Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

chương 1207: 1207: chương 1289

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng vào lúc này, ở lối đi truyền đến một hồi xôn xao, chỉ thấy Lâm Thần Hải bước vào cùng một nhóm thành viên của Quân đoàn Kiêu Hùng.

“Ông Khiếu, lần này cảm ơn!”.

Đọc truyện tại == .

v N ==

Kết quả là ngay khi Lâm Thần Hải vừa xuất hiện, trong giọng nói đầy mỉa mai và sỉ nhục, như thể họ đã thắng trận chiến này.

Thái độ này khiến sắc mặt đám người Khương Giang Hoài trong chớp mắt trầm xuống.

Là một nhà lãnh đạo, Từ Long Khiếu vẫn rất có khí phách, chỉ mỉm cười: “Làm sao cậu biết rằng Quân đoàn Kiêu Hùng của cậu sẽ chiến thắng?”

Lâm Thần Hải khinh thường khịt mũi, cực kỳ kiêu căng xấc xược trả lời: “Còn cần phải nói sao? Năm nào không phải Quân đoàn Kiêu Hùng của chúng tôi đoạt quán quân, Long Nha của ông chỉ là một đám đội sổ!”

Oanh!

Long Nha hoàn toàn bùng nổ!

Đám người Khương Giang Hoài khác lập tức rút kiếm, đằng đằng sát khí, cùng nhau tiến về phía trước một bước, dáng vẻ như một lời không hợp liền ra tay.

Những người xung quanh cũng bàng hoàng, đều biết Quân đoàn Kiêu Hùng và Long Nha oán hận chất chứa đã lâu, lát nữa chỉ sợ sẽ có người chết.

Tuy nhiên, Quân đoàn Kiêu Hùng bên này cũng không phải là người cam chịu, một đám chiến tướng rối rít tiến lên, vẻ mặt rét buốt, nhìn Long Nha một cách khinh bỉ.

“Đừng lo lắng, lần này Long Nha của chúng tôi sẽ không để cho các người thất vọng!”

Từ Long Khiếu hờ hững, không muốn tiếp tục dây dưa với bọn họ.

“Tốt nhất là như thế!”

Nhưng Lâm Thần Hải được voi đòi tiên bước tới âm u nói nhỏ bên tai Từ Long Khiếu: “Bởi vì lần này nếu các người thua, tôi sẽ ngay trước mặt các người, hành hạ một nhà Lâm Thiệu Huy đến chết!”

Chẳng qua, lần này đến lượt Từ Long Khiếu ha ha cười lớn: “Nếu các người làm được thì có thể thử!”

Tra tấn một nhà Lâm Thiệu Huy đến chết?

Cho dù là nhà họ Lâm của cậu cũng không dám nói ra điều này, Lâm Thần Hải cậu là cái thứ gì?

Khương Giang Hoài và Quách Hồng Luân cũng cười lớn như thể vừa nghe thấy chuyện cười lớn nhất trên đời, trên mặt đầy vẻ khinh thường.

Sau đó một nhóm người theo chân Từ Long Khiếu rời đi.

Lúc này, sắc mặt Lâm Thần Hải trầm xuống, thái độ của đối phương khiến anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu, cứ như là đang cười nhạo anh ta vậy.

Đám khốn nạn này lẽ nào nghĩ rằng anh ta không giải quyết được Lâm Thiệu Huy sao?

Chuyện đùa gì thế!

Cái tên rác rưởi kia nếu không phải do Tướng Huy và Từ Long Khiếu nhúng tay cản trở thì đã chết thẳng cẳng trong buổi họp báo ngày đó rồi.

“Đại ca, lão già này dám xem thường anh!”

Một người đàn ông da ngăm cường tráng thấp giọng chửi bới, tên anh ta là Vương Hướng Phong, là chiến tướng có triển vọng nhất trong Quân đoàn Kiêu Hùng ngoại trừ Lâm Thần Hải.

Đây cũng là con át chủ bài của Quân đoàn Kiêu Hùng khi tham dự Cuộc chiến quân đoàn lần này!

Lâm Thần Hải hừ một tiếng, ngoan độc nói: “Như vậy lát nữa lên đài cứ đánh đám rác rưởi Long Nha đó tàn phế cho tôi, xảy ra chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm!”

“Tôi muốn lão già đó biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu dám xem thường Lâm Thần Hải này!”

Ha ha ha!

Đám người Vương Hướng Phong ác độc cười mỉa, sau đó rối rít gật đầu: “Anh cả, cứ yên tâm! Lát nữa em nhất định sẽ không nương tay!”

Vương Hướng Phong gầm lên, sau đó nhảy lên võ đài, ngạo nghễ nói: “Đám Long Nha rác rưởi kia, cút lên đây nhận lấy cái chết đi!”

Vô cùng hung hăng càn quấy!

Sắc mặt của mọi người trong Long Nha hoàn toàn thay đổi.

Mà khán giả có mặt tại đây cũng ồn ào bàn tán!

Tất nhiên họ biết người đàn ông trước mặt rất không bình thường, nghe nói Vương Hướng Phong là một võ sĩ vô địch trên sàn đấu quyền anh chợ đen trước khi gia nhập Quân đoàn Kiêu Hùng.

Ba trăm hai mươi cuộc tranh tài, không một lần thất bại!

Trong đó, hai trăm ba mươi cuộc là giải quyết đối thủ trong một chiêu!

Vì anh ta mà Quân đoàn Kiêu Hùng có thể liên tục giành được vòng nguyệt quế của Cuộc chiến quân đoàn trong nhiều năm như vậy, khỏi phải nói người đàn ông này đáng sợ đến mức nào.

Lúc này, Khương Giang Hoài nhảy lên võ đài, sắc mặt âm u: “Xin dạy bảo!”

Vương Hướng Phong thấy là Khương Giang Hoài liền khinh thường cười mỉa: “Ồ, còn tưởng là ai? Hóa ra là bại tướng dưới tay!”

Đã từng!

Khương Giang Hoài đã từng thua Vương Hướng Phong, hơn nữa còn là thất bại thảm hại!

Chỉ trong mười trận, anh ta đã bị Vương Hướng Phong đánh ngất, bởi vì Vương Hướng Phong hoàn toàn không để anh ta vào mắt.

Nhưng Khương Giang Hoài đã trải qua một tháng huấn luyện đặc biệt của Lâm Thiệu Huy đã không còn như xưa, chỉ mỉm cười và nói: “Mười trận, nếu không thắng được, xem như tôi thua!”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio