Chương 27 : Cướp Boss
Đánh Boss vẫn còn tại vững vàng tiến hành, người xem ở đây cũng an tĩnh thưởng thức.
Con Boss này tên là Tứ thủ thiên ma, so với Cự sí thiên ma ít đi một phần uy vũ, nhưng công kích càng giống như mưa to gió lớn. Bốn cánh tay cầm bốn thanh trường kiếm, một chiêu đi ra chính là bốn kiếm cùng bay.
Con Tứ thủ thiên ma này cũng không ngây ngốc chỉ nhìn chằm chằm một người mà đánh, không có chuyện gì chạy tới chạy lui liền đuổi theo hai người Ngọc Thụ Lâm Phong và Lâm Mộc Sâm. Tuy vậy tốc độ di động hai người đều không chậm, lại có cơ quan giáp sĩ cản trở, cũng không bị thương tích gì. Bất quá Phong Linh Thảo cùng Khổ Hải hai người đều cắn thuốc không ít, muốn hoàn toàn né tránh công kích của Boss cũng không dễ dàng.
Trò chơi này không có trị liệu nghề nghiệp đơn thuần, mỗi người cũng có thể học chút kỹ năng trị liệu. Bất quá kỹ năng này lúc bình thường dùng một chút có thể, chân chính thời điểm đánh Boss hơn phân nửa không dùng được …… chỉ cần ngươi sử dụng một chút, Boss quá nửa liền nhắm ngươi chạy đến rồi.
Cho nên, phần lớn người còn phải cắn thuốc sống qua ngày. Dù sao trong thời gian ngắn chỉ cần không liên tục cắn quá nhiều thuốc vấn đề cũng không lớn, điều này cũng khiến cho lượng nhu cầu của kỹ năng phụ luyện đan sư càng lúc càng lớn, địa vị càng là nước dâng thuyền cao.
Lâm Mộc Sâm trước khi vào chiến trường là mua không ít thuốc, trước lúc đánh Boss cũng từng phân phát cho mọi người. Dù sao vào chiến trường cũng chỉ có thể cùng NPC hệ thống mua đồ, giá cả của bọn họ tuyệt đối “đểu” khiến người phải hộc máu.
Bọn họ ở chỗ này đánh Boss, hai bên hai bang hội nhìn liền có chút không bình tĩnh rồi.
Bốn người này vị miễn cũng quá bưu hãn, bốn người liền diệt gọn một con Boss !
Nghe nói - Ngự kiếm tiêu dao - trò chơi này kỳ thực là khích lệ mọi người theo chủ nghĩa anh hùng, nhưng mấy người đó cùng một dạng siêu cấp anh hùng là chuyện gì xảy ra !
Ngươi một người anh hùng đến cỡ lan bác như vậy cũng liền thích hợp rồi, chơi thành siêu nhân cùng spider man như vậy đã quá siêu a !
Con Boss này cường hãn tuyệt đối không phải những tiểu Boss ở khu luyện cấp có thể so sánh, trong dĩ vãng trò chơi, đoàn đội không có mấy chục hơn trăm người liều cũng đừng nghĩ liều. Mà bây giờ, cơ hồ sẽ bị bốn người diệt gọn rồi !
Mặc dù nói trong hoạt động này Boss chẳng qua là thân thể cường hãn, phương diện kỹ năng ít ỏi không có mấy, nhưng bốn người đấu Boss nhiều ít vẫn là tương đối khiêu chiến thần kinh của người khác. Bây giờ các bang chúng bình thường hai bên, đã bắt đầu xì xào bàn tán âm thầm cảm thán rồi.
Ngay cả Thiên Địa Nhất Kiếm cùng Nộ Hải Sinh Đào cũng có chút hoảng hốt, nghĩ thầm nếu như có thể đem bốn người này chiêu vào trong bang hội thì khỏe rồi ……
Trong bang hội bọn họ không phải không có cao thủ, tự hỏi một mình đấu mà nói cùng bốn người này cũng kém không được bao nhiêu, nhưng lại không có biện pháp gom góp ra một tiểu đội bốn người hung hãn như vậy. Nếu như có thể đem bốn người này chiêu vào trong bang hội ……
Đám người Lâm Mộc Sâm tự nhiên không nghĩ tới mấy người mình đã thành một kỳ tích, vẫn đang xuất lực đánh Boss. Sinh mạng Boss không ngừng giảm xuống, rất nhanh cũng đã đến gần mức nguy hiểm. Không cần bao lâu, Boss sẽ phải cúp rồi.
Lâm Mộc Sâm hiện tại tập trung tất cả tinh thần, nhìn Boss đồng thời còn chú ý hai bên bang hội. Nếu như bọn họ muốn cướp Boss mà nói, không sai biệt lắm cũng chính là lúc này.
Nào biết, trong lòng Thiên Địa Nhất Kiếm cùng Nộ Hải Sinh Đào bây giờ đều cảm thấy băn khoăn.
Có muốn hay không cướp ? Làm sao cướp ? Làm sao phòng bị bên kia ? Đây đều là vấn đề cần suy tính. Hô một tiếng một đám người nhào lên chém lung tung, thoải mái thì thoải mái rồi, hậu quả nói không chừng sẽ rất nghiêm trọng.
Hơn nữa làm chuyện này, còn phải mạo hiểm mang tiếng xấu …… bọn họ không phải là loại bang phái nhà giàu mới nổi nào đó, mà là đại công hội có nguồn gốc lịch sử khắc sâu chuyển chiến nhiều trò chơi …… bia miệng đối với bọn họ mà nói, có tác dụng tương đối trọng yếu.
Bất quá những điều này cũng không có căn cứ, tại trước mặt lợi ích thật lớn, loại đồ vật này đều có thể bỏ qua, dĩ nhiên tiền đề là phải đáng giá.
Cướp Boss đâu, có thể lấy được đạo thư vũ khí trang bị pháp bảo, nhưng lại sẽ tổn hại danh dự. Không cướp đâu, nhìn Boss dưới mắt bị người khác cầm đi, làm sao có thể cam tâm ?
Bất quá ở trên chuyện tình này, Càn khôn thần điện có ưu thế trời sanh.
“Tên kia chính là Tùng Bách Ngô Đồng ban đầu cướp Boss chúng ta tống tiền chúng ta ! Chớ bỏ qua cho hắn, giết chết hắn !”
Thiên Địa Nhất Kiếm quyết tâm độc ác. Chiêu mộ bốn người này quá không có khả năng, Tùng Bách Ngô Đồng kia không phải là tên đơn giản, chỉ sợ sẽ không cam tâm gia nhập Càn khôn thần điện của mình. Nếu không, ban đầu cũng sẽ không tống tiền mình 4.000 lượng vàng ……
Hơn nữa mình có đại nghĩa nha ! Trước có thù oán nha ! Xuất thủ hoàn toàn có lý do nha !
Vì vậy người chơi của Càn khôn thần điện bên này lập tức mọi người kích động, hướng Boss kia liền vọt tới.
Dĩ nhiên, Thiên Địa Nhất Kiếm cũng không phải kẻ ngu, đã sớm an bài một đống bang chúng ngăn ở giữa Boss cùng Nhất kiếm lăng vân. Ngoài mặt là bao vây Boss, trên thực tế đang làm gì ai nấy đều thấy được.
Nộ Hải Sinh Đào nhìn Thiên Địa Nhất Kiếm, cười lạnh một tiếng : “Thiên Địa bang chủ rốt cục vứt bỏ mặt mũi tới cướp Boss người ta rồi ? Làm hội trưởng của đệ nhất bang hội ngươi làm như vậy không phải là có chút không phúc hậu a ?”
Thiên Địa Nhất Kiếm cũng cười lạnh một tiếng : “Ta chẳng qua là đang giải quyết ân oán của chúng ta mà thôi ! Tên đệ tử Mặc môn cầm nỗ kia đã từng đoạt lấy Boss lập bang của chúng ta, bây giờ chúng ta muốn cướp trở lại !”
Nộ Hải Sinh Đào lại cười lạnh : “He he, đại danh của Càn khôn thần điện người nào không hiểu, cư nhiên còn có người có thể từ trong tay các ngươi cướp đi Boss ?”
Thiên Địa Nhất Kiếm lại cười lạnh : “Mã thất tiền đề (chơi chữ, nghĩa đen : ngựa có móng trước, nghĩa bóng : ngựa cũng có ví dụ thất bại, giống như câu “giày dép còn có số”) người nào chưa từng có, anh minh như ta cũng không phải là sơ ý một chút đặt cái tên cho thiệt kêu lại giống như tên của bang chủ các ngươi sao !”
Nộ Hải Sinh Đào lần này không cười lạnh nữa, sắc mặt của hắn trở nên xanh mét. Thiên Địa Nhất Kiếm lấy danh tự này thật để cho bọn họ buồn bực thật lâu, bang hội mình gọi Nhất kiếm lăng vân, kết quả bang chủ Càn khôn thần điện tên là Thiên Địa Nhất Kiếm …… lẽ nào bang hội mình là làm tuyên truyền cho Thiên Địa Nhất Kiếm?
Thật ra thì Thiên Địa Nhất Kiếm trong lòng cũng buồn bực, lúc hắn đặt tên không có suy nghĩ nhiều, Càn khôn sao, chính là Thiên Địa. - Ngự kiếm tiêu dao - sao, dĩ nhiên là phải có kiếm. Thiên Địa Nhất Kiếm, có nhiều khí thế ! Nhưng chờ hắn tạo xong nhân vật vào trò chơi khổ khổ cực cực ra khỏi tân thủ thôn sau khi bái xong sư môn triệu tập nguyên lai huynh đệ mới phát hiện mình có vấn đề với Nhất kiếm lăng vân đối thủ cạnh tranh này ……
Mịa lão tử chẳng lẽ là nằm vùng (gián điệp) Nhất kiếm lăng vân phái đến Càn khôn thần điện ? Thiên Địa Nhất Kiếm đã bởi vì cùng tên bị bọn lão huynh đệ cười nhạo rất nhiều lần rồi, nhưng làm chủ một bang, hắn còn cắn chặt răng hướng trong bụng nuốt, làm ra một bộ dáng vẻ cường ngạnh tới. Mà danh tự này cư nhiên đối với Nhất kiếm lăng vân đả kích không nhỏ, cũng là một niềm vui ngoài ý muốn rồi.
Tóm lại hai người miệng lưỡi sắc bén bắt đầu mắng nhau, nhưng thủ hạ của bọn họ cũng không có nhàn rỗi. Dù sao đã xé ra mặt mũi rồi, cướp !
Người của hai bang hội tự nhiên lẫn nhau nhìn không vừa mắt, không có chuyện gì liền đem công kích ném tới trên đầu đối phương. Boss không cần phải nói, đón nhận hỏa lực nhiều nhất, sinh mạng đều đều giảm xuống. Mà Lâm Mộc Sâm bọn họ cũng không dễ chịu, đám người chơi kia không thể nào sẽ bận tâm đến bọn họ, phạm vi công kích liên lụy đến bọn họ cũng liền thôi, thậm chí còn có người ra tay công kích trực tiếp !
“Bà nó, con cọp không phát uy, ngươi xem chúng ta là Hello Kitty (tên một con mèo hoạt hình khá dễ thương) a !”
Lâm Mộc Sâm bị chọc vẫn chưa động, trầm tĩnh như băng xử sự không hoảng hốt …… được, trên đầu hắn cũng đang toát mồ hôi lạnh. Đồ chơi này bị đạn đánh tới cũng không dễ chịu đi ……
Bất quá vận khí Lâm Mộc Sâm tựa hồ không tệ, hoặc là nói hắn đủ tầm thường, cũng không có người nào cố ý công kích hắn. Cho nên Lâm Mộc Sâm đem Ngưng quang quyết súc đến 9 giây, buông lỏng tay !
Một mũi nỗ tiễn gào thét mang theo lưu quang bắn vào đến chỗ đầu lâu Boss, ầm một tiếng đem Boss bắn bật ngửa ra sau. Tiếp đó, thân thể của Boss mất đi khí lực, chậm rãi ở giữa không trung rơi xuống.
Cùng lúc đó, mười mấy món đồ lóe lên tia sáng từ trong cơ thể Boss hướng ra phía ngoài rơi rụng xuống.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện