Lịch học Tĩnh Như bữa nay có vẻ giảm, con bé nó lại thích vui chơi Thiên Long sắp xếp cho nó đi phá luôn, Tuấn lập công ty quản lí các ca sĩ diễn viên đã thành hình, trước tiên nhận xô cho bọn họ, Tĩnh Như học xong cũng đi theo góp vui.
Thường thì Linh Nga dẫn Tĩnh Như đi chơi, đôi khi Ngọc Lan Nhi cũng đua đòi dẫn đi phá hoại, có hai gương mặt đó bảo kê hầu như trong công ty ai cũng quý Tĩnh Như, cô nàng còn có biệt hiệu Tiểu Thư Họa Tiếu, nghĩa là khi nào cũng cười khi nào cũng nghịch, đã có rất nhiều nam thần để ý cô nàng, còn tìm hiểu kỹ hơn về thông tin thì lại mờ mịt không biết gì.
Còn nghĩ tới việc cạy mồm hai người Linh Nga và Ngọc Lan Nhi thì bỏ đi, Tĩnh Như chả biết gì tự nhiên trở thành nhân vật thần bí.
Thiên Long lại thấy con bé ham chơi lại càng mừng, cứ để nó lủi thủi về nhà học một mình cũng tủi, cậu ta đã cử tên siêu cấp võ sĩ biệt tài sát thủ và hai đứa nhóc Trung cấp võ sĩ, để đứa gái làm bạn với bé Như còn ông anh thì trong tối bảo vệ, có gì để tên cao cấp sát thủ kia đào tạo chỉ dạy tên nhóc kia thì càng tốt.
Lịch đi chơi bé Như còn nhiều hơn lịch học.
Thiên Long đang tập luyện thì có cuộc gọi, mở lên thì thấy số của tên Hàn thượng tá cảnh sát tỉnh:
- alo có gì không ông Hàn.
Đầu dây bên kia nói với giọng sốt ruột:
- alo Thiên Long hả?
- đúng vậy!
- đúng thì tốt, ngày mai cấp trên sẽ cử người xuống điều tra về cậu, bởi vì mấy hôm nay số lượng người do cậu thanh trừ quá nhiều đã kinh động đến cấp trên.
Nhờ có tên Hàn cảnh sát này Thiên Long có thể tự do tự tại tung hoành Sài Gòn, bây giờ đến cả lão cũng cảnh cáo Thiên Long là hiểu sự việc lần này lớn ra sao.
- cho tôi địa chỉ họ sẽ dừng chân đi.
- lần này là cấp trên đề cử, tôi hoàn toàn không thể tham dự vào, việc này quá khó.
Thiên Long nghe vậy âm trầm nói:
- tôi không tin, chúng ta đã hợp tác lâu như vậy ông biết tính tôi mà? Lát nữa tôi sẽ chuyển tiền cho ông được chưa?
Đầu dây bên kia làm gì còn vẻ bối rối, Thiên Long có thể cảm nhân tên đó đăng che míc cười không khép được miệng, lão nói:
- không thành vấn đề, làm việc với cậu tôi cực thích, tôi lập tức gửi địa chỉ cho cậu!
Thiên Long tắt máy hừ lạnh, ra giang hồ muốn có giọng nói thì phải có thực lực nội tình, cái đi phụ là phải thật giàu, chỉ có tiền mới khiến người khác nghe lời.
- Cô Độc.
- có.
Thiên Long gọi một tiếng từ trong bóng tối vị sĩ quan siêu cấp đi ra, nhìn tướng thằng này có chút cơ bắp khuôn mặt hơi khờ nên biệt hiệu của hắn là vậy.
- Đàn em ngươi đã chọn được bao nhiêu người có tư chất để huấn luyện rồi?
- được người, tôi đã sắp xếp họ ở một nơi bí mật đang huấn luyện theo tiêu chuẩn lính Nga.
- được thiếu tài nguyên bồi dưỡng thì cứ kêu Tuấn. Từ giờ trở đi ông không cần ở bên tôi nữa, cứ đi báo thù và huấn luyện thật tốt.
- cảm ơn boss.
Thiên Long xử lý xong tên này lại gọi Độc sĩ vào, bọn sơ cấp võ sĩ và trung cấp võ sĩ Thiên Long cho họ đi công ty hay bảo vệ bé Như cả, chỉ giữ lại một mình Độc sĩ.
- nghe nói ông đang nghiên cứu một loại độc nào đó?
Độc sĩ kính cẩn trả lời:
- dạ đúng vậy, loại độc này tôi đã nghiên cứu nhiều năm.
Nghe có mùi ngại ngùng Thiên Long cười nhạt nhẽo:
- đều là người nhà cả! Thiếu tiền cứ kêu một tiếng, ta không ki bo với nội tình của mình đâu.
Nghe vậy độc sĩ cười nhỏ, Thiên Long là ân nhân cũng là đấng cứu thế mà đời này duy nhất hắn gặp, thề tuyệt đối trung thành.
...
h sáng Thiên Long nhận được vị trí mà cấp trên cục cảnh sát phái đến điều tra hắn, cười khẩy cậu ta lại ôm bé Như ngủ, chuyện đến thì sẽ đến thôi.
Ở vị trí Thiên Long được nhận đang có hai nam nhân, ai cũng bộ râu quai nón đang mọc, ánh mắt như sói tôn lên vẻ lạnh lùng, đây là hai thanh tra được cử đến sài gòn điều tra các vụ thanh lý quy mô lớn.
