- Khảo sát sự hội tụ của tích phân i bằng...
Có đứa con gái một tay cầm bút, một tay cầm quyển sổ nhỏ, vừa đi vừa ngẫm nghĩ cách giải cái đề toán mà ngay cả giáo viên cũng ngán ngẩm. Mặc kệ mọi thứ xung quanh, chân cô bé bước vô thức về lớp.
Trong khi đó, mấy đứa con gái nhao nhao chạy như điên về phía cổng trường, luôn miệng la hét ầm ĩ.
- Là anh ấy! Là anh ấy! Tân binh của công ty TT.
- Ngoài đời còn đẹp hơn trong hình nữa! Trời ơi, chắc tui chớt!
- Soái ca của lòng em. Nhìn dáng đi của ảnh kìa. Chuẩn! Chuẩn!
Trong tiếng la hét của đám fan, người nào đó nở nụ cười mê hoặc đáp trả, còn hào phóng tặng một cái hôn gió đầy yêu mị. Càng khiến bầu không khí càng thêm sôi động.
- Hy An, em thích anh!
Một bạn nữ rất dũng cảm hét lớn. Đương nhiên ngay sau đó nhận lại được một đống ánh mắt lườm nguýt nhìn về phía mình.
Thân thế của người nổi tiếng nhanh chóng được điều tra rõ ràng.
Tên đầy đủ là Lê Hy An, học sinh mới của lớp A, đang là thần tượng của giới trẻ, khả năng vũ đạo và ca hát ở mức tạm được. Cái thu hút nhất chính là gương mặt yêu nghiệt, cùng chiều cao một mét tám mươi.
- Màu mè!
Vừa nghe “Cô gái ngoài hành tinh” phán xong, cả đám đông bu trên hành lang bỗng dưng im bặt, hết thảy chuyển ánh mắt nhìn về phía cô. Điều chúng nó ngạc nhiên không phải vì cô nói xấu thần tượng, mà là họ không tin được, lần đầu tiên thấy cô quan tâm đến chuyện khác ngoài mấy cái công thức tà ma của cô.
- Vi Vi!
Tiếng Tịnh Phương từ xa vọng đến, ngay lập tức cô bạn chạy đến quàng lên vai “Cô gái ngoài hành tinh”, tâm tình rất vui vẻ.
- Vi Vi, mình lúc nãy đã nhìn thấy anh ấy!
- Ừ, tốt! Rồi sao nữa? Có chạy lại xin chữ ký không? – Khả Vi giọng nói đều đều.
- Bạn nghĩ mình cần làm chuyện mất mặt vậy sao? Mình có bạn ở đây, lo gì không có mấy thứ đó. Nhỉ?
Khả Vi cười khẩy, lại dán mắt vào cuốn sổ nhỏ. Với cô, niềm vui là khi cô tìm ra cách giải một bài toán, chứ không phải được nhìn thấy ai kia. Thần tượng của cô là Isaac Newton, là Blaise Pascal, là Thales chứ không phải ai kia.
Buổi chào cờ đầu tuần, đám đông ngồi dưới vừa nghe vừa nói chuyện phiến. Khả Vi lại cắm cúi nghiên cứu đề toán mới, không để ý đến Tịnh Phương ở phía sau liên tục bắt chuyện với cô. Cô bạn còn rãnh rỗi ngồi sau thắt cho cô cái đuôi tóc siêu đẹp.
Tịnh Phương thường nói cô giống bà cụ non, mới mười ba tuổi đầu leo lên học lớp mười chưa nói, lại còn tính tình lạnh lùng dứt khoác, nói một làm một. Thật khiến người khác vừa ngưỡng mộ vừa sợ.
Đang hí hoáy giải bài toán, đột nhiên Khả Vi cảm nhận cái không khí xung quanh mình có điều bất thường, cô ngừng bút, ngước mắt nhìn lên.
Từ từ nhìn thấy cái phù hiệu tên Lê Hy An lớp A, rồi tiếp đến nhìn thấy gương mặt ai đó.
- Em là ai giữa cuộc đời này. Em từ đâu bước đến nơi đây. Làm tôi say, làm tôi khát khao. Trao nhau tin yêu ngọt ngào.
Tiếng hát động lòng thiếu nữ như rót mật vào tai đám nữ sinh, tất cả hướng ánh mắt vào Hy An. Duy chỉ có Khả Vi là muốn bốc hỏa. Muốn kéo rắc rối cho cô sao? Người này chơi ít có ác.
Tịnh Phương nhanh chóng nhận thấy bầu không khí bất thường, cô ghé tai Khả Vi nói nhỏ gì đó. Khả Vi kéo khóe môi, viết viết lên cuốn sổ đưa ra trước mặt Hy An.
Vừa nhìn thấy chữ trên cuốn sổ, Hy An thu lại nụ cười, vẫn giữ vẻ bình tĩnh đi nhanh về phía trên, giọng hát vẫn không bị đứt quãng. Tiết mục hát cuối buổi chào cờ cứ thế diễn ra tốt đẹp.
- Vi Vi, bạn viết gì vậy?
Khả Vi xé tờ giấy ra khỏi sổ đưa cho Tịnh Phương. Tịnh Phương vừa nhìn thấy mấy chữ trên đó liền giơ ngón cái về phía cô, cảm thán hô lên.
- Good job!
Giờ ra chơi.
Lớp A lại có dịp rầm rộ, ai đó đi vào lớp tìm người, kéo theo cả đám fan tò mò đi theo.
- Khả Vi với Tịnh Phương đi ra ngoài rồi. Họ nói mấy tiết sau muốn tự học – Giọng lớp trưởng A rõ ràng vang lên.
Ai đó thất vọng rời khỏi lớp.
Trong vườn kính, có hai cô gái, một cô tỉ mỉ tưới cây, một cô cắm cúi giải toán. Không khí yên tĩnh, không màn đến những ồn ào bên ngoài.
Ngày hôm sau.
Khả Vi từ xa đã nhìn thấy bóng người quen thuộc đứng trước cửa lớp A. Người đó ngay lập tức nhìn thấy mục tiêu, bước nhanh đến, giang tay ôm chằm lấy cô.
- Vi Vi bảo bối của anh!
- Lê Hy An! Chúng ta có quen biết sao?
- Em yêu, đừng lạnh nhạt với anh như vậy, anh sẽ rất đau lòng!
Khả Vi không nói không rằng, đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn người đối diện, không nhanh không chậm hất tay Hy An ra khỏi người mình, chân vội bước.
- Xin lỗi, em còn có việc, không rãnh ở đây chơi cùng anh. Còn nữa, có người nhắn anh đến trình diện, thời gian đến hết tuần này.
- Vi Vi!
Đám học sinh chứng kiến cảnh thần tượng cùng “Cô gái ngoài hành tinh” diễn một màn tình cảm sướt mướt. Bọn họ không rõ nguyên nhân bên trong, chỉ có thể suy đoán mơ hồ, hai người này có gian tình.
Trường Khải Nguyên từ đó lưu truyền một tin đồn “Thần tượng Hy An cùng Cô gái ngoài hành tinh đang hẹn hò”. Lời một miệng mười, tin đồn nhanh chóng lan rộng ra khắp trường.
Hy An nghe đến liền bồi thêm một câu mờ ám “Vi Vi chính là tình đầu của tôi!”
Lời đồn lọt đến tai Khả Vi liền trôi qua tai còn lại đi mất.
Lâm Tịnh Phương là bạn thân nhất nhất của Khả Vi, hai đứa chơi với nhau nhiều năm, chuyện gì của Khả Vi mà cô không biết, nghe lời đồn kia, cô chỉ biết ôm bụng cười.
