Hống......
Một tiếng rít gào trầm thấp qua đi, đỉnh núi đang chấn động mạnh đột nhiên dừng lại, mọi âm thanh đều biến mất, gió êm sóng lặng. Dường như một ngọn núi lửa sắp bộc phát đột nhiên gặp phải một dòng sông băng lạnh thấu xương, bỗng trở nên yên tĩnh như đã chết. Trong không trung nhấp nhô một cỗ Năng lượng ba động mịt mờ. Ngoại trừ tiếng tim đập loạn lên của đám binh lính, cả Mã Trát La tuyết sơn lạnh ngắt như tờ. Nhưng cảm giác nguy hiếm không những không mất đi mà còn mạnh lên. Cái cảm giác này như là khúc nhạc dạo đầu cho một cơn gió lớn, hoặc là ánh rạng đông cuối cùng trước ánh bình minh.
"Sao lại thế này, có ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"
"Ác ma, Ác ma xuất hiện, chúng ta đều phải chết"
Không biết gì về kẻ thù quả thật rất kinh khủng. Nhìn đỉnh núi đột nhiên quỷ dị yên ắng lại, cảm giác Năng lượng ba động cổ quái trong không trung. Đám binh lính đang hoảng sợ càng biến sắc, tất cả đều bản năng cảm giác được một mối nguy hiếm chưa từng có. Quả nhiên, không đợi thống lĩnh có thêm chỉ thị, thì trên đỉnh núi đột nhiên truyền đến một âm thanh thê lương. Như có người đang bái tế người thân đã mất, hoặc như đang kêu gọi cái gì đó, rót vào Linh hồn của binh lính….
Vù vù......
Âm thanh thê lương cùng với tiếng ngâm khẽ, cả Tuyết sơn khẽ rung lên. Xuyên qua lớp sương mù quanh năm không tan bên ngoài Thông Thiên Tháp, mơ hồ có thể nhìn thấy từng đạo Phù văn huyền ảo, Năng lượng ba động mịt mờ trong không trung càng lúc càng mãnh liệt. Tiếp theo, tiếng ông ông biến thành tiếng rít chói tai, đỉnh núi đột nhiên như động không đáy hấp thu Năng lượng trong phạm vi vạn dặm. Trong nháy mắt, Tuyết sơn hình thành một suối Năng lượng khiến người ta thấy mà sợ hãi.
Hô......
Thiên địa linh khí trong không trung mãnh liệt tràn đến, Sinh mệnh năng lượng từ rừng rậm nguyện thủy trong vòng trăm ngàn dặm bay đến, vô số tinh quang xuyên qua hư không vô tận, nhanh chóng hội tụ trên đỉnh Tuyết sơn….
Có lẽ vì tụ tập Năng lượng quá khổng lồ, cho nên chạm phải Thiên địa Pháp tắc. Từng tiếng sấm vang lên trong không trung, cùng với tia chớp dài vạn trượng.
Ngao......
Trên đỉnh Tuyết sơn đầy sương mù, các loại Năng lượng khổng lồ dung hợp cùng một chỗ, từ từ hình thành một quái vật thân người đuôi rắn, ở trong không trung truyền đến từng tiếng rít gào rung trời, mang theo một cỗ khí tức cuồng bạo của Hồng hoang Mãnh thú. Năng lượng dung hợp rất nhanh, tiếng rít gào khiến người ta khiếp sợ càng gần, phiêu hốt không ngừng, như là có Mãnh thú nào đó đang từ phía xa xôi chạy đến.
Dựa vào Đại Vu Thai và Cấm chế vốn có trong Thông Thiên Tháp, Dương Lăng thuận lợi khiến cho Nguyên thần và Máu huyết của Tổ Vu Cộng Công hợp làm một thể. Thông qua Vu thuật vô thượng, thuận lợi triệu tập một bộ phận Hồn phách đang tản mát ở các Đại Vị diện và trong Hư không. Tổ Vu Hậu Thổ đánh ngã Bất Chu Sơn, rốt cuộc phủ xuống Mã Trát La tuyết sơn băng tuyết bao phủ quanh năm. Bên cạnh Dương Lăng, cũng có thểm một Cường giả tuyệt đỉnh đúng nghĩa.