Một tên lưng hùm vai gấu đô con cầm tập thông tin về Hắc Long chăm chú đọc, một tên còi nhỏ khác thì ngồi nhâm nhi tách trà, nơi đây là một vùng hoang vắng không một bóng ma, có sự xuất hiện của hai tên này vậy mà vẫn không thể át đi không khí lạnh lẽo đã thế còn có xu hướng lạnh hơn.
Cuối cùng tên đô con đập rầm tờ lệnh truy nã xuống bàn nhìn tên còn lại nói:
- Bạch Lăng, tên Hắc Long kia có liên quan đến đấu trường người!
Tên còi tên là Bạch Lăng còn tên đô con tên Bắc Thạc, hai kẻ này tuy ngoại hình không hợp nhau nhưng được cái hỗ trợ nhau cực tốt.
- ồ, nếu có liên quan sâu quá đến cái đấu trường đó chúng ta có lẽ không thể làm gì được!
Bắc Thạc nói tiếp:
- quan trọng là mặt mũi tên Hắc Long đó chúng ta lại không biết.
Bạch Lăng đặt chén trà xuống bàn nói:
- chuyện này có gì khó, nghe nói đám tàn dư của boss cũ đang lẩn trốn đâu đó, bắt một tên hỏi thử là được thôi.
Bắc Thạc nghe vậy cười haha vỗ vai đồng nghiệp, nhỏ con thôi chứ não không nhỏ chút nào.
Sáng sớm dậy như thường lệ tiến đưa bé Như đi học, Thiên Long bấm máy chán lôi điện thoại gọi cho Hoàng hỏi:
- điều tra ra nơi đàn em boss cũ ở đâu chưa?
- à vừa điều tra được,để tôi gửi địa chỉ.
Nhận địa chỉ Thiên Long lôi xe đi xử lý luôn, thù này sao dễ bỏ qua, tính mang theo Độc sĩ mà thôi, thù phải tự tay dùng não và thực lực bản thân mà trả, nhờ người khác giúp sẽ ảnh hưởng đến ý chí và con đường tu luyện.
Vậy mà bọn đàn em Địa Ngục Tông Đồ chốn tận ra vìa thành phố, nơi tiếp giáp tỉnh khác núi non hiểm trở.
Gần tới địa điểm tụ tập của bọn Thọ, cách tầm km Thiên Long lập tức lén lút vứt xe đi bộ, bộ dạng như người đi chơi cậu ta đi lung tung ghé quán nước rồi lại ghé mua bánh ăn vặt, aiz... Tuấn hay Tĩnh Như mà nhìn thấy bộ dạng này của Thiên Long coi có cười rớt hàm không!
Tự nhiên đang nấp ở một cái cây Thiên Long bị phát hiện, đang định quay lại nói chuyện đoàng hoàng thì tự dưng vù cái bóng tối bao trùm, cậu ta chỉ có thể cảm giác thằng nào đó bắt cóc mình rồi.
Đoạn đường di chuyển Thiên Long chỉ có vài suy nghĩ vu vơ quét qua, suy nghĩ xem thằng nào nó lại đi bắt cóc mình mà không xử luôn tại chỗ, rồi nếu bị bắt cóc có bị đem bán hay bị hiếp dâm đây, nếu là mỹ nữ có nên xả thân cho người ta bóc tem không nhỉ?
- Phịch.
Đang trên không tự nhiên bị ném cái bịch xuống đất, nếu không phải bị bịp mồm Thiên Long chửi um lên từ lâu.
Mở bao bố trùm đầu Thiên Long nhìn thấy hai thằng, một thằng đô con vạm vỡ một thằng hơi nhỏ nhưng rất nguy hiểm.
Đây đương nhiên là cặp đôi Lưỡng Đại Tiểu Sát Bạch Lăng và Bắc Thạc, xem ra lần này Thiên Long xui thật rồi.
Bắc Thạc cầm áo cổ áo Thiên Long nhấc lên như nhấc gà, hỏi:
- ngươi là người của Boss cũ?
Thiên Long thấy hơi khó chịu khi có đứa không coi cậu ta ra gì, nhưng mà thấy hai tên kia hỏi về băng đảng boss cũ với chút tò mò, Thiên Long cũng gật đầu như đúng rồi.
Bắc Thạc lại nói tiếp:
- vậy chắc ngươi biết mặt mũi tên Hắc Long mấy nay phải không?
Thiên Long ngớ ra, ơ hình như hai tên này đang chiêm ngưỡng nhan sắc của mình mà? sao lại hỏi một cách ngu như vậy được? Thiên Long chợt bừng tỉnh à hóa ra hai tên này tưởng đàn em boss cũ biết mặt mình, vì vậy muốn bắt thử đứa hỏi chơi.
- đương nhiên, tôi vinh dự được thấy một lần, tutuy hơi ít nhưng vẫn còn nhớ sơ sơ.
Khuôn mặt diễn xuất cực kỳ thuyết phục, cứ như kiểu đây là đương nhiên.
Bạch Lăng thì cứ thấy điều gì đó kỳ quái, không thể nào dễ thế đã tìm thấy một kẻ biết tin dễ vậy, mặc dù sáng đến giờ đã bắt được rất nhiều người nhưng không được, dự tính là mấy ngày lận.