Lần này Kỷ Ninh có quan hệ tốt với Đan Tôn Giả, Đan Tôn Giả đối đãi với mình thật tốt, lại truyền Đan Diệp Thất Chương cho mình, xem như người trong nhà, Kỷ Ninh mới dám nói ra việc này. Nếu không có tầng quan hệ này, Kỷ Ninh cũng chỉ có nhai nát tin tức này trong bụng.
Đan Tôn Giả, Khí Hỏa Đế Quân, Kỷ Ninh đều nhìn quặng cỏ nham thạch đỏ rực kia, đây là kỳ tích do vũ trụ thai nghén ra.
- Bắc Minh.
Đột nhiên Khí Hỏa Đế Quân nói:
- Sáu chuôi bổn mạng thần binh hao phí thời gian không tính ngắn, ta có tiến vào động thiên luyện chế, thời gian gia tốc, chỉ sợ ngươi phải chờ mấy vạn năm đấy.
Luyện đan, luyện khí, đạo phù cần tốn rất nhiều thời gian nghiên cứu, đám đại năng đã nghiên cứu ra động thiên ‘cố định gia tốc thời gian’!
- Mấy vạn năm?
Kỷ Ninh cười nói:
- Ta sẽ yên lặng chờ đợi sáu thanh bổn mạng thần binh.
...
Thời gian mấy vạn năm không tính là dài, cũng không tính là ngắn.
Dù sao đám người Kỷ Ninh lúc trước đến dị vũ trụ, chỉ đi đường đã hao tổn vạn năm! Cho dù mình vẫn còn ở khởi nguyên chi địa, muốn xuyên việt Cổ Vực một đường trở về cũng cần hơn vạn năm... Hiện tại chính mình có Tam Diệp Cảnh, cho nên không cần xuyên việt qua Cổ Vực, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
- Cũng không biết đám người Phong Nhất, Khánh Hoàn lúc nào rời khỏi khởi nguyên chi địa.
Kỷ Ninh đứng trong Tam Diệp Cảnh và lặng lẽ suy nghĩ.
Tô Vưu Cơ ở trước xiềng xích bổn nguyên yên lặng chờ đợi, đợi Kỷ Ninh.
Nhưng nhất định đợi không được!
Kỷ Ninh bị bắt đi hơn ngàn năm, Phong Nhất Tâm Quân ra khỏi thế giới nội vực, dọc theo xiềng xích bổn nguyên mà đi.
- Phong Nhất huynh.
Hỏa Tấn nghênh đón hắn.
- Chủ nhân.
Yến Hồi Tiên Nhân cũng nghênh đón.
- Phong Nhất Tâm Quân có từng nhìn thấy chủ nhân ta?
Tô Vưu Cơ lại hỏi.
- Bắc Minh? Hắn lúc trước đi vào thế giới nội vực với ta, về sau chúng ta tách ra, không có gặp qua, thế nào?
Phong Nhất Tâm Quân mặc bộ quần áo rộng rãi chấn động, hắn kinh ngạc hỏi.
Tô Vưu Cơ liền nói:
- Hơn sáu ngàn năm trước ta đột nhiên không cảm ứng được chủ nhân nhưng tín phù chủ nhân không vỡ.
- Không cảm ứng được?
Sắc mặt Phong Nhất Tâm Quân nghiêm trọng, hắn ở trong thế giới nội vực trải qua nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, thiếu chút nữa chết bên trong, hắn hiện tại đi ra và đạt được đại cơ duyên.
- Thế giới nội vực rất nguy hiểm. Bắc Minh huynh rất có thể lâm vào trong tuyệt cảnh.
Phong Nhất Tâm Quân cũng có chút bận tâm, nói:
- Tuy hơn sáu nghìn năm không có tin tức, sợ là thực nguy hiểm, chậm rãi chờ, nói không chừng Bắc Minh huynh còn sống.
Lại qua hơn năm ngàn năm.
Khánh Hoàn hoàng tử cũng ra khỏi thế giới nội vực, hắn cũng không có gặp được Kỷ Ninh, lúc này Tô Vưu Cơ rất thất vọng, cũng càng lo lắng.
Lại qua ba ngàn năm.
Đám người Thiên Hỏa Mang Nhai cũng tụ tập.
Từ đó ——
Khánh Hoàn hoàng tử, Phong Nhất Tâm Quân, Hỏa Tấn Thủy Quân, Thiên Hỏa Mang Nhai, Yến Hồi Tiên Nhân, Thiên Lang Thế Giới Thần, Hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ xem như tề tụ.
- Vận khí của chúng ta không tệ. Tất cả mọi người coi như an toàn. Chỉ có Bắc Minh huynh mất tích.
Khánh Hoàn hoàng tử cau mày nói.
- Mất tích lâu như vậy...
Hỏa Tấn khẽ lắc đầu.
- Chủ nhân của ta hắn nhất định còn sống.
Tô Vưu Cơ lại nói.
Thiên Hỏa Mang Nhai nói:
- Nhưng chúng ta không thể cứ chờ một mình hắn. Hắn mất tích cũng đã hơn một vạn năm, có chờ đợi cũng không biết chờ tới khi nào! Ta xem chúng ta nên quay về đi. Bắc Minh huynh còn sống, đi ra không cảm ứn được chúng ta, cũng sẽ biết tự mình trở về.
Phong Nhất, Khánh Hoàn nhìn nhau.
Lần này bọn họ đi ra, kỳ thật chủ yếu chính là chờ Thiên Hỏa Mang Nhai! Thiên Hỏa Mang Nhai đã phải đi về, bọn họ không thể ngăn cản.
- Hỏa tiên tử, Thiên Hỏa nói cũng đúng, Bắc Minh huynh còn sống thì hắn sẽ tự trở về.
Phong Nhất nhìn về phía Hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ.
- Ngươi một mình ở đây không có ý nghĩa.
Khánh Hoàn nói ra:
- Hơn nữa Bắc Minh hắn đột nhiên mất tích, nói không chừng đã rời khỏi khởi nguyên chi địa, thậm chí khả năng chính mình trở về.
- Hắn trở về?
Tô Vưu Cơ sững sờ.
Đúng là khó nói.
Khởi nguyên chi địa tất cả tràn ngập không biết, bởi vì hoàn cảnh đặc thù nào đó cho nên bị na di sang nơi khác cũng có khả năng. Kỷ Ninh bị na di ra ngoài, chỉ sợ cũng sẽ không tân tân khổ khổ lại chậm rãi xuyên thẳng qua Cổ Vực! Cổ Vực quá lớn, Khánh Hoàn hoàng tử am hiểu thời không một đạo cũng hao phí vạn năm mới xuyên qua, lạinếu Kỷ Ninh xuyên qua, hao phí thời gian dài hơn quá nhiều.
- Có lẽ Bắc Minh huynh có gặp gỡ đặc thù nào đó, hiện tại cũng có thể trở về rồi.
Phong Nhất cũng nói.
- Đi thôi.
- Chúng ta cùng quay về đi, thực lực Bắc Minh mạnh hơn chúng ta quá nhiều, hắn hoàn toàn có thể một mình trở về.
- Hỏa tiên tử, nói không chừng trở về có thể nhìn thấy Bắc Minh.
Đây là khuyên bảo.
Kỳ thật Hỏa tiên tử cũng chờ hơn vạn năm nên rất nóng lòng, tăng thêm cảm thấy Kỷ Ninh đúng là có khả năng gặp gỡ khác, lúc này gật đầu:
- Tốt, chúng ta trở về.
Bảy người bọn họ có thu hoạch rất lớn tại khởi nguyên chi địa, bọn họ cũng cho rằng Kỷ Ninh có gặp gỡ đặc thù khác, khởi nguyên chi địa... Xác thực đúng là có thể xảy ra mọi thứ.
Đám người Khánh Hoàn hoàng tử, Phong Nhất Tâm Quân lúc này trên đường quay về hao phí ba nghìn năm đã tới thông đạo vũ trụ, trở lại lãnh thổ quốc gia vô tận, chủ yếu là Khánh Hoàn hoàng tử có tiến bộ lớn ở phương diện thời không! Chạy đi cũng nhanh hơn nhiều.
Trở lại Mang Nhai quốc, bọn họ mới phát hiện...
Kỷ Ninh không có trở lại!
Tô Vưu Cơ ảm đạm, chỉ có thể ở trong Kiếm Cung Mang Nhai quốc chờ đợi.
...
Dị vũ trụ, trong Tam Diệp Cảnh.
Kỷ Ninh cũng không cách nào đi liên hệ đám người Khánh Hoàn, chỉ có thể quyết tâm chờ sáu chuôi bổn mạng thần binh đến tay, chính mình có thể rời khỏi Tam Diệp Cảnh quay về lãnh thổ quốc gia vô tận.
Chính mình cuối cùng phải đi về, thân nhân hảo hữu không ở trong vũ trụ này.
Trong thế giới động thiên của Kỷ Ninh.
Ào ào ào...
Nước biển lần lượt phóng lên bãi cát và rút lui.
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi bên cạnh bãi cát, pháp lực bắt đầu khởi động, chung quanh có vô số thần văn, hắn đang tu luyện Đan Diệp Thất Chương.
Bỗng nhiên một đạo thân ảnh mập mạp bay tới, gương mặt hắn vô cùng vui mừng.
- Chủ nhân, ngươi truyền thụ chương thứ hai ta đã học được rồi.
Đan Bảo Thế Giới Thần kích động hưng phấn chạy đến tìm Kỷ Ninh.