Ma Vương Chinh Đồ

chương 10: tam nương của thương đế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cũng may đối phương kịp thời ngừng phát ra nguyên lực, nếu không chỉ đúng một khắc nữa lão liền đi đời nhà ma rồi.

Kỳ Dương đạo tổ triệt để hoảng sợ, địa vị của lão là Chí Tôn Võ Đạo, là Đại Tiên Chân Nhân cảnh cao thượng nhất, như vậy mà vẫn bị nữ nhân kia nói một câu mà xuýt chút nữa thân tử đạo tiêu. Chẳng lẽ là tiên thần trên trời?!

Võ đạo chỉ là võ đạo, dù được người đời gọi là lục địa thần tiên nhưng phàm nhân chung quy vẫn là phàm nhân. Khai thác tiềm năng cơ thể cùng lĩnh ngộ tinh túy võ học đến cực hạn là giới hạn của con người rồi.

Kẻ vừa rồi triệt để phá vỡ thế giới quan của Kỳ Dương đạo tổ, không hoảng mới không bình thường.

Tiếp lấy lời nói của Kỳ Dương đạo tổ, tiếng cười khúc khích của nữ tử kia lần nữa vang lên. Nương theo linh khí tím ba động, nàng hư không xuất hiện, từ trên cao chậm rãi bay xuống. Chỉ thấy nàng nhan sắc khuynh thành, tà tiếu tà mị, ngọc thể đẩy đà, nhung y trên người mỏng vánh, trước sau hai mảnh mà thôi, để lộ ra da thịt trắng nõn, trên tròn dưới căng. Đặc biệt nàng từ trên cao bay xuống, tà y hai mảnh phất phới để người ở dưới ngước lên nhìn thấy rõ nội khố bên trong nhỏ nhắn che đậy phần rừng xanh lờ mờ, nàng còn không có ngại ngùng gì khiến cho Kỳ Dương đạo tổ lão thân một trận máu nóng rạo rực.

Mị thuật bẩm sinh!

Kỳ Dương đạo tổ kinh hãi, âm thầm ngưng thần vận khí điều tiết lại huyết khí đang nóng rực trong nội thể. Người như lão, đừng nói chỉ thấy xiêm y nội khố, cho dù tuyệt đại mỹ nhân trước mặt lão khoả thể cũng không khiến lão động tâm được.

Đơn giản, già chát rồi, và hơn hết là người tu Đạo, hồng trần thế tục khó ảnh hưởng đến tâm tình của lão.

Lại còn hư không xuất hiện và bay từ trên trời xuống như vậy, nữ nhân này hết chín phần là yêu quái!

Kỳ Dương đạo tổ nhíu chặt mi, đôi mắt đục ngầu lúc này vô cùng ngưng trọng. Chân nguyên trong người âm thầm vận chuyển, tuỳ thời có thể ra tay.

Lúc này Kỳ Dương đạo tổ chỉ có hai ý nghĩ, ở lại chiến đấu lấy chút thông tin đối phương, có chết thì cũng khắc vào đâu đó, để cho nhân sĩ giang hồ sau này có cách trị yêu nữ này. Hoặc là chạy trốn, bất quá chạy thì khả năng sống không có phần nào rồi.

- Ngồi đi

Mỹ nhân nọ bỗng nói nhẹ, đồng thời hạ xuống trước mặt Kỳ Dương đạo tổ, chậm rãi ngồi xuống ghế đá đối diện hắn.

Kỳ Dương đạo tổ trợn mắt kinh hãi, sau đó thở dài, chiến ý ẩn trong mắt lão cũng tan biến. Đối phương vừa nói câu đó, chân nguyên trong người lão bỗng nhiên tiêu tán không còn chút gì, lúc này chẳng khác gì thường dân. Quá cách biệt!

Kỳ Dương đạo tổ triệt để phục toàn tâm.

- Hi hi, bình tĩnh, ta không hại ngươi, ngồi xuống đi

Mỹ nhân nọ yêu kiều cười một tiếng, thái độ vô cùng thân thiện, bất quá da thịt trên người lại quyến rũ tận xương. Kỳ Dương đạo tổ lẳng lặng ngồi xuống.

Đã biết hai bên thực lực cách xa chín tầng trời, lão biết có chống đối cũng vô ích, thực lực vi tôn, đối phương muốn giết thì cứ giết đi. Cuộc sống mà!

