Thu lại Ma kiếm, Thiên Long lập tức trở về bộ dáng sợ hãi vỗ ngực than thở:
~ sợ chết ta rồi, trên đời này thứ gì làm ta sợ đều phải chết không thể nghi ngờ, làm ta sợ thì chỉ có chết mới khiến ta an tâm.
~ Ngươi là một tên hỗn tiểu tặc, thật âm!
Liễu Liên Nhi càng là sợ hãi hướng ngón tay trỏ chỉ Thiên Long, nàng là cam bái hạ phong, Thiên Long thật sự là một kẻ khó nắm bắt tâm lý, lúc thì thành thục ổn định, lúc thì cợt nhả đủ điều, tính cách thay đổi thất thường, và đặc biệt là một tên âm người hàng thật người thật.
Ngay cả nàng cũng bị lừa xuýt chút đã bỏ đi, Lừa được địch nhân đó là thiên phú, lừa được cả đồng minh, đó là thiên tài.
~ Tiểu muội muội, ngươi đừng tỏ ra bộ dáng đó, ta sợ.
Thiên Long bày ra bộ dáng khủng hoảng, vội vã đề phòng nhìn Liễu Liên Nhi, làm cho Liễu Liên Nhi hận ngứa răng ngứa lợi âm vang ken két, nghiến muốn bể răng, nàng đi cùng Thiên Long lúc rất vui lúc rất buồn bực, cảm xúc thay đổi thất thường của nàng đều do Thiên Long tùy ý kích động.
Gừ gừ….
.
Một đạo ánh sáng chợt lóe, con Lửng mật lại đã cắn quần Thiên Long gầm gừ không bỏ cuộc, Thiên Long phải xác thực cái con này mũi rất thính, hắn ném đi toàn lực đi nữa một lúc sau cũng mò về, mặc cho Thiên Long trả cho nó một quả Thiên Huyền quả, thể loại da dày thịt béo lì đòn lì cả thù hận, nếu biết thứ này lì vậy hắn cũng chỉ hái một quả đưa về lấy hạt trồng.
~ Haha….
Liễu Liên Nhi thấy Thiên Long buồn bực không nhịn được cười khúc khích, dù sao nàng là không Làm cho Thiên Long buồn được, thấy bộ dáng Thiên Long khó chịu cũng khiến nàng vui vẻ trong lòng không ngớt.
~ Được rồi, đi theo ta đi.
Thiên Long đưa tay tóm lấy đầu Lửng mật vác lên vai.
Con lửng cũng nằm bên vai phải Thiên Long thở hổn hển, lưỡi nhỏ lè ra tham lam hít thở không khí, không hiểu vì sao nó lại muốn đi cùng Thiên Long, điều này làm nó khổ sở không phân cao thấp cùng đi với Thiên Long.
~ Cẩn thận một chút, ta có cảm giác không lành.
Bất chợt Thiên Long dừng lại, hắn cảm giác nguy hiểm quanh đây, đây là phản xạ có điều kiện đấy, dù không dùng được linh hồn quét phạm vi, nhưng cảm giác tử vong đó Thiên Long không thể sai được.
~ Ta có cảm thấy gì đâu?
Liễu Liên Nhi cảm nhận một chút, cũng chưa thể phát hiện được gì, cái này là do nàng thiếu kinh nghiệm thực chiến.
~ Chạy….
Chợt trái tim Thiên Long giật thót một cái, nắm lấy cổ tay Liễu Liên Nhi chạy như bay, hắn có thể nâng cả tòa núi nhỏ di chuyển, kéo theo Liễu Liên Nhi hoàn toàn không là vấn đề.
Vù vù….
Phía sau, một toán hắc y nhân lập tức nhảy ra, bọn họ không nghĩ ra vì cái gì Thiên Long phát hiện bọn họ, bất quá đã không là vấn đề quan trọng nữa, ẩn nặc truy tung để không bị phát hiện sẽ giảm rất nhiều tốc độ, không bằng công khai nhảy ra hội có thể bắt được Thiên Long.
~ thật nguy hiểm.
Nhìn những bóng đen sau lưng, không khí loạn xạ là biết có người truy phía sau, Liễu Liên Nhi rùng mình một cái, nếu là nàng đơn phương cô lực trong này, nhất định sẽ bị hành hạ đến chết.
Đến đây nàng mới kính trọng Thiên Long, nàng không hiểu Thiên Long đã trải qua những gì tại sao lại nhạy cảm với tử vong như vậy.
~ ngươi tại sao một mình lại dám đi vào nơi như thế này?
Thiên Long khó hiểu muốn hỏi câu này đã rất lâu, nếu là bên ngoài ừ thì một thân tu vi của nàng có thể nhẹ nhàng xử lý đám sát thủ mà không tổn hại chút lông mao, bất quá trong này lại khác nha.
~ Ta không phải đi một mình, ta dẫn theo rất nhiều người, bất quá khi đi vào trong này mỗi người tách ra một địa phương khác nhau.
Ngừng một chút Liễu Liên Nhi cúi mặt xuống đất, nàng cắn môi đỏ kiều diễm ướt át nói nhỏ:
~ Ta cũng không có muốn đi vào làm gì đâu, chỉ là ta cảm giác mỗi tối nơi này đều có một âm thanh kêu gọi ta, khiến ta không thể kiềm chế được.