Dương Lăng thuận lợi sống lại Tổ Vu Cộng Công. Cùng lúc đó, bọn lính đang trấn thủ Thông Thiên Tháp lại trở nên hỗn loạn, Tài Phán Giả thực lực cường đại cũng không ngoại lệ.
"Duy Nhĩ Đại nhân, tình huống không ổn, nhanh, báo cáo tình huống với Ma Quân Đại nhân"
"Không còn kịp rồi. Dù cho là Ma Quân Đại nhân, ngay lập tức cũng không kịp chạy đến. Nhanh, cầu cứu với các Tài Phán Giả khác ở Trật Tự Vị diện, cầu cứu với Tài Phán Giả quân đoàn đang tuần tra trong Không gian loạn lưu, nhanh"
Nhìn thấy thiên biến kinh khủng trong không trung, cảm giác uy áp vô thượng cùng với tiếng rít gào rung trời, cho dù người phản ứng chậm chạp đến đâu cũng hiểu Thông Thiên Tháp trên đỉnh núi đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Nhớ đến biến đổi của Thông Thiên Tháp ở Hỗn Loạn Vị diện, mấy tên Tài Phán Giả biến sắc, bản năng cảm giác một mối nguy hiểm vô cùng đáng sợ.
"Trúng kế, chúng ta đã trúng kế"
Nhìn thiên biến trên không trung Tuyết sơn, tên Tài Phán Giả cầm đầu Duy Nhĩ lắc đầu cười khổ. Lúc trước hắn vẫn còn kỳ quái sao Cường giả của Liên minh Lưu lãng giả lại không để ý gì hết mà đánh tới Tuyết Sơn. Bây giờ, biến động trên đỉnh núi rốt cuộc khiến cho hắn tỉnh ra, hiểu được không cẩn thận đã trúng kế Điệu hổ li sơn của đối phương.
Xuy...... Nguồn:
Tài Phán Giả Duy Nhĩ hiểu được tình huống không ổn liền không hề do dự, nhanh chóng phát Ma pháp truyền tin báo cáo với Ma Quân Đại thống lĩnh ở sâu trong Vô tận Hải dương, nhanh chóng cầu cứu Tài Phán Giả ở gần đó. Động tác mặc dù rất nhanh, đáng tiếc đã quá muộn.
Không trung không biết từ lúc nào đã xuất hiện một làn sương trắng, tràn ngập khắp Tuyết Sơn. Thiên biến, không biết khi nào xuất hiện một đám mây màu đỏ như máu, càng lúc càng nhiều, ngưng tụ lại với làn sương trắng. Như một Ma pháp tráo khổng lồ bao phủ cả Mã Trát La tuyết sơn.
Ma pháp truyền tin phát không ra, Linh hồn truyền âm cũng không có hồi báo….
Sau khi sống lại Tổ Vu Cộng Công, Dương Lăng thi triển Thông Thiên Vu quyết hấp thu Năng lượng bổ sung. Lập tức thi triển Thiên Địa Đại Vu, điệp gia thêm Huyết hải vô biên, bằng cách nhanh nhất phong tỏa cả Mã Trát La tuyết sơn, triệu Ma thú đại quân ra, bày vô số mai phục.
Toàn quân phải bị diệt, nhổ cỏ tận gốc.
Vì đề phòng có người lao ra báo tin, dẫn đến Thành chủ Vân Trung Thành Cáp Linh Đốn sớm chạy trốn hoặc lả ẩn đi, Dương Lăng hạ lệnh đồ sát. Thiên Địa Đại Vu, Huyết hải vô biên cùng với Ma thú đại quân thực lực hơn xa ngày xưa. Cùng với Tổ Vu Hậu Thổ và Tổ Vu Cộng Công mới sống lại, hắn tự tin hoàn toàn hủy diệt binh lính và Tài Phán Giả ở Thông Thiên Tháp. Đến lúc đó, đã không còn gì phải lo lắng, là có thể tập trung tinh nhuệ huyết tẩy Vân Trung thành, chặt đầu Thành chủ Vân Trung Thành, báo thù cho Vưu Na.
"Nhanh, tập trung tinh nhuệ lao ra từ phía Đông, nhanh"
Lặp đi lặp lại mấy lần cũng không thể phát Ma pháp truyền tin ra. Tài Phán Giả Duy Nhĩ càng lúc càng lo lắng, quyết đoán ra lệnh cho bọn lính toàn lực phá vây ở phía đông. Trên đường đi qua một rừng cây rậm rạp thì lại âm thầm thông qua Linh hồn truyền âm phân phó cho bốn Tài Phán Giả kia theo mình quay đầu chạy sang hướng Tây, lặng lẽ lao về phía ngược lại, cắn răng tăng tốc.
Binh lính bình thường không biết tin tức ở bên ngoài, không biết biến đổi ở Thông Thiên Tháp tại Hỗn Loạn Vị diện. Bọn họ mấy người là Tài Phán Giả tăng viện lại rất rõ ràng. Kẻ địch lẻn vào Thông Thiên Tháp thật sự quá kinh khủng, người nhiều đến đâu cũng không có tác dụng gì. Nếu nhiệm vụ trấn giữ Thông Thiên Tháp đã thất bại. Lưu lại cũng chẳng có tác dụng gì, cùng với việc mạo hiểm đánh với kẻ địch cường đại, thì tốt hơn hết là thừa lúc hỗn loạn mà lao ra. Toàn thân trở ra còn có cơ hội lấy công chuộc tội. Nếu bị trọng thương chán chường trở lại Vô tận Hải dương nhận trừng phạt, vậy vĩnh viễn không thể đứng dậy được rồi.
"Hừ, muốn chạy?"
Dương Lăng ngồi trên Đại Vu Thai hừ lạnh một tiếng, dựa vào Thần thức cường đại nhanh chóng phát hiện được quỷ kế của bọn Duy Nhĩ. Tay bắt Vu Ấn, mặc niệm vu quyết, trong nháy mắt không khí đột nhiên xuất hiện vài đám Hắc khí, hóa thành từng sợi tơ nhện cứng rắn quấn chặt lấy đám người Duy Nhĩ, giảm mạnh tốc độ của bọn họ.
Thiên địa tù lung!
Sau khi tiến giai đến cao cấp vu thần, Linh hồn vu thuật của Dương Lăng càng cường đại hơn. Không kịp ứng phó, cho dù là Duy Nhĩ có thực lực mạnh nhất cũng bị cuốn lấy khó có thể giãy dụa, lực chiến đấu giảm mạnh. Tổ Vu Cộng Công và Tổ Vu Hậu Thổ phía sau Dương Lăng bay ra, thân hình nhoáng lên vài cái đã xuất hiện trước mặt đám Tài Phán Giả.
Phốc......
Tổ Vu Hậu Thổ theo thói quen nắm được hai chân của một tên Tài Phán Giả mặt ngựa, dùng sức xé thành hai nửa. Tổ Vu Cộng Công thì lấy tay làm đao, trong nháy mắt chém thủng ngực một tên Tài Phán Giả mặt ngựa, tay trái móc Thần Cách của đối phương ra, tay phải móc trái tim đối phương. Miệng mở ra, đã Thôn phệ Linh hồn của đối phương. Chỉ một chiêu, Tài Phán Giả song sinh đã chết trong tay hai Tổ Vu, không có bất cứ cơ hội phản kích và giãy dụa.
Một chiêu giết chết, dựa vào thiên địa tù lung của Dương Lăng, khả năng cận chiến kinh khủng của hai Tổ Vu đạt đến một trình độ kinh người. Động tác rất dứt khoát, lực lượng mạnh mẽ, đừng nói là đám người Thi vu vương và Kim bằng, ngay cả Dương Lăng cũng cảm thấy mặc cảm.
Thượng cổ vu sư?
