“Đến muộn mất thôi! Buổi học đầu tiên chắc chắn có điểm danh…… Thảm! Mình thảm rồi!” Phong Mạn Mạn mặc vội quần áo, vừa mang giày, vừa soi gương chải đầu (.). Chải xong, cô ném lược lên giường, vớ túi chạy đi, động tác vô cùng thành thạo. “Kỹ thuật” này quả thật không phải chỉ luyện trong ngày mà được!
Tuy bây giờ mới giờ , với những người khác mà nói, là còn sớm, nhưng, với bạn Phong của chúng ta thì đã là quá trễ. Dù biết hôm nay là thứ Hai, biết tiết học đầu tiên là của giáo sư “quỷ kiến sầu”…… cô biết chứ, nhưng tối hôm qua còn phải thức khuya, cũng tại Giang Hàn hết, ân oán của mình thì tự xử lý đi chứ…… làm gì dẫn cô đi pk, hại cô pk riết thành nghiện… Nhưng phải công nhận, pk rất “đã”…… Tẩy người ta cũng “đã” không kém……
Đã nghiền…… Tới giờ cô còn thấy đã nghiền! giờ tiết học bắt đầu mà bây giờ cô còn đã nghiền nữa chứ!
Bình thường cô hay đi học bằng xe bus, tuy rằng xe điện ngầm chỉ mất phút nhanh hơn nhiều so với xe bus, cần tới phút, nhưng dù sao xe bus chỉ tốn đồng mà xe điện ngầm tốn tới đồng. đồng, tính cả đi và về là đồng, cô có thể dùng số tiền này mua tới hộp trà sữa…
Phong Mạn Mạn đã nghĩ kỹ rồi, tuy cô còn phải đổi tuyến xe nhưng nếu dùng sức chạy bộ thì cô cũng đến trường kịp giờ; tuy thành tích chạy m của cô chỉ có giây .
Cô thở hồng hộc chạy đến bến xe điện ngầm, rất đau lòng bỏ tiền mua vé……
“Cửa xe sắp đóng, xin vui lòng chờ chuyến sau! Cửa xe sắp đóng, xin vui lòng chờ chuyến sau!”
Phong Mạn Mạn lập tức lủi vào trong. Không được rồi, cửa sắp đóng lại, nếu cô lại vọt vào sẽ bị kẹp lại, nhưng…… theo quán tính, cô dừng không được.
Đột nhiên, có người nắm lấy cổ tay cô, kéo mạnh về phía sau.
Lưng cô đập lên ngực người kia, ngạch…… Người này cũng cao quá chứ!
“Nguy hiểm lắm, đừng chạy vào nữa.” Giọng nói này cũng rất quen thuộc.
Cô ngẩng đầu nhìn người kia, “A!! Giang Hàn!” Phong Mạn Mạn nói lẫy, “Sao kéo em, em đi học trễ mất, nếu không phải tại anh thì em đã kịp lên xe điện ngầm rồi.” Cô vội vàng lui bước, ngạch…… Tư thế vừa rồi thật mờ ám.
“ phút sau là có chuyến tiếp theo rồi.”
“ phút…… phút có thể thay đổi rất nhiều!” Thay đổi cả việc cô có ở lại lớp hay không.
Môn học của “quỷ kiến sầu” có quy định: có thể ngủ, đọc truyện, viết văn trong giờ học nhưng không được nói chuyện, không được đến muộn và không được về sớm. Mỗi buổi học giáo sư này đều dành nửa giờ để điểm danh hết cả lớp người và phút cuối lại điểm danh ngẫu nhiên. Nhờ người điểm danh thay không được sao? Sai lầm! “Quỷ kiến sầu” làm sao “hòa ái dễ gần” như vậy được. Ông giáo sư này có thể nhớ rõ từng chỗ ngồi, lúc trước cũng có người muốn thử công lực của ông, kết quả, cả người trốn và người điểm danh thay phải học lại.
“Anh chỉ thấy nếu vừa rồi không kéo em lại thì em sẽ bị thương, đến lúc đó đi học trễ hay không cũng chẳng quan trọng nữa.” Giang Hàn thực kiên trì.
Lúc này đã giờ .
Phong Mạn Mạn gọi điện cho bạn cùng lớp, “Alô…… Cẩn à, mình là Mạn Mạn nè, bạn tìm người đánh dấu giúp mình nhe, mình đến muộn mất rồi!!”
Người bên kia hét lớn, “Phong Mạn Mạn! Bạn lại muộn rồi hả? Mà ngày nào bạn chẳng muộn! Muộn hoài mà chẳng biết dậy sớm sớm cho mình nhờ! Tìm ai đánh dấu giúp bạn bây giờ? Còn có nửa giờ thôi, mình đi đâu mà tìm hả?!”
“Tìm anh Tuấn của bạn ấy……”
” Phong Mạn Mạn!! Bạn vừa phải thôi! Anh tuấn là nam, lúc quỷ kiến sầu kêu lên thấy Phong Mạn Mạn thành nam thì bạn học lại chắc luôn!!”
” Ngạch…… Tìm nữ là được chứ gì?”
” Phong đại tiểu thư! Mình kiếm đâu ra nữ?!”
” Nữ…… Có…… Mình biết rồi…… Tạm biệt!”
Lúc này, xe điện ngầm đã đến Phong Mạn Mạn và Giang Hàn cùng lên xe.
Phong Mạn Mạn vội vội vàng vàng gọi thêm cú điện thoại khác, “Tâm Tâm, lát nữa em có tiết không?…… Thật tốt quá~ em lên phòng giúp chị được không, chị chưa đến trường kịp,…… Đúng…… Lúc điểm danh nhớ hô tên chị nha…… Đúng………… Đừng đi trễ nha…… Trưa nay chị mời em ăn cơm, cám ơn em nha, tạm biệt……”
Hô~ Phong Mạn Mạn phát hiện, có quen em gái học cùng trường cũng lợi phết……
Đến lúc cô sắp xếp xong xuôi mọi việc mới phát hiện mình đã đi sai tuyến, ngạch…… sao Giang Hàn còn ngồi cạnh và nắm tay cô vậy?!
Phong Mạn Mạn vội vàng giãy tay anh ra, cô cũng không biết sao mình bị anh nắm tay mà chẳng e dè chút nào? Tại sao anh lại nắm tay cô?
Giang Hàn biết cô kinh ngạc, “Mạn Mạn a, nếu anh không kéo em xuống em cũng quên xuống xe chuyển tuyến luôn.”
“Sao anh biết em muốn chuyển tuyến?” Thì ra anh chỉ kéo tay cô thôi, không phải nắm. Phong Mạn Mạn đột nhiên thấy không được vui cho lắm.
“Em không đến trường sao? Không phải trạm zd sao?” Giang Hàn rất nghiêm túc kéo tay cô đi, “Hay em không muốn chuyển tuyến.”
Phong Mạn Mạn kéo tay anh lại, “Không phải mà, em chuyển chứ! Đi nhanh lên anh.”
Ngạch…… Sao cô lại nắm tay anh rồi? Phong Mạn Mạn lập tức buông tay.
Ở trạm zd, Phong Mạn Mạn hỏi, “Anh đi đâu vậy?”
“Về công ty đi làm a.”
“Công ty anh không phải đi tuyến trạm z sao?”
“Đúng vậy, cho nên anh phải chờ tuyến đi về. Xe đến rồi, anh đi trước đây. Qua đường cẩn thận nha em!”
Vừa vặn có chuyến xe đi ngược về trạm trước, Giang Hàn vẫy tay chào cô và lên xe.
Phong Mạn Mạn lầm bầm lầu bầu, “Là sao ta, ảnh đưa mình đến trường sao?”bg-ssp-{height:px}
Vì có Khâu Mạn Tâm giúp đỡ nên Phong Mạn Mạn không bị quỷ kiến sầu phát hiện, thoát nạn thành công!
Buổi tối, Phong Mạn Mạn login, lúc trưa cô có đáp ứng dẫn cô bé đi luyện cấp. Nói cũng lạ, tuy Tâm Tâm chịu chơi tiếp nhưng vẫn tránh mặt hội trưởng, chẳng hạn như lúc này……
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: chị Mạn lên rồi hả, em ở Huyễn Đô chờ chị nha.
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: ok
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Tâm Tâm, anh cũng đến Huyễn Đô nha~
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Không cần, anh luyện mình nhanh hơn, Mạn Mạn đi với em là được rồi.
Bất đắc dĩ, Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng tiếp tục chém sa yêu (sa = cát), không phải anh chưa thử quấn quít lấy Tâm Tâm mà là lúc anh làm vậy Thu Nhật Vọng Hương Tâm sẽ lấy cớ bận việc nhà, ngủ sớm đi học, làm bài tập, bạn cùng phòng hẹn ra ngoài v.v… để logout, Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng sợ dọa chạy Thu Nhật Vọng Hương Tâm nên đành yên lặng. Anh sợ cô bị người tẩy trắng nên dùng rmb mua hình nhân thế mạng cho cô cô lại không chịu nhận.
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Lại đến lễ độc thân rồi…… Sao năm nào mình cũng phải độc thân mừng lễ vậy trời?!
[ bang hội] Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Anh mà độc thân gì? Hơn chục người đẹp cạnh anh đó thôi.
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Mọi người cũng biết nhau hơn năm rồi, Mộng cảnh cũng ra Tạm biệt, hay tổ chức buổi gặp mặt giữa các chàng độc thân đi! Dù sao trong bang cũng có rất nhiều gã độc thân……
[ bang hội] Tướng Kì Mạc Ngân: Ha ha, anh đây có bạn gái nhưng nếu có họp mặt, anh đi.
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Mọi người ở thành phố G hết hả, vậy ai độc thân nhớ tham gia, đến được thì cứ đến.
Bởi vì server bọn họ tên là “ Châu Thủy Vân Sơn” cho nên hầu hết mọi người ở cùng thành phố.
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Được đó, đến lúc nên tổ chức gặp mặt rồi.
[ bang hội] Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Đúng vậy! Sinh nhật Hàn là tháng , đúng lễ “quang côn” (độc thân) luôn!
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Ha ha ha ha…… Sinh nhật anh thật đặc biệt!!!
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Một cái lễ quang côn, một cái lễ tình nhân…… Tếu dễ sợ.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Ai sinh ngày lễ tình nhân?
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Giang Triệt á! Em trai anh ấy í.
[ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn:……
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Vậy quyết định hôm đó họp mặt đi, địa điểm thì đợi anh sắp xếp xong sẽ thông báo sau.
[ bang hội] Tân Mĩ Nhân Như Ngọc: Được! Mọi người cùng đi họp mặt nào~
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Họp mặt? Có thể không đi được không?
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Đương nhiên không được, sinh nhật anh hàng xóm mà~ em gái nhà bên không đi sao được.
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Lại gọi em như vậy em đánh anh à!!! Muốn em đi cũng được, Tâm Tâm đi em cũng đi~
Phong Mạn Mạn nghĩ dù sao mọi người trong bang cũng là người quen cả, đã vậy có gì đâu mà sợ họp mặt, hơn nữa, hôm đó lại là sinh nhật Giang Hàn.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm:…… Mạn Mạn…… Em không muốn đi đâu.
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Mọi người cũng chơi với nhau lâu như vậy, đi chuyến cho biết mặt nhau thôi mà.
[ bang hội] Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Đúng vậy, em là phu nhân của hội trưởng, bắt buộc phải đến!!
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Mai em học tiết cuối ở phòng mấy? Chị đi với em.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Chị Mạn Mạn~ em không muốn đi mà
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Hình như phòng phải không, đừng trốn đấy! Nếu không chị giao bài của em cho mấy đứa phóng viên trong đoàn!
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm:……………
[ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Em…… em không đi.
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Không được! Ai cũng phải đi.
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Đúng vậy~ Thảo Thảo, chị chờ mong ngắm tiểu chính thái (khuôn mặt baby nhưng đẹp trai í í ^^) đó nha!!
[ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Em không phải tiểu chính thái mà!!!
Mọi người hăng hái bàn tán, quyết định hôm sau, tức ngày tháng đến quán X thành phố G họp mặt mừng sinh nhật Giang Hàn luôn tiện mừng lễ độc thân.