~ ồ…
Thiên Long gật gù nghiêm túc, hắn liền hướng Hắc Long hỏi:
~ Tiền bối, ngươi có cảm giác Liễu Liên Nhi này có phải là Chu Tước chuyển thế không?
~ Không thể, trên người nàng có một kiện bán thần khí, là luyện chế từ lông của Chu Tước, ngươi không có cảm giác quen thuộc sao?
Hắc Long cười hắc hắc lười biếng nói to, làm Thiên Long có chút khó hiểu vô cùng.
~ Quen thuộc chỗ nào?
~ Trên người nàng có nửa kiện Thần khí, trên người Tinh Linh nữ hoàng cũng có nửa kiện, hai kiện đồ vật này nếu có thể kích hoạt, đó chính là trong tứ đại Thần khí! Chu Tước Nhu Tình Tơ.
Thiên Long nhíu nhíu mày, thần khí đương nhiên hắn biết, trên thế gian có cửu phẩm binh khí, trên là Thiên, Tiên, Thánh và Thần, hắn cũng biết trong tay hắn có một thanh hỏa kiếm, không phải là Thần kiếm gì hết, nó là một thanh bán Tiên kiếm mà thôi, hỏa kiếm phẩm giai bán tiên khí, đám binh khí Thiên Long phân chia cho các huynh đem dưới hạ giới đều là bán tiên kiếm, bất quá tiên kiếm cũng rất hiếm có, nếu để người ta biết được, nhất định sẽ là một hồi huyết tinh.
Mà trong tay Liễu Liên Nhi có nửa đoạn Chu Tước Thần khí, nếu để thiên hạ biết được, khẳng định Liễu Liên Nhi sống không hề khá một chút nào, hội là liên hoàn truy kích tranh đoạt.
~ Bất quá nửa kiện Chu Tước tơ đó chưa thể dung hợp với nàng ta, vì thế nàng mới cảm giác Chu Tước xào này phát ra lời kêu gọi, để ta truyền cho ngươi Chu Tước Quyết, trong tứ Thần quyết, thứ này dễ học, không yêu cầu trình độ nhục thể như Thanh Long quyết.
Nói đến đây, Hắc Long truyền vào trong đầu Thiên Long một đống linh văn kỳ lạ, những linh văn này đều thâm ảo khó lường, làm cho Thiên Long đầu đau như búa bổ, thông tin quá nhiều khiến Thiên Long đầu như muốn vỡ ra.
Hắn khẳng định, nếu như trước đây không có trải qua tôi luyện, những thông tin này đã làm Thiên Long chết không biết bao nhiêu lần, hiện tại kinh mạch hắn đã vô kiên bất phá, nhưng chứa một chút tin tức lại muốn chết không nổi, phải biết rằng Chu Tước quyết chứa một số áo nghĩa thâm ảo, nếu muốn chưởng khống toàn bộ cần một chút thời gian dài.
Thiên Long đã biểu một cái gì đó, năm xưa nhất định khả Thiên Long truyền Chu Tước quyết cho Tinh Linh Nữ hoàng, khiến cho Tinh Linh Nữ hoàng dung nhập thành công với Chu Tước Nhu Tình Tơ, khiến cho Tinh Linh Nữ hoàng rơi vào biển tình vong ngã, thứ Chu Tước Nhu Tình Tơ này khiến cho cảm xúc chủ nhân với một nửa còn lại có mối liên kết, sợi tơ se duyên của Nguyệt Lão đại khái cũng chỉ đến vậy.
~ Liễu muội, ta cần nghỉ ngơi một chút.
Cảm nhận được thân thể không cách nào kiềm chế được nữa, dự là đã cắt đuôi được đám sát thủ, quay qua nhắc nhẹ Liễu Liên Nhi một câu, sau đó không dám chậm trễ Thiên Long trực tiếp nhảy xuống lòng hồ.
~ Có chuyện gì? Sao ta cảm giác hắn phát ra một loại cảm giác mơ hồ khiến ta cảm giác thân thiết.
Đứng trên bờ hồ Liễu Liên Nhi nhíu đôi mi thanh tú lại, nàng cảm giác khó hiểu thực sự, nàng cảm giác Thiên Long càng lúc càng thần bí, đôi khi đã bắt được tính cách hắn rồi, bất chợt hắn lại toát ra một loại thần bí khác, khiến lòng người thổn thức không thôi.
Ọc ọc….
Chợt lòng hồ nổi lên từng đợt bong bóng nhỏ, sau cùng càng ngày càng nhiều, mặt hồ như một nồi nước đang sôi, nhiệt độ trong nước tăng mạnh tới mức người thường đều sợ hãi.
Bên dưới hồ, Thiên Long xếp bằng ngồi bên dưới, toàn thân hắn đỏ ửng lên thiêu đốt toàn bộ y phục, trên người Thiên Long toát ra một vòng quang mang nghiệt hỏa, kiểm tra nội thị một vòng, bên trong cơ thể hắn không ngừng tràn ra một loại năng lượng hừng hực, thứ năng lượng này đỏ rực như máu, thiêu đốt nhục thể Thiên Long, khiến Thiên Long đau đớn phát thống.