Nhìn hai Tổ Vu ánh mắt lạnh lùng, mắt đen tóc đen, ba gã Tài Phán Giả còn lại vô cùng hoảng sợ. mặc dù sớm đã biết Thượng cổ Vu sư năm đó quay lại báo thù. Nhưng khi hai gã Tổ Vu thực lực cường đại xuất hiện trước mặt, trái tim không khỏi run lên, vô cùng sợ hãi. Năm đó ở Thần Ma mộ tràng, nhiều Thượng Cổ Thần ma cường đại như vậy và Tài Phán Giả đều không phải là đối thủ của Thượng cổ Vu sư, huống hồ chỉ có mấy người bọn họ?
"Chia nhau ra, nhanh, sau khi lao ra lập tức báo cáo tình huống với Ma Quân Đại nhân"
Thấy tình hình không ổn, tên Tài Phán Giả cầm đầu Duy Nhĩ không tiếc hao tổn sức sống và Năng lượng Linh hồn thi triển tuyệt kỹ, há mồm phun ra vài ngụm nguyên khí. Trong nháy mắt ăn mòn tơ nhện trên mình và hai gã Tài Phán Giả, mạnh mẽ phá giải thiên địa tù lung của Dương Lăng. Vừa nói vừa cắn răng tăng tốc, xoay người vội vàng bay về phía Bắc chạy trốn. Được hắn nhắc nhở và giúp đỡ, hai gã Tài Phán Giả kia cũng chia nhau bỏ chạy, hận không mọc thêm vài chân để chuồn cho mau.
"Các ngươi đối phó hai tên Tài Phán Giả kia, tên này để ta đối phó" Ngay khi Tổ Vu Hậu Thổ và Cộng Công hơi chần chừ, ngay lập tức không biết nên truy sát Tài Phán Giả nào, thì một đạo Linh hồn truyền âm nhanh chóng vang lên trong đầu bọn họ. Tiếp theo, một bóng đen đột nhiên xuất hiện, ngăn cản đường đi của Tài Phán Giả Duy Nhĩ. Thời khắc mấu chốt, Dương Lăng đang ngồi trên Đại Vu Thai quyết định ra tay, rút thanh Chiến Hồn Đao sắc bén trên lưng ra.
Ông......
Một đạo hàn quang lóe lên trong không trung, chém mạnh vào ngực Tài Phán Giả Duy Nhĩ. Trong nháy mắt máu phun ra, ruột và nội tạng đều rơi ra, vết thương vừa sâu lại vừa dài. Nhưng đây không phải vết thương trí mạng, mà là Linh hồn công kích trên Chiến Hồn Đao.
"A.. là ngươi, thì ra là Ma Thú Thần Hệ các ngươi…." Tài Phán Giả Duy Nhĩ lớn tiếng kêu lên thảm thiết, ôm vết thương bay về phía sau. Nhìn Dương Lăng đột nhiên xuất hiện trước mặt, nghĩ đến Ma Thú Thần Hệ đột nhiên quật khởi gần đây, hắn giật mình tỉnh ngộ, hiểu được Dương Lăng – Ma thú Chủ Thần mới là kẻ địch chính thức.
"Không sai, đám quân đóng ở Thông Thiên Tháp Hỗn Loạn Vị diện cũng là do Ma Thú Thần Hệ chúng ta giết. Sau Trăm ngàn vạn năm qua, chúng ta đã trở về" Dương Lăng đuổi theo như bóng với hình, đuổi theo sát Duy Nhĩ, lạnh lùng nói tiếp: "Đáng tiếc khi ngươi biết thì đã quá muộn"
Hô......
Duy Nhĩ đang hoảng sợ không nói hai lời, ôm vết thương cố sắc chạy trốn. Đáng tiếc tốc độ mau hơn nữa cũng không bằng Dương Lăng tinh thông Ngũ Hành độn thuật. Còn chưa bay được bao xa, ngực đã truyền đến một cơn đau đớn, cúi đầu nhìn lại thấy ngực bị thanh Chiến Hồn Đao sắc bén xuyên qua.
[/I]
Ma Thú Lĩnh Chủ.