- Chuyện này thật hài hước quá đi mất! Lại còn là tình đầu nữa chứ? Haha.
Tin đồn gây ảnh hưởng đến danh dự của nhà trường. Hy An cùng Khả Vi bị gọi lên phòng quản sinh nghe thuyết giáo.
- Hai em có biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này không? Hai em có biết trường nghiêm cấm yêu sớm, ảnh hưởng đến danh dự của trường, còn ảnh hưởng đến thành tích học tập của cả hai. Hy An, em là người nổi tiếng, chuyện này sẽ làm ảnh hưởng không tốt đến người hâm mộ. Còn em Khả Vi, em là học sinh đứng đầu toàn trường, học lực xuất sắc cả trường ai cũng biết, thế nhưng em không được vì như vậy mà đâm ra ỷ lại, em có nghĩ chuyện tình cảm này sẽ kéo kết quả của em xuống không?
- Em cảm thấy việc này đúng là rất nghiêm trọng. Vậy thầy có kế sách gì không? Em từ năm sáu tuổi đã yêu Khả Vi rồi, từ nhỏ đã ngủ chung, tắm chung, chơi chung. Thầy thấy em có khả năng chấm dứt thứ tình cảm này sao? – Hy An bày ra bộ mặt đáng thương.
- Em... em – Thầy quản sinh lắp ba lắp bắp vẫn không nói được thêm lời nào.
Khả Vi đứng bên cạnh Hy An, nhìn thấy bộ mặt đắc ý của anh, cô lườm cho anh một cái, nhìn thầy quản sinh, từ tốn cất giọng.
- Thầy yên tâm. Em và Hy An không có chuyện gì cả. Vì chúng em là...
Một lúc sau, Hy An cùng Khả Vi toàn mạng rời khỏi phòng thầy quản sinh.
Có nhỏ do thám nấp bên bờ tường nhìn thấy Hy An khoác tay lên vai Khả Vi, lúc lên cầu thang, Hy An còn hôn chụt một cái lên trán Khả Vi. Hy An một câu “Em yêu”, hai câu “Bảo bối” khiến nhỏ do thám đứng nhìn tức tím mặt.
Sau ngày hôm đó, Fan của Hy An cũng đồng loạt trở thành Antifan của Khả Vi.
................
Giờ ra chơi...
Một bóng dáng chạy vội vào lớp A, chạy đến chỗ Hy An.
- Anh! Vi Vi... Vi Vi...
- Tiểu Tịnh, bình tĩnh! Vi Vi bị làm sao?
- Đi với em – Nói rồi Tịnh Phương nắm lấy tay Hy An kéo cậu chạy nhanh ra bên ngoài.
Trong phòng y tế, cô nhân viên y tế đang xử lý vết thương trên tay Khả Vi. Một vết xước không lớn, không sâu, nhưng nhìn vết máu cũng đủ dọa người. Khả Vi một tay đưa cho cô nhân viên xử lý, tay còn lại đang cầm quyển sổ nhỏ quen thuộc, hai mắt dán vào không rời. Gương mặt cô không có chút gì là đau đớn khó chịu.
- Vi Vi!
Hy An chạy vào đã lớn tiếng gọi, cậu quan sát trên người cô hết một lượt, thấy tay cô được băng lại, áo trắng bị dính cát đôi chỗ, cậu nhẹ nhàng đưa tay phủ đi.
Khả Vi trước hành động của Hy An vẫn ngồi im không có bất kỳ động tĩnh gì.
- Đi đứng phải biết nhìn đường chứ? Anh nói bao nhiêu lần rồi, em đừng cắm đầu vào nó nữa! – Hy An giật quyển sổ nhỏ trên tay Khả Vi, nghiêm nghị giáo huấn.
Khả Vi ngước mặt lạnh nhìn lên, chưa kịp nói thì Tịnh Phương ở sau đã cất lời.
- Vi Vi là bị người ta đẩy ngã!
