Vu lực và Tinh thần lực không chịu khống chế tuôn ra như thủy triều, vẫn cảm thấy da đầu tê dại. May là trước đó đã lập một Ma pháp trận phòng ngự, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng.
"Ồ, đây là cái gì?"
Ngay khi hắn chuẩn bị tiến vào Không gian Vu tháp, thì đột nhiên vô ý phát hiện đáy Thủy đàm có chút khác thường. Trong đám bùn đen loáng thoáng lộ ra màu trắng, từ trên cao nhìn xuống thì thấy giống như loạn thạch, hoặc như là.
Nghi hoặc, Dương Lăng triệu Lang chu vương ra, cưỡi lên người nó nhanh chóng đi đến chỗ khác thường. Rất nhanh, hắn phát hiện đó không phải loạn thạch mà là quả trứng to như cái xô.
Không lẽ đây là trừng của tộc Phi long sinh?
Kinh hãi, Dương Lăng tìm tòi trí nhớ của Phi Long vương. Quả nhiên, không ngoài suy đoán, đống trứng này chính là do tộc Phi long đẻ ra.
Theo trí nhớ của Phi Long vương, thì nước hồ có khả năng tăng tốc độ sinh sản của tộc. Không có năng lượng và độc tố của nước hồ, thì trứng Phi long ít nhất cũng phải năm mới có thể nở, nhưng có đủ nước thì chỉ cần vài năm là có thể nở. Năng lượng trong nước càng nhiều thì thời gian ấp trứng càng ngắn.
Hiểu được chuyện gì xảy ra, Dương Lăng không khách khí thu hết trứng Phi long chuyển vào Không gian Vu tháp, đặt ở dưới đáy Thủy đàm mà mình mạnh mẽ di chuyển vào.
Cẩn thận tìm tòi, hắn tìm được tổng cộng quả trừng, chỉ cần ấp trứng thuận lợi, sẽ có được một đám Phi long con. Vừa có khả năng tăng cường thực lực của Ma thú đại quân, vừa cam đoan sự sinh sản của Phi long, qua đó thành lập Phi long cơ địa chính thức trong Không gian Vu tháp.
Bên trong Không gian Vu tháp, Phi long lớn bé đều nằm ở trong Phi long đàm mới. Có chút dựa vào nước khôi phục thương thế trên người, có chút từ từ nuốt Long cốt thảo bên Thủy đàm, vài con Phi long con thì đuổi nhau, thi thoảng tò mò đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Bởi vì thời gian gấp gáp, Phi long đàm xung quanh không có một gốc cây, ngọn cỏ, vô cùng trống trải. Nhưng cách Vu Tháp và khu rừng rậm một khoảng cách nhất định, lưu cho Phi long cơ địa không gian đủ rộng để phát triển.
Xem ra, đã đến lúc phải tìm vài người để quản lý Không gian Vu tháp.
Đi vài vòng trong Không gian Vu tháp, Dương Lăng càng ngày càng hiểu được tầm quan trong của việc tìm vài người hỗ trợ trông nom. Hắn có thể đưa đông đảo cây giống, có thể chuyển đến một mảng cây con, thậm chí thu vô số Ma thú cấp thấp vào. Nhưng là, có rất nhiều chuyện cụ thể vẫn cần có người xử lý.
Ví dụ như, chuyển đại lượng cây giống vào thì cần phải có người định kỳ dẫn nước tưới; thu thật nhiều hạt giống thực vật, cần phải có người phân chia trồng trọt; thậm chí cần phải có người thống lĩnh Ma thú đại quân, quản lý Ma thú bên trong Ma thú cơ địa.
Tuy nhiên, mặc dù thiếu nhân lực, nhưng không phải ai cũng có thể lấy.
Dương Lăng hiểu rằng Không gian Vu tháp là điểm để mình đặt chân trên thế giới này, là bí mật lớn nhất và là điểm tị nạn an toàn nhất của mình, tuyệt đối không thể dễ dàng lộ với người ngoài.
Cứ như vậy, sẽ loại trừ việc chiêu mộ ngoại nhân vào quản lý. Lang chu vương và Tà nhãn bạo quân mặc dù có trí lực nhất định, nhưng không đủ để quản lý cả Không gian Vu tháp, ngoài ra, năng lực của chúng cũng không đủ khả năng để thống lĩnh Ma thú cấp cao sau này.
Phi Long vương Sắc Lôi Tư có đủ trí lực, lực chiến đấu cũng vô cùng cường hãn. Nhưng là hiểu được tính cách của hắn cũng khó có thể giao phó trách nhiệm. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Vưu Na thong minh hơn người là thích hợp nhất.
Vưu Na bây giờ đã tu luyện đến cảnh giới Ma đạo sư sơ cấp, chỉ cần dạy cho nàng vu thuật cấp cao, hết sức giúp đỡ nàng tu luyện, thì có thể tiến giai đến Ma đạo sư cấp cao. Thậm chí có một ngày đạt đến Thánh giai cũng không phải không có khả năng.
Khả năng xuất sắc, ma lực khổng lồ, hơn nữa trí tuệ hơn người và có khả năng tự do ra vào Không gian Vu tháp, cứ như vậy, nàng hoàn toàn có năng lực chỉ huy Ma thú bên trong Không gian Vu tháp, giúp mình tạo nên một toàn Ma thú cơ địa cao nhất.
Khôi phục hơn nửa thực lực, Dương Lăng cưỡi Lang chu vương rời khỏi Phi long cốc, nhanh chóng trở về Duy Sâm tòa thành.
Thuận lợi thuần hóa đàn Phi long, giờ đây Ma thú đại quân có lực chiến đấu đã khác xa ngày xưa.
Cho dù gặp gỡ cao thủ thánh giai hoàn toàn cũng có lực đánh một trận. Thậm chí chỉ cần bày mai phục, lợi dụng chất độc hoặc độc thuật đánh lén, thì việc giết chết một cao thủ thánh giai không phải không có khả năng.
Chính mình có đủ năng lực công kích và tự bảo vệ, thì tiếp theo có thể tập trung tinh lực xử lý các chuyện khác, các Đại thương hội tiến vào với quy mô lớn nên các phần của kế hoạch phát triển Lãnh địa phải nhanh chóng được thực hiện.
Muốn từng bước hoàn thiện việc kiến thiết Duy Sâm Trấn và Hắc Thủy thành, hấp dẫn đông đảo người đến Lãnh địa định cư, nhanh chóng mở rộng quy mô của Lãnh địa. Chỉ cần cam đoan có đủ lương thực, công bằng, quyền lợi, và trị an tốt thì tin tưởng sẽ có hấp dẫn cực lớn đối với các bộ lạc bản xứ xung quanh.
Muốn kiến thiết cảng khẩu ở Đa Não Hà nhanh hơn, thành lập một đội hải quân tinh nhuệ do A Tư Na Ma chỉ huy, mở con đường hàng hải đi đến các đại thành thị của loài người như Ba Phạt Lợi á, tạo cơ sở vững chắc cho sự phát triển của Lãnh địa.
Ngoài ra, muốn xây dựng một hải cảng rất lớn ở Đa Não Hà và điểm chung chuyển ở Hắc Thủy Hồ, nhanh chóng cải thiện giao thông của Lãnh địa; phải nhanh chóng khai thách Ngũ thải tinh mạch trong Sơn cốc, đảm bảo có đủ vốn để khai phát Lãnh địa trên quy mô lớn.
Hơn ngày sau, hắn thuận lợi trở về Duy Sâm tòa thành. Cũng giống như lần trước, trên đường cũng giết chết hơn con Ma thú cấp thấp cản đường, thu được hơn viên Ma thú tinh hạch và hơn bình Ma thú máu huyết.
"Đại nhân, người quay lại vừa kịp lúc, đoàn trưởng Cỗ Nhĩ Bang Đức của Bầy sói dong binh đoàn nói có chuyện trọng yếu muốn tìm người, đang thương lượng cùng với Cổ Đức đại nhân trong phòng họp"
Dương Lăng vừa mới vào trong tòa thành, lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ vừa nói vừa đi đến, sắc mặt tiều tụy, xem ra thời gian này vô cùng bận rộn. Tuy nhiên, tóc được chải cẩn thận, quần áo không nhiễm một hạt bụi, thái độ cung cẩn và kiên nhẫn, không hổ là lão quản gia nhiều năm của Đại gia tộc.
Cỗ Nhĩ Bang Đức?
Nhớ đến Cỗ Nhĩ Bang Đức trưởng đoàn Bầy sói dong binh đoàn trở về Mông Đặc Sâm bàn bạc với Dong binh công hội, Dương Lăng trong lòng vừa động, thu hồi Thú một sừng lại rồi đi nhanh về phía phòng họp.
Dong binh và Mạo hiểm giả tiến vào Lãnh địa càng ngày càng nhiều, thương hội vào Lãnh địa cũng càng lúc càng nhiều, ở trên Lãnh địa thành lập một Dong binh công hội có tác dụng rất lớn. Vừa có thể khiến cho Thương hội an tâm với sự phát triển của Lãnh địa, có thể bảo đảm an toàn việc vận chuyển hàng hóa của bọn họ, cũng có thể chia sẻ đại lượng đám Dong binh uống rượu suốt ngày trong Duy Sâm Trấn.
Nhìn từ bên ngoài, thì thành lập một Dong binh công hội không mang đến lợi ích kinh tế trực tiếp, thậm chí còn phải mất một mảnh đất miễn phí. Nhưng Dong binh công hội quyền uy sẽ mang đến ích lợi chiến lược cho Lãnh địa, đánh dấu việc Lãnh địa chính thức được các thế lực lớn trên đại lục thừa nhận, đánh dấu cho bước phát triển hoàn toàn mới của Lãnh địa.
Vì sự phát triển lâu dài của Lãnh địa, Dương Lăng không tiếc điều động tất cả tài nguyên u] tiên thành lập Dong binh công hội, nhưng là sau khi thương lượng với Cỗ Nhĩ Bang Đức, hắn mới phát hiện chuyện không hề đơn giản như hắn tưởng tượng.
Thành lập một Dong binh công hội mới, cần phải xin trụ sở chính ở Mông Đặc Sâm, được sự đồng ý của vị trưởng lão rồi tiến vào vòng khảo hạch tiếp theo, quan sát xem địa phương đó có đủ điều kiện thành lập Phân hội hay không.
Xác định địa phương đó có đủ điều kiện, thì còn cần phải có sự đồng ý của vị trưởng lão, hoặc là có % các phân hội nhất trí ủng hộ thì mới được thông qua. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Cỗ Nhĩ Bang Đức quan hệ rộng rãi, dưới sự chu toàn của hắn, vòng một đã được thông qua dễ dàng. Nhưng ở bước cuối cùng lại bị một tên Chấp sự trưởng lão cực liệt phản đối, lấy lý do dân cư của Ma thú lĩnh quá ít nên phản đối việc thành lập phân hội ở Duy Sâm Trấn.
"Mặc bảo trì tính độc lập, nhưng Dong binh công hội vẫn bị ảnh hưởng của các thế lực khắp nơi, không có Chấp sự trưởng lão đồng ý sẽ rất khó thành lập một phân hội mới. Mặc dù trên lý thuyết có thể thông qua việc đi khắp nơi vận động các phân hội ủng hộ thông qua biểu quyết, nhưng làm rất khó khăn, hơn nữa tính thành công là cực thấp"
Thở dài một hơi, Cỗ Nhĩ Bang Đức bất đắc dĩ lắc đầu. Trước, hắn còn tưởng rằng dựa vào quan hệ của mình và khả năng phát triển của Duy Sâm Trấn, tuyệt đối có thể thuyết phục các Trưởng lão ủng hộ ý kiến của mình. Không nghĩ được rằng, thế lực đố kị và thù địch của Ma thú lĩnh vượt xa tưởng tượng người thường, hắn điều động cả Bầy sói dong binh đoàn, thậm chí nhờ mấy Đại gia tộc giúp cũng không có tác dụng gì.
"Cỗ Nhĩ Bang Đức đại nhân, chẳng lẽ rốt cuộc không có biện pháp?" Dương Lăng nhanh chóng tỉnh táo lại.
Mặc dù Cỗ Nhĩ Bang Đức không nói rõ, nhưng Dương Lăng vẫn có thể thông qua lời nói của hắn hiểu được. Nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này dám chắc có liên quan với Đại thần ngoại giao Cách Lý Kỳ và Đại thần quân cơ của Ban Đồ đế quốc, chỉ có thế lực bọn họ mới có xung đột về lợi ích với mình hoặc là cừu hận khó giải quyết, cũng chỉ có thế lực lớn như bọn họ mới có năng lượng lớn đến như thế.
Ma Thú Lĩnh Chủ.