Nhìn xung quanh Ma Thú Nghiễm tràng, nụ cười của Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư càng thêm sáng lạng. Mặc dù thực lực chỉ mới có khôi phục được bảy thành, nhưng hắn đối với " Vô Thượng Tâm Ma" tinh thần ma pháp có thể dễ dàng bao phủ một khoảng sân rộng, tất cả kiếm thánh hay ma đạo sư có thực lực yếu một chút, bất tri bất giác đều dưới sự cổ động của hắn vô cùng hưng phấn. Trong khi tại vong linh vi diện, hắn đã đem " Vô Thượng Tâm Ma" từng bước luyện tới mức lô hỏa thuần thanh, có thể đem vong linh đại quân khống chế trong tay. Bây giờ dùng để cổ động tâm tình của mọi người, quả thực là một chuyện quá dễ dàng như ăn một bữa sáng, điều động phân phối hợp lý cho tất cả mọi người có mặt, quả thật Thi vu vương là một người chủ trì đầy tinh minh.
" Ta nghĩ mọi người ở đây đều rất rõ vị trí của Ma Thú Lĩnh!" Thi vu vương dừng một chút lại nói: " Phía Đông, ai cũng biết là Đặc Lạp Tư rừng rậm không biết đã bao nhiêu tuổi, phía Nam có Hải tộc khống chế biển rộng mênh mông, phía Tây là đại hoang mạc Tây Bá Lợi Á, phía Bắc là quần sơn nhìn không tới điểm cuối.
Nhìn thấy mọi người đều ngưng thần lắng nghe, Thi vu vương hít sâu một hơi lại nói tiếp: " Trong mắt người khác, không cách nào chiến thắng được Hải tộc, bọn họ có số lượng binh lính khổng lồ, lại có vô tận tư nguyên. Đặc Lạp Tư rừng rậm thì cũng không thể chiếm lĩnh vì có vô số ma thú cường hãn, Tây Bá Lợi Á đại hoang mạc thì không phải là nơi thích hợp để chiếm lĩnh, khắp nơi đều là băng cứng hoặc hoang mạc. Nhưng trước mặt dũng sĩ Ma Thú Lĩnh của chúng ta, không có gì không thể làm được!"
" Sứ mạng của chúng ta là dưới sự thống lĩnh của lĩnh chủ đại nhân, chinh phục hết thảy những đối thủ mà người khác không có khả năng chinh phục, chinh phục hết những lãnh địa mà người khác không có khả năng thống trị! Sứ mạng của chúng ta chính là chinh phục !"
Thi vu vương thanh âm không lớn, nhưng lại truyền một cách rõ ràng vào tai của mọi người. Nếu có lĩnh vực cường giả ở đây, co thể phát hiện ra trên bầu trời bao phủ một tia hắc khí mà mắt thường khó có thể nhìn thấy, tản mát ra trận trận năng lượng ba động.
"Chinh phục, chinh phục !"
" Chinh phục"
Dưới sự cổ động của Thi vu vương, tất cả võ sĩ đều rút ra vũ khí sắc bén của mình, điên cuồng kêu to. Một bên Kiếm Hoàng Ai Duy Tư không nhịn được phải nhăn mặt nhíu mày, nhưng cũng không cảm giác được có gì không đúng. Thực lực thời kỳ toàn thịnh của Thi vu vương chính là lĩnh vực đỉnh phong, nếu như hắn không hoàn toàn thi triển lĩnh vực của mình, người bình thường không có khả năng phát hiện ra.
"Tốt. Tốt lắm, vì hoan nghênh khách nhân phương xa của chúng ta, bây giờ xin mời binh đoàn nhất đẳng, binh đoàn Ba Liệt Áo của chúng ta!" Thi vu vương làm một cái ám hiệu trên chiếc nhẫn của mình, đứng trên đài cao không xa, Dương Lăng lặng lẽ làm một cái dấu tay, từ Vu tháp không gian bên trong triệu hồi ra một hồng mao lang chu cả người bao phủ khải giáp.
Nhất đẳng binh đoàn?
Nhìn thấy hồng mao lang chu đột nhiên xuất hiện được bao bọc bởi khải giáp. Lại nhìn thấy nụ cười trên mặt Thi vu vương, mọi người sau một chút ngỡ ngàng đều đồng loạt vỗ tay vang trời.
So với các địa phương khác, Ma Thú Lĩnh có nhiều nhất là cái gì?
Ma thú!
Dương Lăng được xưng tụng thống lĩnh ngàn quân, tà nhãn, con nhện cùng hấp huyết biển bức, toàn bộ đều là đê giai ma thú số lượng vô cùng lớn. Có nhất đẳng con nhện binh đoàn, dĩ nhiên sẽ có nhất đảng tà nhãn binh đoàn, sau đó sẽ có thêm hai binh đoàn rồi ba binh đoàn.
Tưởng rằng muốn khiêu chiến Dương Lăng chỉ cần trước hết chiến thắng tùy tùng cùng hộ vệ của hắn. Nếu bây giờ phải khiêu chiến từ thấp đến cao toàn bộ binh lính của Dương Lăng thì cho dù Kiếm Hoàng Ai Duy Tư thực lực có cường thịnh đến đâu, sợ rằng không bị đông đảo ma thú căn chết thì cũng chết vì kiệt sức.
Nhìn thấy hồng mao lang chu thuộc nhất đẳng binh đoàn, trên người phủ đầy khải giáp khắc chi chít những đồ án, ai cũng không biết rốt cuộc nó là vũ khí bí mật gì. Nếu thua một kẻ dưới tay như đầu con nhện này, thì Ai Duy Tư được xưng tụng Kiếm Trung chi hoàng chỉ còn nước tự sát.
Tóm lại một câu. Ai Duy Tư lần này cho dù thắng cũng không mấy vẻ vang, nhưng nếu không cẩn thận mà trúng chiêu, sợ rằng không còn chổ nào có thể dung thân!
" Các vị, Kiếm Hoàng cùng với nhất đẳng binh đoàn Ba Liệt Áo, đại chiến sắp bắt đầu. Xin mọi người tập trung chú ý, đừng bỏ lỡ!" Sau khi liết mắt một cái với Dương Lăng đang ngồi trên chổ ngồi dành cho khách quý, Thi vu vương lại nói: " Ba Liệt Áo trước giờ không có chiến tích, đặt cược cho Kiếm Hoàng thắng ăn được ., nếu đặt Ba Liệt Á cắn được Kiếm Hoàng một cái: ăn , cắn trúng đến cái: ăn , cắn được đến cái: ăn được ."
Thi vu vương, trên Ma Thú Nghiễm Tràng xuất hiện đại lượng binh lính. Bất quá bọn họ không duy trì trật tự mà bưng các loại thẻ đánh cược đi khắp nơi.
Cắn được nhiều ít bao nhiêu khẩu?
Phái ra lang chu với hàm răng bén nhọn xuất chiến, mọi người đều đã kinh ngạc không thôi, hơn nữa lại tổ chức một loại đánh bạc mà từ xưa đến nay chưa bao giờ có, việc này khiến cho toàn trường oanh động, từ già đến bé, tất cả đều hưng phấn bàn luận.
Dưới sự giải thích của Thi vu vương, mọi người rất nhanh hiểu được hồng mao lang chu phải cắn được trên người Kiếm Hoàng một cái hơn nữa phải có máu chảy ra mới được tính là hợp lệ. Mọi người bên ngoài đăng ký, mỗi người chỉ được đặt cược một loại, không được chọn tất cả. Cứ như vậy khiến mọi người cực kì hưng phấn, trong khoảng thời gian ngắn, không khỏi có phân vân do dự.
" Sách sách, tới cùng có thể cắn được bao nhiêu cái? Một hay là hai cái?"
" Cho dù thực lực có yếu, lang chu ít nhất cũng có thể cắn một cái trên người Ai Duy Tư?"
" Hey, khó nói lắm, có khi lang chu chưa kịp cắn cái nào đã bị Kiếm Hoàng Ai Duy Tư chém thành từng mãnh nhỏ!"
Mặc dù được gọi là nhất đẳng binh đoàn, trên người lang chu cũng được trang bị khôi giáp, nhưng song phương thực lực thật sự quá chênh lệch, không một ai tin tưởng lang chu là đối thủ của Kiếm Hoàng Ai Duy Tư. Phần lớn mọi người đều đặt cược cho Kiếm Hoàng Ai Duy Tư. Dù sao đi nữa, không ai cho rằng lang chu có khả năng đột phá phòng ngự của Ai Duy Tư.
Lang chu dù sao cũng là lang chu, một đê giai ma thú, cho dù cấp cho nó một kiện thần khí, thực lực cũng không tăng được bao nhiêu, hoàn toàn không phải là đối thủ với người được xưng tụng Kiếm Trung Chi Hoàng Ai Duy Tư.
Ghê tởm, thật sự quá ghê tởm, thật quá căm hận!
Mọi người đều cao hứng thi nhau đặt cược, nhưng Ai Duy Tư trên đài cao sắc mặt lại đỏ bừng. Cho dù là một gã ngu ngốc, hắn cũng hiểu được Dương Lăng hoàn toàn không để mình vào mắt. Trận đầu khiêu chiến, lại phái ra con nhện một ma thú đê giai!
Hừ, chỉ một kiếm, ta xem ngươi tới cùng có bao nhiêu ma thú đi tìm chết!
Mạnh mẽ áp chế lửa giận trong lòng, Ai Duy Tư "Ba" một tiếng rút ra trường kiếm sắc bén. Sau khi gia trì lên bàng bạc đấu khí, thanh kiếm phát ra một mảnh ngân quang chói mắt cùng với sát khí trầm trọng khiến cho tất cả mọi người đều phải sợ hãi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Luôn cổ vũ kêu gọi mọi người đặt cược, thấy Ai Duy Tư đã thủ thế sẵn sàng, Thi vu vương cùng với Dương Lăng đang ngồi trên chổ dành cho thượng khách liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó Thi vu vương lớn tiếng tuyên bố đại chiến bắt đầu rồi nhanh chóng bay xuống đài cao.
" Hừ, phong chi kiếm nhận, sát !". Trong lòng tràn ngập lửa giận, Ai Duy Tư trực tiếp xuất ra tuyệt kỷ thành danh, tia chớp hướng về phia lang chu không xa đánh tới, một mãnh tàn ảnh để lại phía sau.
Chi!
Mang trên người trọng khôi giáp, lang chu bề ngoài chậm chạp vô cùng, nhưng vì trên khôi giáp có khắc một phong hệ ma pháp trận, nên tốc độ của lang chu làm mọi người hoàn toàn sửng sốt. Dưới sự chỉ huy của Dương Lăng "Hưu" một tiếng bay nhanh qua một bên, tránh được một kiếm của Ai Duy Tư trong gang tấc.
Sau khi một chiêu thất bại, Ai Duy Tư không ngừng đề thăng tốc độ, thân hình phiêu hốt gắt gao bám sát lang chu, trong chớp mắt liên tục chém ra kiếm. Đáng tiếc, mỗi lần đến thời khắc mấu chốt, lang chu với tốc độ cực nhanh đều kinh hiểm mà tránh thoát.
Khôi giáp thực sự rất cứng rắn, chỉ cần không bị trường kiếm sắc bén trực tiếp đánh trúng, kiếm khí của Ái Duy Tư cũng chỉ có thể lưu lại trên khôi giáp những vết cắt mờ mờ. Nhờ vào phong hệ ma pháp trận gia tăng tốc độ cùng với khôi giáp cứng rắn, nhất đẳng binh đoàn lang chu lần lượt hữu kinh vô hiểm, thậm chí thỉnh thoảng lại phun ra một ngụm độc dịch, làm cho Ái Duy Tư e sợ mà né tránh.
" Nhanh, mau tránh!"
" Sách sách, nguy hiểm thật, còn thiếu một chút nữa thôi!"
Nhìn lang chu đang hành tẩu như bay trên đài cao, mọi người không khỏi vì nó mà đổ mồ hôi lạnh. Quả là thân thủ của cường giả, ngay khi Ái Duy Tư động thủ mọi người đều nhanh chóng hiểu được hắn không phải chỉ có hư danh.
" Hừ, tật phong bộ, xem ngươi chạy đi đâu?"
Thêm một lần thất bại, Ái Duy Tư sắc mặt lạnh như băng, " Hô" một tiếng thuấn di ra ngoài, trực tiếp chặn trước đường bay của lang chu. " Đông" một tiếng, trọng kiếm sắc bén hung hăng bổ lên người lang chu, thực lực của thánh giai hoàn toàn bộc phát đếm cực điểm. Trên khôi giáp cứng rắn của lang chu hiện ra một khe hở thật sâu, trực tiếp nện lang chu xuống mặt đất tạo thành một cái hố to.
Chi!
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếp đó lại xuất hiện một màn quỷ dị. Lang chu không như tưởng tượng của Ai Duy Tư phải nằm trên mặt đất không cách nào nhúc nhích, mà đột nhiên biến mất ngay tại chổ. Như có dị năng đặc biệt, lang chu đột nhiên xuất hiện ngay cạnh chân của Ái Duy Tư, vô thanh vô tức nhằm vào chân của hắn cắn một phát.
" A, muốn chết!"
Ứng phó không kịp, sau khi bị lang chu cắn một cái, mặc dù chỉ là bị thương ngoài da, nhưng cũng khiến Ái Duy Tư vô cùng giận dữ. Nhanh chóng đuổi theo lang chu đang bị thương nặng, Ái Duy Tư triển khai công kích như cuồng phong, kiếm khí sắc bén lưu lại trên mặt đất từng vết thật sâu.
Cứ như vậy, dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, lang chu một bên thoát hiểm, một bên bất chấp tất cả liều mạng phản kích, thỉnh thoảng nhắm người Ái Duy Tư phun ra một ngụm độc dịch hoặc cắn một cái, khôi giáp vì thế mà hết lần này đến lần khác hứng chịu những đòn công kích nghiêm trọng.
" Lôi đình nhất kích, phá!"
Sau một lần nữa bị lang chu tiềm phục dưới đất đánh lén đắc thủ, Ái Duy Tư cắn răng xuất ra chiêu có uy lực lớn nhất của mình, " Sát" một tiếng, hung hăng bổ lên người lang chu. Nhất thời khôi giáp bao bọc toàn thân lang chu rốt cuộc cũng không chịu được, "Hoa" một tiếng vỡ ra thành vô số mảnh nhò. Lang chu bên trong cũng thọ phải một kích trí mạng trọng thương, huyết nhục lẫn lộn, không cách nào nhúc nhích.
" Hắc hắc, thi bạo!"
Ngay khi Ái Duy Tư tưởng rằng lang chu ghê tởm đã chết, trong nháy mắt thở phào nhẹ nhõm, Thi vu vương đang ngồi cạnh bên người Dương Lăng nhỏ giọng niệm vài câu, ngay lập tức lang chu trên đài cao "Oanh" một tiếng nổ mạnh, thông qua thi bạo dẫn phát hắc hỏa giấu trên người lang chu. Nếu chỉ có thi bạo cùng với hỏa dược nổ mạnh, sức phản chấn đối với cao thủ cấp bậc loại này như Ái Duy Tư hoàn toàn không gây ra chút lực sát thương. Nhưng bên trong hắc hỏa dược còn có chút độc dược do Ngả Lỵ Ti dày công luyện chế, hiểu quả dĩ nhiên khác xa so với bình thường.
Ngửi phải một tia dị hương, mặc dù thông qua tật phong bộ kịp thời thuấn di ra ngoài, nhưng Ai Duy Tư cảm giác cả người nóng rực, tiểu phúc vô cùng đau nhức. Hộ thể đấu khí có thể bức ra lang chu độc dược, một độc tố loại trung, nhưng với dị hương cổ quái này, dùng mọi cách cũng không có tác dụng gì.
Ma Thú Lĩnh Chủ.