Kỳ Dương đạo tổ khẽ liếc mắt đánh giá yêu nữ trước mặt, đến lúc nhìn thấy hai quả ngực căng tròn trắng nõn đó cũng khó mà dời mắt ra được.

Căng lắm a.

- Muốn ăn nó không?

Yêu nữ chợt cắn môi hồng nói khẽ. Để cho Kỳ Đạo đạo tổ trợn mắt, quát:

- Yêu nghiệt!

Đối với thái độ của hắn, nữ nhân bật cười khúc khích, nàng nói:

- Ngươi cũng đừng hảo huyền, cơ thể ta là của Đại... Thương Đế trưng dụng, ta chỉ đùa với ngươi một chút thôi mà!

Thương Đế?

Kỳ Dương đạo tổ mặt không đổi sắc, lão dung như cũ âm trầm. Bất quá trong đầu lại liên tiếp hiện lên những hồi ức tri thức, lão muốn biết Thương Đế là ai, hoặc chí ít có liên quan đến Thương Đế này, đến khi nhớ đến vừa rồi thiên thương sinh sinh biến đổi, nội tâm lão bỗng chốc co thắt.

Nữ nhân nọ cười lên, Kỳ Dương đạo tổ trong mắt nàng giống như không mảnh vải che thân, không gì giấu được, bí mật trên người lão dường như bị nàng xem thấu hết thảy, ngay cả suy nghĩ tựa hồ cũng bị đọc được, điều này khiến cho Kỳ Dương đạo tổ vô cùng khó chịu, cũng rất bất đắc dĩ.

- Nói vấn đề chính đi

Kỳ Dương đạo tổ thong thả nói.

- Hi hi, hảo, đầu tiên ta xin giới thiệu bản thân. Ta là Tam Nương, một trong tám nữ hầu của Thương Đế đại nhân, theo ngài hàng lâm đến thế giới này. Ngươi cũng đã nhìn thấy một chút thiên cơ của thế cục phiến thiên địa này rồi đấy...

Tam Nương cười tươi. Không đợi Kỳ Dương đạo tổ thắc mắc, nàng nói tiếp:

- Ta đến đây là để ra lệnh, không phải thương lượng, nên ngươi chỉ việc làm theo, nếu nghịch, lập tức quy thiên

Kỳ Dương đạo tổ ánh mắt lập loè, không biết trong đầu đang nghĩ gì. Lão gật đầu, hỏi:

- Lão phu đối với chính tà trên giang hồ không có liên quan gì, không biết Thương Đế nhà các ngươi muốn gì ở ta?

- Muốn cái ngươi đang làm chủ

Tam Nương thoải mái đáp nhanh, lời này vừa nói ra lập tức khiến Kỳ Dương đạo tổ con ngươi co rút. Lão trầm giọng nói:bg-ssp-{height:px}

- Các ngươi đã theo dõi ta từ bao giờ?

- Hi hi, ngươi không xứng để chúng ta theo dõi. Chỉ cần một ánh mắt của Thương Đế cũng đủ nhìn thấy trước sau ba kiếp đời của ngươi, trong tay ngươi một cái tổ chức nhỏ chẳng lẽ qua được mắt ngài?

Kỳ Dương đạo tổ im lặng một chút, sau đó hừ lạnh:

- Giả thần giả quỷ! Nếu Thương Đế lợi hại như ngươi nói, võ lâm Thanh Triều há chẳng phải một tay hắn liền lật được sao?

- Thanh Triều?

Tam Nương há miệng làm như kinh ngạc, nhưng sau đó lại bật cười, nàng nói:

- Tầm mắt của ngươi quá nông cạn, trong mắt chúng ta, Thanh Triều này chỉ là bàn đạp xuất phát mà thôi...

Vù!

Đang lúc Tam Nương thao thao bất tuyệt, trong tay Kỳ Đương đạo tổ bỗng nhiên xuất kỳ bất ý nhanh như thiểm điện đâm tới một kích.

Một dao này Kỳ Dương tạo tổ đã vận hết chân nguyên trong người, muốn nhất kích tất sát, chỉ nghe thấy tay áo run lên phần phật, tay của lão đã thoát ẩn đâm tới trước mặt Tam Nương.

Thế nhưng mà...

Keng!

Ánh mắt Tam Nương mang theo ý cười trêu tức, không thấy nàng ra tay lúc nào nhưng lúc này chủy thủ trong tay Kỳ Dương đạo tổ đã bị nàng dùng hai ngón tay kẹp lấy, nhìn như vô lực nhưng Kỳ Dương đạo tổ không cách nào rút ra được. Nội tâm lão âm trầm như nước, đồng thời thở dài tuyệt vọng.

Lão đang tự hỏi yêu nữ này đang ở cảnh giới nào? Thương Đế càng là mạnh bao nhiêu mới có thị nữ mạnh như thế?

Thương Đế!

Lúc này Tam Nương mang theo ý cười mở lời:

- Được làm chó săn cho Thương Đế là phúc phận trăm vạn đời của ngươi, ngươi chẳng lẽ không muốn được mạnh lên sao? Không muốn được phi thăng thành tiên ma thần sống lâu trăm kiếp sao?

Nói xong, nàng khẽ dùng sức, chủy thủ trong tay Kỳ Dương đạo tổ lập tức vỡ nát. Thời điểm này, Kỳ Dương đạo tổ hai mắt mở to, bị lời nói của Tam Nương làm cho choáng váng.

Người ai chẳng muốn bất tử? Muốn được thành tiên?

- Bất quá, chúng ta là ma, so với tiên thoải mái hơn!

Tam Nương bổ sung một câu làm cho Kỳ Dương đạo tổ con tim co thắt. Nàng mỉm cười, nói vào chuyện chính:

- Nói đủ nhiều rồi, thứ hạ đẳng như ngươi không có lựa chọn, hãy làm theo trong này, tên thư đồng của ngươi thì cứ để hắn đi làm nhiệm vụ ngươi giao, tất cả đều có tính trước

Dứt lời, trong tay nàng hư không xuất ra một tờ giấy, đưa đến trước mặt của Kỳ Dương đạo tổ, đồng thời lấy ra thêm một quyển sách đặt trước mặt hắn.

Quyển sách nọ phát ra linh khí lam sắc đẹp mắt, thu hút hoàn toàn ánh nhìn của Kỳ Dương đạo tổ, lão lắp bắp:

- Đây là? Đây là?

Lam khí của quyển sách nọ phát ra khiến cho chân nguyên trong người lão rạo rực, cấp tốc sinh sôi, giống như sắp đột phá thứ gì đó. Cảm giác hít thở cũng dần mạnh lên khiến tâm trí Kỳ Dương đạo tổ kịch liệt lưu mờ. Cái câu phi thăng trở thành tiên ma thần của Tam Nương lúc này cứ hiện lên trong đầu lão.

- Trên đời này thật sự còn có cảnh giới cao hơn!

Kỳ Dương đạo tổ ngẩng đầu cười ha ha hưng phấn, đồng thời vội vàng chụp lấy quyển cổ điển ôm vào lòng, xem như trân bảo quý hiếm nhất thế gian mà nâng niu.

- Thanh Từ Luyện Khí Quyết!

Kỳ Dương đạo tổ say mê đọc lấy hàng chữ trên quyển bí tịch, hoàn toàn quên mất Tam Nương đang ngồi trước mặt, quên hết đại sự trên thế gian.

Bước đến cảnh giới Võ Đạo Chí Tôn, ai mà chẳng yêu võ hơn mạng. Quyển bí tịch này đã không phải võ đạo hai chữ có thể hai hình dung, nếu tu luyện được lão có cảm nghĩ nhất định sẽ một bước đằng phi, trở thành tiên thần thật sự!

Đây chẳng lẽ là tu tiên pháp? Kỳ Dương đạo tổ ngẩng đầu cười mãi không ngừng, tiếng cười vang vọng khắp khu rừng.

Tam Nương thấy thái độ điên cuồng của hắn khẽ bật cười, nàng nhẹ nhàng nói:

- Hi hi, thích chứ? Đây là thưởng nhẹ cho ngươi, thủ hạ thì ngươi không xứng, nhưng chỉ cần làm chó săn cho Thương Đế, ngươi trở thành tiên thần chỉ là chuyện thời gian mà thôi, làm tốt, có thưởng, muốn trở thành đại tiên thần thông quảng đại cũng không có gì khó!

Vừa nói nàng vừa nhìn chằm chằm Kỳ Dương đạo tổ. Nghe vậy, Kỳ Dương đạo tổ im lặng một thoáng, ánh mắt lão lập lòe. Qua ba hơi thở, Kỳ Dương đạo tổ hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi đưa tay thu lấy tờ giấy trên bàn. Thấy vậy, Tam Nương cười híp mắt, muôn hoa thất sắc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio