Toàn bộ nhóm hộ pháp Ma Nham Hắc Tộc khi nhìn thấy vị tiểu thư tuyệt sắc này, đều đồng loạt hành lễ, không hề che giấu lòng ngưỡng vọng và kính phục dành cho nàng.
Thiếu nữ dời cặp chân dài khỏi người Dung Viên, tư thái cao ngạo như nữ hoàng, ánh mắt sắc sảo đầy cá tính, ngẩng mặt nhìn về phía Dạ Khinh Ưu, hai mắt sáng lên, liền chạy đến.
" Khinh Ưu, ngươi đến thăm ta đấy à.
"
" Dung Dao, ta đến không phải để chơi.
"
Dạ Khinh Ưu mở to mắt, ngắm nhìn dung mạo của vị tuyệt thế mỹ nữ trước mặt, so với lần trước gặp mặt, nàng còn rực rỡ xinh đẹp hơn nhiều.
Dung Dao đột nhiên dừng bước chân, cảm thấy ý tứ của Dạ Khinh Ưu đơn giản không còn thân thiết, cũng không có còn tỏ ra nhiệt tình, khoanh tay, quay lưng chu miệng nhỏ hừ lạnh.
" Muốn nhờ ta, dù là ngươi cũng chưa đủ tư cách.
"
Nghe nàng nói vậy, Dạ Khinh Ưu khẽ nhướng mày, nhìn bộ dáng của nữ tử cao ngạo như vậy, dù là hắn cũng không cách nào nói được gì, hơn ai hết hắn rõ ràng tính tự cao của nàng rất lớn, một khi đã nói là không bao giờ đổi ý.
" Nếu vậy, ta đi.
"
Dạ Khinh Ưu cũng chả muốn tốn thời gian ở lại, vốn muốn nhờ Dung Dao sử dụng thiên phú huyết mạch giúp hắn dò xét địa huyệt của Ma Xương Lĩnh, kiểm tra trận pháp bên trong đó, nhưng có vẻ tạm thời chỉ có cách tự thân vận động.
Dung Dao nhìn hắn quay lưng một lời liền đi, chợt nhớ tới tính cách của Dạ Khinh Ưu vốn là vậy, không hề vì nàng xinh đẹp mà cảm thấy nể nang.
" Này, ta có thể giúp nhưng ngươi phải đáp ứng một điều kiện của ta.
"
Dung Dao ngẩng cao đầu, hai tay khoanh trước ngực nâng cao cặp nhũ phong phổng phao rung lắc hại mắt.
Dạ Khinh Ưu rời đi một khoảng xa, nhưng vẫn nghe được nàng nói, chần chừ liền quay lại, đáp ngay trước mặt nàng, hỏi.
" Điều kiện gì? "
" Làm nô bộc của ta.
"
Dung Dao hai tay chống hông, chiếc miệng tinh xảo nở ra nụ cười chết người, ánh mắt lăm lăm nhìn vào Dạ Khinh Ưu dục vọng chiếm hữu rõ rệt.
Dạ Khinh Ưu vốn cũng không hi vọng gì, nghe xong mặt cũng không đổi sắc, nháy mắt cái lại biến mất.
Dung Dao mơ màng thấy Dạ Khinh Ưu nghe xong điều kiện của nàng liền chạy mất, cảm giác khó chịu, liền quay qua nhìn đám hộ pháp, la lên.
" Dẫn Hỏa Loan Ngọc Điểu ra đây… "
" Vâng, thưa tiểu thư… "
Đám hộ pháp không hề hỏi nhiều, chỉ cần là lời của tiểu thư đều răm rắp nghe theo, chẳng mấy chốc, từ sâu bên trong một thạch tỏa mở ra, một con hỏa loan toàn thân bọc lửa rít lên, giang rộng đôi cánh, xung quanh thân thể hàng ngàn thạch xích cột chặt trên người nó.
Dung Dao liền lập tức nhảy lên người Hỏa Loan Ngọc Điểu, thần điểu vốn hung hăng liền lập tức nghe lời, ngoan ngoãn cho nàng cưỡi.
Dung Dao đem toàn bộ thạch xích gỡ bỏ khỏi người thần điểu, sau đó nhẹ nhàng ngự trên người nó, ra lệnh cho nó đuổi theo Dạ Khinh Ưu.
Hỏa Loan Ngọc Điểu rít lên một tiếng, giang rộng cánh, hóa thành hỏa ảnh xinh đẹp bay tuốt lên cao, tốc độ như xé rách không gian mà đi.
Dạ Khinh Ưu cùng Bách Chi đứng ngay trước Ma Xương Lĩnh, cảm nhận cảnh tượng yên ả càng khiến người khác bất an, Bách Chi chỉ đơn giản là quan sát nam tử, thấy hắn tập trung cũng không làm phiền.
Bỗng chốc hỏa thánh khí lan tỏa khiến cho Bách Chi chú ý, ánh mắt quay sang nhìn phía đằng sau, chỉ thấy Dung Dao đang cưỡi trên một con hỏa điểu phi đến đây.
Mà nhìn thấy hỏa điểu dưới chân Dung Dao, Bách Chi kinh dị kêu lên.
" Hỏa Loan Ngọc Điểu… "
Cấp bậc yêu thú cũng có chia ra cấp bậc, trong đó yêu thú là dạng tồn tại nguyên sơ, dã chủng nhất, trừ khi bên trong thân thể của bọn chúng có chút ít huyết mạch của Tứ Tượng Thánh Thú, nếu không thì chỉ dừng chân trở thành Yêu Vương.
Nhưng nếu có cơ hội tiến giai, lột xác trở thành Linh thú, thì huyết mạch sẽ tăng cường, tăng trưởng ngày càng mạnh mẽ.
Khi đó, có cơ hội trở thành Thần Thú, tiếp cận với Tứ Tượng Thánh Thú trong truyền thuyết.
Mà con Hỏa Loan Ngọc Điểu kia chính là có huyết mạch của Thần Thú Hỏa Phượng, lộ ra rất rõ ràng.
Bản tính của nó sẽ vô cùng cao ngạo, không nghĩ lại bị nữ nhân kia khuất phục, cam tâm trở thành thú cưỡi cho nàng.
" Ngươi là nha hoàn của hắn sao? "
Dung Dao xuất hiện trước mắt hai người, khi nhìn thấy bộ dáng xinh đẹp không thua kém bản thân mình ngay trước mắt, Dung Dao liền đem ra tưởng tượng nhìn một bên Dạ Khinh Ưu, dò hỏi.
Mà Bách Chi nghe xong lời nàng nói liền tức giận, căm phẫn đáp.
" Ta không phải nha hoàn của hắn, ngươi nhìn giống sao.
"
" Không phải sao, nếu vậy sao hắn lại dẫn theo ngươi đi cùng? Hắn đâu có hứng thú với nữ nhân.
"
Dung Dao kỳ quái hỏi, lời lẽ tự nhiên làm Dạ Khinh Ưu suýt sốc chết, quay qua trừng mắt, hậm hực nói.
" Ta từ khi nào không có hứng thú với nữ nhân, chẳng qua ta chưa bận tâm thôi.
"
" Thật sao? Lúc trước ngươi có nói như vậy mà.
"
Dung Dao vẻ mặt vô tội, nàng nói cũng là sự thật, quả thật lúc trước Dạ Khinh Ưu có nói như vậy, chẳng qua là không muốn dính rắc rối mà thôi.
Dạ Khinh Ưu chợt im lặng, Bách Chi khẽ liếc nhìn hắn nghi hoặc, nghĩ đến bên cạnh tên này có một đám mỹ nữ cũng không mấy tin tưởng vào lời của Dung Dao.
Dung Dao sau đó chuyển đối tượng sang Bách Chi, hai mắt sáng tròn, phong thanh dò hỏi.
" Nếu đã không phải nha hoàn của hắn, vậy ngươi có muốn làm nha hoàn của ta không? "
" Từ chối, đừng hòng nghĩ đến.
"
Bách Chi tránh né thiện ý của Dung Dao, quay mặt tránh đi dáng vẻ cường thế muốn bắt người của nàng, cảm thấy liên tiếp bị từ chối, Dung Dao sắc mặt không vui, hậm hực nhìn cả hai, ánh mắt chuyển sang phương hướng mà Dạ Khinh Ưu đang để ý, kinh ngạc kêu lên.
" Là Ma Xương Lĩnh… Các ngươi muốn đi vào sao? "
" Đúng vậy, có vấn đề gì sao? "
Bách Chi nhìn nét mặt Dung Dao không được tốt lắm, còn cảm thấy đối phương đang tức giận, còn là một loại hận ý.
Dung Dao cưỡi trên hỏa điểu, sau đó đi đến gần hai người, ánh mắt lăm lăm nhìn thẳng, không thoải mái kể lại.
" Thật ra dạo gần đây, Ma Nham Hắc Tộc đang tuyên chiến cùng một ngoại tộc mới xuất hiện tranh dành địa bàn của tộc chúng ta.
Bọn chúng không chỉ lợi hại, còn trốn bên trong Ma Xương Lĩnh, hình như có rất nhiều trận pháp phòng vệ, không cách nào xâm nhập.
"
" Nếu là vậy, thì chúng ta có chung một mục đích rồi.
"
Dạ Khinh Ưu hai mắt lóe lên, nhìn Dung Dao mỉm cười nói, hắn ước lượng số lượng trận pháp Cửu cấp bên trong không chỉ hơn mười vạn, mà còn có thể là một đại trận cấp cao hơn, ngay cả hắn cũng không thể hiểu hết bên trong.
Dựa vào vài lần giao tranh gần đây, hắn chắc chắn bên trong có bẫy giành cho hắn, mà đảm bảo đám người kia sẽ không còn khinh thị hắn như trước.
" Ngươi muốn đi vào trong? "
Dung Dao chớp chớp mắt, nhìn Dạ Khinh Ưu hỏi.
Hắn nhẹ gật đầu, sau đó thản nhiên khoanh tay, khóe miệng giương cao.
" Giúp ta kiểm tra tình hình bên trong đó, đổi lại ta giúp ngươi diệt tộc bọn chúng.
"
" Trao đổi không tệ, cũng được.
Ta cũng ghét đám người trốn nhủi bên trong.
"
Dung Dao gật đầu đáp ứng, thấy vậy Dạ Khinh Ưu cảm thấy mọi chuyện trở nên dễ dàng, liền để Dung Dao lên trước.
Nàng dĩ nhiên hiểu ý hắn, thần thái cao ngạo cưỡi trên Hỏa Loan Ngọc Điểu, hai tay đột nhiên kết ấn, trong chốc lát, toàn thân Dung Dao tỏa ra năng lượng ôn hòa, phía bên dưới từng mảng cốt địa chợt hóa thành cánh rừng già theo tốc độ tăng trưởng nhanh chóng.
Bách Chi cảm nhận loại năng lượng tỏa ra từ thân thể của Dung Dao hết sức quen thuộc, chợt thất kinh kêu lên.
" Là Tiên Thể, còn là Mộc Đản Tiên Sinh Thể...!Làm sao có thể? "
Mộc Đản Tiên Sinh Thể vốn dĩ là một loại thể chất trời ban, chỉ có hậu duệ lâu đời của Tiên Tộc mới có thể thức tỉnh.
Ngay cả khi còn ở Thần Giới, Bách Chi cũng chưa từng nhìn thấy loại thể chất này còn tồn tại, chỉ đọc qua tài liệu cổ thư mà biết được.
Loại thể chất này, sinh ra vốn dành để tu hành, có thể vay mượn Thiên Địa Linh Khí hòa nhập vào thân thể mà không lo bị trướng bạo, thậm chí có thể thông linh cùng ngũ hành, quan sát được toàn bộ mọi biến động dù là nhỏ nhất trong phạm vi thần thức.
Có thể nói Mộc Đản Tiên Sinh Thể là trời sinh ưu ái, nhưng cũng dẫn đến lòng người ghen tị, vì thế mà trong lịch sử, tất cả những người sở hữu loại thể chất này đều chết trẻ từ rất sớm.
Vốn dĩ nghĩ rằng không còn một ai có thể đạt được loại thể chất này, nhưng không ngờ hôm nay lại có thể gặp được, mà tại ngay chỗ Hạ Giới yếu kém này.