-Ê, dậy đi heo ơi-Vivi lay lay người nó nhưng ôi thôi, con sâu ngủ không có động tĩnh
-Êêê-Vivi lay người nó tiếp nhưng vẫn vậy
Vivi thở dài nghĩ “Đành dùng bạo lực vậy. Haizzz, là cậu tự chuốc lấy á”. Nghĩ xong nhỏ đi vào nhà tắm, cầm thau nước lạnh ra. “ÀO, ÀO-”. Chị nhà đã hứng trọn thau nước. Nó trợn mắt nhìn nhỏ, gằn từng tiếng:
-Cậu-đang-làm-gì-vậy?
-Gọi cậu dậy-Nhỏ rất bình thản trả lời
-GỌI VẬY HẢ, KHÔNG THỂ NHẸ NHÀNG HƠN SAO?-Nó hét
-Có nhẹ nhàng đó, nhưng cậu đâu có dậy!-Vivi quát trả-Sắp vào học rồi đó, cậu còn phút.
Nhỏ vừa dứt lời, cơn gió lướt qua nhỏ, bay thẳng vào WC, lúc sau đi ra. Hôm nay nhìn nó và nhỏ rất dễ thương. Nó thì buộc lệch mái tóc màu đỏ xoăn nhẹ phần đuôi lên cao, để mái bằng che đi phần trán (những người thuộc Magic Land ở Trái Đất ai cũng để tóc che phần trán) Nhỏ thì tết xương cá lệch sang bên, tóc mái bằng.
-Hế nhô mama/Cháu chào dì-Nó+nhỏ chào bà Issa
-Có ăn sáng không để ta nấu-Bà Issa
-Dạ thôi muộn học đến nơi rồi ạ, bye dì/mama-đồng thanh sau đó vút ra gara lấy xe.
Với tốc độ kinh hoàng, phút sau có mặt ở cổng trường. Cánh cổng chuẩn bị khép lại thì:
-KHOAN ĐÃ
tiếng hét kinh hoàng vang lên dọa ông bảo vệ một phen đứng tim, nhân lúc đó, hai bóng đen lao vụt vào trong đó chính là nó và nhỏ
-Ui meoi, mệt…đứt…h..ơi rồi-Vivi thở
-Phù may quá không phải trèo tường-Iris
-Lần sau dậy sớm hơn đi há-Vivi
-Ừ-Iris
Khoan đã, có ai thắc mắc xe của tụi nó ở đâu không? Thật ra vừa nãy chúng nó thấy có một người ăn xin nên cho cả ô tô lẫn giấy tờ xe rồi (Thừa tiền nhể)
Tụi nó đi vào lớp:
-Xin phép thầy cho chúng em vào-Iris
-Hai em vào đi, nhớ lần sau đừng đi học muộn.-Thầy giáo gật đầu
-Dạ-Đồng thanh
Tụi nó ngồi vào chỗ, mỗi đứa làm việc. Đang trong giờ học thì ông thầy kia được hiệu trưởng gọi ra ngoài, lúc vào ông ta nói:
-Hôm nay chúng ta có học sinh mới, em vào đi-Ông thầy
-Xin chào các bạn, mình là Karen Wishley. Mình là học sinh mới, mong được giúp đỡ-Karen nở nụ cười
-Ồ zé, tập thể A thân thiện đã thêm thành viên thân thiện- hs nam
-Và xinh đẹp nữa- hs nữ
-Cảm ơn bạn-Karen
-Được rồi, Karen em hãy ngồi cùng Henry đi nhé, chỉ còn chỗ đó thôi.-Ông thầy
-Henry ở đâu vậy?
-Đây này-Harry úp mặt xuống bàn, chỉ về đằng sau
Karen về chỗ, tụi nó và tụi hắn nhìn cô chằm chằm, Iris và Erik thốt lên:
-Ớ, đây là cô gái bí ẩn còn lại trong giấc mơ nè!
-Ủa, vậy là mấy người cũng mơ giấc mơ đó?-Karen “ngây thơ”.
-Ừm,cậu tên gì?-Harry
-Mình tên Karen Wishley-Karen
-What, “Cá Rán Với Tương”-Erik đang nghe nhạc bằng tai nghe, ngạc nhiên
-Hả, “Cá Rán Với Đậu”? Tên gì kì cục vậy?-Iris cũng đang đeo tai nghe
Karen đen mặt. Vivi dùng tay dứt tai nghe ra, nói:
-Người ta tên Karen Wishley chớ cá rán với tương đậu cái gì? Đúng là khùng mà
-Hứ kệ, Cá rán hay hơn!-Erik
-Thiệt đó, mình gọi cậu là Cá rán bí ẩn-Iris
-Dễ thương mờ-Harry “vuốt râu” (có râu đâu mà vuốt???)
Henry nhếch mép tạo lên nụ cười bán nguyệt tuyệt đẹp:
-Cá rán, não cá rán!
-Gì chứ, cái gì mà não cá rán, nụ cười đó là sao cơ chứ-Karen tức giận.
-Không gì cả, cô gái thú vị-Henry quay mặt ra cửa sổ
Tui hắn cảm thấy rất kì lạ vì lần đầu tiên họ thấy Henry trả lời câu hỏi vớ vẩn của một cô gái như “Cá rán” đã thế còn khen thú vị nữa chứ, khó hiểu quá!
__________Hết__________
Hết chương zồi, không ai nhận xét truyện mình nản quá à, cho mình cái nhận xét đi, huhu.