Vừa đi ra khỏi Biệt viện, được đám người Thi vu vương và Cổ Đức giải thích, Dương Lăng mới biết lần bế quan này mất hơn hai tháng. Trong lúc bế quan xảy ra không ít việc trọng đại.
A Tư Na Ma dẫn hạm đội tuần tra trong lĩnh hải, phái ra đông đảo do thám, tìm được một đầu mối về đám Hải đạo. Thuận lợi đi đến địa điểm mà một tên Hải tặc chỉ điểm, tiêu diệt hoàn toàn hơn tên Hải tặc ở trong đó. Mặc dù không tìm được cha của Y Thước Á là Độc Nhãn Long, nhưng đã làm giảm đáng kể thực lực của hắn.
Dưới sự đốc thúc của Tạp Tây, pháo đài phòng ngự ở quan khẩu A Lạp Sơn sau nửa năm thời gian rốt cuộc hoàn thành, phòng thủ nghiêm mật, chắc chắn. Đồn trú hơn binh lính, cùng với đông đảo Lê Hoa Nỗ và các loại vũ khí thủ thành, cho dù quân địch đến mấy vạn người trong thời gian ngắn cũng khó có thể phá vỡ, dễ thủ khó công.
Trải qua rất nhiều trận chiến, A Cổ Tô thuận lợi tiêu diệt hầu hết Bộ lạc bản xứ ở trên sa mạc Tây Bá Lợi Á, trên đường đi thành lập hơn doanh trại. Cái khác không nói, nhưng ít nhất cũng có thể đảm bảo an toàn trên đường đi. Cuối cùng, mang về rất nhiều người bản xứ đến Ma thú lĩnh định cư và rất nhiều đặc sản.
Trong thời gian này, ngoại trừ rất nhiều Bộ lạc bản xứ đến định cư ở Ma thú lĩnh, còn có rất nhiều người nghe tin mà đến định cư. Dưới sự cố gắng của Cổ Đức, mỗi một người, mỗi một gia đình đều được an bài thỏa đáng.
Có người giỏi trồng trọt, được an bài đến vùng đồng bằng, chỉ phải trả một cái giá rất nhỏ đã được một mảnh đất và các loại dụng cụ canh tác; người giỏi săn bắn, được đưa đến gần dãy núi Lạp Đạt Khắc hoặc là bên cạnh Đặc
Lạp Tư rừng rậm, kiếm sống bằng cách săn bắn; giỏi thủy tính, giỏi bắt cá thì được bố trí sống ở Hắc Thủy hồ hoặc là cạnh cảng khẩu Tát Lôi Nặc.
Bởi vì đông đảo dân cư và các Thương hội tiến vào, người định cư ở cạnh Tát Lôi Nặc cảng khẩu càng ngày càng nhiều, nên hình thành một tòa thành trấn thứ ba của Ma thú lĩnh, hình thành một thành phố ven biển xinh đẹp đầu tiên của Ma thú lĩnh.
Đến hiện nay thì Ma thú lĩnh có hơn triệu người. Trong đó, nhân số ở Duy Sâm Trấn là nhiều nhất, có khoảng triệu người, Bán thú nhân, Địa tinh và loài người ở cùng một chỗ; Hắc Thủy thành đứng thứ hai, có khoảng ba hay bốn triệu dân cư, hầu hết đều là Bán thú nhân và loài người; Tát Lôi Nặc vì vừa mới phát triển nên dân cư mới có hơn ngàn người, nhưng tốc độ phát triển lại là nhanh nhất.
Dân cư sung túc, kinh tế phồn vinh, tài nguyên phong phú, lực lượng võ trang cường đại.
Tất cả càng khiến cho nhiều người chú ý đến Ma thú lĩnh mới quật khởi ở phía Nam Thái Luân đại lục, hấp dẫn càng ngày càng nhiều Thương nhân và người dân; đông đảo Thương nhân và dân cư tiến vào lại từng bước thúc đẩy sự phát triển của Lãnh địa.
Cứ như vậy, Ma thú lĩnh hình thành một vòng tuần hoàn, thực lực tổng hợp nhanh chóng phát triển mạnh mẽ.
Ngồi ở trong phòng họp, nghe ngóng các tin tức tốt, Dương Lăng hoàn toàn thở ra một hơi. Hắn hiểu được đã đến bước này thì rốt cuộc không ai có thể ngăn cản và cắt đứt sự phát triển của Ma thú lĩnh.
Duy Tư gia tộc không thể, Ban Đồ đế quốc không thể, Giáo Đình cũng không thể; mọi người đồng tâm hợp lực, dùng máu, lòng can đảm và trí tuệ đổi lấy sự an toàn và phát triển của Lãnh địa.
"Đại nhân, một tháng trước, đội Thăm dò ở gần Ma phương tòa thành tìm được một lối đi xuống tầng phía dưới. Ở tầng thứ ba của Tòa thành dưới đất phát hiện vài mỏ Lưu huỳnh, mỏ Thủy tinh và mỏ Bảo thạch, không những có sản lượng rất lớn, phẩm chất cũng rất cao; ngoài ra, ở một Sơn cốc bí ẩn phát hiện đông đảo Huyệt cự nhân sống bằng quả trên cây" Thấy vẻ mặt tươi tỉnh của Dương Lăng, Cổ Đức nói ra thêm một tin tức tốt nữa.
Huyệt cự nhân sống nhờ ăn quả cây bánh mì?
Nhớ đến rừng cây Bánh mì mênh mông ở trong Ma phương tòa thành, nhớ đến mùi hương mê người của quả Bánh mì, mắt Dương Lăng sáng lên. Cùng với việc đông đảo dân cư tiến vào, thì việc sản xuất lương thực phải tăng lên rất cao.
Trước kia Ma thú lĩnh ít người thì còn có thể thông qua Bố Lạp Đức thương hội của Hải Nhi Bối Lý hoặc là Duy Sâm thương hội của Lãnh địa thu mua lương thực; nhưng dân cư càng ngày càng nhiều, nếu tiếp tục thu mua đại lượng lương thực thì không thực tế, rất dễ dàng bị người khác khống chế. Cứ như vậy, phải nhanh chóng tăng sản lượng lương thực mà Lãnh địa sản xuất ra.
Thế giới này không có gạo, không có ngô, nhưng có một loại lúa mạch tương tự như Trái đất. Ngoài ra, còn có rất nhiều quả bánh mì, vừa có thể làm thành bánh, vừa có thể nấu. Thu được đông đảo Huyệt cự nhân giỏi gieo trồng cây Bánh mì, chính là gặp được một cơn mưa kịp thời.
"Cổ Đức, có kịp thời liên lạc với bọn họ hay không?" Dương Lăng nhướng lông mày, nhẹ nhàng nhấp một ngụm Lang mỗ tửu.
"Đại nhân, sau khi biết được tin tức, thuộc hạ đã nhanh chóng phái đại quân phong tỏa Ngõa Luân Á sơn cốc và Tòa thành dưới đất, nghiêm cấm người ngoài tiến vào, sau đó dẫn đông đảo tinh anh tiến vào Sơn cốc Huyệt cự nhân. Chứng kiến thấy vệ đội mặc trọng giáp của Ma thú lĩnh chúng ta và sự lợi hại của Lê Hoa Nỗ, thủ lĩnh Huyệt cự nhân nhanh chóng thần phục, dẫn Tộc nhân gia nhập Ma thú lĩnh"
Mặc dù Dương Lăng không nói rõ, nhưng Cổ Đức tự nhiên hiểu được liên lạc ở đây có nghĩa là gì. Dương Lăng từng nói qua, Ngõa Luân Á sơn cốc và Hỏa sơn cốc đều là Lãnh địa của Ma thú lĩnh, nếu hắn bế quant u luyện mà mình ngay cả một đám Huyệt cự nhân vũ lực yếu mà không xử lý được, thì mình cũng không còn mặt mũi tiếp tục ngồi ở đây.
Sau khi bẩm báo xong, Cổ Đức phân phó nhỏ vài câu bên tai Áo Lan Đa, tên này nhanh chóng rời đi. Không lâu sau dẫn theo một gã còn thấp hơn cả Địa tinh.
"Vi Lặc Kiến ra mắt Lĩnh chủ đại nhân, nguyện mang theo Tộc nhân đi theo bước chân của Đại nhân, chứng kiến sự huy hoàng của Ma thú lĩnh chúng ta" Thủ lĩnh Huyệt cự nhân Vi Lặc Kiến vừa nói quỳ mọp xuống trước mặt Dương Lăng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
"Tòa thành dưới đất tài nguyên phong phú, ta chuẩn bị sửa chữa Ma phương tòa thành trên quy mô lớn, không biết tộc trưởng có hứng thú dẫn Tộc nhân ở lại bên trong Tòa thành không?" Nhìn thủ lĩnh Huyệt cự nhân đầu lớn hơn thân nhưng lại có bản lãnh nịnh nọt không nhỏ, Dương Lăng cười cười.
Huyệt cự nhân dáng người thấp bé, đầu lớn hơn thân, trời sinh có bướu trên lưng, thích sống ở trong các sơn động. Ở bên ngoài, thì thị lực của bọn họ rất kém, giống như cận thị nửa bước khó đi; nhưng ở Tòa thành dưới đất quanh năm âm u đen tối, người bình thường nửa bước khó đi thì thị lực của bọn họ ngược lại rất kinh người.
Truyền thuyết, Huyệt cự nhân là chủng tộc có trí tuệ có lá gan nhỏ nhất trên đại lục, còn không bằng cả Địa tinh nhát gan như chuột. Để cho bọn họ lên chiến trường, thì còn càng thêm vướng bận, tự chuốc họa vào thân. Cũng may bọn họ bản tính cần cù, hai tay khéo léo, thừa sức để làm một gã nông dân xuất sắc.
Theo sự mở rộng của Lãnh địa, mưu sĩ bên mình càng lúc càng thiếu, cả Vưu Na và Cổ Đức đều vô cùng bận bịu vất vả. Ở tình huống như thế, mà để cho Cổ Đức đi phát triển Tòa thành dưới đất hiển nhiên là không thực tế, còn không bằng phái một đội binh lính đến Tòa thành dưới đất trấn thủ, còn bên trong thì giao cho tên thủ lĩnh và đám Huyệt cự nhân quản lý. Đương nhiên, hắn rốt cuộc có năng lực này hay không, còn cần phải quan sát.
"Cảm ơn Lĩnh chủ đại nhân" Huyệt cự nhân vũ lực thấp kém, nhưng đầu óc không ngu ngốc, nhanh chóng hiểu được đây là một cơ hội ngàn năm khó gặp.
Tầng thứ ba của Tòa thành dưới đất quanh năm tràn ngập sương mù, các loại sinh vật hắc ám vô số, mỗi một năm
đều có không ít Huyệt cự nhân chết vì các tai nạn. Nếu so sánh với Ma phương tòa thành ở tầng thứ hai thì đây chính là thiên đường, bất kể là ánh sáng, không khí hay là hoàn cảnh sống, tất cả đều rất thích hợp cho Huyệt cự nhân sinh sống.
Trước kia, bởi vì thông đạo có một đám Đại địa bạo hùng cản đường, đem Thông đạo biến thành hang ổ của chúng, Huyệt cự nhân vũ lực thấp kém có tâm mà không có lực, cơ bản không có biện pháp chuyển sang sống ở tầng thứ hai. Nhưng có vệ đội của Ma thú lĩnh bảo vệ, có Dương Lăng hứa hẹn, thủ lĩnh Huyệt cự nhân sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
"Lĩnh chủ đại nhân, vô cùng cảm tạ sự rộng lượng của người. Tầng thứ ba của Tòa thành dưới đất có rất nhiều tài nguyên trân quý, nếu Đại nhân muốn khai thác, thuộc hạ có thể dẫn đường" Huyệt cự nhân Vi Lặc vô cùng hưng phấn, dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nếu Đại nhân phái đại quân đánh chết đám người Đầu ngựa ở xung quanh Thông đạo, thuộc hạ thậm chí còn có thể mang mọi người tiến vào tầng thứ tư, tìm kiếm được càng nhiều Quáng thạch hơn"
Người đầu ngựa ở xung quanh thông đạo đi thông tầng thứ tư?
Chẳng lẽ Tòa thành dưới đất có nhiều hơn ba tầng?
Dương Lăng rất ngạc nhiên, nhanh chóng hỏi Vi Lặc để hiểu thêm tình huống của Tòa thành dưới đất.
Thì ra, căn cứ truyền thuyết từ xa xưa của Huyệt cự nhân, Tòa thành dưới đất có tất cả bảy tầng, Không gian mỗi một tầng đều vô cùng rộng lớn mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được, rừng cây Bánh mì có đi bảy ngày bảy đêm cũng không nhìn thấy cuối.
Ở thời kỳ thượng cổ, Tòa thành dưới đất là thế giới của Huyệt cự nhân, Không gian mỗi tầng đều là thiên đường của bọn họ. NHưng không biết bắt đầu từ lúc nào, tầng thứ bảy đột nhiên xuất hiện rất nhiều sinh vật hắc ám, có Ma thú cấp thấp như Tượng đá quỷ và Ưng thân nữ yêu, cũng có Ma thú cao cấp như Hạt Sư và Hắc Long, chiếm đoạt miền đất hứa của Huyệt cự nhân.
Từ từ, Thông đạo mỗi tầng đều bị Ma thú cường đại chiếm giữ, Huyệt cự nhân không chỉ không có cách nào tự do chuyển đi, còn bị đám Ma thú tùy ý giết hại. Ngoại trừ một ít tộc nhân trốn ở trong các huyệt động bí ẩn sống sót, còn hầu hết Huyệt cự nhân đều bỏ mạng, hoàn cảnh sinh tồn càng ngày càng khó khăn.
"Tòa thành dưới đất là Lãnh địa của Ma thú lĩnh, Tộc trưởng Vi Lặc, yên tâm đi" Nhìn Vi Lặc hai mắt đỏ bừng lên khi nghĩ đến lịch sử của Huyệt cự nhân, Dương Lăng an ủi vài câu: "Tại Ma phương tòa thành, các ngươi sẽ có được sự an toàn trước đó chưa từng có"
"Cảm ơn Đại nhân, cảm ơn Đại nhân" Vi Lặc vừa nói vừa quỳ mọp xuống trước mặt Dương Lăng, đến tận khi Dương Lăng phất phất tay, hắn mới cẩn thận lui ra ngoài.
Tòa thành dưới đất ngoại trừ vô số tài nguyên quý giá, có lẽ còn che dấu rất nhiều bí mật không muốn người biết.
Thông qua Huyệt cự nhân Vi Lặc biết được lịch sử và tình huống của Tòa thành dưới đất, Dương Lăng rất tò mò Tòa thành dưới đất rốt cuộc có sinh vật gì, không rõ là ai đã tu kiến Ma phương tòa thành khổng lồ ở tầng thứ hai, cũng rất tò mò tại sao ở thời kỳ thượng cổ lại đột nhiên xuất hiện đông đảo Ma thú.
Hiểu rõ tình huống khắp nơi, hắn phất tay ra hiệu cho mọi người lui ra, chuẩn bị cùng với Cổ Đức thương thảo kế hoạch thăm dò Tòa thành dưới đất. Không ngờ, mọi người đã lui ra thì Lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ lại vẫn còn ở lại.
"Đại nhân, ta đã đi Tinh linh bộ lạc một chuyến, nhưng" Nhìn Cổ Đức đang đứng bên cạnh, Lão quản gia ấp úng, dường như có vấn đề gì khó nói.
Tinh linh bộ lạc?
Nhìn Lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ chần chờ, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhớ đến nhiệm vụ lần này của hắn, nhớ đến Tác Phỉ Á rời đi trong đau khổ.
Ma Thú Lĩnh Chủ.