Ma Thú Lãnh Chúa

chương 383: trọng kim chúc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau một đêm, thủy tinh khô lâu trong tay Dương Lăng rốt cuộc lại thành hình, mằt ngoài xương đầu hắc quang lưu chuyển, đặc biệt còn có thêm một tia huyết sắc, thoạt nhìn càng thêm dữ tợn, kinh khủng. Cũng không biết tia huyết sắc ấy là do khô lâu hấp thu máu huyết của Dương Lăng hay là do nguyên do khác.

Đem khô lâu ra thử một lần đơn giản, Dương Lăng phát hiện thủy tinh khô lâu có uy lực vượt xa so với mình tưởng tượng.

Dương Lăng có thể khống chế nó huyền phù giữa không trung, cũng có thể khống chế no di chuyển theo phương hướng mà mình định sẵn, khoảng cách xa đến vài chục bước, chỉ cần một ý niệm là khô lâu là có thể điều khiển được khô lâu.

Khô lâu có thể phát ra thanh ba mà tai không thể nghe thấy trực tiếp công kích linh hồn của địch nhân, cũng có thể phát ra một vòng hắc khí nhàn nhạt tựa như một tấm khiên ma pháp ngăn đỡ ma pháp công kích linh hồn của địch nhân.

Hiện giờ, khô lâu có thể hấp thi được tử khí toát ra từ lăng mộ dưới đất, co thể trực tiếp hấp thu cac vong hồn trôi nổi trong thiên địa. Dương Lăng triệu hồi từ trong không gian Vu tháp một đầu đại địa bạo hùng mà Tử thử băng vừa mới cắn vào cổ, thủy tinh khô lâu ngay lập tức hấp thu lấy linh hồn của đại địa bạo hùng.

Đây chính là lực lượng của linh hồn vu khí?

Nhìn đại địa bạo hùng tứ chi hoàn toàn co quắp lại, linh hồn biến thành một đoạn hắc tuyến bị thủy tinh khô lâu hấp thu vào, Dương Lăng hài lòng gật đầu. Có một kiện vu khí hữu dụng như vậy khi tiến vào lăng mộ dưới đất tử khí trùng trùng sẽ có thêm phần nắm chắc.

Ngoại trừ thanh ba ra, có hay không thủ đoạn công kích khác?

Dương Lăng đưa tay đặt lên đầu của thủy tinh khô lâu, từng chút từng chút đưa vào một tia vu lực cùng tinh thần lực, từ từ gia tăng lực độ, chuẩn bị từng bước một thâm dò sự huyền bí của vu khí này.

Ngay khi hắn cảm giác thủy tinh khô lâu một trận rung động, sắp xuất hiện dị biến thì Thi vu vương giống như thường lệ vào lúc sáng sớm dùng phiêu phù thuật bay lên Đại Vu Thai:

" Đại nhân, đại quân của Giáo đình đã chính thức tiến xuống lăng mộ dưới mặt đất, các thế lực lớn cùng đông đảo dong binh cũng tiến vào, người xem chúng ta có nên hay không…"

" Hắc hắc, không vội, chờ tất cả bọn chúng tiến vào hết chúng ta hãy vào!"

Dương Lăng cười cười thu hồi vu lực cùng tinh thần lực bên trong thủy tinh khô lâu, dừng một chút lại nói tiếp:

" La Đức Lý Cách Tư, ngươi lập tức kiến lập một tòa ma pháp truyền tống trận dưới Đại Vu Thai. Thuận tiện xem Giáo Đình có lưu lại đồ vật tốt nào hay không, nến nhớ tay chân sạch sẽ một chút!"

" Dát dát dát, hảo, chủ ý này ta thích!"

Thi vu vương nhanh chóng hiểu được ý tứ của Dương Lăng. Dát dát cười to sau đó nhanh chóng rời đi.

Mấy ngày nay, địch nhân tới càng lúc càng nhiêu, ngoại trừ một lượng lớn dong binh cùng mạo hiểm giả không biết sống chết, chủ yếu là nhân mã của Giáo đình. Ỷ vào thực lực to lớn của mình, bọn họ trong một thời gian ngắn không chỉ kiến lập hai tòa phòng ngự thánh quang ma pháp trận, còn tu kiến một tòa đại hình truyền tống ma pháp trận, lưu lại một đường lui khi tiến vào lăng mộ dưới mắt đất.

Giáo đình phái ra đại lương tinh nhuệ, đã chuẩn bị một cách kĩ lưỡng, đáng tiết bọn họ phạm phải một sai lầm trí mạng.

Vô luận là thánh quang ma pháp trận hay là truyền tống ma pháp trận, tất cả đều nằm trong phạm vi bao phủ cấm chế cầm cố của Dương Lăng. Chờ cho chủ lực của bọn họ tiến xuông lăng mộ dưới mặt đất, Dương Lăng chỉ cần khởi động cấm chế cùng ảo trận là có thể làm cho trận pháp của bọn họ mất hết tác dụng, cắt đứt đường lui của bọn họ.

Đương nhiên, vì dự phòng vạn nhất, biện pháp ổn thỏa nhất là giết chết hết số người còn lưu lại của Giáo đình, phá hủy truyền tống ma pháp trận, hoàn toàn cắt đứt đường lui của Giáo đình.

Giáo đình mặc dù thực lực khổng lồ, nhưng bọn họ không nên lập trại trước cửa vào lăng mộ, càng không nên có ý đồ bắt Dương Lăng đem về thánh thành nghiêm hình bức cung.

Mặc dù theo lý luận là có thể giải hòa cùng bọn họ, nhưng căn cứ vào sự hoành hành bá đạo của Giáo đình, cách làm tàn nhẫn của bọn họ thì sự việc khó có thể thành công. Bị Giáo đình xem là mục tiêu, Dương Lăng hiểu được chính mình đã không còn đường lui, nếu không nhân cơ hội này tiêu diệt đối phương, từng chút từng chút tìm hiểu tình huống bên trong của Giáo đình, vậy thực sự phải xin lỗi chính mình.

Giáo đình cùng các thế lực lớn đều hành động, khiến cho đông đảo dong binh cùng mạo hiểm giả hò hét theo sát phía sau, sợ nếu không nhanh chân sẽ mất đi cơ hội kiếm được đồ tốt.

Theo truyền thuyết, tài phú của Bỉ Tư đế quốc mấy ngàn năm tích lũy đều dấu ở lăng mộ dưới đất, bảo thạch cùng mã não nhiều vô số kể, tinh tệ lấp lánh chất thành núi. Nếu may mắn tìm được bảo tàng của Pháp lão vương, thì đó chính là đại phát tài, hoặc cướp được một kiện bảo vật, cuộc sống sau này của bọn họ sẽ vô ưu vô lo.

" Tạp Lạc Tư, chờ ta!"

" Trong coi cho kỹ chiến sũng của ngươi, còn loạn động ta cho một búa chết tươi bây giờ!"

Mắt thấy Giáo đình cùng các thế lực lớn tiến càng ngày càng xa, các dong binh cùng mạo hiểm giả tranh nhau tiến vào cửa lăng mộ dưới đất, ngươi đạp lên chân ta, ta hất vai ngươi, một trận hỗn loạn điên cuồng. Không ai chú ý đến bầu trời chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một đám mây đen, càng ngày càng dảy đặc, sắc trời càng ngày càng tối, càng không ai chú ý tới tử khí lăng mộ dưới đất càng ngày càng đậm.

Sát nhân trong đêm!

Sắc trời càng ngày càng tối. Nguồn:

Điều này càng có lợi cho hành động của Dương Lăng.

Đợi khi mọi người hùng hổ tranh nhau đi xuống lăng mộ dưới mặt đất, Dương Lăng không một tiếng động, nhanh chóng khởi động cấm cố cấm chế, vô thanh vô tức phá hủy thánh quang ma pháp trận của Giáo đình. Cứ như vậy, cả đại doanh của Giáo đình không có cơ hội phản kháng trước công kích của Thi vu vương cùng Hạt tử vương Y Mặc Đặc.

Vì để thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, tìm được truyền tống môn sâu trong lang mộ dưới đất, Giáo đình cơ hồ toàn quân xuất động, chỉ để lại năm mươi tên kỵ sĩ cùng hơn mười ma pháp sư lưu lại.

Trong lòng bọn họ, đại doanh có hai tòa thánh quang ma pháp trận, như vậy đã vô cùng vững chắc, đừng nói đến năm mươi kỵ sĩ cùng hơn mười ma pháp sư, mà ngay cả để lại vài con chó canh gác cũng không ai có khả năng xông tới. Đáng tiếc, bọn họ đã sai lầm trong việc chọn lựa thời gian cùng địa điểm, sai lầm chọc giận một địch nhân.

Dưới sự bao phủ của Tâm ma lĩnh vực của Thi vu vương, vài tên kỵ sĩ canh gác trước cửa đại doanh của giáo đình mơ màng buồn ngủ, bỉ Tử thử băng đến gần biến thành băng điêu mà cũng không tĩnh lại. Một đội tuần tra tại phụ cận cảm giác có điểm không đúng, vừa định đến kiểm tra tình huống, mặt đất đột nhiên xuất hiện vô số tiêm chủy của hạt tử, trở tay không kịp bị chúng nó phá da mà chui vào trong cơ thể.

A….

Mắt thấy mạch máu phình to ra một cách kinh khủng như sắp nổ, từ bàn chân lên đến cẳng chân, rồi từ cẳng chân lên tới bụng, từ bụng lại đi thẳng lên não, cho dù đã trãi qua trăm trận chiến, kỵ sĩ của giáo đình cũng thất thanh kêu to, gương mặt đầy vẽ sợ hãi.

Có người dùng trường kiếm cắt đứt da của mình, ý đồ bắt hạt tử chui vào trong cơ thể đem ra ngoài, có người lớn tiếng kêu cứu, cũng có người thông minh một chút, hướng đến trướng bồng của các ma pháp sư cao giai chạy đến… đáng tiết hết thảy đều phí công, nháy mắt đã bị hạt tử dày đặc của Y Mặc Đặc cắn xé.

