Edit: susublue
Trở lại chỗ ngồi, Hạ Tử Lăng nghịch ngợm thè lưỡi với Bạch Vũ Mộng: "Vũ tỷ tỷ, ngươi cố lên, ta đã đặt toàn bộ gia sản vào đó rồi, nếu bị thua sẽ không tốt." Nói xong nhăn mũi lại.
"Không sao, nếu thua ta có thể nuôi ngươi!" Lam Giác Phong bỗng nhiên ở bên cạnh nói vào một câu làm mọi người đều cười đầy mờ ám, khiến Hạ Tử Lăng thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Nhìn thấy bọn họ vui vẻ như vậy, vài vị trưởng ngồi ở bên cạnh bọn họ đều suy ngẫm sâu xa, bọn họ cũng mới nhận được tin tức, nhiều người như vậy không biết trình độ thế nào?
Lâm Uyển Uyển nhìn chằm chằm Lam Hạo Thần, ánh mắt nóng bừng, hận không thể khoét một lỗ trên người Lam Hạo Thần.
Lam Hạo Thần nhíu mày nhìn qua, thấy một nữ nhân xấu xí nhìn hắn, ánh mắt lạnh như băng, khiến Lâm Uyển Uyển rùng mình một cái.
Đại trưởng lão chú ý tới ánh mắt của Lâm Uyển Uyển, nhìn người bên kia một cái, nhíu mày hỏi: "Uyển Uyển, không phải con coi trọng nam tử đó chứ?"
Lâm Uyển Uyển thẹn thùng cúi đầu, lại kiên định ngẩng đầu lên: "Gia gia, ta muốn có được nam nhân đó, ta nhất định sẽ thắng trận đấu lần này."
Đại trưởng lão nhìn cháu gái bắt đầu yêu, bất đắc dĩ thở dài, nhưng nếu đã là thứ cháu gái muốn thì hắn đương nhiên sẽ giúp nàng đoạt lấy, huống hồ nam tử kia vừa nhìn đã biết là rồng trong biển người, cũng xứng với cháu gái của mình.
Mạc Hàn Trần chú ý tới cuộc nói chuyện của bọn họ, người tập võ có thính giác tốt hơn người bình thường, huống hồ bọn họ cũng không hề nhỏ giọng.
"Hạo Thần, không ngờ ngươi lại là một miếng mồi ngon như vậy, chưa gì đã có người coi trọng ngươi rồi." Mạc Hàn Trần cười đắc ý, cười rất đáng đánh đòn.
Lam Hạo Thần liếc hắn, nhìn hắn đầy âm trầm, rồi nhàn nhạt quay qua lơ đãng nói chuyện với Bạch Vũ Mộng: "Mộng Nhi, nàng thấy nơi này nhiều nam tử anh tuấn tài năng như vậy, không bằng để Trúc Đạp Vũ mang vài người về lấp đầy hậu cung đi?" Nói xong còn vừa lòng gật đầu.
Mạc Hàn Trần vừa nghe thấy vậy, lập tức xụ mặt xuống, đáng thương nhìn Lam Hạo Thần, thấy hắn đứng im lại nhìn về phía Trúc Đạp Vũ.
Trong mắt Trúc Đạp Vũ đầy vẻ ác ý, mở miệng: "Ừ, nói có đạo lý, nhìn da thịt bọn hắn nhẵn nhụi, đúng là không tệ, đúng lúc hậu cung của ta cũng đang cần thêm người."
Lúc này mặt Mạc Hàn Trần đã không thể đen hơn nữa, nghe Trúc Đạp Vũ nói xong, một mình hờn dỗi, hắn lại không thể ngăn cản bọn họ, hắn có tư cách gì chứ?
Nghĩ vậy sắc mặt lại đen thêm một chút, Bạch Vũ Mộng nhìn thấy vậy, che miệng nở nụ cười, diẽn(daffnlle