Có không ít tướng sĩ Sumerian biết mặt công chúa. Trước kia tại kinh thành nàng mở một khu cứu tế chuyên cưu mang những trẻ nhỏ bất hạnh, nên rất hay xuất hiện nơi dân dã. Tự tay nàng đã chăm sóc rất nhiều đứa trẻ.
- Ngươi còn gì để nói! - Giọng Chim Sẻ trở nên vô cùng âm trầm. Chàng đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn sang Bá Hổ.
- Ngoài công chúa ra, còn lại giết sạch cho ta! - Bá Hổ cất giọng tràn đầy sát khí.
Hắn thúc mạnh chiến mã dẫn đầu mang theo năm ngàn kỵ binh khinh kỵ tràn lên. Kẻ địch chỉ có ba ngàn quân không đáng để hắn phải lo sợ. Hổ Đầu Thương trong tay hắn ngoài song thương của Vanlove ra không e ngại bất cứ đối thủ nào. Hắn trấn thủ tại thành bang xa xôi nên chưa từng biết đến uy danh của Chim Sẻ. Huống hồ Chim Sẻ cũng mới đến Sumerian không lâu. Quân lính dưới trướng Bá Hổ cũng chỉ coi Chim Sẻ như một tướng trẻ mới biết cầm quân mà thôi.
Chim Sẻ cũng nghiêm lại nét mặt. Cuộc đời chàng ghét nhất là những kẻ phản phúc. Dù phải đối diện cùng thiên quân vạn mã cũng không đáng sợ bằng kẻ đâm lén sau lưng. Bá Hổ phản bội chủ mình, dẫn quân địch phá thành Girsu. Gần hai mươi vạn bách tính vô tội sẽ ra sao? Tướng sĩ thủ thành sẽ ra sao? Lúc này mắt chàng cũng ngập tràn sát khí. Chàng thúc Bạch Mã Long Câu lao thẳng về phía Bá Hổ. Xuyên Vân Thương giơ cao miệng quát vang như sấm nổ.
- Tên nghiệt súc hãy nhận lấy cái chết!
Hổ Đầu Thương cùng Xuyên Vân Thương lướt qua nhau. Bá Hổ trợn ngược mắt ngã nhào xuống ngựa. Cổ chiến mã và bụng hắn bị một thương bá đạo của Chim Sẻ xuyên thấu qua. Máu tươi cùng nội tạng xổ ra tung tóe. Ánh mắt hắn toát lên sự sợ hãi đến tột cùng. Kẻ này thật đáng sợ - đó là ý nghĩ cuối cùng của Bá Hổ. Võ tướng lừng danh khắp vùng biên giới thành bang Girsu.
Tướng sĩ dưới trướng Bá Hổ đang giao chiến đột nhiên thấy chủ tướng bị giết chết thì hoang mang vô cùng. Bá Hổ thành danh trong quân đã lâu rất có uy vọng. Hắn trước giờ võ công cái thế, giặc cướp trong vùng vừa nghe tên đã sợ mất mật. Vậy mà chỉ giao chiến vài chiêu đã bị tên tướng trẻ kia đâm chết. Thật là làm cho bọn chúng không sao tin nổi. Chim Sẻ nhảy xuống ngựa cắt lấy thủ cấp Bá Hổ giơ lên cao hô lớn.
- Kẻ phản phúc đã chết! Quân lính thành Girsu đều là người một nhà. Buông vũ khí đầu hàng ngay lập tức. Ta không muốn tàn sát các ngươi!
- Đừng nghe hắn nói nhảm! Giết hắn báo thù cho chủ công. - Tên phó tướng của Bá Hổ thấy binh lính do dự lập tức hét lớn. Dù sao bên hắn cũng là năm ngàn quân, đông hơn quân địch rất nhiều.
- Ngươi muốn chết! - Tướng Anh Huy nổi giận xách thương đánh về phía tên phó tướng.
Hắn cũng huy vũ trường đao lên chống đỡ. Binh lính phản loạn lúc này đều dừng tay lại ngơ ngác. Bá Hổ cũng đã chết rồi. Trong thâm tâm bọn hắn cũng không muốn làm phản. Làm thân sĩ tốt, chủ tướng ra lệnh, nào dám bất tuân. Dù sao Sumerian mới là quê hương của bọn họ.
Tên phó tướng càng đánh càng sợ hãi. Anh Huy thương pháp chưa đạt đến cảnh giới như của Chim Sẻ nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu. Mỗi thương đều bá đạo hiểm hóc, chiêu thức biến hóa khôn lường. Mũi thương thập thò như rắn độc rình mồi. Mới giao chiến được vài chiêu, tên bộ tướng vội bổ bừa một đao rồi quay chiến mã bỏ chạy. Còn đánh nữa hắn nhất định là sẽ chết.
Nhưng hắn cũng quá lạc quan rồi. Vừa xoay ngựa chạy được vài bước, Anh Huy đã lướt theo đâm mạnh một thương về phía mạng sườn. Nếu để đâm trúng chắc chắn là bỏ mạng. Tên phó tướng đành cắn răng tiếp tục thúc ngựa chạy, tay trái rút đoản kiếm bên hông chém mạnh vào đầu thương. Nhưng lực đâm của Anh Huy đâu có dễ đối phó như thế. Mũi thương chếch đi một chút trực tiếp đâm vào cánh tay hắn. Máu tươi lập tức phun ra, chỗ bắp tay gần như bị đứt lìa.
Tên bộ tướng liều mạng đến điên cuồng, hắn cắn răng chặt đứt luôn cánh tay đã phế của mình rồi thúc chiến mã tiếp tục chạy đi. Mạng sống dù sao mới là quan trọng nhất. Giữ được mạng rồi những chuyện khác mới tính đến sau. Cũng phải nói rằng tên này là một kẻ rất quyết đoán. Tướng Anh Huy cũng dừng ngựa không có đuổi theo. Hắn đưa mắt nhìn về phía Chim Sẻ. Thời khắc này chính là lúc để Chim Sẻ trổ uy, thu phục quân phản loạn. Như hiểu được những điều Anh Huy nghĩ. Chim Sẻ lập tức với tay lấy ra trường cung đeo sau lưng. Rút một mũi tên cài lên dây cung rồi quát lớn.
- Kẻ nào không hàng chớ trách ta lãnh huyết vô tình! Xem tiễn!
Vút...mũi tên lướt nhanh như sao xẹt cắm vào chính giữa sau gáy tên phó tướng đang bỏ chạy. Dây cung vừa bật là ngay lập tức phía xa kẻ chạy trốn ngã nhào xuống ngựa. Ba ngàn tướng sĩ phía sau lập tức hô vang.
- Tướng quân uy vũ!bg-ssp-{height:px}
Tất cả quân phản loạn đồng loạt bỏ vũ khí quỳ xuống đầu hàng.
Chim Sẻ Đi Nắng hộ tống quân sư Vi Hồ cùng công chúa Đinh Hồng Ngọc quay lại thành Adab. Đây chỉ là một thành nhỏ, quân thủ thành khoảng bốn ngàn. Do tướng quân Tricker phòng thủ. Thành bang Girsu đã thất thủ. Đại tướng Vanlove chưa biết bị vây khốn nơi nào. Địch quân nhất định sẽ nhanh chóng kéo tới đây. Cần phải gấp rút chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Tường thành Adab không được kiên cố lắm. Tính cả năm ngàn quân mới thu phục của Bá Hổ, quân thủ thành miễn cưỡng đạt một vạn hai ngàn. So với đại quân mười ba vạn của kẻ địch. Quả thật như lấy trứng chọi đá mà thôi. Tất cả tướng sĩ đều vô cùng lo lắng.
Khi biết được Chim Sẻ là huynh đệ kết nghĩa cùng huynh trưởng Hehe Rau Má. Công chúa cũng tỏ ra ôn hòa hơn rất nhiều. Lúc trước bị Chim Sẻ nghi ngờ nàng rất không thoải mái. Nhưng nếu là huynh đệ của Hehe thì mọi việc lại khác. Nàng cất giọng ôn nhu nói cùng Chim Sẻ.
- Hồng Ngọc ra mắt tướng quân! Lúc trước có gì thất thố xin huynh trưởng đừng để bụng!
- Không sao, không sao! Đặt hoàn cảnh lúc ấy của công chúa. Tức giận với tại hạ cũng là việc bình thường.
- Nếu vậy thì thật là tốt. Huynh trưởng cũng đừng xưng tại hạ này nọ. Hãy gọi ta là tiểu muội được rồi. Huynh đệ với huynh trưởng ta thì tiểu muội cũng đều coi là ca ca hết!
- Vậy được! Ta cũng không khách sáo nữa. Thành Girsu đã thất thủ, Đại tướng quân Vanlove cũng chưa rõ tung tích. Tiểu muội là công chúa Sumerian, hãy nhanh chóng đưa ra quyết sách. Chim Sẻ ta sẽ nhất nhất tuân theo.
- Như thế sao được. Ta tuy chưa làm lễ thành hôn nhưng cũng coi như người của Đại tướng quân. Lấy chồng là phải theo chồng. Việc hành quân đánh trận, đưa ra quyết sách xin toàn quyền giao cho huynh quyết định. Mong huynh hãy dốc hết lòng cứu lấy dân chúng vô tội. Ta và quân sư Vi Hồ sẽ nghe theo sắp xếp của người.
- Vậy được! Tình hình đang lúc nguy cấp. Chim Sẻ ta đành phải tòng quyền vậy. Xin hỏi quân sư tình hình tại Girsu lúc này thế nào? Đại tướng quân hiện tại có thể ở đâu được? - Chim Sẻ nói xong quay sang nhìn quân sư Vi Hồ.
Ba người họ bàn bạc thống nhất kế sách suốt đêm. Sáng hôm sau, Chim Sẻ gửi tin cấp báo về Sahara cho quốc vương Enki. Xin ngài nhanh chóng điều thêm viện binh đến.Lại cắt cử quân sĩ, nhờ công chúa đứng ra tổ chức di dời gần bốn vạn dân chúng trong thành Adab về phía sau tiền tuyến. Chàng đích thân huy động binh lính gia cố thêm tường thành và các công trình phòng thủ. Với binh lực này nhất định là sẽ không giữ nổi thành. Nhưng chàng quyết định sẽ cố gắng hết sức giữ chân chúng tại đây. Kéo dài thời gian cho dân chúng chạy nạn về cảnh nội. Nếu bây giờ bỏ thành rút chạy, nhất định bách tính vô tội sẽ gặp một trường hạo kiếp. Thành bang Girsu là một minh chứng rõ ràng nhất cho sự dã man của quân xâm lược. Nghe tướng sĩ phòng thủ nơi đó chạy thoát về kể lại. Cảnh tượng nơi đó quả thật như địa ngục trần gian. Các tướng lĩnh nghe xong đều đấm ngực dậm chân, thề sẽ quyết một trận sống mái với quân thù và bè lũ phản bội.
Hai hôm sau đại quân Babyliona kín trời rợp đất rầm rộ kéo tới. Đi đầu là ba vạn quân tiên phong của tướng Markus. Nhìn thấy trên tường thành phòng thủ chỉnh tề, gươm giáo sáng quắc. Hắn khẽ nhếch mép cười nhạt. Hắn sai một tên bộ tướng thúc ngựa lên trước truyền lệnh.
- Tướng thủ thành Adab nghe đây! Lập tức mở cửa thành đầu hàng. Chủ tướng Markus ta là người độ lượng, sẽ tha chết cho đồng thời ban thưởng mỹ nữ cùng châu báu. Nếu ngoan cố chống cự. Đại quân ta phá thành sẽ chém tận giết tuyệt, gà chó không tha...
Vút...một mũi phá tiễn như lưu tinh xẹt tới. Tên bộ tướng còn chưa kịp nói hết câu đã ngã gục xuống đất tắt thở. Hắn đứng ở cách thành khá xa, tưởng như đã ngoài tầm tên bắn. Nhưng hắn thật không may, vì người phát tiễn lại là Chim Sẻ Đi Nắng. Cái danh xưng thần tiễn cũng không phải chỉ để nói chơi. Khoảng cách sát thương của chàng, cung thủ bình thường khó mà hình dung nổi.
- Lũ sát nhân Babyliona nghe cho rõ! Ta là Chim Sẻ Đi Nắng của Assyrian, thề không đội trời chung với các ngươi. Dù tướng sĩ ta chỉ còn một binh một tốt cũng quyết tử chiến đến cùng!
Tướng sĩ toàn thành đồng loạt giơ cao vũ khí hét vang.
- Tử chiến đến cùng!