Mạc Nghiên Xuyên Sách

chương 247: điều tra

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit & Beta: Su Bà Bà

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, ông nội Tiêu hơi khép đôi mắt lại, bàn tay cứng cáp cầm một cây gậy chống, trên người lộ ra khí thế không giận mà tự uy.

Hồi lâu sau, phía sau truyền đến tiếng bước chân chậm rãi. Lúc này, ông nội Tiêu mới mở mắt ra, đôi mắt hổ sắc bén nhìn chằm chằm người đàn ông mặc đồ đen ở trước mắt.

"Nói!"

A Công nhẹ nhàng liếc tầm mắt sang phía Vương Vũ Viện, sắc mặt ngưng trọng, hình như đang do dự chuyện gì đó.

Ông nội Tiêu nhăn mi lại, dùng thanh âm uy áp trầm ổn nói: "Nói thẳng đi!"

"Thân phận của cô gái kia là tiểu thư nhà họ Mạc, tên Mạc Nghiên, còn thân phận khác là vị hôn thê trước của cậu cả nhà họ Long. Theo như kết quả chúng tôi tra được thì, Mạc tiểu thư quen cậu chủ trước một ngày ông hoàng Đế Đô tổ chức yến hội. Lúc ấy, cậu chủ đang bàn chuyện hợp tác với chủ tịch Mạc, trùng hợp là Mạc tiểu thư nhắc tới chuyện muốn đến công ty thực tập, thế cho nên cậu chủ liền đưa ra cơ hội..."

"Tiếp tục nói!" Ánh mắt sắc bén quét về phía A Công, thấy hắn vẫn cúi đầu không dám nói tiếp như cũ, ông nội Tiêu liền nhịn không được mà rống giận rồi giựt xấp giấy ở trong tay hắn qua. "Sao lại không nói? Đưa tư liệu cho tôi xem."

Ông nội Tiêu nhìn tập giấy chi chít chữ ở trong tay thì không khỏi nhíu mày. "Sao lại in chữ nhỏ như vậy? Là muốn tra tấn tôi sao?" Mắt đen tàn nhẫn trừng liếc nhìn A Công một cái rồi tiếp nhận kính dành cho người già mà hắn ta đưa tới, sau đó chậm rãi mang lên xong hơi hơi nheo đôi mắt lại, cẩn thận nhìn nội dung ở bên trên.

Vừa mới xem xong đoạn thứ nhất, ông nội Tiêu nhanh chóng trở tay che trang giấy lại, sau khi dùng sức hít sâu một hơi xong, trên khuôn mặt già nua chứa đầy nếp nhăn nỗ lực nở nụ cười nói với Vương Vũ Viện đang đầy mặt hoang mang ở bên cạnh: "Viện Viện! Ông còn có chuyện phải xử lý, xin lỗi, hôm nay cháu dành thời gian tới thăm ông mà ông lại..."

"Không có việc gì, vậy... Nếu ông có chuyện gì cần cháu hỗ trợ thì Viện Viện liền sẽ lập tức chạy tới." Vương Vũ Viện nhu nhu cười nói, lưu luyến không rời mà nhìn ông nội Tiêu.

Trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn treo nụ cười khéo léo kiều nhu. Nhưng sau khi ngồi vào siêu xe của nhà mình xong, khuôn mặt nhỏ trong nháy mắt thu hồi mỉm cười, mặt tựa băng lạnh, đôi mắt dường như nhiễm một tầng sương bạc mang chút hung ác. "Suy nghĩ biện pháp tra ra toàn bộ dữ liệu về Mạc Nghiên! Toàn bộ, tra được kết quả thì ngay lập tức báo cho tôi biết."

"Dạ!"

Không khí trầm trọng trong đại sảnh vẫn không tiêu tan như cũ, ông nội Tiêu hít một hơi thật sâu, sau khi chuẩn bị thật tốt tâm lý, ông lật trang giấy qua, đôi tay không ngừng run rẩy, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm kết quả điều tra ở trước mặt, tròng mắt cơ hồ tràn mi mà ra, rồi sau đó lại buông xấp giấy xuống, vỗ vỗ ngực rồi không ngừng thở dốc. "Hô... Hô... Này... Đây là... Tôi rốt cuộc đang nhìn cái gì? Điều tra kết quả lại lần nữa cho tôi!"

"... Chúng tôi đã điều tra lại lần thứ ... Nhưng kết quả vẫn là như thế..." A Công chậm rãi nói.

"Để tôi yên tĩnh suy nghĩ... Tôi... Tôi cần... Rót một ly trà cho tôi... Hô... Không... Đi lấy nước cho tôi..." Ông nội Tiêu vo xấp giấy thành một đoàn, nói năng lộn xộn mệnh lệnh nói, mới vừa thở hổn hển mấy hơi rồi lại dường như chưa từ bỏ ý định mở ra tập giấy đã nhăn thành một đoàn kia, cẩn thận kiểm tra mỗi một chữ mỗi một câu. Tiếp sau đó, sắc mặt ông khó coi, bàn tay hung hăng xé tập giấy thành mảnh nhỏ.

A Công đặt ly nước ấm ở trước mặt ông nội Tiêu, sau đó xoay người móc tiếp từ trong cặp ra một tập tài liệu mới, nội dung ở bên trong giống nhau như đúc với tập giấy mà ông nội Tiêu vừa xé.

"Cậu đây là muốn làm tôi tức chết hay sao?" Ông nội Tiêu nuốt miếng nước trong miệng xuống rồi vỗ bàn giận dữ hét, phẫn nộ mà lại lần nữa xé tập giấy kia thành mảnh nhỏ.

A Công nhìn bộ dáng tức muốn hộc máu của ông nội Tiêu xong thập phần bình tĩnh mà lại móc từ trong cặp ra một tập khác. "Tôi đã chuẩn bị rất nhiều, đừng lo lắng...."

Thấy ông nội Tiêu lại muốn rống giận, A Công chậm rãi nói: "Chúng tôi điều tra ra, lúc ban đầu, Mạc tiểu thư ở tại bất động sản dưới danh nghĩa của Cung thiếu tá, sau khi trải qua chuyện máy bay, hiện tại sửa thành tá túc ở lâu đài cổ của ông hoàng Đế Đô."

"Vì sao cô ta lại ở nơi đó? Chẳng phải hẳn là nên ở tại biệt thự của đứa cháu trai nhà tôi sao, à không, tôi đang nói cái gì vậy... Nói cho tôi biết, tại sao cô ta lại ở chỗ đó?" Ông nội Tiêu phẫn nộ, lớn tiếng giận dữ hỏi.

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><

Truyện convert hay : Trọng Sinh Chi Toàn Cầu Nhà Giàu Số Một

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio