- Thật nhanh, quá nhanh, này, này...
Hai tay của Thiên Nhất Đạo Quân như hóa thành nước chảy, hai đạo nước chảy quấn quanh với nhau và hoàn toàn che chở chung quanh Thiên Nhất Đạo Quân, kiệt lực ngăn cản mỗi một bóng kiếm của Kỷ Ninh đánh tới, dù vậy Thiên Nhất Đạo Quân cũng có chút luống cuống tay chân, hắn cần lần lượt công kích và làm cho nước chảy không ngừng nhộn nhạo, ngay cả đám người Ngự Đấu Đạo Quân, Ngư Xán Đạo Quân đang xem cũng rất giật mình.
Hô.
Thân ảnh Kỷ Ninh xuất hiện lần nữa và đứng ở xa xa.
- Đại ca, như thế nào?
Kỷ Ninh nhìn Thiên Nhất Đạo Quân.
- Hảo huynh đệ!
Thiên Nhất Đạo Quân vô cùng vui mừng, hai mắt tỏa sáng và kinh hỉ nhìn Kỷ Ninh, hắn cười nói:
- Hảo huynh đệ, bằng một chiêu này ngươi cũng đủ để tung hoành vô tận cương vực! Tốc độ của ngươi quá nhanh, tại sao lúc chiến đấu còn có tốc độ nhanh như thế?
- Đó là vì ta ngộ đạo!
Kỷ Ninh nói ra.
Tốc độ của Kỷ Ninh gần đạt tới gấp mười lần tốc độ ánh sáng, trọng yếu chính là Đạo Quân khác mượn nhờ ‘pháp bảo phi độn’, mượn nhờ một ít lôi điện, thần quang cũng có thể gia tăng tốc độ gấp mười lần tốc độ ánh sáng! Nhưng đó là thời điểm chạy trốn, trong lúc tránh né và chiến đấu, tốc độ sẽ không nhanh, Kỷ Ninh vừa ra tay vô cùng điên cuồng, trong tích tăc hắn ra tay sáu vạn lần! mà vận tốc tránh né công kích của hắn làm cho người ta sợ hãi, bởi vì gần gấp mười lần tốc độ ánh sáng.
Thứ này không thể dựa vào ngoại lực làm được.
Phải xem ngộ đạo.
Một ít người tu hành lôi điện một đạo, phong một dạo, quang một đạo, một ít Đạo Quân tứ bộ có tốc độ tránh né và chiến đấu gấp vài chục lần tốc độ ánh sáng, đây chính là điểm nghịch thiên của bọn họ. Đương nhiên loại chuyện này cũng rất hiếm thấy, đụng hơn trăm Đạo Quân tứ bộ cũng khó mà tìm được một người, đương nhiên những Đạo Quân tứ bộ cũng có thể am hiểu phương diện này.
- Lợi hại.
Thiên Nhất Đạo Quân bội phục vạn phần.
- Đại ca nói đúng, chỉ dựa vào tốc độ như thế, Bắc Minh ngươi đủ sức tung hoành vô tận cương vực.
Ngự Đấu Đạo Quân cũng gật đầu tán thưởng.
- Khó lường!
Ngư Xán Đạo Quân sợ hãi thán phục không nhỏ.
Thiên Nhất nói:
- Đúng rồi, Kỷ Ninh, ngươi là kiếm quang của Mang Nhai quốc Kiếm Cung đúng không?
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Chủ nhân nhà ta vừa gia nhập Kiếm Cung không bao lâu đã là kiếm quân. Hơn nữa là Thế Giới Cảnh xếp hàng dầu của thập nhị cung.
Đan Bảo lập tức tự hào lên tiếng.
- Chậc chậc, Mang Nhai quốc chính là một trong sáu thế lực lớn, ngươi tu hành thời gian ngắn như vậy lại có thể đứng đầu trong Thế Giới Cảnh của Mang Nhai quốc, khó trách vừa thành Đạo Quân nhị bộ đã yêu nghiệt thành như vậy.
Thiên Nhất Đạo Quân gật đầu, nói:
- Có lẽ ngươi còn yếu hơn Thanh Phong Thánh chủ chút ít, từ tốc độ thì ngươi đã đứng ở thế bất bại.
Nói xongThiên Nhất Đạo Quân xuất ra viên ngọc giản, cũng giao cho Kỷ Ninh.
- Thanh Phong đấu với ta quá lâu, ta biết rõ thủ đoạn của hắn, tất cả đều ghi trong ngọc giản, ngươi xem đi.
Kỷ Ninh tiếp nhận, lập tức cẩn thận quan sát.
Ân.
Tin tức còn kỹ càng hơn cả tinh đồ Mang Nhai quốc rất nhiều, Thanh Phong Thánh chủ đúng là khó lường.
- Như thế nào?
Thiên Nhất Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Còn tiếp tục đấu với hắn hay không?
- Đương nhiên phải đánh một trận.
Kỷ Ninh ngẩng đầu, nói:
- Cứ như thế ngăn trước cửa Thiên Thương cung chúng ta, việc này không thể bỏ qua.
- Tốt.
Thiên Nhất Đạo Quân cười nói:
- Ngươi thành Đạo Quân, cũng chính là một vị cung chủ của Thiên Thương cung, đây là đầu mối khống chế trận pháp của Thiên Thương cung, chờ lát nữa ngươi giao chiến với hắn mà không địch lại, có thể thối lui vào trong Thiên Thương cung.
Nói xong hắn đưa một viên cầu kim loại màu vàng hơi đen tới, phía trên có răng cưa và thần văn phức tạp, đây là đầu mối khống chế Thiên Thương cung.
- Đầu mối khống chế này chỉ có thể luyện hóa một lần.
Thiên Nhất Đạo Quân nói ra:
- Sau khi ngươi luyện hóa, nó không thể sử dụng lần thứ hai.
Đây cũng là vì phòng ngừa cung chủ của Thiên Thương cung chết đi và đầu mối then chốt bị địch nhân luyện hóa, dù sao đây là hang ổ của Thiên Thương cung vô tận năm tháng.
Kỷ Ninh luyện hóa sau đó liền cảm ứng được đại trận của Thiên Thương cung, uy năng đúng là kinh người.
- Taz đi đây!
Kỷ Ninh nhìn bọn họ, lập tức hóa thành hào quang bay ra ngoài.
- Cẩn thận chút!
Thiên Nhất nhắc nhở.
Ngư Xán Đạo Quân, Ngự Đấu Đạo Quân, Đan Bảo, Tô Vưu Cơ đều lo lắng nhìn sang.
- Ngự Đấu đại ca, Bắc Minh hắn không có nguy hiểm chứ?
Ngư Xán Đạo Quân lo lắng hỏi thăm.
- Thực lực chỉnh thể của hắn không bằng Thanh Phong, hắn là kiếm tu! Am hiểu chiến đấu...
Ngự đấu nói ra.
- Có lẽ đánh không lại Thanh Phong nhưng bảo vệ tính mạng không lo, cứ để hắn đánh một hồi đi.
Thiên Nhất cũng cười nói.
- Đánh không lại sao?
Tô Vưu Cơ bên cạnh lo lắng.
- Rất khó, gần như không có hi vọng.
Thiên Nhất lắc đầu.
...
Cuồng phong bao phủ cả bầu trời u ám, nó che phủ toàn bộ Thiên Thương cung, một đạo hào quang từ trong nội cung bay ra ngoài, bay ra khỏi trận pháp cấm chế và ngừng ở giữa không trung, đó là thiếu niên lưng cõng thanh kiếm màu đen.
- Thanh Phong.
Kỷ Ninh quát, tiếng quát cuồn cuộn như sóng bao phủ hư không, còn hóa thành vô số bóng kiếm.
Hàng tỉ bóng kiếm nhanh chóng đánh thẳng vào trong thần điện, cũng đánh tan cuồng phong lờ mờ chung quanh, ngay sau đó là tiếng nổ vang lên, cuồng phong tối tăm cũng biến mất không ít, rất nhiều bóng kiếm cũng tan vỡ. Nhưng bóng kiếm không ngừng sinh ra và tiếp tục công kích.
Cuồng phong tối tăm kia lại không ngừng đánh tới, đây cũng là một loại biểu hiện về đạo của Thanh Phong Thánh chủ, mà bóng kiếm của Kỷ Ninh cũng là kiếm đạo chung cực của hắn.
Hai đạo bắc đầu va chạm với nhua.
- Ân?
Trong thần điện, một thân ảnh mặc áo bào hoa lệ mở mắt ra, hắn đi đến cửa thần điện và nhìn bóng trắng với vô số bóng kiếm đang đánh tới.
- Ngươi chính là Bắc Minh?
Thanh Phong Thánh chủ nhìn dung mạo và nhận ra.
- Là ta.
Kỷ Ninh nói ra.
Thanh Phong Thánh chủ nói tiếp:
- Nhanh như vậy trở thành Đạo Quân nhị bộ, chẳng lẽ ngươi trước kia ngụy trang thành Thế Giới Cảnh? Hừ hừ, uy lực kiếm đạo của ngươi không kém, ngươi chỉ là một Đạo Quân nhị bộ đã có kiếm đạo như thế, thật sự khó lường, ngơi muốn giao thủ với ta là hành vi không lượng sức.
- Bới nói xàm đi, tiếp một kiếm của ta.
Kỷ Ninh đứng xa quát lớn, boang... Vỏ kiếm màu đen bay lên và để lộ Bắc Hồng kiếm.&