Nhìn thấy Dương Lăng đi ra mọi người đều vây quanh lại . Nhất là một đại nương, " ba" một tiếng quỳ gối trước mặt hắn, nước mắt tuôn ra mãnh liệt như suối. Dương Lăng định thần nhìn lại, là An Cát Lệ đại nương người đã tặng hắn một cái bánh to khi hắn công phá Duy Sâm tòa thành .
-Đại nhân, nữ nhi của ta thật đáng thương a, còn không có trưởng thành, đã bị ngạt đồ bức tử !
An Cát Lệ đại nương lệ rơi đầy mặt :
-Đại nhân, người nhất định phải cho ta làm chủ a, đại nhân.
-Đúng vậy, thật đáng thương, cuộc sống của hai mẹ con vốn đã rất gian nan, bây giờ lại gặp chuyện như vậy !
-Y Bỉ Lợi Tư, chỉ cần Dương đại nhân làm chủ, chúng ta quyết đem tên dong binh lang tâm cẩu phế kia ra ngoài báo thù !
Mọi người cùng tranh nói đồng thời một cô gái đang bất động nhanh chóng được đưa lại. Rất nhanh, Dương Lăng đã đại khái rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Thì ra, bởi vì cuộc sống gian nan, trong nhà không có thức ăn để dự trữ mùa đông nên con gái của An Cát Lệ đại nương là Đại Thước Ma hằng ngày dậy sớm đến ven Đặc Lạp Tư sâm lâm hái quả dại. Không ngờ, lại bị một gã dong binh hảo sắc trêu chọc, tối hôm qua đã lừa nàng đến một nơi hẻo lánh, ý đồ chiếm đoạt.
Vô lực phản kháng Đại Thước Ma chỉ đành lớn tiếng hô cứu. Cuối cùng, mắt thấy đối phương ép tới, dứt khoát từ trên vách núi nhảy xuống đương tràng lịm đi, cả người còn đầy vết máu.
Lịm đi ?
Nhìn vẻ mặt nhợt nhạt của cô gái Dương Lăng trong lòng chợt động, tự tay kiểm tra lại mạch của nàng. Rất nhiều lúc, có người thoạt nhìn đã gặp nạn, không nhúc nhích, nhưng thực chất chỉ là lâm vào trạng thái lâm sàng . Chỉ cần kịp thời cấp cứu còn có thể sống lại.
Khi còn bé, ở gần nhà Dương Lăng có người một lần lên núi đốn củi, bất hạnh rơi xuống vách núi, cũng là cả người vết máu đồng thời lịm đi. Hạ táng nửa ngày sau chợt có người qua đường nghe được từ phần mộ hắn truyền ra thanh âm trầm muộn " đông đông", sợ đến chết khiếp, tưởng rằng phát sinh thi biến. Đến khi người nhà nghe nói còn cố ý thỉnh mời vài hòa thượng siêu độ cho ngừơi chết, nhưng một năm sau lúc chuyển mộ, khai quan thì rõ ràng nhìn thấy xương ngón tay của người chết gãy hết, bên trong quan tài khắp nơi đều là vết trảo sâu hoắm. Lúc này mới rõ ràng khi hạ táng thì người bị nạn căn bản là còn không có đoạn khí, rơi từ vách núi xuống không chết hóa ra là bị chôn sống trong quan tài. Lão mẫu thân người kia khi rõ ràng chân tướng mỗi ngày đều hô thiên thưởng địa, rơi lệ đầy mặt, một tháng sau cũng ốm đến không dậy nổi.
-Còn không có đoạn khí, mau, mang chút nước trong lại đây !
Sau một lúc kiểm tra, Dương Lăng phát hiện cô gái đáng thương quả nhiên vẫn còn hơi thở, may là vu lực của hắn tiến nhanh đồng thời cảm giác linh mẫn, nếu không chắc đã không kiểm tra ra rồi.