- AI? – Hy An nói lớn, vẻ mặt tức giận không giấu diếm.
- Fan của anh! – Khả Vi không nhanh không chậm đứng dậy, nhìn qua cánh tay đã được băng bó xong, có vẻ hài lòng. Cô cất bước về phía Hy An - Giờ thì anh thấy vui chưa? Đưa em ra làm bia đỡ, hại em bị hơn nửa cái trường này ghét. Nếu anh còn muốn tiếp tục chơi, em nghĩ mình không có đủ mười cái mạng cho anh đùa giỡn!
Khả Vi giật lấy cuốn sổ từ tay Hy An, rồi đi thẳng một đường ra bên ngoài. Chân cô bị trẹo đau, chỉ có thể cố gắng bước từng bước rất chậm. Hy An vừa nhìn thấy bước chân của Khả Vi, liền bước nhanh đến, nhấc bổng cô lên.
- Bảo bối anh xin lỗi! Anh đưa em lên lớp.
Khả Vi không từ chối, cũng không thèm để ý đến Hy An, để mặc anh muốn làm gì thì làm. Tịnh Phương ngây ngốc ba giây, vội vã chạy theo hai người bọn họ.
Khỏi phải nói, đám học sinh nhìn thấy cảnh này, hết thảy đều hướng ánh mắt nhìn theo. Đến lúc tan học, bọn nó lại thấy thần tượng chạy vội xuống lớp A bế “cô gái ngoài hành tinh” ra xe.
Tám giờ tối hôm đó, trên các diễn đàn trường bàn tán sôi nổi, kẻ diễn người phụ họa, nói như kiểu chắc chắn % Hy An yêu Khả Vi. Hình ảnh tràn ngập tình cảm của cả hai do paparazzi nghiệp dư chụp lại. Thậm chí một số trang báo lá cải đã bắt đầu đăng bài về mối tình của thần tượng mới Hy An.
Tin hót bùng nổ đến giờ phút liền bị một gáo nước lạnh dập tắt không thương tiếc.
Lê Hy An cập nhật trạng thái.
“Vi Vi, em là món quà sinh nhật tuyệt nhất mà ba mẹ đã tặng cho anh. Vi Vi sinh nhật vui vẻ. Anh trai yêu em!”
Đi kèm là tấm hình chụp lúc Hy An còn nhỏ, trên tay bế một đứa bé, nụ cười của Hy An sáng lạn đến nỗi không thấy được mặt trời.
Tất cả các bình luận đồng loạt ngưng bặt. Bọn họ chuyển từ nói xấu Khả Vi sang hỏi nhau những câu ngớ ngẩn. Anh hai? Em gái? Sao có thể? Lê Hy An, Khang Vĩnh Khả Vi, sao có thể là anh em?
Hôm sau, Khả Vi bị thương xin nghỉ học một hôm. Hy An có lịch quay quảng cáo nên cũng vắng mặt. Lâm Tịnh Phương, cô bạn thân chí cốt của Khả Vi làm đại diện giải bày mọi thắc mắc.
- Lê Hy An với Khang Vĩnh Khả Vi là anh em cùng cha cùng mẹ, Hy An theo họ của mẹ, Vi Vi theo họ ba. Hoàn toàn không có chuyện con riêng gì ở đây nhé! Hy An hơn Vi Vi đến sáu tuổi, nhưng do Vi Vi quá siêu việt, dùng ba năm để học hết cấp một, nên mới mười ba tuổi đã học lớp mười. Còn Hy An học trễ một năm, năm ngoái lại bỏ học đi làm thần tượng, nên đến nay đã mười chín tuổi vẫn còn học lớp mười hai.
Mọi người nghe xong đều há hốc mồm. Anh em nhà người ta quan tâm nhau như thế, chỉ là hơi “lố” một chút, bọn họ không hiểu sự tình bên trong lại đồn đại chuyện tình cảm. Nghe ra thật là một chuyện hài hước.
Tiếp...