Phía đông Duy Sâm trấn, hơn một trăm dặm trong rừng khắp nơi đều là đại thụ che trời cùng bụi gai rậm rạp. Đừng nói tiều phu mà ngay cả trấn dân liệp hộ cũng rất ít khi đến nơi này.
Song, trong khi mặt trời ngã về tây, nơi địa phương khỉ ho cò gáy này xuất hiện một bóng đen bay vụt qua, giống như lướt qua trên mặt tuyết chỉ để lại một chuỗi dấu chân nhàn nhạt, rất nhanh đã bị tuyết đọng che mất.
Lướt qua một gò đất, xác định không ai theo dõi, vài tên võ sĩ áo đen từ một khối nham thạch chen chân đi vào. Một trận gió lạnh thổi qua mang theo những bông tuyết trắng muốt, nhanh chóng che dấu mùi và dấu chân cùng hết thảy dấu vết.
Mặt sau của khối nham thạch không ngờ là một hang động thiên nhiên rộng lớn trên trần có vô số thạch nhũ sắc bén. Mặt đất lạnh như băng, giống như nó đã kết thành một khối băng dày.
-Điện hạ, Tắc Long may mắn không làm nhục mệnh thuận lợi đoạt được sơ đồ phân bố binh lực cùng tuần tra lộ tuyến mới nhất của Ba Đồ nhân !
Bước vào trướng bồng, đầu lĩnh võ sĩ hướng tới người thanh niên ngồi trên ghế phía trước quỳ xuống, từ trong ngực lấy ra một tấm da thú đưa cho thị vệ mang lên.
-Tắc Long. Nếu ta nhớ không lầm, ngươi bây giờ còn là nam tước phải không?
Tiếp nhận tấm da thú, nhìn mặt trên của tấm da thú, người thanh niên dừng một chút, sau đó nhàn nhạt nói :
-Nghe nói Lộ Á sơn cốc còn một phần đất chưa khai khẩn, ngươi cực khổ nhiều năm như vậy cũng nên có một chút lãnh địa rồi!
Lãnh địa?
-Tạ điện hạ đại ân!
Hiểu được ý tứ của người thanh niên, Tắc Long kích động không thôi. Căn cứ luật lệ của Thái Luân đại lục, nam tước hữu danh vô thực, không có đất đai, tước vị cũng không được phép truyền cho hậu duệ. Chỉ có sau khi được phong tử tước, mới có thể có lãnh địa riêng cùng đặc quyền thế tập, chính thức bước vào thế giới quý tộc.
Mặc dù Lộ Á sơn cốc được xem là cực nam của đất nước là nơi hoang sơ nhưng Tắc Long vẫn còn kích động không thôi. Từng bước từ nam tước tăng lên tử tước, điều này thường dân nghĩ cũng không dám nghĩ đến
-Tắc Long, đây là phần thưởng của ngươi!
Thấy Tắc Long kích động không thôi người thanh niên mặc hoa y nhàn nhạt cười, nhìn mấy tên hộ vệ còn lại vẻ mặt đầy hâm mộ nói :
-Lần này chúng ta bí mật đến Duy Sâm trấn, nhiệm vụ khó khăn, nhưng chỉ cần thuận lợi hoàn thành mỗi người đều sẽ được trọng thưởng!
-Tạ điện hạ đề bạt!
Tận mắt nhìn thấy Tắc Long một bước lên trời, sau khi trở về là có thể trở thành quý tộc chính thức, mấy tên võ sĩ vừa kích động vừa tràn ngập hi vọng. Nghe đồn điện hạ làm việc luôn hào sảng quả nhiên không sai.
-Được rồi, Tắc Long, lương thực cùng khôi giáp phương diện của đối phương điều tra thế nào rồi?
-Điện hạ, cái này….. Tắc Long có điểm chần chờ, sau đó cắn răng nói :
-Điện hạ đối phương thực sự quá vô sỉ, một xe lương thực mở miệng là năm trăm tử tinh tệ ngay cả một mũi tên cũng muốn mười tử tinh tệ, so với bình thường gấp gần mười lần.
Nhìn sắc mặt hỉ nộ vô hình của điện hạ, Tắc Long bất chợt run lên. Vừa mới được phong thưởng trọng hậu, nếu bởi vì lương thực cùng khôi giáp không tìm được mà làm điện hạ giận dữ, nói không chừng không chỉ có phần thưởng không có mà còn bị nghiêm trị. Dù sao, tại La Tư quốc, điện hạ cũng nổi danh nghiêm nghị và hào phóng.
Nghe đồn, có một lần, điện hạ dẫn một gã thiết thân thị vệ đi bái phỏng một vị đại thần, trước đó đã đặc ý nhắc nhở thị vệ đó thay lễ phục. Kết quả, vì thời gian không đủ, trên cúc áo thứ ba có một phiến ô tích mà khiến hắn bất mãn. Vì thế, người thị vệ xui xẻo kia bị điều đến quân trung chuyên môn giặt quần áo suốt một năm!
-Nga, đối phương chỉ cần tinh tệ thôi sao ?
Thấy Tắc Long khẩn trương mồ hôi đầy người, Phi Nhiệt Á mở lời. Bên cạnh phụ hoàng hơn năm thứ hắn học được nhiều nhất chính là kỷ xảo trong chiến trường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mấy vạn, thậm chí hơn mười vạn tử tinh tệ, đối với người bình thường thì đó là một tài sản không tưởng được, nhưng đối với quốc khổ của La Tư quốc chỉ giống như cửu ngưu nhất mai. Mấu chốt không phải tử tinh tệ, hắn lo lắng chính là mục đích của thế lực sau lưng Dương Lăng.
Giống như Tư Thác Phu, suất lĩnh đông đảo hộ vệ chạy tới Duy Sâm trấn xa xôi, đối với thế lực sau lưng Dương Lăng đặc biệt hứng thú. Mặc dù hao tổn bao nhiêu tâm huyết nhưng kết quả cũng là phí công vô ích không tìm được điều gì liên quan đến thân thế của Dương Lăng cả.
Hỗn chiến qua đi, mắt thấy không phải đối thủ cuả Tư Thác Phu, hắn dứt khoát suất lĩnh thuộc hạ thâm nhập Đặc Lạp Tư sâm lâm.
Quả nhiên, sau khi thâm nhập Đặc Lạp Tư sâm lâm, hắn nhanh chóng nắm giữ thế chủ động, thỉnh thoảng phái quân tập kích đội tuần du của Ban Đồ nhân, làm cho Tư Thác Phu thảm trọng thương vong. Trong lúc vội vàng hắn chỉ mang đến người nhưng mỗi người đều là tinh nhuệ, lấy một chọi mười. Nếu đấu solo với hắc giáp quân của Tư Thác Phu thì bọn hắc giáp ấy căn bản không phải là đối thủ.
Mặc dù từ sáng chuyển sang tối nắm giữ quyền chủ động, nhưng tiết trời càng ngày càng lạnh, hắn cũng gặp phải phiền toái ngày càng nhiều. Không có lương dự trữ, không có vũ khí bổ sung tiêu hao cùng cung tiễn, cũng không có đủ mục sư và y dược, thậm chí ngay cả áo chống lạnh của võ sĩ cũng không có, thương vong càng lúc càng lớn.
Trong khi hắn không tìm được lối thoát, mưu sĩ của Dương Lăng không mời tự đến, mạo hiểm xuất ra các loại vật tư, thậm chí cả tình báo khiến hắn mừng như điên.
-Điện hạ, lần này chúng ta lẻn vào Duy Sâm trấn cũng không gặp Dương đại nhân.
Đợi cả nửa ngày không thấy điện hạ nói gì, Tắc Long thở dài một hơi nói tiếp :
-Nhưng theo mưu sĩ Cổ Đức truyền đạt, Dương đại nhân hy vọng gặp riêng một mình điện hạ!
-Nga, muốn gặp mặt ta một lần?
Phi Nhiệt Á bất động thanh sắc, yên lặng nhìn mưu sĩ phía sau. Người sau hiểu được ý hắn vùa định nói nhưng nhìn thấy mấy tên thị vệ còn quỳ ở đó liền ngậm miệng lại.
-Ân, các ngươi đều khổ cực rồi, lui xuống nghỉ ngơi sớm đi!
-Tạ điện hạ! hành lễ xong, Tắc Long nhanh chóng lui ra ngoài. Sau khi ra ngoài hắn mới để ý người hắn đã đầy mồ hôi.
Ngưng thần nghe ngóng, xác nhận Tắc Long đã đi xa, mưu sĩ tàng trong bóng đêm khe khẽ nói :
-Điện hạ, cho dù đối phương không đề cập tới, thuộc hạ cũng cho rằng người nên tự mình gặp hắn một lần!
-Có cần thiết phải vậy không? Phi Nhiệt Á khe khẽ lắc đầu. Dương Lăng thần bí vô cùng, thực lực cường đại cùng ma thú đại quân. Hơn nữa với một nhân vật có xuất thân thần bí như vậy tuyệt đối không có khả năng sử dụng tinh tệ hoặc mĩ nữ là có thể lung lạc.
-Điện hạ, mỗi người đều có dục vọng và khuyết điểm! thấy Phi Nhiệt Á lắc đầu mưu sĩ hiểu được ý tứ của hắn nên cất lời :- trợ giúp chúng ta thực sự quá nguy hiểm, không nghĩ qua thì có thể nhà tan cửa nát, Dương Lăng làm như vậy tới cùng là vì cái gì?
Dừng lại chốc lát, Phi Nhiệt Á gắt gao nhìn chính mình, mưu sĩ nhẹ giọng nói
-Theo lời mưu sĩ của Dương Lăng là vì Tư Thác Phu đoạt đi tửu quán cùng nhưỡng tửu phường. Nhưng đó chỉ là nguyên nhân bên ngoài, nguyên nhân bên trong chính là Tư Thác Phu đột nhiên xuất hiện cướp đi không gian phát triển cùng ích lợi chính.
Phát triển không gian cùng ích lợi chính?
Trầm tư trong chốc lát Phi Nhiệt Á hiểu ra vấn đề khe khẽ gật đầu.
-Vậy làm thế nào để có thể kéo thế lực này về phía chúng ta, phá hư chiến lược của Ban Đồ đế quốc?
-Điện hạ, kỳ thật có một cách rất đơn giản vừa thỏa mãn yêu cầu của Dương Lăng vừa mang về ích lợi to lớn cho đất nước! Ta nghĩ bệ hạ sẽ rất cao hứng khi phía sau Ban Đồ đế quốc là một khối phi địa!
Phi địa?
Ngoài ý muốn qua đi, Phi Nhiệt Á mừng rỡ. Nếu phong Dương Lăng làm Duy Sâm lĩnh chủ không chỉ có thể thỏa mãn dã tâm cùng yêu cầu của hắn, hơn nữa còn có thể mang về vô số ích lợi cho đất nước, ý nghĩa so với trực tiếp phá hủy ý đồ của Ban Đồ đế quốc so ra còn muốn cao tay hơn. Đương nhiên sau khi thành công vị trí của mình trong lòng phụ hoàng cũng tăng lên đối với việc tranh đoạt ngôi vị càng thêm chắc chắn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.