Tất cả Pháp tắc trong trời đất, thì Lôi Điện pháp tắc có công kích sắc bén nhất, Lôi bạo tinh quân ở sâu trong Thần Ma mộ tràng chuyên tu Lôi Điện pháp tắc cũng vì vậy được người ta xưng là Chiến Thần không thể ai có thể chiến thắng được. Lôi Điện pháp tắc rất khó tu luyện, nhưng Linh Hồn pháp tắc thần bí càng khó tu luyện hơn, công kích càng quỷ dị hơn.
Tình huống bình thường, gặp phải nguy hiểm, Dương Lăng có thể trực tiếp thu Vưu Na và Ngả Lỵ Ti vào trong Không gian Vu tháp lánh nạn, nhưng giờ mọi người lâm vào ảo giác, hắn không dám coi thường.
Linh hồn công kích thần bí khó lường nhất, thu đám người Thi vu vương và Vưu Na đang rơi vào ảo giác vào Không gian Vu tháp thì có thể tránh cho bọn họ không bị Âm Ma công kích thêm nữa, nhưng cũng có thể khiến bọn họ vĩnh viễn không thể nào tỉnh lại, tình hình càng thêm không ổn. Là một gã Linh hồn đại vu, không ai rõ ràng hơn hắn sự quỷ dị và đáng sợ của Linh hồn công kích. Giờ phút này, biện pháp tốt nhất là phải cắt đứt Linh hồn công kích của Âm Ma, sau đó nhanh chóng đánh thức mọi người.
"Hồn Bạo"
Dựa vào Đại Vu Thai và Đại Vu Ấn, Dương Lăng không hề do dự phát động Linh hồn công kích, Tinh thần lực khổng lồ hóa thành một mạng nhện vô hình, lần theo ba động lao tới tấn công, nhằm về phía Âm Ma đang ở một nơi bí mật gần đó. Tay phải vô ý thức nắm giữ thanh Chiến Hồn Đao trên lưng, chỉ cần tìm được vị trí của Âm Ma và tập trung được Linh hồn ba động của hắn, lập tức có thể dùng Ngũ Hành độn thuật trực tiếp đánh tới.
Linh hồn chiến rất nguy hiểm, rất có thể bị hồn phi phách tán, vạn kiếp không được siêu sinh. Mục đích đến đây lần này của Dương Lăng là tìm được Tinh tiêu đi đến Vong linh vị diện, không muốn kết thù kết oán với Âm Ma có thực lực cao siêu này. Nhưng đối phương không hề để ý đã trực tiếp phát động Linh hồn công kích sắc bén, vì bảo vệ đám người Vưu Na và Ngả Lỵ Ti đang lâm vào ảo giác, hắn không thể không cắn răng đối chiến.
Xuy.
Hồn Bạo ẩn chứa ý chí của Đại vu đi được một nửa thì gặp phải một tầng trói buộc cổ quái, phát ra một tiếng rít chói tai, như là tiếp xúc với Linh hồn phòng ngự của Âm Ma. Tiếng gió quỷ dị cũng bị dừng lại trong nháy mắt. Theo sát, một cỗ Linh hồn công kích đáng sợ hơn được truyền đến, đánh thẳng vào mặt.
Chính là lúc này.
Dương Lăng tận dụng lúc công kích của đối phương dừng lại, tận lực thi triển Kinh Chiến Vu thuật, nhanh chóng chấn động Linh hồn đám người Thi vu vương và Vưu Na. Để cho bọn họ tỉnh lại, rồi vung tay phải lên, thu đám người Vưu Na, Vưu Na và Tác Phỉ Á vào trong Không gian Vu tháp. Chỉ để lại Thi vu vương, Áo Phỉ Lệ Á, Long Quy Khoa Lôi Tát và Kim Bằng Điểu mà thôi. Công kích của Âm Ma chỉ dừng lại trong chớp mắt, nhưng điều này đối với Dương Lăng mà nói đã đủ rồi.
