- Huyễn Ngọc bí thuật của hắn ít nhất cũng đã đạt tới bát cảnh rồi.
Thanh niên mặc áo bào màu vàng hoa lệ gọi là Chiết Du Đạo quân kia thấy thế than thở, nói:
- Một môn bí thuật không được coi là cao thâm sâu cỡ nào, rất đơn giản là có thể tu luyện tới cấp độ gần như đại thành, đây chính là bí thuật của Kim Hành nhất đạo ta a... Người này nên tiến vào Thiên Kim cung chúng ta mới đúng.
- Vượt qua.
- Đã vượt qua Phong Nhất rồi.
Càng về sau, mỗi khi tiến thêm một bước đều rất là khó khăn. Mà sắc mặt của Khánh Hoàn hoàng tử cũng vô cùng trịnh trọng, hắn gian nan bước về phía trước, mà Khôi lỗi thì ngăn cản hắn tiến lên.
- Sáu trăm chín mươi chín, bảy trăm! Đã phá tầng thứ bảy trăm rồi.
- Hôm nay Thập Nhị cung chúng ta, tồn tại Thế giới cảnh phá được tầng bảy trăm cũng chỉ có Bối Tháp Lai Ách và Đông Tu a. Hiện tại Khánh Hoàn cũng đã đột phá tới tầng thứ bảy trăm a.
Đám Đại Năng này đều sợ hãi thán phục nhìn vào cảnh tượng trước mắt.
Mà Khánh Hoàn hoàng tử vẫn đang cắn răng như trước, càng thêm điên cuồng. Thực chất, bên tron con người hắn, hắn cũng không phải là một người đơn giản chịu nhận thua. Hắn vẫn gian nan tiến về phía trước như trước. Hắn ở trên Thời Không nhất đạo, Kim Hành nhất đạo đều có thành tựu cực cao, còn được Chúa tể vĩ đại tự mình chỉ điểm. Cho nên dưới loại áp lực đáng sợ này, thực lực của hắn lại dần dần tăng lên.
Ầm ầm ~~~~
Đáng tiếc từng bước một từ bậc thang leo lên trên, Khôi lỗi càng thêm đáng sợ, cũng càng nhiều thêm.
Phanh Phanh Phanh..
Một chiêu không kịp ngăn cản, cơ hồ đã lập tức bị đánh bay về phía sau, về sau lại bị một cái dây thừng trói lại.
Bại!
Dừng bước ở tầng thứ bảy trăm mười chín!
...
Chuyện này khiến cho đám Đại Năng đang ngồi trên mười ba vương tọa trong hư không đều có chút sợ hãi thán phục. Bọn hắn nhìn một ít Thế giới cảnh yêu nghiệt như Khánh Hoàn hoàng tử này đều cơ hồ là ngang hàng đối đãi, bởi vì chỉ cần đám người Khánh Hoàn hoàng tử đột phá được. Rất nhanh đã có thể so sánh được với tam bộ Đạo quân, nếu tu luyện nữa thì còn có thể so sánh được với tứ bộ Đạo quân. Rất dễ dàng trở thành đại năng bên trong cương vực vô tận này.
Hôm nay, người đứng thứ nhất là Khánh Hoàn hoàng tử, tầng thứ bảy trăm mười chín.
Thứ hai, Phong Nhất Tâm Quân, tầng thứ sáu trăm chín mươi hai.
Thứ ba, Hồng Tuyết Đao Quân, tầng thứ sáu trăm tám mươi.
Thứ tư, Xích Thích Đao Quân, tầng thứ sáu trăm sáu mươi tám.
Thanh Vân giới trong Đạo Quân vân giới, Kỷ Ninh đứng dậy, trực tiếp đi về chỗ cao trên hòn đảo nhỏ này, dùng tốc độ nhanh nhất đi đến chỗ cao nhất.
Sưu sưu!
Gợn sóng không gian xuất hiện, Kỷ Ninh lập tức biến mất ở trong Thanh Vân giới.
Bên trong Ngân Vân giới.
Ở đây có một tòa tế đàn vô cùng nguy nga, tế đàn này vô cùng khổng lồ, có trọn vẹn chín trăm tầng bậc thang.
- Tế đàn này thật lớn.
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn lên trên. Ở bên trên tế đàn có một lượng lớn Khôi lỗi đang hành tẩu, mơ hồ phía xa xa còn có tiếng va chạm vang vọng.
- Lại còn có Tu Hành giả khác đang vượt hay sao? Không biết là người nào trong Kiếm cung chúng ta? Có lẽ chính là một vị Kiếm Quân khác a?
Khôi lỗi ở trên tế đàn có rất nhiều, hoàn toàn có thể đồng thời để cho mười tên Tu Hành giả cùng nhau vượt qua.
- Đi.
Hai tay của Kỷ Ninh đều cầm trong tay một thanh Vĩnh Hằng Thần Binh, trực tiếp đi lên bên trên.
Rống ~~~
Lập tức có một đầu Khôi lỗi tối như mực, bộ dáng giống như dị thú bốn chân, có ba cái đầu gầm nhẹ một tiếng rồi lập tức hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng về phía Kỷ Ninh. Tốc độ cực nhanh, ước chừng gấp ba tốc độ ánh sáng! Chiều dài của tầng bậc thang này cơ hồ có thể so sánh với toàn bộ chiều dài của Thanh Vân giới, độ rộng lại chỉ có trăm vạn dặm. Độ rộng trăm vạn dặm nhìn như rất dài, thế nhưng đối với đám Đại Năng mà nói, lại chỉ là chuyện cất bước một cái mà thôi.
- Hừ.
Kỷ Ninh nhìn về phía đầu Khôi lỗi kia.
Oanh ~~~~
Lập tức từ các nơi ở bên ngoài thân thể của hắn bay ra điện quang, Thủy Quang, rất nhiều quang mang, hoặc là chói mắt, hoặc là mịt mờ, hoặc là bạo liệt, hoặc là âm nhu... Bảy đại Đạo Chi thần lôi, tất cả đều khác nhau, bảy đại Đạo Chi thần thủy, cũng có tất cả đặc tính của riêng minh. Chẳng qua hiện tại tất cả đều nằm trong sự khống chế cua Kỷ Ninh. Dưới một ý niệm của Kỷ Ninh, bảy đại Đạo Chi thần lôi, bảy đại Đạo Chi thần thủy đã tạo thành Thất Tinh Nhị Tướng trận, chỉ thấy ở đã tạo thành một đại trận kỳ dị mà sáng chói ở giữa không trung, trực tiếp bao phủ về phía đầu Khôi lỗi bốn vó giống như dị thú kia.
Phanh!
Tuy rằng đầu Khôi lỗi dị thú bốn vó gào thét, thế nhưng vẫn bị đánh bay, không khỏi lui về phía sau mấy bước.
Kỷ Ninh thì dễ dàng tiếp tục đi tới, đi lên bậc thang tầng thứ hai, từ tầng một không ngừng đi lên trên. Khôi lỗi mà hắn gặp được cũng càng thêm lợi hại, thậm chí ngẫu nhiên còn có một chút Khôi lỗi khống chế pháp bảo ở phía xa công kích lại. Uy lực của Thất Tinh Nhị Tướng trận do Đạo Chi thần lôi, Đạo Chi thần thủy của Kỷ Ninh tạo thành cũng yếu đi, khiến cho Kỷ Ninh phải thi triển ra kiếm pháp để chém giết.
Phanh Phanh Phanh.
Kiếm pháp của Kỷ Ninh rất là cường hãn, một đường quét ngang tất cả.
Tầng thứ hai trăm... Tầng thứ ba trăm...
- Ồ?
Lỗ tai của Kỷ Ninh bỗng nhiên giật giật:
- Dường như ở bên kia không có động tĩnh a.
Vốn ở phía đối diện với hắn cũng chính là mặt khác của tế đàn, có lẽ cũng sẽ có một vị Tu Hành giả nào đó đang vượt tế đàn. Trước đó tiếng ầm ầm vang vọng không ngừng, thế nhưng bây giờ lại không có lấy một tiếng động chấn động.
...
- Mộc Hoa, Viêm Cuồng Kiếm quân của Kiếm cung các ngươi cũng đã thất bại rồi. Thua ở tầng thứ năm trăm chín mươi bảy a, thiếu chút nữa là có thể đạt tới tầng thứ sáu trăm rồi.
Âm Phong Đạo quân liếc mắt nhìn Mộc Hoa Đạo quân ở bên cạnh rồi nói:
- Hiện tại Kiếm cung các ngươi chỉ còn lại tiểu tử vừa mới đột phá trở thành Kiếm Quân không bao lâu kia mà thôi.
Mộc Hoa Đạo quân cũng không để ý đến Âm Phong Đạo quân khiêu khích, hắn cũng nhìn vào một hình ảnh ở giữa không trung, đây chính là hình ảnh mà Kỷ Ninh vượt tế đàn.
Hiện tại, Kỷ Ninh là người duy nhất của Kiếm cung vẫn còn xông lên. Sáu người khác cũng đã thất bại.