Trước gương có một tràng cảnh, đó là một chiếc phi chu màu đen xuyên qua tâng tầng khí tầng cuối cùng hàng lâm đại địa này. Cảnh tượng không ngừng hiện ra trên đó.
- Trưởng lão.
Bỗng nhiên bên ngoài có nam tử áo bào tím đi vào, nam tử áo bào tím tỏa ra khí tức Đạo Quân nhị bộ, hắn cung kính gọi một câu.
Ánh mắt của nam tử áo bào tím trong lúc vô tình đảo qua tấm gương, sắc mặt của hắn biến hóa, kinh ngạc nói:
- Chính... Chính là tiên tri?
- Đúng.
Lão giả áo bào trắng thở dài, nói:
- Là tiên tri! Cách hơn trăm vạn hỗn độn kỷ sẽ có tiên tri hàng lâm thế giới chúng ta.
- Tiên tri hàng lâm? Tiên tri hàng lâm?
Nam tử áo bào tím kinh hoàng.
- Nên xử lý như thế nào? Trưởng lão, làm sao bây giờ?
Lão giả áo bào trắng vung tay lên, xuất hiện một bản sách màu đen.
Cuốn sách mở ra, phía trên có ghi lại lịch sử của phiến đại địa này.
- Đừng hoảng hốt.
Lão giả áo bào trắng nói khẽ:
- Phiến đại địa của chúng ta từ cổ xưa cho tới bây giờ đã có ba lần tiên tri hàng lâm! Lần thứ nhất tiên tri hàng lâm mang pháp môn tu hành cho chúng ta, giúp chúng ta rời xa mông muội, là thời đại đạp vào tu hành, cũng là đệ nhất kỷ nguyên của đại địa. Lần thứ hai tiên tri hàng lâm đặt căn cơ cho chúng ta, sáng chế chín tầng trời che chở chúng ta, từ đó những ma đầu hỏa diễm thiên ngoại không thể tùy ý hàng lâm thế giới chúng ta, chỉ có một ít ma đầu điên cuồng xông vào cũng bỏ đi, đã không có nhiều uy hiếp, quê hương của chúng ta có thể chính thức cường đại chính là kỷ nguyên thứ hai.
- Lần hàng lâm thứ ba chính là kỷ nguyên thứ ba.
Nam tử áo tím bên cạnh nói:
- Đó là kỷ nguyên hắc ám nhất.
Lão giả áo bào trắng gật đầu.
Tiên tri thứ ba hàng lâm, tên tiên tri kia quá mức tham lam cho nên gây ra đại chiến.
- Lần thứ ba, tuy chúng ta sử dụng thập bát trọng thiên địa nhị tướng diệt sạch đại trận, dẫn động vô tận đại địa chi lực, cuối cùng diệt sát tên tiên tri kia nhưng theo đó vô số tính mạng cũng chôn vùi, chỉ có số ít trốn ở thánh địa mới sống sót.
Nam tử áo bào tím cảm thán, lần đó quá thảm.
Cả đại địa đều bị diệt sạch, nó thê thảm cỡ nào? Hơn trăm vạn hỗn độn kỷ mới sinh sôi nảy nở cho tới bây giờ.
- Là phúc là họa, chúng ta cũng nên đối mặt.
Lão giả áo bào trắng nói:
- Bất kể như thế nào, tiên tri hàng lâm, kỷ nguyên thứ ta sẽ bắt đầu, Mặc Giác, ta giao nhiệm vụ tiếp xúc với hai tiên tri cho ngươi làm.
Trong xe.
Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ nhìn chằm chằm vào thanh niên đang đùa giỡn thị nữ.
- Hô.
Hai gã thị nữ lúc này hôn mê quá đột ngột.
- Ân?
Bỗng nhiên tên thanh niên kia biến sắc, hắn nhìn sang bên cạnh liền phát hiện có hai nam tử đứng cạnh mình, một thiếu niên áo trắng lưng cõng kiếm đen, một tên nam tử áo đen âm lãnh. Khí tức thiếu niên áo trắng bình thản, hẳn không phải thế hệ gian tà. Mà thiếu niên âm lãnh á đen tỏa ra sát khí làm hắn kiêng kị.
Hắn vô cùng tự tin với thực lực của mình, hắn gần như vô địch dưới Thế Giới Cảnh, hiện tại có hai người đột nhiên xuất hiện trong thùng xe mà chính mình cũng không phát hiện. Hơn nữa thị nữ còn hôn mê trong vô thanh vô tức?
- Hai vị tiền bối.
Thanh niên liền đứng dậy khom mình hành lễ.
- Tiểu tử, ta hỏi ngươi vài câu.
Kỷ Ninh mở miệng.
- Tiền bối cứ hỏi.
Thanh niên liền nói.
- Ngươi nên tự giới thiệu về mình đi.
Kỷ Ninh nói chuyện mang theo ma lực kỳ dị làm cho thanh niên không tự chủ được nói:
- Ta tên là Phong Tiêu, là cửu công tử thành Phong Ma, thành chủ thành Phong Ma là phụ thân của ta, lần này ta ra ngoài phụng lệnh phụ thân đi Đông Hư Kiếm Các bái Đông Hư kiếm chủ làm sư.
Sau khi nói xong, Phong Tiêu công tử kinh hãi, bản thân mình không khống chế nổi miệng mình?
- Đông Hư Kiếm Chủ là Thế Giới Cảnh hay là sinh tử Đạo Quân?
Kỷ Ninh truy vấn, Cửu Trần Giáo chủ cũng cẩn thận lắng nghe.
Đối với hai người mà nói, uy áp của ngôi sao này làm bọn họ cảnh giác, cho nên nhất cử nhất động cũng cẩn thận rất nhiều, bọn hắn cũng không có quá mức hung hăng càn quấy tùy ý xằng bậy. Dù sao hai người bọn họ còn không biết tính nết cao tầng của ngôi sao này, nếu như đối địch với bọn chúng, dùng cảm giác uy hiếp của hai người với phiến đại địa nơi đây, hoàn toàn có khả năng vứt bỏ tánh mạng.
Trước kia ở bên ngoài ngôi sao là thông đạo nham thạch vô cùng vô tận, vô số sinh vật hỏa diễm làm hai người chịu khổ đủ rồi.
- Đương nhiên chỉ là Thế Giới Cảnh.
Phong Tiêu công tử không tự chủ lên tiếng, trong mắt của hắn có hoảng sợ, vì sao đối phương hỏi cái gì thì hắn cũng trả lời.
- Sinh tử Đạo Quân, đó là tồn tại trong truyền thuyết, tung tích khó tìm. Đông Hư kiếm chủ là đại năng kiếm đạo thanh danh hiển hách, là tồn tại gần như vô địch trong Thế Giới Cảnh, ngay cả phụ thân ta cũng không phải đối thủ của hắn, lần này phụ thân ta hao tổn không ít khí lực mới làm hắn nguyện ý thu ta làm đồ đệ, chờ ta tới Đông Hư Kiếm Các, hắn tự mình khảo nghiệm một phen mới có thể nhập môn.
Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ nhìn nhau.
Thế Giới Cảnh?
Hai người bọn họ có thể tiện tay giết Đạo Quân tam bộ, Đạo Quân tứ đấy, về phần Thế Giới Cảnh? Không cần nói. Dù sao hai người bọn họ là tồn tại có thể sánh ngang Vĩnh Hằng Đế Quân bình thường.
- Ngươi có biết sinh chết Đạo Quân nào hay không?
Kỷ Ninh tiếp tục hỏi, thực lực càng cao biết rõ càng nhiều, có lẽ sinh tử Đạo Quân sẽ biết một ít bí mật của ngôi sao này nhiều hơn kẻ khác.
- Không biết, ta không biết tung tích sinh tử Đạo Quân.
Phong Tiêu công tử nói:
- Có lẽ những thành chủ Thế Giới Cảnh đỉnh phong biết được một ít che giấu.
...
Kỷ Ninh hỏi, Phong Tiêu công tử đáp.
Phong Tiêu công tử sắp khóc. Đối phương hỏi cái gì, chính mình không tự chủ được thành thành thật thật trả lời. Loại cảm giác này làm hắn sợ hãi, mình ở trước mặt thiếu niên áo trắng cõng kiếm đen này quả thực không có chút sức phản kháng nào.
Hỏi hồi lâu.
- Như thế nào?
Kỷ Ninh nhìn về phía Cửu Trần Giáo chủ.
- Có chút phiền phức ah, nghe ra trên ngôi sao này còn có sinh tử Đạo Quân, hơn nữa không chỉ có một. Mỗi một sinh tử Đạo Quân có tung tích bí ẩn.
Cửu Trần Giáo chủ nói ra.
- Giống vô tận cương vực chúng ta, Đạo Quân có thể khia tông lập phái nhưng Đạo Quân nơi đây lại ẩn trốn.
- Ân, vậy thì hỏi một chút kẻ có địa vị cao hơn Phong Tiêu đi.
Kỷ Ninh nói.
- Chỉ có thể như vậy.
Cửu Trần Giáo chủ gật đầu.
Bọn họ có kiên nhẫn.