- Tiểu gia hỏa kia, muốn chết hay sao!
Bỗng nhiên đại hán có mái tóc rối bời màu đen trừng mắt, lập tức hai con ngươi bắn ra hai đạo kim quang, hai đạo kim quang này trực tiếp vượt qua thời không, cơ hồ lập tức đã tới chỗ xa xa.
Tinh Thần đảo.
- Có chuyện gì xảy ra?
Vừa rồi thân thể Kỷ Ninh đột nhiên cứng đờ, giống như đã bị tồn tại đáng sợ nào đó theo dõi. Thế nhưng rất nhanh loại cảm giác uy hiếp đáng sợ này đã biến mất.
- Rốt cuộc là ai?
Kỷ Ninh cũng đã đoán ra được, hẳn là một vị tồn tại đáng sợ nào đó đang quan sát hắn. Thậm chí còn không định thu liễm khí tức một chút nào, nếu như đối phương thu liễm khí tức mà nói, khi đó hắn căn bản sẽ không phát giác ra được.
- Loại cảm giác uy hiếp đáng sợ này gần với lúc trước gặp phải đầu Cự Thú đáng sợ kia a.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Đầu Cự thú trực tiếp thôn phệ bọn hắn rồi chuyển rời tới nơi này đáng sợ hơn, là tồn tại đáng sợ nhất mà từ trước đến nay Kỷ Ninh gặp được, vượt xa tất cả các cường giả mà Kỷ Ninh đã gặp phải.
Mà vừa rồi, người quan át kia cũng đã khiến cho hắn có cảm giác uy hiếp, thế nhưng cũng chỉ đứng ở vị trí thứ hai mà thôi! Kỷ Ninh cảm thấy dù là Thiên Nhất Đạo Quân, chỉ sợ cũng không đáng sợ bằng vị tồn tại này.
- Mang Nhai quốc này cũng quá mạnh mẽ a, có một vị chúa tể vĩ đại thì cũng thôi đi. Dường như còn có tồn tại cường đại khác.
Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.
Mang Nhai quốc, chính là thế lực cùng một cấp độ với Đạo Minh, Đạo Minh thâm bất khả trắc, Mang Nhai quốc cũng rất là thần bí mà cường đại.
- Được rồi, dù sao cũng đều là tồn tại có thể đơn giản bóp chết được ta a.
Kỷ Ninh cũng lười phiền não, vị chúa tể vĩ đại kia bắt bọn họ tới đây, hiển nhiên chính là muốn bồi dưỡng ra cường giả.
Dù sao càng là thế lực lợi hại thì cũng cần không ngừng bổ sung nhân tài kế cận.
Cường giả cao cấp nhất, cho dù lợi hại thì cũng sẽ như Vĩnh Hằng Đế Quân, có thể vĩnh hằng sống sót. Thế nhưng nếu như Sinh Tử Đạo Quân không hợp đạo mà nói, cuối cùng cũng sẽ chết. Cho nên vẫn cần bổ sung dòng máu mơi không ngừng.
Mà đám người Kỷ Ninh chính là dòng máu mới đó, cũng là cường giả trong tương lai.
- Ồ?
- Cũng may, Vưu Cơ còn sống.
Sau khi Kỷ Ninh tra tin tức trên thư từ màu vàng, hắn mới khẽ thở dài ra một hơi.
- Ồ?
- Ước chiến với ta?
Kỷ Ninh nhíu mày, lúc này một yêu nghiệt ở trên tầng thứ năm đã ước chiến với hắn. Phải biết mười hai vị ở trên tầng thứ năm này ở trên tầng thứ năm này trường kỳ, thực lực tuyệt không phải là người mà Sa Ba Phu Y có thể so sánh được.
Vì đối phó với Sa Ba Phu Y, Kỷ Ninh cũng đã lấy ra Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô rồi.
- Hiện tại ta đã được Tinh Thần đảo che chở, cho dù có thua, tối đa cũng chỉ thua bảo bối truyền thừa mà thôi.
Chỉ có điều... Bảo bối truyền thừa này ta định đưa cho Vưu Cơ. Thời gian càng lâu, nói không chừng Vưu Cơ sẽ gặp chuyện không ổn.
Kỷ Ninh cũng không dám khinh thường.
Kỷ Ninh vung tay lên.
Sưu Sưu.
Ba trăm hai mươi kiện bảo bối truyền thừa lơ lửng ở trước mặt của Kỷ Ninh, tất cả đều là những cái lá cây màu đỏ. Ba trăm hai mươi phiến lá cây màu đỏ hội tụ lại một chỗ, Kỷ Ninh cảm ứng một chút, lập tức cảm ứng ra được ở bên trong ẩn chứa một lượng lớn tin tức cùng với khí tức hỏa diễm cường đại.
Đây là truyền thừa về Hỏa hành nhất đạo. Sa Ba Phu Y mà trước đó Kỷ Ninh gặp phải cũng chủ yếu đi cướp đoạt truyền thừa về đạo này. Sa Ba Phu Y kia giữ lại một bộ bảo bối truyền thừa này cũng là bởi vì muốn lúc nào cũng có thể cảm ứng được khí tức của ý cảnh bên trong. Chỉ có điều bây giờ nó đã đến trong tay của Kỷ Ninh rồi.
Lập ra một lời thề là có thể học được cái truyền thừa này.
Rất đơn giản Kỷ Ninh đã học được, tất cả đều đã được nhớ kỹ, truyền thừa này cũng có thể xem như là bác đại tinh thâm. Kỷ Ninh nhìn từ đầu tới cuối truyền thừa một lần, hắn đã phát hiện ra cảm ngộ của mình ở trên phương diện Hỏa hành nhất đạo đã tăng lên rất nhiều. Cũng sắp đuổi kịp Thủy hành nhất đạo, Lôi điện nhất đạo rồi.
- Có truyền thừa hay không, quả thật có khác nhau rất lớn.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
- Chỉ có điều, đương ta đi lại chính là Kiếm đạo.
- Ta sẽ không lãng phí tâm tư ở bên trên Hỏa hành nhất đạo này.
Rất nhanh Kỷ Ninh đã ném phần trí nhớ truyền thừa này qua một bên, hắn ghi nhớ đó là bởi vì muốn từ trong đó hấp thu một ít kinh nghiệm, dù sao tất cả các Đạo đều tương thông với nhau. Bên trong truyền thừa cũng có rất nhiều pháp môn ý nghĩa sâu xa, đối với Kiếm đạo của Kỷ Ninh cũng có một chút tác dụng xúc tiến.
...
- Ước chiến.
Kỷ Ninh vừa xem xét bộ truyền thừa này lại vừa âm thầm gật đầu, Tô Vưu Cơ ở trên Hỏa hành nhất đạo có thiên phú rất cao. Nếu như đưa thứ này cho nàng, chỉ sợ thực lực của Tô Vưu Cơ trên phương diện Hỏa hành nhất đạo sẽ tăng lên nhiều, có thể nhanh chóng tăng lên thực lực a.
Kỷ Ninh cũng phát ra ước chiến với Tô Vưu Cơ.
- Nhất định phải tiếp nhận ah.
- Nhất định phải ứng chiến.
Kỷ Ninh cũng có chút bận tâm và lo lắng.
Hắn từ chỗ Lưu Viêm Đạo Quân mới biết được hòn đảo của Tô Vưu Cơ. Thế nhưng Tô Vưu Cơ cũng không biết mình đã đến tầng thứ năm. Nếu như Tô Vưu Cơ đột nhiên phát hiện ra ước chiến tới từ tầng thứ năm... không biết nàng có ứng chiến hay không?
Nếu như không ứng chiến, như vậy Kỷ Ninh nhất định phải đánh một trận với vị Thiên Tinh Tử ở cùng tầng thứ năm kia. Thắng thì không sao, một khi thất bại thì những bảo bối truyền thừa này rất có thể sẽ bị mất.
Gom góp một bộ bảo bối truyền thừa không khó, thế nhưng nếu muốn gom góp một bộ Hỏa hành nhất đạo thích hợp với Tô Vưu Cơ, lại rất khó khăn a.
Hơn nữa thời gian càng kéo dài thì nói không chừng Tô Vưu Cơ sẽ vẫn lạc.
Ở bên trong hơn ba mươi vạn tòa Tinh Thần đảo tầng thấp nhất, trong đó có một tòa Tinh Thần tràn ngập hoa cỏ, xinh đẹp vô cùng.
Tô Vưu Cơ một thân mặc áo bào màu đỏ đang nằm ở trên đồng cỏ, ngẩng đầu nhìn lên trên không trung, trên mặt của nàng tràn ngập vẻ mệt mỏi.
- Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ ta sẽ không được nữa.
- Chủ nhân...
- Sợ rằng ta không thể giúp được chủ nhân gì nữa rồi.
Tô Vưu Cơ nằm ở trên đồng cỏ, mệt mỏi vô cùng.
Thật sự nàng rất mệt a.