"Ma Thần chiến trận, nhanh"
Dương Lăng lập tức thức tỉnh người trong mộng, dùng tốc độ nhanh nhất tăng thêm một trọng Linh hồn Cấm chế đơn giản. Đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á vừa hợp sức thi triển Ma Thần chiến trận thì Linh hồn công kích của Âm Ma đã xông tới. Không khí trở nên rung động, thậm chí xuất hiện từng đạo Không gian liệt phùng biến ảo, trời đất biến sắc, như là Không gian muốn sụp xuống. Linh hồn Cấm chế mà Dương Lăng bố trí, "Rát, rát" vài tiếng đã tan thành mây khói.
Thế tới rất mãnh liệt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhìn công kích như Phong quyển tàn vân, đồng tử của Dương Lăng co rút lại, nhanh chóng đánh ra từng đạo Vu quyết. Trong nháy mắt, Đại Vu Thai nhanh chóng chuyển động, hiện lên một đám Phù văn huyền ảo. Hồn Tinh trong đầu thúc giục một vầng Tinh vụ lớn, bao phủ cả Đại Vu Thai và đám người Kim bằng, Thi vu vương lại….
Oanh….
Âm thanh ẩn chứa Linh hồn công kích của Âm Ma đánh mạnh vào tầng Tinh Vụ, phát ra tiếng nổ rung trời. Đám người Thi vu vương chấn động cả người, hồng quang hộ thể tối lại, vẻ mặt trở nên tái nhợt. Đại Vu Thai đang chuyển động rất nhanh rít lên vài tiếng rồi đột nhiên dừng lại, Dương Lăng đang ngồi ở bên trên kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng chảy máu.
Linh hồn công kích thật lợi hại.
Dựa vào Tinh Vụ và Đại Vu Thai thuận lợi làm suy yếu hầu hết công kích của đối phương, tinh thần Dương Lăng trở nên phấn chấn, không thèm lau vết máu trên miệng, quyết đoán điệp gia thêm Linh hồn Năng lượng của đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á, toàn lực đối phó, cắn răng phản kích.
Xuy…
Khác với lần tước, lần này Dương Lăng đem Tinh thần lực khổng lồ ngưng tụ thành một sợi tơ nhện vô hình, theo phương hướng âm thanh truyền đến phát động công kích điên cuồng, "Xuy" một tiếng, đột phá Linh hồn phòng ngự của đối phương.
"Ồ"
Ở sâu trong Sơn cốc đột nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi, theo tiếng kêu đau đớn đó, phát ra một tia Linh hồn ba động. Xem bộ dạng, bị đòn phản kích sắc bén của Dương Lăng, đối phương cũng không có gì thoải mái hơn. Là một gã Linh hồn đại vu, Linh hồn Năng lượng của Dương Lăng rất khổng lồ, còn điệp gia thêm Linh hồn Năng lượng của đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á, thì càng đạt đến một trình độ rất kinh khủng.
Sát chiêu nhờ lưu đám người Thi vu vương lại, rốt cuộc đã tác dụng.
Đáng tiếc là chưa kịp luyện chế Ma Thần giới cho Kim bằng và Long Quy Khoa Lôi Tát, nếu không, điệp gia thêm Linh hồn Năng lượng của hai người bọn họ, thì cho dù Âm Ma có mạnh hơn nữa cũng phải chịu chết, không chết cũng bị lột da.
Ngao.
Phẫn nộ rít lên một tiếng, Kim Bằng nương theo Linh hồn ba động xông tới, phát ra Phong nhận ngập trời cắt nát cây cối và núi đá trong Sơn cốc thành mảnh nhỏ, nhân cơ hội phá tan Ma pháp trận mà Âm Ma bày ra. Lập tức lại tăng tốc, lao thẳng về phía một Lão già áo đen đang ngồi ở bên cạnh hồ nước. Năng lượng cận chiến của Kim bằng rất mạnh, đáng tiếc không am hiểu Linh hồn công kích và phòng ngự, nhìn thấy Dương Lăng nguy hiểm chống lại tên Âm Ma đang ẩn núp ở nơi gần đó, đã rất tức giận. sau khi phát hiện được bóng dáng đối phương sao lại bỏ qua cơ hội được chứ?
Phốc….
Tốc độ của Kim bằng thật sự quá nhanh, nhanh đến độ Âm Ma không kịp né tránh, chỉ có thể đỡ đòn. "Phốc" một tiếng vang lên, cự trảo của Kim bằng đánh tới, thân thể Âm Ma lay động, thiếu chút nữa bị đánh bay vào hồ nước lạnh như băng. Linh hồn công kích của Âm Ma rất quỷ dị, nhưng nói về khả năng cận chiến, sao bằng được Thần thú trời sinh là Kim bằng được chứ.
"Mặc Đặc Tát Khắc, dừng tay" Dương Lăng chợt quát lên một tiếng, ngăn cản Kim bằng đang chuẩn bị điên cuồng tấn công, lập tức nói với Âm Ma: "Mấy người chúng ta đến thám hiểm ở đây, không biết rằng Dương đại nhân tiềm tu ở bên trong, suýt nữa phát sinh hiểu lầm không thể cứu vãn, quả thật rất có lỗi".
Chuyến này cần nhờ người ta, hơn nữa đối phương cũng không tổn thất gì lớn, Dương Lăng cũng không muốn xung đột thêm. Để tránh kết mối thù không thể hóa giải với Âm Ma, không đến lúc bất đắc dĩ, hắn không muốn dùng vũ lực để đoạt được Tinh Tiêu.
"Hắc hắc, hiểu lầm ư? Ta đang bế quan tu luyện, các ngươi lại đột nhiên xông tới, ta đã cảnh cáo mấy lần còn tiếp tục xông đến, đây còn là hiểu lầm hay sao?" Âm Ma cười lạnh, dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nói đi, các ngươi xông vào đây rốt cuộc có mục đích gì?"
Dương Lăng am hiểu Linh hồn công kích, Kim Bằng am hiểu cận chiến, lực chiến đấu không hề nhỏ. Nếu ở thời kỳ toàn thịnh, Âm Ma không có gì phải lo, nhưng từ khi lao ra khỏi Thần Chi tù lao đến giờ, vết thương trên người còn lâu mới khôi phục lại. Trăm ngàn năm qua bắt buộc phải ẩn núp tĩnh tu, giờ phút này, hắn không dám khinh thường, âm thầm cầm một khối thủy tinh, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Nếu đối phương chỉ là đám Lưu lãng giả vô ý xông vào thì còn đỡ, chẳng may lại là mấy tên Cường giả truy sát mình, vậy thì… Vẻ mặt Âm Ma biến đổi, âm thầm đoán thân phận đám Dương Lăng, cẩn thận quan sát, không bỏ qua một chi tiết dù là nhỏ nhất, đã từng từ cõi chết trở về, hắn càng ngày càng cẩn thận.
"Đại nhân, rất xin lỗi đã quấy rầy ngươi, mấy người chúng ta đang tìm kiếm khắp nơi Tinh tiêu của các Vị Diện, chuẩn bị đi đến Vị Diện khác. Đáng tiếc, hầu như đi tất cả các Lưu lãng Tòa thành cũng không mua được, không biết Đại nhân có biện pháp gì không?" Dương Lăng nhạy cảm phát hiện ra sự cảnh giác của Âm Ma, cười cười khéo léo nói ra mục đích lần này của mình.
"Tinh tiêu?"
