Ngao…
Khiếp sợ qua đi, Kim Bằng không cam lòng huýt lên tiếng lảnh lót, lại bổ nhào xuống, hướng về Dương Lăng phát động công kích mãnh liệt. Khi mới bắt đầu, hắn chỉ sử dụng không quá thành công lực, bây giờ đã rõ thực lực của Dương Lăng đến mức nào, không hề chần chừ, cắn răng toàn lực ra đòn. Bên ngoài thân hắc quang lưu chuyển, hình thành một khôi giáp màu đen cổ quái bao phủ lân giáp.
Xuy…
Là một lưu lãng thần thú, cấp bậc phi hành ma thú, Kim Bằng mặc dù còn lâu mới khôi phục lại thực lực đỉnh phong như năm xưa nhưng sức chiến đấu vẫn cực kỳ kinh người. Thể hình khổng lồ như một khối thiên thạch, càng lúc càng nhanh, tăng tốc liên tục. Cự trảo sắc bén lập lòe hàn quang như liêm đao của tử thần tản mát ra năng lượng ba động mênh mông. Lướt qua chổ nào, không gian ở đó chấn động kịch liệt, nổi lên những không gian liệt phùng cuồn cuộn, kéo theo một chuỗi thanh âm xé gió chói tai lao thẳng tới Dương Lăng đang đứng trên mặt đất.
"Tốt, tới rất tốt. Không gian trói buộc!"
Nhìn tốc độ của Kim Bằng cực nhanh, trong chớp mắt đã đến đỉnh đầu của mình, đồng tử trong mắt Dương Lăng chợt co rút, trong nháy mắt triển khai không gian trói buộc, rút phắt Chiến hồn đao sau lưng ra, không lùi mà tiến, hô tiếng đâm thẳng lên trên. Sau khi tiến giai thành cao cấp hồn vu, Dương Lăng cảm giác thực lực tăng gấp trăm ngàn lần, vô luận là phòng ngự hay công kích tất cả đều không còn như xưa. Nhưng rốt cuộc là tăng đến trình độ nào, thì trong khoảng thời gian ngắn Dương Lăng cũng vô phương trả lời. Với Lưu lãng thần thú Kim Bằng thực lực đã khôi phục đến phần, không thể nghi ngờ đây chính là đối tượng thí luyện thích hợp nhất.
Ông…
Chiến hồn đao đen nhánh ngân khẽ tiếng, hóa thành đạo hàn quang lao thẳng đến cự trảo của Kim Bằng. Nếu nhìn thật kỹ, còn có thể phát hiện trong hàn quang có kèm thêm đoàn hắc quang quỷ dị do hóa hồn vu thuật mà thành. Vốn, Chiến hồn đao đã mang theo sát khí ngập trời, là vũ khí có lực sát thương linh hồn rất mạnh, nay còn thêm hóa hồn vu thuật chuyên phá phòng ngự linh hồn, khiến cho một đao này của Dương Lăng có lực công kích linh hồn trở nên cực kỳ đáng sợ.
"Xuyên tâm trảo, sát!!!"
Dương Lăng triển khai không gian trói buộc, trong nháy mắt Kim Bằng toàn thân chấn động, tốc độ giảm đi rõ rệt. Nhưng sau tiếng rít lớn lại cắn răng tăng tốc, xuy tiếng tốc độ gia tăng đến cực hạn. Hắc quang trên người bùng lên, ngay cả cự trảo sắc bén cũng phủ thêm tầng màu đen qủy dị, nhắm thẳng đầu Dương Lăng hung hăng vỗ xuống. Lực mạnh như muốn dời non lấp bể, khỏi cần phải so sánh cũng biết mạnh hơn cự bỗng của Cự viên vương gấp trăm ngàn lần.
Sau khi thân thể cường hóa, Dương Lăng tự tin có thể ngạnh kháng một côn của Cự viên vương. Nhưng đối mặt với lưu lãng thần thú Kim Bằng, nhấc tay là có thể xé mở không gian liệt phùng rộng hơn ngàn thước, Dương Lăng không dám coi thường. Quát lên tiếng, Chiến hồn đao sắc bén hung hăng chém tới.
Đinh….
Chiến hồn đao và cự trảo va nhau tóe lửa, phát ra một va chạm mãnh liệt thanh thúy, nương theo đó là một trận thanh âm xé toạc không khí rít lên liên tục. Năng lượng của hai người va chạm kịch liệt, trong nháy mắt hóa thành từng đạo phong nhận sắc bén bắn ra mọi phía, chém cho một cây đại thụ chọc trời gần đó thành từng mảnh nhỏ. Cự viên vương đang trố mắt đứng xem, lui về sau chỉ hơi chậm chút, khôi giáp trên người trong nháy mắt xuất hiện những vết cắt sâu và lớn, giống như một tấm giẻ rách bị xé thành từng mảnh vụn.
Chạm nhau cái, Dương Lăng bị một cỗ lực lượng mạnh khủng khiếp đánh bật ra ngoài. Kim Bằng thân hình cũng chấn động, hắc quang trên người chớp nháy liên tục như ngọn nến lập lòe trước gió, thiếu chút nữa bị thế công sắc bén của Chiến hồn đao đánh cho tan nát, lập tức quăng mình thối lui ra sau. Vô luận là Kim Bằng hay Dương Lăng, cả hai đều chấn động mãnh liệt. Nguồn truyện: Truyện FULL
Kim Bằng không ngờ dưới một kích toàn lực của mình, Chiến hồn đao của Dương Lăng vẫn bình yên vô sự, cũng không nghĩ tới là Dương Lăng cũng chỉ bị đánh bay ra vài chục bước mà thôi. Dương Lăng cũng không thể tin được dù đã dốc hết sức, Chiến hồn đao cũng không gây được vết thương nào trên cự trảo của Kim Bằng. Càng bất ngờ hơn khi hóa hồn vu thuật hóa thành hắc sắc quang mang cũng vô phương đột phá linh hồn phòng ngự của Kim Bằng.
"Đại nhân. Tiếp ta thêm chiêu!"
Kim Bằng chiến ý mênh mông, sau khi huýt sáo thật dài lại bổ nhào xuống tiếp cùng lúc với Dương Lăng vừa vặn phóng lên. Hai người, ta tiến ngươi lui như con quay, tốc độ càng lúc càng nhanh, tại không trung chỉ lưu lại từng đạo tàn ảnh, va chạm liên miên không ngớt. Trong lúc dốc toàn lực ứng phó, trong đầu Dương Lăng hồn tinh xuất ra một mảng lớn tinh vụ nồng đậm, trong diện tích vài ngàn bước đều bao phủ. Từ xa nhìn lại chỉ thấy trong sương mù dày đặc một đoàn hắc quang đang uốn lượn, mà tốc độ của hai người tăng nhanh liên tục, càng lúc càng khó lòng thấy được thân ảnh của người.
"Lợi hại, không ngờ đại nhân lần này bế quan thực lực tăng mạnh đến vậy. Mặc dù chưa trở thành chủ thần những cũng không còn cách quá xa nữa! "
Áo Phỉ Lợi Á kích động không thôi. Thực lực Dương Lăng càng mạnh, thì khả năng tiến giai thành chủ thần càng đến gần, có nghĩa là hy vọng những người sở hữu Ma thần giới chỉ có đột phá lại càng rõ ràng. Chỉ cần Dương Lăng chính thức trở thành chủ thần của Ma thú thần hệ, bọn họ cũng có thể chính thức trở thành thần chức cường giả, có được vô số lợi ích.
"Đúng vậy, cái khác không cần nói, giờ đã có thể đánh ngang tay với đám thần chức cường giả như Bác Cam Tư, thậm chí đánh chết luôn cả đối phương!"
Thi vu vương cũng hưng phấn không kém, hy vọng làm cho nữ nhi hồi sinh càng lúc càng sáng sủa. Có thể cùng lưu lãng thần thú Kim Bằng thắng bại khó phân, thực lực của Dương Lăng mạnh đến cỡ nào cũng có thể tưởng tượng ra.
Tận mắt chứng kiến đại chiến kinh thiên động địa giữa Dương Lăng và Kim Bằng, mọi người kinh hãi không thôi, lại một lần nữa rúng động trước tốc độ tu luyện của Dương Lăng. Tuy mới nhìn bề ngoài thì có thể nói là Dương Lăng và Kim Bằng ngang sức ngang tài nhưng chỉ có bản thân Dương Lăng hiểu được con đường tu luyện của mình vẫn còn rất dài và gian khổ. Sau khi trải qua năm trăm năm khổ tu, Kim Bằng cũng chỉ mới khôi phục phần công lực. Dương Lăng hiểu rất rõ rằng đối với Kim Bằng, lưu lãng thần thú mà nói, phần công lực chẳng có ý nghĩa gì. Nếu Kim Bằng trở về thời kỳ đỉnh cao e rằng chính mình đã xếp giáp quy hàng từ sớm.
Cùng lúc đó, Kim Bằng càng đánh càng giật mình, cũng giống như đám Thi vu vương, vì tốc độ tu luyện của Dương Lăng mà chấn động. Có người tu luyện hơn ngàn năm, thậm chí hơn mười ngàn năm cũng chưa chắc đột phá được cánh cửa, vô phương trở thành một gã vị diện lưu lãng giả. Không ngờ, Dương Lăng sau năm trăm năm bế quan đã tu luyện đến mức này, nếu với tốc độ như vậy có lẽ chẳng bao lâu nữa là có thể trở thành một gã sơ cấp chủ thần, thậm chí vượt qua cả vị diện lưu lãng giả như mình.
Một hồi đại chiến quá đi, vô luận là Dương Lăng hay Kim Bằng, cả hai đều thu hoạch được lợi ích không nhỏ. Kim Bằng phát hiện không ít những nơi yếu hại mà có thể bị kẻ khác tấn công, một hơi chém ra hàng ngàn vạn đao, cảm giác thống khoái vô cùng. Về phần mình Dương Lăng còn thu hoạch được nhiều hơn nữa, từ chổ mông lung không hiểu được, dần dần lĩnh ngộ được đao pháp pháp tắc.
Phá phong, phá thủy, phá thổ…
Vô luận là thần giai cường giả bình thường hay là vị diện lưu lãng giả, tuyệt đại bộ phận đều chuyên tu một loại pháp tắc, công kích và phòng ngự đều dựa trên loại pháp tắc mà mình đã lĩnh ngộ. Nếu hoàn toàn có thể lĩnh ngộ pháp tắc nào thì cũng có thể nghĩ ra được biện pháp hóa giải. Dương Lăng tin tưởng rằng mình có thể bước chân vào cảnh giới chưởng thiên khống địa. Đạp bằng mọi chướng ngại, tung hoành vô số vị diện.
Chiến hồn đao, ẩn chứa linh hồn đại vu, chiến ý ngút trời. Siết chặt Chiến hồn đao sắc bén, Dương Lăng hướng về tương lai tràn ngập tin tưởng và chờ mong.
Suốt một tháng sau đó, Dương Lăng ban ngày cùng Kim Bằng tiếp tục luận bàn, ban đêm tranh thủ thời gian cố gắng lĩnh ngộ Băng phong pháp tắc, Lực lượng pháp tắc và Lội điện pháp tắc một cách thấu đáo, tiếp tục nghiên cứu đao chi huyền ảo. Nếu chuẩn bị dùng đao pháp pháp tắc hoành tảo thiên hạ, trước tiên phải nhuần nhuyễn loại pháp tắc kia đã.
"Bẩm đại nhân, ma thú binh công tràng vừa mới chế ra Đồ thần tiễn, uy lực so với trước kia mạnh hơn gấp lần, người có muốn đích thân thử một lần không?" Hôm nay, Dương Lăng mới vừa lên đại vu thai, Ngả Luân đại sư cùng đám Thi vu vương đã hưng phấn kéo đến.
Đồ thần tiễn?
Nhớ lại năm đó Hoa phục lão giả của Long Ba Đốn thần hệ với Đồ thần tiễn trong tay đã khiến cho cả thần chức cường giả Bác Cam Tư cũng phải kiêng kỵ. Dương Lăng tron lòng vừa động, hô tiếng phi thân xuống đất, đưa tay cầm lấy cự hình trường lớn bằng nửa người trong tay Ngả Luân đại sư. Ngắm thật chuẩn một khối cự thạch ở xa xa, hít hơi thật sâu, lập tức bấm cò, bắn phát tên.
Hưu….
Mũi tên nhọn làm từ xích kim sa hóa thành đạo hắc quang xé gió bay đi, trong chớp mắt đã ghim vào cự thạch, vô thanh vô tức xuyên thẳng qua như xuyên một khối đậu hũ. Đà còn chưa hết tiếp tục xuyên qua hơn trăm cây đại thụ to mười mấy người ôm làm thành một lỗ thủng thẳng tăm tắp.
"Lợi hại, quả thật lợi hại. So với cái của Long Ba Đốn thần hệ lưu lại còn mạnh hơn nhiều" Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á vừa nghe tin vội chạy lại, mắt ngọc mở lớn như không muốn tin vào những gì đang xảy ra trước mắt.
"Nếu như bị cái cung tên như vậy nhắm vào người, e rằng ngay cả chủ thần cũng không dám khinh thường!" Nhìn trường cung làm từ nguyệt hồn thạch và gỗ trầm hương ngàn năm, khắc đầy phù văn huyền ảo. Cộng với mũi tên bén nhọn do xích kim sa chế tác mà thành, Kim Bằng cũng cảm thấy sống lưng ớn lạnh.
Đồ thần tiễn của Long Ba Đốn thần hệ được xưng tụng là chủ thần khí công kích sắc bén nhất, kẻ khác nghe đến là kinh hồn tán đởm, là bảo bối để Long Ba Đốn thần hệ trấn áp mọi người. Không nghĩ đến, đám Ngả Luân đại sư không chỉ có chế tạo được mà còn tăng thêm uy lực lên một bậc.
"Cường cung như vậy, chúng ta có thể luyện chế được bao nhiêu cái?" Vuốt ve phù văn khắc trên trường cung, Dương Lăng vô cùng mừng rỡ. Nếu có thể thành lập một chi cung nỗ binh do thần giai ma thú nắm giữ, trang bị toàn bộ loại Đồ thần tiễn đã chế tác lại này, vậy có ai dám đứng ra làm đối thủ?
"Cái này.. ơ.." Ngả Luân đại sư cười xấu hổ, xoắn chòm râu mép ngả bạc rồi nói: "Bẩm đại nhân bởi vì tỷ lệ phế phẩm rất cao, luyện chế một cái Đồ thần tiễn phải tiêu tốn hơn một trăm cân gỗ trầm hương ngàn năm và hơn mười khối nguyệt hồn thạch lớn bé, cho nên không thể chế tạo nhiều được. Gỗ trầm hương ngàn năm còn lại không nhiều lắm, nguyệt hồn thạch lại càng… "
"Cái gì?? Tỷ lệ phế phẩm rất cao ư?" Dương Lăng ngao ngán lắc đầu, mặc dù ở Ác ma đại điện mình cũng thu họach được không ít nguyệt hồn thạch, nhưng nếu Ngả Luân đại sư cứ tiếp tục lãng phí như vậy, thì cho dù có một tòa quáng mạch nguyệt hồn thạch cũng không thể nào đáp ứng nổi, "Ngả Luân, đây là ba mươi khối nguyệt hồn thạch, bất luận thế nào cũng phải chế tạo được bốn cái Đồ thần tiễn đã tái chế, càng nhanh càng tốt!".
Sau khi khổ tu mấy trăm năm, Tử thử Băng Băng và Thiên diện huyễn điêu đã đột phá thần giai, Vong hồn kỵ sĩ thống lĩnh Ôn Nhĩ Nhân Khắc cũng không ngoại lệ. Một thân ảnh vu đã đạt đến mức xuất thần nhập hóa, bản lĩnh thu liễm khí tức cũng như ẩn núp cực kỳ thành thạo, ngay cả lưu lãng thần thú Kim Bằng cũng khó mà tìm ra. Để gia tăng thế lực cùng với tận dụng triệt để sự đáng sợ của Đồ thần tiễn, Dương Lăng quyết định thành lập Đồ thần chiến đội do ảnh vu Ôn Nhĩ Nhân Khắc cầm đầu, chuyên ám sát thủ lĩnh của địch nhân.
Ma Thú Lĩnh Chủ.