_aaaaaaa.............-Tiếng la của cô gái mặc y phục đỏ chói lòa nằm trên giường làm cho một cô gái nhỏ nhắn chạy vào
_Tiểu thư người tỉnh rồi, để nô tì gọi đại phu đến bắt mạch
_Tiểu thư?-Đôi chân mày của Như Yên nhíu lại hỏi
_Vâng!Tiểu thư để nô tì gọi đại phu đến bắt mạch cho người-Chuẩn bị xoay người bước đi thì bị người nằm trên giường gọi lại
_không cần, ngươi nói cho ta biết đây là đâu tại sao ta lại nằm trên giường, còn nữa ngươi là ai sao cứ gọi ta là tiểu thư-Như Yên chỉ tay về phía cô gái nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn.
_Người không nhớ gì sao, đây là phủ Thượng Thư, người tên Liễu Như Yên năm nay tuổi, hôm qua người đi dạo với Nhị tiểu thư đi dạo ở hoa viên người không cản thận nên trượt chân ngã xuống hồ bất tỉnh nên bây giò mới nằm trên giường, còn nô tì tên là Y Y là thuộc hạ thân cận bên cạnh tiểu thư nên tất nhiên gọi người là tiểu thư, người nhớ lại chưa-Y Y đem hết chuyện Như Yên hỏi kể ra một mạch
Thân ảnh màu đỏ lao xuống giường vừa tìm kiếm vừa lầm bầm_Nhất định là chương trình chọc người......máy quay đâu..........máy quay đâu?
Như Yên đẩy cửa phòng một cái bước ra ngoài nhìn cảnh vật xung quanh
_Mình thật sự............thật sự.............xuyên không rồi sao?-Lời ngắt đoạn nhìn cảnh vật xung quanh, đâu đâu cũng nhìn thấy ngôi nhà cổ trang y như trong phim, chân đứng không vững chút nữa là ngã quỵ xuống đất cũng may có Y Y chạy lại đỡ lấy
_Tiểu thư người vừa mới tỉnh vào trong phòng nghỉ ngơi đi-Đặt Như Yên ngồi trên giường Y Y đi đóng cửa
_Em lấy gương lại giúp ta
_Vâng
_Gương đây tiểu thư
_Tên là Liễu Như Yên khuôn mặt cũng rất giống chỉ có điều khuôn mặt này là của ba năm trước-Như Yên vừa nói vừa lấy tay sờ khuôn mặt của mình
_Y Y phải không năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?
_Hôm qua nô tì vừa tròn tuổi-chẳng lẽ tiểu thư nhà mình ngâm nước quá lâu nên đầu hỏng rồi
Nhìn Y Y biết chắc cô ấy đang nghĩ gì Như yên nói_-Đừng nghĩ nữa chắc tại hôm qua ta rơi xuống hồ nên một phần kí ức bị mất đi, nếu nói cho rõ là chắc ta mất chí nhớ rồi
Thân hình của Y Y bất giác run lên lẩm bẩm_Lần này ch...ết.... chết...chắc.......chắc....rồi...chắc chắn lão...lão..gia không tha...cho..mình rồi
Nghĩ Nghĩ chắc chắn lão gia chính là cha của thân thể này rồi. Haizzzzzzzz dù sao cũng xuyên qua đành phải "Nhập gia tùy tục"thôi rồi từ từ tìm cách trở về thế kỉ sau
_Y Y yên tâm đi có ta ở đây cha ta sẽ không làm gì em đâu, lại đây giúp ta chọn đồ đi, bộ đồ này trông chói mắt quá!!!!!-Như Yên đứng gần tủ áo vẫy vẫy tay bảo Y Y tiến lại đây giúp mình
(TG: WA WA, chị này phải nói là thích ứng với hoàn cảnh nơi đây đến mức hòa tan luôn ấy chứ)
Mở cánh cửa bước ra nàng tiên xinh đẹp với bộ y phục cùng đôi hài trắng có thêu đóa hoa sen nhẹ nhàng mà trang nhã điểm lên áo lên đôi hài, mía tóc đen huyền mượt mà được điểm một cây trâm hoa bạc ngọc cùng màu với sen, mái tóc xõa dài làm nổi bật đôi mắt to long lanh đầy mị hoặc, đôi chân mày lá liễu mong manh, đôi môi anh đào chúm chím, sóng mũi cao và khuôn mặt trái xoan đẹp không tì vết và bây giò càng thêm đẹp với lối trang điểm nhẹ nhàng mà thanh thoát thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh
_Hôm nay tiểu thư thật đẹp-Y Y nghĩ từ lúc tiểu thư tỉnh lại thay đổi rất nhiều từ cách nói đến cách lựa chọn y phục. Lúc nãy khi chọn y phục tiểu thư nhà mình không mặc nhưng bộ y phục màu nổi bật như trước mà chọn những bọ y phục màu nhẹ nhàng để mặc đến cách trang điểm cũng vậy. Cách nói chuyện thì không điêu ngoa, đanh đá như khi xưa mà nói chuyện vói mình như người thân rất thân
_Cảm ơn em-Như Yên chúm chím cười làm cho lúm đông tiền lộ rõ trên khuôn mặt nụ cười ấy làm"nghiêng nước nghiêng thành"