Thông qua Tinh thần lực khổng lồ, phát hiện khi Dương Lăng nói chuyện thì Linh hồn ba động không có gì khác thường, như là đang không nói dối, Âm Ma âm thầm thở dài môt hơi: "Nói đi, ngươi muốn tinh tiêu của Vị Diện nào, luyện chế một Tinh tiêu mới ít nhất phải mất mười ngày và năm triệu Mặc Tinh"
"Vong linh vị diện, chúng ta muốn tinh tiêu của Vong linh vị diện" không đợi Dương Lăng mở miệng, Thi vu vương đã kích động bước ra.
Rốt cuộc có hy vọng đi đến Vong linh vị diện, hắn hưng phấn hơn bất cứ ai. Chỉ cần vừa nghĩ đến sắp được nhìn thấy con gái mình, hắn không thể nào bình tĩnh lại được. Ước nguyện và giấc mộng trăm ngàn năm, sắp có thể thành sự thật, sự kích động và vui mừng phát ra từ trong tâm hồn không thể nào dùng lời mà mô tả được.
"Cái gì, Vong linh vị diện?" Âm Ma sửng sốt, bất đắc dĩ lắc đầu: "Rất xin lỗi, các ngươi muốn đi đến Vị Diện khác, ta còn có thể nghĩ biện pháp hỗ trợ. Nhưng Vong linh vị diện thì ngoại trừ Vong hồn chết đi, thì thật thể căn bản không thể tiến vào, cho dù ta cung cấp tinh tiêu chính xác, các ngươi cũng không thể vào được, trừ phi…."
Âm Ma lắc đầu, vì nhanh chóng khôi phục vết thương, hắn đã mua rất nhiều thủy tinh và thuốc quý hiếm, cần phải có rất nhiều Mặc Tinh. Chính vì vậy, mấy trăm năm trước mới mạo hiểm đến Tinh không tòa thành bán vài cái Tinh tiêu để đổi lấy các đồ vật. Nhìn thấy đám Dương Lăng rất giàu có, vốn định kiếm một mẻ, sau đó nhanh chóng rời khỏi đây, để tránh bị kẻ thù phát hiện hành tung. Đáng tiếc, muốn có Tinh tiêu của Vị Diện khác thì còn có thể nghĩ biện pháp, nhưng Vong linh vị diện lại không có khả năng.
"Trừ phi cái gì?" Thi vu vương nhìn chằm chằm vào Âm Ma, rất khẩn trương, như là một gã bị chết đuối nắm được một cây cỏ cuối cùng.
"Sinh vật Vong linh có thể thông qua Không gian liệt phùng đi ra khỏi Vong linh vị diện. Nhưng muốn từ bên ngoài đi vào, hầu như có thể nói là không có khả năng. Thực lực mạnh hơn nữa cũng không có tác dụng gì. Trừ phi có thể nói được với Chúa Tể cao cao tại thượng, hoặc là đến Vô tận Hải dương nhờ Thiên Cô hỗ trợ, dùng Thời không chi luân thay đổi Thổ độn pháp thuật trói buộc Vong linh vị diện" Âm Ma vừa nói vừa lắc đầu, thở dài chán nản.
Thời không chi luân là Chí cao Thần Khí duy nhất trong truyền thuyết, là chỗ dựa của Chúa tể nắm giữ vô số Vị Diện trong tay. Đừng nói Chúa tể lạnh lùng nắm giữ chúng sinh, mà cho dù là sứ giả của Chúa Tể - Thiên cô quản lý Thần Chi tù lao cũng tại sao lại phải vì một người bình thường mà vận dụng Thời không chi luôn để thay đổi Thổ độn pháp thuật của một Vị Diện?
P.S: Dạo này hơi bận rộn với lại khá mệt mỏi, nên khi biên có thể vẫn còn sót lỗi hoặc câu văn không được suôn sẽ, ae có phát hiện lỗi thì vào nhàn đàm báo giúp tiếng nhé. Tks
Ma Thú Lĩnh Chủ.