Mãng Hoang Kỷ

chương 118: tiểu na di đạo phù

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nông Tử Đạo biến mất sao? Kỷ Ninh nhíu mày.

Năm tên Tử Phủ tu sĩ khác cũng sợ hãi không yên. với sự phụ trơ của đại trận, Kỷ Ninh đã có thực lực ngang tầm Vạn Tượng chân nhẩn mà năm người bọn hẳn đến cả hợp trận cũng còn không làm được.

Kỷ Ninh, xin tha mạng cho ta.

Tất cả pháp bảo trên người ta đều xin dâng hết. Bộ tộc ta cũng sẽ dâng pháp bảo để đổi lấy tính mạng của ta.

Kỷ Ninh. .

Năm người đều van xin. Bây giờ ngay cả chút sĩ khí để chiến đấu cũng không còn.

Kỷ Ninh đảo mắt nhìn qua năm người này.

Kỷ Ninh. Mót: ậm thanh vạnq Jen bện tại. Chúng ta qiết hai.đám ĩử Phủ tu sĩ nãy thi vần phái chờ them khoáng hai ngây nửa. May ra sử gia vương triều Đại

Hạ mới tới được trong thời gian hai ngày này, không chừng lại có đệ tử

Tuyết Long sơn khác tới. Thế nên chúng ta cũng sẽ chẳng thừa hơi đi trông

coi mấy tên này, tốt nhất là giết hết đi. Còn hai con Tử Phủ đại yêu kia, nếu

như thu phục được thì thu còn không thì cũng giết nốt!

Kỷ Ninh gật đầu.

Tất cả đều chết đi. Kỷ Ninh nhìn năm người, lạnh lùng nói.

Một luồng kiếm quang ngưng tụ trước người rồi nhập thẳng vào cơn mưa, bay về phía đám người kia. Tiếp đó lại một luông kiếm quang khác nối đuôi.

Tất cả đều là tầng thứ tám Tiểu Thiên Kiếm Trận!

Kỷ Ninh, Tuyết Long sơn ta nhất định sẽ báo thù.

Kỷ Ninh, ngươi không thể chết tử tế được đâu.

Nhất thời năm người này như hóa điên cả đám. Từng người giở hết mọi thủ đoạn ra. Nhưng bọn hắn chi có năm người nên không the tạo được hợp trận. Cho dù có vài đạo phù lợi hại đụng vào tầng nước một cái là liền ầm ầm nổ tung, không thể nào đụng vào Kỷ Ninh được.

Chỉ sau vài cái hô hấp, năm người đều đã chết.

Hai con linh thú bon nqươi có nauvên v thần phúc khônq? KỲ Ninh dõi mắt

về phía Địa Long và Tiên Hạc. nguyện y thần phục!

Tuy Tử Phủ đại yêu cực kỳ cao ngạo nên rất khó thần phục.

Nhưng khi phải chọn giữa "cái chết và thần phục" đặc biệt là thực lực của đối phương áp đảo thi bình thường đều sẽ phải chọn phương án thần phục.

Đi theo ta. Kỷ Ninh nhìn qua một lượt, cơn mưa biến mất, theo sau là ngọn lửa cháy rừng rực đốt thi thể năm tên Tử Phủ tu sĩ thành tro tàn. Chỉ còn lại một vài pháp bảo đồ vật đều được Kỷ Ninh dễ dàng thu vào.

Dạ. Địa Long, Tiên Hạc đều đi theo Kỷ Ninh.

Hả? Kỷ Ninh kinh ngạc, ớ trước mặt ngoài tộc trưởng và phụ thân ra còn có cả Kỷ LƯU Chân, Ánh bà bà, lão bộc A Tỉnh cũng tới.

Là ta cho bọn họ tới đó. Kỷ Cửu Hỏa cười nói. Hai nhóm Tử Phủ tu sĩ đều đã chết nên tạm thời chúng ta không có đối thủ. vì thế ta cho bọn họ tới đây cả.

Kỷ Ninh, thật lợi hại. Kỷ Lưu Chân sáng mắt ra nhìn.

Lợi hại lợi hại. Lão bộc A Tỉnh cũng đầy vui vẻ.

Ánh bà bà cũng cười, gật đầu.

Từng người đều vui vẻ.

Bởi vì thời gian ngắn ngủi có hai ba ngày nên Tuyết Long sơn cũng chỉ có thể mời được đám Tử Phủ tu sĩ ở quanh vùng còn tông môn Tuyết Long sơn thì lại rất xa xôi. Trong thời gian hai ba ngày thì chắc chắn khổng thể mời kịp được. Hiện tại đã giết được mười tám tên Tử Phủ tu sĩ, thu phục được hai Tử Phủ linh thú nên có lẽ uy hiếp tiếp theo chắc cũng bớt đi nhiêu.

Đáng tiếc lại để tên Nông Tử Đạo kia chạy thoát. Tộc trưởng Kỷ cửu Hỏa lắc đầu nói.

Tộc trưởng, hắn làm cách nào trốn được vậy? Như thế nào mà đột nhiên không thấy tăm hơi đâu? Kỷ Ninh liền hỏi. Anh bà bà và những người khác cũng đều nhìn về phía tộc trưởng, vì mới tụ họp lại nên bọn họ cũng chưa kịp hỏi kỹ lại.

Kỷ Cửu Hỏa lắc đầu: Ta cũng không rõ lắm. Hẳn tự nhiên biến mất, đến cả cái bóng cũng không còn để lại trong đại trận. Thử hỏi linh thú của hẳn xem, biết đâu nó lại biết.

Cả đám người Kỷ Ninh sáng mắt lên. Đúng rồi. Hòi linh thú.

Tiên hạc. Kỷ cửu Hỏa nhìn về phía thiếu nữ áo trắng kia. Nông Tử Đạo làm cách nào mà trốn ra vậy?

Thiếu nữ áo trắng cung kinh nói: Chủ nhân trước của ta am hiếu trận pháp nên được SƯ tôn coi trọng bạn cho một phần "Tiểu Na Di đạo phù". Một khi thi triển đạo phù này là có thể trong nháy mắt dời tới một chỗ cách ngàn dặm.

Tiểu Na Di đạo phù? cả đám người Kỷ Ninh nhìn nhau.

Kỷ Ninh lặng yên ghi nhớ cái tên này. Xem ra Tiểu Na Di đạo phù này chính là Vạn Lý vô Tung Phù. Phần Vạn Lý Vo Tung Phù trên tay hắn chính là thứ được tiền bói Kỷ tộc Tây Phủ may mẳn lấy được nhưng đã dùng mất hai phần chi còn lại một phần. Bởi vì có thế dời tới một chỗ trong ngàn dặm nên đặt tên là Vạn Lý vố Tung Phù.

Tộc trưởng, giải quyết hai tên linh thú này thế nào? Kỷ Ninh nhìn về phía Kỷ Cửu Hỏa. Năm người Kỷ cửu Hỏa lại nhìn nhau.

Kỷ Ninh, ngươi có chấp nhận lấy chúng nó không? Kỷ cửu Hỏa hỏi lại Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh nhìn về phía Địa Long và Tiên Hạc. Tử Phủ linh thú đúng là rất trân quý. Những Tử Phủ tu sĩ thông thường đều không thể kiếm được. Nhưng thực sự mà nói thì Kỷ Ninh cũng không đế ý tới hai con linh thú này cho lắm. Bởi vì bản thân hắn hiểu được, ngắn thì nửa khắc, nhanh thì vài ngày là có thể đột phá tới tầng thứ bảy Thần Ma luyện thể.

Chi cần thêm mấy năm nữa thì mình có thế đạt tới tầng thứ chín Thần Ma luyện thể! Lúc đó Tử Phủ linh thú không những không thế dùng mà ngược lại còn là gánh nặng.

Ta không cần. Kỷ Ninh lắc đầu.

Nếu như vậy. Kỷ cửu Hỏa gật đầu. Vậy ta sẽ tạm thời nhận lấy. Đợi đến lúc vượt qua kiep nạn lần này ta sẽ phân chia sau.

ĐƯỢC.

Cứ như vậy đi.

Đám người Kỷ LƯU Chân, Ánh bà bà, Kỷ Nhất Xuyên đều gật đầu không ý kiến gì khác. Hiện tại nói chuyện linh thú thuộc về ai vẫn còn quá sớm. vì ai cũng không biết liệu mình có sống qua được kiếp nạn này không.

Những thứ này là pháp bảo do đám Đồng Ngọc để lại. Kỷ Ninh vung tay lên, lập tức trên mặt đất xuất hiện một lượng lớn pháp bảo. Tất cả mọi người cung xem thử xem có món nao có ích không. Nếu phát hiện phi kiếm xin các vị trưởng bối luyện hóa giúp ta. Ta cần phải tìm một cho tu luyện đã. Trận chiến vừa rồi đã giúp ta chút ít.

Được, giao cho chúng ta. Đám người Kỷ cửu Hỏa không thể chối từ.

Vậy đi. Cả người Kỷ Ninh nhoáng một cái đã bay đi.

Địa Long và Tiên Hạc biến thành gã giáp xanh và thiếu nữ áo trắng đều có chút thất vọng. Thực sự thì bọn chung muốn trở thành linh thú của Kỷ Ninh Mới đây bọn chúng cũng không hận thù gì với Kỷ Ninh. Như Địa Long cũng là bị Đồng Ngọc dùng thực lực mạnh mà đoạt lấy. Còn như Tiên Hạc du có cảm tình VỚI Nong Tử Đạo những nêu Nông Tử Đạo đã bò nàng để chạy trối chết đi thì coi như đã hết duyên phận rồi. Thứ hai Kỷ Ninh mới mười sau tuổi mà đã yêu nghiệt như vậy rồi thì tương lai đúng là tiền đồ vô tận. Đi theo chủ nhân như vậy thì bọn chúng lại càng có tiền đo hơn.

Đáng tiếc, Kỷ Ninh không muốn thu bọn chúng.

Trong một chỗ núi rừng âm u, Kỷ Ninh đang ngồi khoanh chân.

Âm dương chuyển hóa, tương sinh vô tận. Kỷ Ninh lấm bẩm rồi nhắm mắt lại để tìm hiếu. Khi còn nghiên cứu Tiểu Thiên Kiếm Trận, hắn đã hiếu được mọt đạo lý. Con đường rộng lớn ở thiên hạ này đều có chung một cái đích. Bát kể là trận pháp, kiếm pháp, pháp thuật, than thông đều ân chứa "Đạo".

Đạo giống nhau nhưng con đường đi lại khác nhau.

Kỷ Ninh hiếu được đạo lý này thì đĩ nhiên sẽ đột phá tầng sáu lên tầng bảy Xích Minh cửu Thiên Đồ dễ dàng hơn.

Âm dương hỗ trơ lẫn nhau! Kỷ Ninh nhắm mắt tìm hiểu, thần lực trong cơ thế cũng được điều động vận chuyển.

Một chỗ không trung cách Tuyết Long Thành tầm ngàn dặm bỗng nhiêu dao động, một bóng người xuất hiện, đúng là Nông Tử Đạo mặc da thú.

Trong mắt Nông Tử Đạo có vẻ bi ai.

Gặp trận không thể tùy tiện xông vào, không thể lao bừa vào được. Nông Tử Đạo thở dài khe nói: Đây là đạo lý đơn giàn nhất mà đông đảo đệ tử Tuyết Long Sơn ta đã quên.

Gặp trận không thế tùy tiện xông vào là đạo lý mà người tu tiên nào cũng biết.

Bởi vì trận pháp vốn huyền diệu Ai cũng không thế biết trong trận pháp có

gì. Một khi vào trận thì muốn trốn cũng không thoát! Giống như Vạn Tượng chân nhân "Mộc Hiểu chân nhân" dù biết rõ Bột Tử Thiện trốn ở gần đó nhưng do Bột Tử Thiện bày ra đại trận, nên Mộc Hiểu chân nhân vẫn chấp nhận ở bên ngoài từ từ đợi chứ không he xông vào.

Thế nhưng đông đảo đệ tử Tuyết Long sơn lại quá khinh địch.

Tuy biết gặp trận không thế tùy tiện xông vào nhưng nào có ai để Kỷ tộc vào mắt. Kỷ tộc vốn là một bộ tộc bản xứ nên bọn họ đều tưởng rằng đã nắm rõ hết thực lực. Tất cả đều cho rằng Kỷ tộc sẽ chẳng có nối trận pháp đáng sợ nào cả. Huống chi còn có "Đồng Ngọc sư huynh" cùng cao thủ trận pháp "Nông Tử Đạo sư huynh" đi cùng và gần hai mươi đồng môn nữa

Thực lực quá mạnh mẽ.

Bọn chúng tự cảm thấy mình có thế hoàn toàn đè nát bộ tộc nhỏ này. Nhưng chính vì quá tự tin mới sinh ra khinh địch cho nên mới chui đầu vào đại trận rồi gặp cảnh muốn trốn cũng không thể trốn nổi!

Như Đồng Ngọc. Cho dù Kỷ Ninh được sự phụ trơ của Minh Long Tỏa Thiên Trận thì thực lực cũng chỉ tương đương với Đồng Ngọc mà thôi. Nhưng Đồng Ngọc bị tiêu hao thần lực tới cạn kiệt roi cuối cùng van phải chết. Nếu ở ngoài

đại trận, một khi thấy không ổn là có thế lập tức chạy trốn. Nhưng ở trong đại trận thì trốn cũng không biết trốn ở đâu!

Gặp trận không thế tùy tiện xông vào. Không, phải đi vào. Chẳng lẽ lại đế Kỷ tộc kéo dài thời gian như vậy sao? Chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn sứ gia vương triều Đại Hạ tới sao? Nông Tử Đạo lắc đầu thở dài.

"Trận pháp Kỷ Ninh. .

Minh Long Tỏa Thiên Trận, mười sáu tuổi đã ngộ ra Đạo Chi vực cảnh. Yêu nghiệt! ở một cái tộc nho nhỏ bản xứ lại có the gặp được một kẻ như vậy. Đùng là thua không oan, không oan! Dưới chân Nông Tử Đạo xuất hiện mọt con thuyền. Con thuyền nhỏ lập tức xé trời bay về hướng Tuyểt Long Thanh.

SỢ rằng có đồng môn khác đang đi tới đó rồi. Bất kế thế nào ta cũng phải cảnh báo bọn họ cái đã. Nông Tử Đạo thầm nghĩ.

Cả đám Tử Phủ tu sĩ lúc trước giờ chỉ còn lại mình Nông Tử Đạo hắn.

Nếu hắn đi nhắc nhở cho kẻ sau, sau này tông môn mà truy xét thì Nông Tử Đạo hắn cũng phải chịu chi trích ít nhiều.

Một lát sau.

ở phía xa xa một tòa thành đã xuất hiện trong tầm nhìn. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn

Sao? Đứng trên con thuyền, Nông Tử Đạo liếc mắt một cái liền nhìn thấy có người đang ở khoảng không phía trên tòa thành ở phía xa xa.

Người nọ đạp trên đường sáng bay nhanh tới.

Động Phiếm Du? Nông Tử Đạo liếc mắt một cái là đã nhận ra lão già này.

Tử Đạo sư huynh. Động Phiếm DƯ vừa thấy Nông Tử Đạo liền lo lẳng hỏi: Ta nghe nói Tử Đạo sư huynh đi còng với đám Đồng Ngọc sư huynh tới Ngưu Giác Sơn. Làm sao mà Tử Đạo sư huynh lại xuất hiện ở đây? Con nữa có không ít người trong đám đồng môn đi Ngưu Giác sơn đã bị vỡ nát mệnh giản. Ngay cả tộc trưởng Động tộc ta là Đọng Tử Khải cũng bị vỡ nát mệnh giản. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ở Ngưu Giác sơn vậy?

Nông Tử Đạo lắc đầu nói: Thật hố thẹn. Lần này đông đảo đồng môn đi Ngưu Giác sơn, ngoại trừ ta ra thi những người khác đều đã chết.

Cái gì! Toàn bộ đều chết hết sao? Động Phiếm Dư kinh hãi. Đồng môn nhiều như vậy đều, đều. .

Ngoại trừ ta thì bọn họ đều đã chết hết. Nông Tử Đạo thở dài. Ta tới đây để báo cho ngươi biết. Ngưu Giác sơn có nguy hiếm cực lớn. Vạn lần không được tùy tiện đi vào. Đừng đế sư huynh đệ đồng môn phải chịu thêm thiệt thòi nữa.

Động Phiếm Dư khẩn trương: Không thể tùy tiện đi vào? vừa rồi, Vạn Tượng chân nhân Hứa Ly chân nhân đã tự mình mang theo một đám Tử Phu tu sĩ tới Ngưu Giác Sơn rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio