Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

chương 139: thiên long lươn lẹo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn ánh mắt tên Thượng Tướng với áo choàng màu xanh quân đội oai phong, chiếc mũ với huy hiệu hình thù gì thì cái đó không quan tâm, hắn hừ lạnh biến mất trước mặt Thiên Long, từ khi tên đó xuất hiện và biến mất toàn bộ mọi người nơi đây không hề biết luôn.

Thiên Long một đường cắn răng, lập tức biến mất theo, không có gì xảy ra thì cả hai đã bước vào Dị Thời Không, đứng đối diện tên to con hơn mình phải gấp ba, cơ bắp như kiểu gấu Nga, Thiên Long có chút thấp cổ bé hỏng hỏi:

- tại sao ngươi biết ta nơi đây?

Tên Thượng Tá hừ lạnh cười như không cười, lên được cái chức thượng tá đã cuốn hết năm mươi năm cuộc đời hắn, may sao là người tu luyện, linh khí ôn dưỡng thân thể giúp hắn vẫn giữ được phong độ như thời thanh niên, nói đến hiện tại, hắn quan sát camera một chút đương nhiên biết kẻ nào lạ mặt, từ đâu và đi đến đâu, điều tra chút lập tức ra ngay, không phải nói đùa chứ các bang hội và nhà nước đã đầu tư thiết bị theo dõi khắp cả nước. từ vùng sâu vùng xa hơi ít nhưng các chỗ quan trọng vẫn có, còn thành thị thì khỏi nói, nó cứ phải gọi là ruồi.

Hắn ta lạnh lùng nói:

- ta thích, ta biết, ta không thích, ta vẫn phải biết!

Ầm....

Trời rung đất chuyển, Thiên Long nghe chối tai cực kỳ, một Cước giữa đầu tên này nát còn hơn dưa hấu, vậy mà một tên Hóa Thần nhất phẩm dám trêu mình, nói thì nói mẹ đi còn bày đặt tỏ ra bí ẩn, Thiên Long lập tức thoát khỏi Dị Thời Không chuồn luôn, tính chơi với tên Hóa Thần tý, vậy mà bày đặt kun ngầu này nọ, mẹ nữa, chết là chuẩn rồi.

Thượng tá chết không kịp hiểu ra chuyện gì, hắn mà biết Thiên Long uy mãnh như vầy có cho hắn làm Nguyên Soái ũng quên mẹ đi, mạng là trên hết.

Chạy tới gần biên giới xa xa giữa hai tỉnh, Thiên Long nghe được tiếng động lớn, như kiểu âm thanh chiến đấu, vội chạy lại nơi đó xem sao, từ trên cây Thiên Long ngó xuống thì thấy một tem năm người đang đánh nhau với một con yêu thú, một con Thải tinh, nhìn con Thải tinh Thiên Long cũng ngứa mắt lắm rồi, nhưng cũng không dại lao vào, cảm nhận khí tức một chút cậu ta thừa biết con Thải tinh kia nó là nhất cấp yêu thú trung giai, vậy tương đương với hóa thần ngũ hay lục trọng gì đó rồi, chơi liều vậy Thiên Long không chơi, nó vẫy nhẹ đuôi cái Thiên Long tự tin chắc chắn nội thương không dưới vài tuần.

- Giết...

- Tam muội, mau hướng đông giờ.

- tứ đệ, đỉnh đầu thốn.

- nhị đệ, đuôi nó là điểm yếu, mau mau, thời cơ đã đến...

Tên đang hò hét chắc là Đại sư huynh, hay cứ tóm lại nói luôn thô chút, tên cầm đầu nói vậy nghe cũng được.

- Rít....

Thải tinh bị cả đám phối hợp đánh cho hoa dung thất sắc lập tức rít lên tẩu thoát, nó chạy một phát mất không một cái bóng, trên người vết thương chi chít, đặc biệt ở ngay mắt một vết chém từ mi tâm chạy chéo dài đến quai hàm liên tục rỉ máu, thấy Thải tinh có ý định chạy cả đám không hề cản đường hay đuổi theo, bởi họ đã là dầu cạn đèn tắt, cũng đã chả trụ nổi thêm được bao lâu nữa, nếu Thải tinh nó khôn hơn thì nó sẽ biết nếu nó cố lằng nhằng thêm chút nữa, vậy chưa biết vịt bị cắt cổ hay heo bị thọc tiết đâu.

- hít hít...

Cả đám buông vũ khí nằm xuống tại chỗ thở hộc hộc như sắp chết, chiến đấu diễn ra rất nhanh nhưng lấy đi toàn bộ khí lực của họ, tuy trong đội hình của họ có đại và nhị sư huynh mới lên được Hóa Thần nhất cấp, còn lại dưới Hóa Thần, nhưng nhờ có trận pháp gây rối của sư phụ và các trường lão trong môn chỉ cho, nên thoát được một kiếp này, trận pháp họ dùng không hề công kích mà thiên về thủ là chính, bởi họ biết da của yêu thú nó hoàn toàn không phải thứ binh khí tầm thường ở cái địa cầu này có thể đụng vào được, chỉ có binh khí được làm từ những thiên ngoại vẫn thạch hay do các vị thần tọa thực lực cao rèn dũa ra, những thứ như vậy mới có thể chơi với yêu thú, không thì một cách đơn giản nhất có thể giết con yêu thú đó một cách dễ dàng, đó là thực lực ohair cao hơn yêu thú muốn giết đi.

Do binh khí hiếm có thứ gì có thể làm tổn thương được Hóa Thần trở lên, cho nên hầu như từ Hóa Thần trở lên mọi người đã không dùng vũ khí mà chuyển qua dùng sát thương từ đôi tay, có vũ kỹ hóa hai chi thành thứ gì đó để chiến đấu, còn không thì cứ quyền, cứ trỏ mà chơi.

Thiên Long thấy tình hình có vẻ êm rồi, lập tức khóa khí tức để nó ở trạng thái Nguyên Anh bát phẩm, lập tức đi lại nơi đám người vừa chiến đấu, vừa tới nơi cả đám người lập tức tay đã rờ vũ khí, nếu Thiên Long mà có hành động gì bất thường. vậy không biết điều gì xảy ra.

- haha các vị, ta thiên về hệ hỗ trợ, sát thương rất yếu, không có gì chỉ muốn trợ giúp mọi người một chút mà thôi!

Thiên Long vừa nói vừa dùng một tia Sinh Mệnh chi khí chia ra năm phần như bong bóng đến trước mặt năm tên áo trắng, do thức Sinh Mệnh chi khí Thiên Long mới luyện tới trung cấp thôi, chỉ là vừa đột phá thức này mấy hôm nay, nên khí tức của Sinh Mệnh chi khí vẫn còn hơi yếu một chút, không phải hơi yếu mà là nó chưa được củng cố vẫn cứ hơi hơi mong manh, nhưng như vậy quá đủ với Thiên Long rồi, một tia chia ra năm không phải Thiên Long keo, mà là đang giả bộ Nguyên Anh mà, phải làm sao cho vũ kỹ này yếu một chút, quan trong nhất là Sinh Mệnh chi khí cái này nó còn hơn xa xa các công pháp thiên về hỗ trợ nhiều.

Nhìn bong bóng tỏa ra khí tức tươi mát mọi người có chút cảm thấy phấn khởi ở đan điền đang khô cằn, nhưng lại cứ thấy sai sai, tại sao không quen không biết lại muốn giúp, ý gì?

- để ta thử trước!

Nói là làm Tam sư muội trong nhóm lập tức ngồi bằng để cho bong bóng đi vào mi tâm, mọi người chăm chú nhìn cô nàng, phía ngoài da thịt dần mờ đi những vết thương, các vết thương hở dần dần khép lại mắt thường có thể nhìn thấy rõ, vết thương kết dính lại, dần dần để lại một sẹo trắng, sau đó sẹo cùng vết máu khô rơi rụng xuống đất hóa phấn vụn, khoảng hai tách trà sau nàng mở mắt ra kinh ngạc nói:

- đúng là kỳ diệu, ta cảm giác vết thương đã đỡ được kha khá, tuy không thể nhanh chóng chữa nội thương, nhưng như thế là quá kỳ diệu.

Sau đó nàng ta nhìn Thiên Long hỏi:

- này thiếu niên, ngươi luyện công pháp gì mà biến thái vậy?

Thiên Long một đầu hắc tuyến, có liên quan lắm hả? Sao ngươi không nói lời cảm ơn mà nói một câu cộc lốc vậy? Có biết tối kỵ của một võ giả đó là hỏi thực lực đang ở đâu và công pháp luyện là gì, hai thứ đó là tối kỵ, ngươi hỏi để tìm hiểu mà giết ta à?

Như cảm thấy mình nói có gì đó sai quá sai, cô nàng vội xua tay:

- ta không có ý gì, chỉ là thứ ngươi vừa sử dụng có phải tốn rất nhiều khí lực có đúng không?

Thiên Long nhàn nhã gật đầu:

- đúng vậy, đây là chiêu đáy rương của ta, nếu như khi đan điền đầy mười thành ta có thể dùng được tám lần liên tiếp, còn nếu nguy cấp quá ta vẫn có thể dùng chút bí pháp tăng gấp năm lần công dụng cho một lần hỗ trợ.

Cả đám hít một hơi thật sâu, khi thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô nàng cả đám nam nhân không cần đoán thêm gì đã lập tức tiếp nhận và sử dụng bong bóng, khi nghe Thiên Long nói vậy làm mọi người vui mừng không thôi, công dụng bá đạo như vậy, nếu có thể kẹp nách mang theo trong đội hình, vậy đến lúc mạo hiểm không khác gì có thêm một cái mạng nữa bảo hộ, như vậy quá tuyệt vời.

Bọn họ được sư môn cho ra ngoài rèn luyện, nghe nói có một hiểm địa gần đây họ muốn tham khảo tý, ai ngờ gặp con Thải Tinh canh cửa, nhưng không sao, cẩn thận tý dụ con Thải tinh đi chỗ khác là được, vác thêm tên luyện công pháp hỗ trợ này vào đội hình, nếu an toàn thoát ra thì cho chút phần thừa, còn nguy hiểm thì lợi dụng xong vứt cũng được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio