- Đệ tử như vậy, nhất định phải thu vào trong Cửu Thần Tinh chúng ta.
- Đuổi theo.
Hắn ra lệnh một tiếng, toàn bộ Cửu Thần Tinh đều gà bay chó chạy.
Thực sự hắn rất là ưa thích yêu nghiệt như vậy, hắn vốn tu luyện thời không nhất đạo, rất khó được gặp được yêu nghiệt tuyệt thế như vậy. Đáng tiếc giờ phút này năm người Kỷ Ninh đã ra khỏi phạm vi thế lực của Cửu Thần Tinh rồi.
...
Cửu Thần Tinh, lực ảnh hưởng ở trong mấy trăm cương vực chung quanh rất mạnh. Thế nhưng khoảng cách càng xa thì lực ảnh hưởng cũng nhanh chóng hạ thấp xuống.
Trên đường đi.
Ngoại trừ trong phạm vi của Cửu Thần Tinh giết chết một gã nhất bộ Đạo quân ra, còn có một chuyện cũng có thể nói là tương đối chuyện nguy hiểm. Đó là trong lúc vô tình đám người Kỷ Ninh đụng phải một thế lực sinh mệnh đặc thù đang phiêu bạt. Toàn bộ thế lực sinh mệnh đặc thù kia được kiến tạo trên một cái xác rùa đen cực lớn, sinh vật nhìn giống như rùa đen kia hiển nhiên đnag ở trong giấc ngủ say, nhàn nhã phiêu đãng ở trong hư không.
Con đường này vốn an toàn, thế nhưng ai ngờ lại chạm phải thế lực sinh mệnh đặc thù như vậy cơ chứ? Trong lúc vô tình đám người Kỷ Ninh đụng phải, lập tức bị một đầu sinh mệnh đặc thù đuổi giết, muốn ăn hết chín người Kỷ Ninh. Đám người Kỷ Ninh bị ép hoàn thủ, lại càng dẫn tới nhiều sinh mệnh đặc thù hơn nữa.
May mắn sinh vật giống như con rùa đen đag ngủ say kia cũng không có tỉnh lại. Chung quy đám người Kỷ Ninh vẫn có cảm giác, khí tức của đầu rùa đen này đáng sợ, rất dọa người a. Một khi tỉnh lại, nó muốn giết chết mấy người bọn hắn quá là dễ dàng, cho dù bọn hắn có dốc hết tất cả thủ đoạn bảo vệ tính mạng, chỉ sợ cũng không đanh lại được sinh vật đang ngủ say giống như rùa đen kia.
Cuối cùng đám người Kỷ Ninh liên thủ, may mắn đào thoát được. Từ đầu tới cuối bọn hắn cũng không dám giết một sinh mệnh đặc thù nào, bởi vì bọn hắn sợ mình bị đuổi giết điên cuồng.
...
Ngoại trừ Cửu Thần Tinh, sinh vật giống như con rùa đen này ra. Từ hai lần nguy cơ này, một chút phong ba nhỏ khác cũng không coi vào đâu.
- Cổ vực, cuối cùng cũng đã tới.
Năm người Kỷ Ninh đứng ở bên trong một phiến hư không, nhìn về phía trước xa xa. Ở phía trước giống như có vô số mây mù đang trở mình cuồn cuộn. Ở trong mây mù mơ hồ có màu tím nhàn nhạt. Phạm vi tràn ngập mây mù vô tận kia chính là Cổ vực! Đương nhiên cũng chỉ là một góc tít mãi bên ngoài của Cổ vực mà thôi. Khu vực tít mãi bên ngoài do Cổ vực kéo dài ra, căn bản không có cách nào dò xét được tới mức tận cùng.
Cuối cùng, sau một ngàn sáu tăm linh năm năm, rốt cục đám người Kỷ Ninh cũng đã tới Cổ vực.
Tàu cao tốc di dọc theo một bổn nguyên xiềng xích, nơi đó đang có mười hai tên Thế Giới Cảnh đang ngồi khoanh chân, hiển nhiên cũng muốn thử thông qua xiềng xích.
- Hô.
Tàu cao tốc đáp xuống.
- Tám vị lại đây.
- Chúng ta lại có bạn.
Mười hai tên Thế Giới Cảnh khác đều mỉm cười, thậm chí đều chủ động đứng dậy nghênh tiếp đám người Kỷ Ninh.
- Phục Chu bái kiến mấy vị đạo hữu.
- Khuất Hỏa, bái kiến mấy vị đạo hữu.
Những Thế Giới Cảnh này bắt chuyện, đám người Kỷ Ninh bay xuống sau đó nói vài câu với bọn họ.
Bắt chuyện với nhau thuận tiện làm quen, bởi vì có thể dùng cảnh giới Thế Giới Cảnh đi tới khởi nguyên chi địa đều không phải Thế Giới Cảnh bình thường, tiền đồ tương lai vô lượng! Nơi này không cần lo an nguy sinh tử, còn không bằng kết giao nhiều bằng hữu, nói không chừng những bằng hữu nơi đây, ngày nào đó có trở thành chút ít Đạo Quân nghịch thiên, thậm chí trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân.
Đám người Kỷ Ninh cũng chào hỏi một phen.
- Tại sao các vị không thông qua xiềng xích đi vào nội vực?
Phong Nhất cười hỏi.
- Không phải là không muốn, thật sự là làm không được.
Lập tức có một Thế Giới Cảnh khô gầy lắc đầu nói:
- Từ ngoại vực tiến vào nội vực chỉ có một đường bổn nguyên xiềng xích. Muốn bay qua? Sẽ bị hút vào trong vực sâu... Có bổn nguyên xiềng xích vô cùng nguy hiểm. Thế Giới Cảnh, có thuộc về khảo nghiệm Thế Giới Cảnh. Đạo Quân có khảo nghiệm thuộc về Đạo Quân, đều phi thường phi thường gian nan, càng tới gần nội vực, mức độ nguy hiểm sẽ không ngừng tăng lên.
- ah?
Đám người Kỷ Ninh hiếu kỳ.
- Ah, quên nói.
Lúc này Dục Kiêu Đạo Quân đang ăn rượu thịt cười nói:
- Các ngươi tiến vào bổn nguyên xiềng xích sẽ có chút ‘ u hồn ’ đến tập kích các ngươi, càng là tới gần nội vực, u hồn thì càng ngày càng cường đại. Đúng rồi, bản thân bổn nguyên xiềng xích cũng ảnh hưởng tâm tình, không cẩn thận sẽ nhập ma, như vậy nhất định chết không thể nghi ngờ.
- Đúng rồi, vị tiền bối này nói đúng, cái gọi là các vị đạo hữu, các ngươi đi dọc theo bổn nguyên xiềng xích tiến lên, cảm sắp thừa nhận cực hạn phải nhanh chóng lui về phía sau, lui về phía sau có thể bảo trụ tính mạng. Nếu như miễn cưỡng tiến lên phía trước rất có thể sẽ gặp nguy hiểm vượt xa cực hạn, cũng ra khỏi phạm vi xiềng xích che chở. Cũng sẽ bị vực sâu nuốt vào, khi đó chân linh chôn vùi, phải chết không nghi ngờ.
- Thà rằng lui về phía sau, không thể dễ dàng tiến lên.
Mười hai tên Thế Giới Cảnh đều khuyên bảo.
Dục Kiêu Đạo Quân cũng gật đầu:
- Lượng sức mà đi, còn có lần sau. Chỉ cần đi lên phía trước phải chết không nghi ngờ.
- Đa tạ chư vị.
- Chúng ta hiểu rồi.
Đám người Kỷ Ninh đáp lại.
Đám người Kỷ Ninh nhìn nhau, bổn nguyên xiềng xích tuyệt đối không thể coi thường, Thế Giới Cảnh có thể tới khởi nguyên chi địa đều là tồn tại khó lường, một trăm mới có một người vượt qua. Độ khó có thể nghĩ. Tự cao tự đại kết quả chính là chết.
- Chúng ta thủ trước, ba người các ngươi đừng gấp.
Phong Nhất truyền âm nói:
- Khánh Hoàn, Bắc Minh, Hỏa Tấn, Thiên Hỏa, theo ta thấy ta đi đầu thử xem, nghe bọn họ nói bổn nguyên xiềng xích cũng ảnh hưởng tâm tình, phương diện này ta có tự tin. Về phần cái gọi là u hồn... Ta sẽ lượng sức mà đi.
- Ân.
- Tốt.
Đám người Kỷ Ninh, Khánh Hoàn đều gật đầu.
Một trăm Thế Giới Cảnh chỉ có một thành công, như vậy người tu hành tâm lực như Phong Nhất Tâm Quân có thể đạt được Cổ Tháp thừa nhận. Tâm cảnh của hắn không thể khinh thường vô số Thế Giới Cảnh, mặc dù kiêu ngạo như Kỷ Ninh, Khánh Hoàn, cũng hiểu phương diện tâm cảnh kém Khánh Hoàn rất nhiều.
...
Mười hai vị Thế Giới Cảnh, Dục Kiêu Đạo Quân. Còn có đám người Kỷ Ninh đều nhìn xem.
Phong Nhất Tâm Quân đi lên bổn nguyên xiềng xích.