- Khánh Hoàn hoàng tử?
Kỷ Ninh cẩn thận lắng nghe, đối với người đi xa hơn mình trong tế đàn Ngân Vân giới này, Kỷ Ninh cũng rất là ngạc nhiên.
- Thực lực của hắn cũng tiến bộ rất nhanh, không ngờ hắn lại ngộ ra hai con đường mạnh nhất.
Mộc Hoa cung chủ có chút cảm khái nói:
- Nếu như hắn có thể đem hai đầu đại đạo mạnh nhất kết hợp lại với nhau. Sợ rằng sẽ có thể so sánh cùng với hai người Đông Tu, Bối Tháp Lai Ách a.
Kỷ Ninh khẽ gật đầu.
Đạo mạnh nhất cũng cần kết hợp với nhau.
Tựa như Minh Nguyệt ngũ thức của Kỷ Ninh vậy. Luân Hồi Kiếm Ý hiện tại là dựa vào kết hợp lại với nhau, nếu như kiếm chiêu không có cách nào kết hợp một cách hoàn mỹ, như vậy lúc chiến đấu nhất định sẽ có sơ hở.
Cường giả chân chính, phòng ngự nhất định phải lợi hại, như thế mới có thể sống được lâu. Công kích cũng phải lợi hại, như vậy mới có thể giết được địch nhân! Nếu như công kích của Kỷ Ninh mạnh hơn một ít, như vậy lần này ở trên tế đàn Ngân Vân giới quả thực hoàn toàn có thể tiến lên xa hơn không ít.
- Ồ?
Bỗng nhiên Mộc Hoa cung chủ nhịn không được có chút khiếp sợ.
- Làm sao vậy?
Kỷ Ninh nhìn Mộc Hoa cung chủ rồi hỏi.
- Đợi lát nữa ta lại cùng nói với ngươi.
Mộc Hoa cung chủ không có nói rõ ràng, hóa thân của hắn ở trong hoàng cung đang xem cuộc chiến.
Kỷ Ninh rất hiếu kỳ, rốt cuộc Mộc Hoa cung chủ nhìn thấy cái gì mà lại như vậy. Thế nhưng lúc này hắn chỉ có thể dằn xuống lòng hiếu kỳ lặng lẽ chờ. Chờ một lúc lâu, Mộc Hoa cung chủ mới nở nụ cười nói:
- Ha ha ha, đắc ý quá sớm, cuối cùng lại là người ngã thảm nhất a.
- Sư huynh?
Kỷ Ninh mở miệng nói.
- Một vị Thế giới cảnh của Thiện Thủy cung tên là Hỏa Tấn Thủy Quân. Không ngờ hắn lại đi thẳng đến tầng thứ sáu trăm tám mươi bảy.
Mộc Hoa cung chủ nói.
- Như vậy không phải so với Hồng Tuyết Đao Quân của Đao cung còn xa hơn hay sao?
Kỷ Ninh sửng sốt.
- Đúng vậy, trước bốn. Một vị trí cuối cùng của Đao cung cũng đã bị mất.
Mộc Hoa cung chủ nở nụ cười ha hả, nói:
- Quá thống khoái, vừa rồi ta nhìn thấy bộ mặt thối của tên Âm Phong kia, thật sự là thống khoái a, ha ha... Bình thường ở trước mặt ta tên kia luôn đắc ý hung hăng càn quấy, không ai bì nổi.
Kỷ Ninh cũng cảm thấy thần kỳ, trước đó Đao cung uy danh lớn như vậy. Không ngờ cuối cùng lại toàn quân bị diệt, bất quá chỉ có thể nói, đối với những yêu nghiệt của Thập Nhị cung này mà nói, tất cả cũng không thể suy diễn theo lẽ thường a! Khánh Hoàn, Bắc Minh, Hỏa Tấn, đều là người lần này đột nhiên thể hiện ra thực lực kinh diễm như thế.
- Thiện Thủy cung, tại sao mới nghe thấy tên người này lần đầu vậy?
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc.
- Hắn cũng là Tu Luyện giả từ bên trong phàm tục mà ra. Nghe nói vốn hắn chủ tu hỏa, lại bởi vì trong lúc tu hành ở phàm tục xuất hiện một ít kiếp nạn, cho nên cuối cùng hắn đã phát hiện ra thứ thích hợp nhất với mình chính là Thủy hành đại đạo. Bất quá cho dù có phát hiện ra, bởi vì lúc phàm tục cũng đã định ra rồi. Cho nên hắn cũng không có sửa.
Mộc Hoa cung chủ nói, Thế giới cảnh ở trong Thập Nhị cung nhiều như vậy, thế nhưng phần lớn bọn hắn đều hiểu rõ tất cả mọi người.
Kỷ Ninh khẽ gật đầu.
Có một ít Tu Hành giả thực lực cường đại, có khả năng thay đổi con đường tu luyện. Kỷ Ninh từ rất lâu rồi cũng đã định ra đạo hiệu Bắc Minh này, từ trước tới nay cũng chưa từng thay đổi.
- Chờ một chút, còn có một tên Thế giới cảnh cuối cùng đang trùng kích.
Mộc Hoa cung chủ nói.
Chỉ một lát sau.
- Tốt rồi, kết quả đã ra, Khánh Hoàn hoàng tử, ngươi, Phong Nhất Tâm Quân, Hỏa Tấn Thủy Quân. Bốn người các ngươi đã nhận được phần đại kỳ ngộ này.
Mộc Hoa cung chủ nói.
- Rốt cuộc là đại kỳ ngộ gì?
Tuy rằng tâm tình của Kỷ Ninh có chút kích động, thế nhưng hắn lại càng hiếu kỳ, rốt cuộc là kỳ ngộ gì, trước đó hắn chỉ biết là rất khó lường mà thôi. Thế nhưng rốt cuộc là cái gì thì ai cũng không biết.
- Đừng hỏi nữa, ngươi nhìn thấy Chúa tể vĩ đại thì sẽ biết.
Mộc Hoa cung chủ nói.
- Gặp Chúa tể vĩ đại?
Kỷ Ninh chấn động.
- Đúng vậy, Chúa tể vĩ đại đã hạ lệnh, triệu kiến bốn người các ngươi. Bây giờ có thể lập tức chạy tới chỗ của Hoàng tộc rồi.
Mộc Hoa cung chủ nói.
Thập Nhị cung và Hoàng tộc có quan hệ chặt chẽ với nhau. Cho nên cũng có truyền tống trận có thể xuyên qua Thời Không, trực tiếp đến chỗ của Hoàng tộc.
Ông!
Thời không trước mắt biến ảo, đợi đến khi tất cả bình tĩnh lại, Kỷ Ninh quét mắt qua, nói:
- Nơi này là hoàng cung?
Tuy rằng mỗi một Thập Nhị cung trong Mang Nhai quốc rất là khổng lồ, mà trận pháp cấm chế lại trùng trùng điệp điệp. Thế nhưng chỗ quan trọng nhất chính thức trong Mang Nhai quốc lại là hoàng cung! Ở trước mắt Kỷ Ninh chính là một tòa hoàng cung vô cùng nguy nga. Màu sắc chủ điệu của hoàng cung là màu trắng như tuyết, còn có một ít màu vàng, màu đen, màu xanh da trời và các loại sắc điệu khác phối hợp với nhau.
Chỉ cần nhìn hoàng cung ở trước mắt thì đã cảm nhận được uy áp vô tận, có một loại cảm giác như đang nhìn lên tinh không vô tận vậy.
- Nghe nói tất cả Hoàng tộc đều sinh hoạt ở bên trong hoàng cung, cũng không biết nơi ở của Chúa tể vĩ đại có bao nhiêu thủ đoạn a.
Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.
Đi ra khỏi Thời không truyền tống trận, Kỷ Ninh đi đến phía cửa hoàng cung cực lớn.
Trước cửa cung không có một bóng người, chỉ có hai bức tượng màu xám. Một bức tượng màu xám tay cầm trường thương, bộ dáng như nhân loại. Một bức tượng màu xám khác thì có bộ dáng cực lớn, giống như dị thú Long tộc vậy.
- Dừng lại.
Bức tượng màu xám hình dáng nhân loại kia bỗng nhiên phát ra một tiếng trầm thấp, con ngươi của hắn cũng nhìn thẳng vào người Kỷ Ninh.
- Cái gì?
Kỷ Ninh sợ tới mức giật mình:
- Còn sống?
Hiện tại hắn cũng coi như là một đại cao thủ a, sau khi lĩnh ngộ Âm Dương kiếm ý lĩnh vực hắn đã có thể so sánh với nhị bộ Đạo quân. Cảm ứng đối với khí cơ tính mạng cũng rất là nhạy cảm. Cho dù là một con muỗi cách đó trăm vạn dặm khí tức biến hóa thì hắn cũng có thể cảm ứng được một cách đơn giản. Thế nhưng bức tượng trước mắt này, hắn có thể cảm giác được rõ ràng đây là bức tượng bình thường, giống như là nham thạch vậy. Không ngờ lại biết mở miệng nói chuyện?
- Ngươi tới gặp chúa tể sao?
Hình thể của bức tượng nhân loại màu xám nguy nga, cơ hồ cao bằng cửa chính hoàng cung, bao quát toàn bộ thân thể Kỷ Ninh.