Dưới ánh mắt nghi hoặc của mọi người Dương Lăng không chối từ lao khổ hô hấp nhân tạo cho Đại Thước Ma đáng thương. Nhất thời khiến cô gái lại có thể hô hấp sau đó còn cho nàng nuốt một viên ma thú huyết châu . Huyết châu do hắn dụng vu thuật ngưng kết không chỉ ẩn chứa đại lượng năng lượng, còn ẩn chứa sinh cơ khổng lồ, tà nhãn cùng giác phong thú chúng ma thú một khi bị thương chỉ cần hắn cho nuốt một viên đã có thể nhanh chóng khôi phục nguyên khí. Dương Lăng tin tưởng, viên huyết châu từ trên thân Cửu đầu xà quái ngưng kết đối với Đại Thước Ma chỉ bị ngất khẳng định hữu dụng.
Quả nhiên, sau khi dùng ma thú huyết châu cùng chút nước măt, Đại Thước Ma đã dần tỉnh lại. An Cát Lệ đại nương kích động đến không nói lên lời, đám đông vây xem cũng kinh ngạc không ngớt.
-Mục Nhĩ Bá Kỳ, đưa hai mẹ con đi vào, tặng cho Đại Thước Ma chút canh thang lão sâm trăm năm nhé !
Tiễn phật đưa đến tây, sau khi biết gia cảnh của hai mẹ con Dương Lăng dứt khoát giúp tới cùng. Dù sao từ An Tạp gia tộc khố phòng lục soát có rất nhiều lão sâm trăm năm, tự hắn cho dù ăn hàng ngày phỏng chừng cả đời cũng không hết.
Ngoài ra, Dương Lăng còn có một tầng thâm ý. Sau khi bất ngờ đi tới thế giới xa lạ này, muốn cuộc sống tốt đẹp ngoài đề cao vu lực, thuần hóa ma thú còn cần phải tạo mối quan hệ vững bền với người dân của Duy Sâm trấn. Tư tưởng Cách Mạng có nói, nhân dân quần chúng lực lượng là vô cùng, thu được mọi người ủng hộ cùng tôn kính có lẽ một ngày nào đó sẽ có thể thu được kết quả tốt bất ngờ. Hiển nhiên, tiện tay trợ giúp hai mẹ con nghèo khổ An Cát Lệ đại nương chính là một đại cơ hội tốt không thể bỏ qua để tuyên truyền.
-Cám ơn đại nhân, cám ơn đại nhân.
An Cát Lệ đại nương kích động đến rơi nước măt. Vốn, bà thầm nghĩ tìm Dương Lăng giúp mình đòi lại công đạo với đám dong binh hoành hành bá đạo mà thôi, không ngờ Dương Lăng không chỉ có thể cứu hồi một mạng của con gái mình, lại còn phân phó quản gia tặng sâm thang trăm năm để trị liệu. An Cát Lệ đại nương không biết một cây trăm năm lão sâm rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền, nhưng bà biết, năm ngoái có người may mắn đào được một cây, đảo mắt đã có thể mua một gian phòng lớn giữa trung tâm trấn. Đối với đại ân đại đức của Dương Lăng, bà biết không nên chối từ.
Quý tộc, tuyệt đối xuất thân từ một gia tộc đại quý tộc cự phú!
Thấy Dương Lăng phân phó quản gia tặng lão sâm trăm năm cho Đại Thước Ma trị liệu, mọi người bàn luận không ngớt, chỉ có đại quý tộc cự phú mới có thể hào phóng như vậy, không hề coi lão sâm giá trị thiên kim để vào mắt. Lại còn muốn mở rộng thêm ải nhân binh khí điếm cùng Dạ lai hương tửu quán, ngẫm lại thuộc hạ cùng đại đội hộ vệ, đều khẳng định Dương Lăng chắc chắn xuất thân từ một gia tộc cự phách.
Nhìn mọi người cười cười rồi Dương Lăng xoay người định đi trở về, chuẩn bị ngay lập tức mở rộng Bắc đẩu tinh tụ linh trận. Tụ linh trận càng lớn, tụ tập thiên địa linh khí tốc độ lại càng mau, tu luyện sẽ tiết kiệm được gấp đôi thời gian. Ngoài ra, sau khi tìm được tài liệu thích hợp tài liệu hắn còn muốn chuẩn bị lập một tòa đại hình mê tung trận, để tránh địch nhân thân thủ cao minh vô thanh vô tức xâm nhập.
-Đại nhân, xin dừng bước !
Dương Lăng còn chưa đi được mấy bước, một lão nhân tóc bạc phơ chống quải trượng đi ra :
-Đại nhân, nhất định cần bắt hung thủ về quy án. Nếu không, lòng người sẽ hoang mang, nói không chừng bi kịch của Đại Thước Ma một ngày nào đó sẽ lại phủ xuống người một cô gái khác!
-Đúng, tuyệt đối không thể buông tha hung thủ, bắt hắn lại!
-Bắt hung thủ lại !
Mặc dù diệt trừ xong An Tạp gia tộc nhưng Duy Sâm trấn là nơi ngư long hỗn tạp, không hề thiếu dong binh cùng mạo hiểm giả cùng hung cực ác, thậm chí còn có mấy tên tội phạm trốn án đến. Ngày nào chưa khu trục được bọn họ mọi người vẫn còn không có yên tâm, vấn đề này, chỉ có thể đem hy vọng ký thác trên người có thế lực khổng lồ như Dương Lăng .
Thấy Dương Lăng trầm ngâm không nói, mưu sĩ Cổ Đức nhỏ giọng nói :
-Đại nhân, đây là một cơ hội tốt. Ta vừa mới tìm hiểu qua, đây là một dong binh đoàn vừa mới tới, hoành hành bá đạo, trong mắt không người. Bây giờ Duy Sâm trấn càng ngày càng có nhiều dong binh cùng mạo hiểm giả tiến tới, tình thế càng ngày càng phức tạp. Đánh phủ đầu dong binh đoàn này, không những có thể đề cao uy vọng của đại nhân hơn nữa còn đối với kế hoạch tiếp theo của chúng ta có chỗ tốt lớn lao !
Trong khoảng thời gian này, bởi vì có lời đồn rằng ở thâm tầng Đặc Lạp Tư sâm lâm phát hiện cự long bảo tàng khiến dong binh cùng mạo hiểm giả tứ xứ kéo đến Duy Sâm trấn càng ngày càng nhiều. Đông khách giang hồ tụ cùng một chỗ như vậy đánh nhau đấu ẩu là khó tránh khỏi, ngoài ải nhân binh khí điếm cùng Dạ lai hương tửu quán của Dương Lăng thì tất cả các cửa hàng còn lại đều bị tao nhiễu vài lần, trị an càng ngày càng kém. Nguồn truyện: Truyện FULL
-Nga, vậy chúng có ỷ trượng gì hay không ?
Dương Lăng nhỏ giọng hỏi Cổ Đức. Vì trước khi động thủ nhất định phải lo lắng đến tình huống xấu nhất, để tránh đến lúc đó ứng phó không kịp.
-Việc này nhất định sẽ thành công, không cho thất bại, nếu không, sợ rằng tình thế sẽ càng thêm ác hóa !
Thấy Dương Lăng vẫn trầm ngâm không nói , Cổ Đức càng kính phục hơn, so với tên vũ phu lỗ mãng, tự cho mình là đúng Y Thước Á thì Dương Lăng quả thực chính là một đầu hồ ly. Muốn có thể tăng uy tín phân lượng trong mắt hắn mỗi kế hoạch, mỗi câu nói hắn cũng phải vô cùng thận trọng.
-Hảo, chỉ được thành công, không cho thất bại. A Cổ Tô, ra lệnh Tạp Tây lập tức tập hợp tất cả dũng sĩ!
Không động thì thôi, nếu động thủ, Dương Lăng quyết định đánh to một trận.
Ma thú Lãnh Chúa.