Vì để đảm bảo không có sự cố ngoài ý muốn xảy ra, Thi vu vương triệu hồi một đám vong linh kỵ sĩ nhanh chóng tiến sâu vào trong đại doanh của Giáo đình, tranh thủ thời gian, phá hủy truyền tống ma pháp trận của giáo đình, phòng trường hợp chủ lực của Giáo đình quay lại viện trợ.

" Vong linh, trời ạ, tất cả đều là vong linh!"

Từ trong cơn kĩnh hãi tĩnh lại, ma pháp sư còn lưu lại của Giáo đình lao ra khỏi trướng bồng, nhìn các vong linh kỵ sĩ đằng đằng sát khí giết tới, đếu thất thanh kêu to. Một tên ma pháp sư theo bản năng vừa định phát ra một đạo ma pháp truyền tin báo phát hiện vong linh ngay lập tức té xuống, cổ đã bị Tử thử băng cắn đứt từ lúc nào.

Một cuộc tập kích hoàn mỹ!

Dưới sự liên thủ công kích của Thi vu vương, Hắc Long vương, Y Mặc Đặc, nhân mã còn lưu lại của Giáo đình toàn quân đều bị tiêu diệt. Có lẽ vì hành động khẩn yếu, có lẽ đã bị lực lượng chủ lực mang đi hết, bên trong đại doanh của Giáo đình không có lưu lại bất kì đồ vật tốt nào, ngoại trừ thu được một quyển ma pháp thư cổ quái trên người một gã cao giai ma pháp sư, mọi người tìm kiếm cả nữa ngày cũng không thu được dồ vật tốt nào.

Ma pháp thư rất mỏng, chỉ có hơn mười trang giấy, chẳng biết làm từ chất liệu gì nhưng lại rất nặng, nặng con hơn cả trọng phủ của ngưu đầu nhân vọ sĩ. Mỗi một trang giấy đếu khắc đầy phù văn rồng bay phượng múa, đừng nói Dương Lăng, mà ngay cả Thi vu vương, Y Mặc Đặc hai lão quái vật cũng không nhận ra, không biết đây là văn tự họa phù của chủng tộc nào.

Nếu không phải ma pháp thư tản mát một trận năng lượng ba động, không có trọng lượng kinh người, Thi vu vương cũng không thèm cầm lấy.

Kỳ quái, chẳng lẽ đây là ma pháp thư từ trọng kim chúc tạo thành, như thế nào lại nặng như vậy?

Đang cầm quyển ma pháp thư, Dương Lăng nghi hoặc liết xem nội dụng một trang giấy, đáng tiết xem đi xem lại cả nửa ngày cũng không tìm được bí mật gì. Mặc dù dựa vào trí nhớ siêu cường của mình, có thể ghi nhớ hết từng phù văn, nhưng Dương Lăng hoàn toàn không hiểu được hàm nghĩa của những văn tự này, cho dù co ghi nhớ hết cũng thành ra vô dụng.

" La Đức Lý Cách Tư, triệu hồi một đám vong linh sinh vật bồi táng cùng một chỗ với nhân mã của Giáo đình!"

Đem quyển ma pháp thư cổ quái thu vào bênt rong không gian giới chỉ, Dương Lăng cầm lấy bội kiếm của một gã Giáo đình kỵ sĩ, một kiếm chém chết một tên vong linh kỵ sĩ gần đó. Vỗ vỗ hai tay, Dương Lăng nhanh chóng hướng huyệt động đi xuống lăng mộ dưới đất tiến đến.

" Dát dát dát, hảo, đại nhân đúng là anh minh!"

Thấy Dương lăng dùng vũ khí của một tên Giáo đình kỵ sĩ chém chết vong linh kỵ sĩ, Thi vu vương chợt hiểu ra, nhanh chóng hiểu được ý tứ của Dương lăng. Dát dát cười to vài tiếng, bắt chước Dương Lăng, cầm lấy bội kiếm của Giáo đình kỵ sĩ giết chết hơn mười tên vong linh kỵ sĩ, số còn lại cho chúng tùy ý đi khắp nơi, tự sinh tự diệt, ngụy trang thành tình huống một đám vong linh nổi điên từ lăng mộ dưới đất lao ra.

Cứ như vậy, cho dù đại quân của Giáo đình trở lại cũng vô pháp hoài nghi đến đám người của Dương Lăng, chỉ cón cách phát tiết lửa giận trên người đám vong linh du lãng xung quanh.

" Mây đen tràn ngập, xem ra lăng mộ dưới đất hoàn toàn hung hiểm khó lường!"

Nhìn bầu trời tràn ngập mây đen, tử khí càng ngày càng dày đặc, Dương Lăng nhíu mày, mở ra Băng Phong Khôi Giáp, tay trái cầm thủy tinh khô lâu, tay phải giơ huyết tinh linh chủy thủ, dẫn đầu mọi người cẩn thận bước vào huyệt động xuống lăng mộ dưới đất.

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Hô hô, đây là món quà nhóm làm MTLC tặng sinh nhật tên Thuyết Bất Đắc

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio