Mãng Hoang Kỷ

chương 1240

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vì vậy...

Cửu Trần Giáo chờ bên ngoài Đông Kỳ Phái, mặc dù một vạn năm, mười vạn năm, giáo chủ của bọn họ sẽ trở về.

Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ đều khẩn trương.

Một đạo kim quang kéo hai người bọn họ xuyên thẳng qua thời không.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Xuyên qua không gian và thời gian, tại sao xuyên qua lâu như thế?

Kỷ Ninh vẫn dùng ba đầu sáu tay nắm lấy Bắc Hồng kiếm, hắn cẩn thận vạn phần.

Có thể đi vào thời không truyền tống cự ly xa vô cùng khó. Như thời không truyền tống trận đều có khoảng cách gần, trận và trận truyền tống lẫn nhau. Như chúa tể vĩ đại, Đan Tôn Giả luyện chế thời không thông đạo là truyền tống cự ly xa.

Thời khắc này kim quang mang hai người truyền tống ra xa, dùng năng lực cảm ứng không gian của Kỷ Ninh đã cảm thấy mình đi rất xa.

- Cửu Trần, ngươi thật không biết chúng ta cũng bị truyền tống tới đâu sao?

Kỷ Ninh nhìn sang Cửu Trần Giáo chủ.

Cửu Trần Giáo chủ nhìn Kỷ Ninh, hừ lạnh nói:

- Không biết.

Kỷ Ninh không có hoài nghi, bởi vì hắn cảm giác được Cửu Trần Giáo chủ khẩn trương.

Hai người bọn họ đều bình tĩnh không dám lộn xộn, một khi bọn họ chém giết làm thời không thác loạn, vậy thì thật không biết sẽ ở đâu. Có khả năng tiến vào trong hắc ám vô cùng vô tận, phi hành xuyên thẳng qua hàng trăm hỗn độn kỷ, cho dù dùng cả đời cũng không thể đi ra ngoài.

Ầm ầm ầm...

Bỗng nhiên thời không biến ảo cũng dừng lại.

Bên ngoài kim quang ẩn ẩn có một ít tràng cảnh.

- Đến.

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ cẩn thận.

Kim quang chậm rãi tiêu tán.

Cảnh vật chung quanh hiện ra, đây là thông đạo nham thạch to lớn, trong thông đạo nham thạch có một ít khối đá lơ lửng, đồng thời còn tràn ngập hỏa diễm hừng hực.

- Ân?

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ đứng trên không trung.

Bên ngoài Cửu Trần Giáo chủ có thủy quang bao phủ ngăn cản những hỏa diễm này. Bên ngoài thân Kỷ Ninh cũng có chín đại bí thuật vờn quanh ngăn cản hỏa diễm.

- Hỏa diễm thật mạnh, uy lực cực mạnh, xem chừng Đạo Quân tam bộ sẽ bị bị đốt chết.

Kỷ Ninh hơi kinh hãi.

- Hỏa diễm gì?

Cửu Trần Giáo chủ cũng nghi hoặc, hắn kiến thức phi phàm nhưng không nhìn ra lai lịch của ngọn lửa..

- Nham thạch gì?

Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ đều nhìn thẳng vào nham thạch.

Hỏa diễm như thế có thể đốt cháy Đạo Quân tam bộ.

Nham thạch chung quanh hoàn toàn không tổn hại, nham thạch tuyệt đối là vật phi phàm.

- Là bảo bối.

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ lập tức xông lên, Kỷ Ninh một kiếm đâm vào hành lang nham thạch chung quanh, Cửu Trần Giáo chủ cũng dùng trường côn đánh vào thông đạo nham thạch.

Bành ~~~ oanh ~~~~

Hai tiếng nổ vang.

Nham thạch phát ra âm thanh trầm đục, nham thạch sinh ra chấn động vô hình và nứt toát.

Ầm ầm...

Chấn động bắn ngược oanh kích lên người Kỷ Ninh, làm cho Kỷ Ninh bay ngược về phía sau.

Một cơn sóng bắn ngược khác đánh lên người Cửu Trần Giáo chủ, thần thể Cửu Trần Giáo chủ lại ẩn ẩn hóa thành thủy quang lưu động ngăn cản.

- Uy năng thật mạnh, ta đâm ra một kiếm, nham thạch bắn ngược, cảm giác mạnh hơn kiếm của ta vài lần.

Kỷ Ninh lăng không mà đứng, nội tâm suy nghĩ thật nhanh.

- Hơn nữa nham thạch trong thông đạo này là một thể.

Hắn đâm vào một nơi, dường như cả thông đạo phản kích hắn.

- Đáng chết.

Cửu Trần Giáo chủ lăng không đứng đó, Cửu Trần Giáo chủ hóa thành thủy quang hình người và khôi phục thành bộ dạng bình thường, hắn nhìn vào Kỷ Ninh ở xa xa.

- Tiểu tử này dễ dàng ngạnh kháng như thế? Hộ thể thần thông của hắn không thua gì ta.

Ánh mắt Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ vô cùng nóng bỏng, hai người bọn họ đều là Đạo Quân nghịch thiên, đều cùng đẳng cấp với Khổng Tát, thậm chí còn không đào được khoáng thạch nơi đây, đây tuyệt đối không phải nham thạch ah, nó càng thần kỳ và trân quý.

Vèo.

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ lập tức bay vào những tảng đá chung quanh, phất tay thu hồi.

Vù vù vù, tuy thu những tảng đá có phần gian nan, mỗi một khối cũng không nặng, có thể vẫn vào trong động thiên.

- Chủ nhân, chủ nhân, ta không cảm ứng được phân thân.

Trong động thiên của Kỷ Ninh, tôi tớ dị tộc liên hệ với Mang Nhai quốc truyền âm với hắn.

- Ân.

Kỷ Ninh cũng rất bình tĩnh, bởi vì hắn đã sớm ý thức được điểm không tầm thường, lúc bị thời không truyền tống đến nơi đây, nguyên thần thứ hai, pháp thân của hắn mất đi cảm ứng, lần trước mất đi cảm ứng là đi dị vũ trụ.

Thông thông đạo nham thạch có lửa nóng hừng hực, trong ngọn lửa có hai đạo thân ảnh đang lơ lửng trong một ít loạn thạch, qua một lúc sau Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ liền thu tất cả những loạn thạch lơ lửng chung quanh.

Sau khi bọn họ thu hết những tảng đá này đều nhìn về đối phương, ánh mắt mang theo một ít kính sợ.

- Ta đánh với ngươi một trận, hôm nay đều luân lạc tới nơi không biết cũng coi như hữu duyên, ta còn chưa biết đạo hiệu của ngươi.

Cửu Trần Giáo chủ mở miệng nói.

- Tại hạ Bắc Minh.

Kỷ Ninh tươi cười và nói:

- Ta và ngươi hiện tại cũng luân lạc tới nơi này, có một số việc cũng không cần phải giấu diếm, tin tưởng Cửu Trần Giáo chủ ngươi còn biết nơi này nhiều hơn ta.

Cửu Trần Giáo chủ lắc đầu:

- Ta thật sự không biết nơi này.

- Nha.

Kỷ Ninh lên tiếng.

- Nơi này thực quỷ dị.

Kỷ Ninh nhìn chung quanh và nói:

- Ngọn lửa này không phải hỏa diễm mà ta nhận biết, ta cũng không biết nham thạch nơi đây. Thậm chí thần niệm, tâm lực cũng bị ảnh hưởng, không thể dò xét.

- Ân.

Cửu Trần Giáo chủ cũng trịnh trọng nhìn chung quanh, trong lòng của hắn cũng có một tia bất an.

Bỗng nhiên ——

Hô.

Bỗng nhiên trong thông đạo nham thạch có một thân ảnh mặc khải giáp xuất hiện, toàn thân cũng bốc lên hỏa diễm, tóc của hắn cũng là hỏa diễm, đây là sinh vật hình người.

- Ân?

Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ đồng thời nhìn thấy sang sinh vật hình người kia.

- Hai người các ngươi thật sự to gan, vậy mà bất tri bất giác thẩm thấu đến nơi này.

Sinh vật hình người lạnh lùng lên tiếng.

- Xem ra vận khí của ta không tệ, để cho ta đụng phải hai người các ngươi, chịu chết đi.

Nói xong sinh vật hình người bộc phát hỏa diễm, dường như hỏa diễm trong nham thạch chung quanh bị hắn hấp dẫn, tất đều lao thẳng vào trong sinh vật hình người.

Trong mắt Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ mang theo nghi hoặc.

- Dừng tay.

Cửu Trần Giáo chủ quát:

- Hai ta không biết ngươi.

- Ngươi có nhận sai hay không?

Kỷ Ninh cũng mở miệng nói.

- Lại nói bậy cũng phải chết.

Sinh vật ngọn lửa kia gào thét, trong tay có một thanh loan đao.

- Đã như thế thì chết đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio