“Không lấy lửa thiêu nhà ngươi là tốt lắm rồi còn dám đánh lén mẹ ta!” Thanh âm nãi thanh nãi khí của Duy Bảo Bảo truyền vào lỗ tai Duy Nhược Hề.
Duy Nhược Hề muốn cười lại không dám cười sợ La Thịnh Duệ hiểu lầm cô.
“Đi nhanh đem miệng vết thương băng bó.” Thường Trác một bên kéo La Thịnh Duệ một phen, “ Ai bảo cậu thích hù dọa người mới, hôm nay bị xuôi xẻo rồi chứ gì!” Thường Trác căn bản không có đồng tình với cậu. Cái người này cần có người dạy dỗ, hiện tại đã bị con chim nhỏ giáo huấn rồi.
La Thịnh Duệ trừng mắt nhìn Duy Bảo Bảo một cái rồi mới đi theo Thường Trác lên lầu, Duy Nhược Hề cũng đi theo phía sau.
Cuối cái hành lang dài hơn thước là cầu thang. Duy Nhược Hề vừa đi theo hai người bọn họ vừa suy nghĩ. Cô thật không ngờ thời đại này lại giữ được một cái cầu thang nguyên thủy như vậy. Nơi này tổng cộng cũng chỉ có tầng lầu cho nên những người ở đây chủ yếu là đi thang bộ rất ít đi thang máy.
Duy Nhược Hề đi theo hai người bọn họ lên đến phòng khách ở lầu .
Phòng khách nằm trên lầu vô cùng lớn, ở bên trong những thứ gì cần thiết đều có đầy đủ và rất xa hoa. Duy Nhược Hề thật không ngờ ở bên ngoài nhìn như một tòa lâu đài rách nát thế mà bên trong lại xa hoa đến nhường này. Duy Nhược Hề cảm thấy những người ở đây đúng là một nhóm người có thưởng thức rất độc đáo.
Bên trong phòng khách đang có người phân tán ra ngồi gồm nam và hai nữ. Mấy người kia vừa thấy Duy Nhược Hề vào lập tức đứng dậy chào hỏi.
“Xin chào, tên tôi là Vương Cường, năm nay tuổi, là thành viên của Dị, am hiểu Hỏa dị năng.” Sau đó cá nhân đều đi đến trước mặt Duy Nhược Hề nhất nhất giới thiệu chính mình.
Duy Nhược Hề cũng lần lượt biết tên cùng tuổi của những người còn lại.
Khúc Lượng, tuổi, am hiểu băng hệ dị năng.
Cao Chỉ, tuổi, am hiểu hỏa hệ dị năng.
Cao Thanh, tuổi, am hiểu Tinh thần lực. Chính là em gái của Cao Chỉ.
Trần Văn, tuổi, am hiểu hỏa hệ dị năng.
Dư Nhã Huệ, tuổi, nữ tính, am hiểu thủy hệ dị năng.
Người còn lại chính là La Thịnh Duệ, tuổi, am hiểu nhất chính là biến thân sau đó hỗ trợ dò hỏi tình báo.
“Tôi gọi là Duy Nhược Hề, về sau xin mọi người chỉ giáo!” Duy Nhược Hề mỉm cười với những người trước mặt, sau đó bọn họ đều bắt tay chính thức làm quen. Nhưng mà đến lược Trần Văn, anh ta thế nào cũng không chịu bắt tay Duy Nhược Hề, giống như trên người Duy Nhược Hề có cái gì làm người ta ghê tởm.
Chính vì vậy mà Duy Nhược Hề mới biết cái người mà ThườngTrác nói có tính khiết phích nghiêm trọng chính là người này. Duy Nhược Hề cũng không miễn cưỡng, cô biết những người có tính khiết phích không thích tiếp xúc với người khác, cũng không thích bị người khác đụng tới.
Thường Trác cùng với mọi người nói chuyện một chút rồi bảo các thành viên của Dị chiếu cố Duy Nhược Hề xong thì liền rời đi.
Cao Thanh thấy La Thịnh Duệ bị thương thì hỗ trợ đem vết thương trên cánh tay anh ta băng bó lại.
“La Thịnh Duệ, lần này anh gặp đúng người rồi đi, lần trước lúc tôi vừa đến bị anh hù cho sợ, hiện tại anh thế này xem như là báo ứng nha.” Cao Thành một bên băng bó vết thương giúp anh một bên lại trêu ghẹo.
Bọn họ tính luôn Duy Nhược Hề là người đều bị La Thịnh Duệ phục kích hù dọa. Tuy La Thịnh Duệ mới tuổi nhưng mà anh từ lúc tuổi đã tiến vào Dị tổ. Tính ra trong nhóm này anh ta là thành viên tiến vào sớm nhất.
cá nhân toàn bộ bị La Thịnh Duệ trêu đùa, chẳng qua chỉ có một mình Duy Nhược Hề không có trúng chiêu thôi. Kỳ thật Duy Nhược Hề cần phải cảm tạ Duy Bảo Bảo, nếu không có Duy Bảo Bảo thì Duy Nhược Hề cũng không thoát khỏi lần đánh lén này của La Thịnh Duệ.
“Lần này không thể nói tôi! Nếu không phải con chim bằng máy kia thì tôi cam đoan vẫn đánh lén thành công!” La Thịnh Duệ đối với năng lực của mình vẫn rất khẳng định. Chỉ là anh không nghĩ đến con chim bằng máy trên vai Duy Nhược Hề lại lợi hại như vậy.
Nghe được La Thịnh Duệ nói như vậy mọi người đều nhìn đến trên vai Duy Nhược Hề phát hiện con chim kia ngoại trừ có chút kỳ quái thì không thấy cái gì lợi hại.
Một con chim máy móc bình thường thì có cái gì lợi hại?
Ngay cả Trần Văn cũng nhìn thêm Duy Bảo Bảo vài lần, không có ghét bỏ con chim có chút kỳ quái này.
“Nga, con chim này được ba mẹ tôi cải trang qua, trong lúc hồ đồ hai người đem con chim sửa một chút, sau đó nó liền biến thành cái dạng này!” Duy Nhược Hề nhìn thấy mọi người đều nhìn về phía cô thì có chút ngượng ngùng, mở miệng đem những lời giải thích đã chuẩn bị sẵng sàng nói ra.
Mọi người nghe Duy Nhược Hề nói như vậy thì cũng không có hỏi nhiều chỉ là có chút tò mò không biết ba mẹ của Duy Nhược Hề rốt cuộc là làm thế nào đem con chim bằng máy kia làm thành như vậy.
Vài người tụ lại hàn huyên một ít đề tài cuối cùng La Thịnh Duệ hỏi tinh thần lực của Duy Nhược Hề rốt cuộc là cao bao nhiêu. Đối với vấn đề này thì vài người cũng rất muốn biết. Trước kia Thường Trác chỉ nói cho bọn họ Dị tổ sẽ thêm một người có tinh thần lực vô cùng cao.
Bọn họ từ sớm đã rất tò mò người được Thường Trác khen ngợi như vậy rốt cuộc là có bao nhiêu lợi hại. Thật không ngờ người đến lại là một cô gái trẻ tuổi như vậy.
Duy Nhược Hề nhìn thấy mấy người tò mò nhìn cô ngay cả cái người đã đi tắm một lần kia cũng ngóng lỗ tai lên nghe.
Duy Nhược Hề nhẹ nhàng nở nụ cười nói:” Thời điểm chú thường đem tôi đi kiểm tra thí nghiệm tinh thần lực thì lúc ấy hiển thị là cấp !”
Cấp , mọi người ngây ngẩn cả người, tinh thần lực cấp ? Hơn nữa lại là một cô gái vô cùng trẻ tuổi. Vài người hình như không thể tin đây là sự thật.
Cao Thanh cũng mang vẻ mặt kích động nhìn Duy Nhược Hề, “Thật vậy chăng? Tinh thần lực thật sự có thể đạt tới cấp sao?” Hiện tại tinh thần lực của Cao Thanh vẫn dừng lại ở cấp , rất khó để tăng lên.
Hiện tại nghe được tinh thần lực của Duy Nhược Hề thế nhưng đạt cấp cho nên muốn hỏi Duy Nhược Hề có biện pháp gì để tăng cao tinh thần lực không? Dù sao chuyện tinh thần lực có thể tăng lên là chuyện vô cùng khó.
“Vậy cô có biết cách nào luyện tập làm cho tinh thần lực tăng lên không?” Cao Thanh vẻ mặt hy vọng nhìn Duy Nhược Hề.
Duy Nhược Hề nghĩ nghĩ vẫn đen biện pháp tu luyện tinh thần lực của mình nói ra, “Mỗi buổi sáng tôi đều tu luyện tinh thần lực. Chính là đem toàn bộ tinh thần lực trải rộng ra bên ngoài sau đó làm cho tinh thần lực tiêu hao hết cho đến khi đầu óc cảm thấy có chút đau đớn mới dừng lại. Mỗi ngày cứ kiên trì như vậy.” Duy Nhược Hề cũng không biết rốt cuộc là có giúp ích gì hay không bởi vì đối với cô là có tác dụng còn người khác thì cô không biết.
Cao Thanh nghe Duy Nhược Hề nói như vậy thì lộ ra biểu tình có chút thất vọng, “ Tôi cũng tu luyện theo cách ấy nhưng mà hình như không có tác dụng gì.” Phương pháp của Cao Thanh cùng Duy Nhược Hề cũng không sai biệt lắm nhưng không biết vì sao tinh thần lực cũng không có tăng lên.
Kỳ thật phương pháp của mỗi người cũng gần giống nhau chỉ là có rất ít người có thể tăng lên nhất là khi đã qua tuổi thì khả năng tăng lên càng thêm khó.