Kỷ Ninh truyền âm nói:
- Hơn nữa số lượng rõ ràng cũng nhiều hơn nhiều a. Mỗi một người đều tràn ngập sát cơ, muốn dồn chúng ta vào chỗ chết, thậm chí ngay cả hình chiếu thế giới của ta và chín đại bí thuật cũng không có tác dụng, khó trách Giới linh Bồ La lại nói, nhất định phải là Đạo Quân đỉnh phong tiến vào thì mới có hy vọng còn sống đi ra ngoài. Bởi vì muốn thông qua tầng thứ nhất này cũng rất là khó khăn a.
Kỷ Ninh, Cửu Trần lập tức nghiền ép sáu gã giáp sĩ kia.
Thế nhưng thân thể của sáu gã giáp sĩ kia lại có thể so sánh được với Pháp bảo Vĩnh hằng cực phẩm. Cho dù lần lượt bị đánh bay thì bọn chúng lại một lần nữa giết qua.
- Những giáp sĩ này, chúng ta nên công kích như thế nào đây chứ?
Cửu Trần truyền âm nói.
- Rõ ràng đã bị chúng ta nghiền ép, thế nhưng vẫn có thể tiếp tục vây công.
Kỷ Ninh cũng nhíu mày nói:
- Đi, chúng ta tiếp tục đi tới, không cần quan tâm tới bọn hắn.
- Tốt.
Thực lực của Kỷ Ninh và Cửu Trần chiếm cứ thượng phong, cho nên lại có thể nghiền ép, tiếp tục tiến lên.
Quả cầu màu vàng trên bầu trời đã bắn xuống sáu đạo kim quang, trong mắt sáu gã giáp sĩ lập tức lại có kim quang sáng lên, đồng thời vọt tới chỗ hai người Kỷ Ninh. Mà sáu gã giáp sĩ kia lại không có buông tha, vẫn tiếp tục đuổi giết hai người bọn hắn.
Trong lúc nhất thời, mười hai tên giáp sĩ vây công hai người Kỷ Ninh.
- Không tốt.
Sắc mặt Kỷ Ninh, Cửu Trần lập tức thay đổi.
- Rõ ràng thực lực của chúng ta đã chiếm ưu thế. Thế nhưng cuối cùng bọn chúng cũng không phải là sinh mệnh, thân thể căn bản không có cách nào hư hao, cho nên có thể một mực dây dưa được với chúng ta... Nếu như chúng ta lại tiếp tục, chỉ sợ sẽ là mười tám tên, sau đó là hai mươi bốn... Dần dần càng ngày sẽ có càng nhiều giáp sĩ tới đây vây công.
Cửu Trần Giáo chủ có chút nóng nảy:
- Hai chúng ta liên thủ, nếu như trên trăm tên giáp sĩ vây công, chúng ta cũng không gánh được a.
- Đúng vậy.
Kỷ Ninh cũng đang phiền não vì vấn đề này.
Phanh.
Thân thể của Kỷ Ninh giống như ma quỷ, ba đầu sáu tay hiện lên. Trong đó có một thanh Bắc Hồng Kiếm bổ vào trên người một gã giáp sĩ. Tên giáp sĩ kia không kìm lòng được mà bay ngược về phía sau, bay tới biên giới của hành lang không gian. Lập tức, kim quang trong hai mắt của nó lập tức ảm đạm, trực tiếp bị khống chế trong vô hình, lại bay tới đám giáp sĩ đang giằng co trong hành lang không gian.
- Ồ?
Sắc mặt của Kỷ Ninh có chút vui mừng:
- Đánh bọn chúng bay ra hành lang không gian, chỉ cần đánh ra bên ngoài là được rồi.
- Hóa ra là như vậy.
Cửu Trần cũng đại hỉ không thôi.
Oanh oanh oanh...
Rõ ràng thực lực của hai người bọn họ đã chiếm cứ ưu thế. Dưới tình huống dùng tonaf lực, lập tức đánh bay từng đám giáp sĩ bay ra hành lang không gian. Trong nháy mắt khi bay ra ngoài, kim quang trong mắt bọn chúng trở nên ảm đạm, sau đó lại bay trở về đám giáp sĩ, cũng không nhúc nhích nữa.
...
Đám người Kỷ Ninh lại tiếp tục đi tới.
Mỗi một lần đều có sáu gã giáp sĩ vây công! Có tên am hiểu kiếm pháp, có tên am hiểu trường tiên, có tên am hiểu côn pháp, cũng có rất nhiều người am hiểu cự phủ, lại có người am hiểu thao túng pháp bảo... Hai người Kỷ Ninh lọt vào bên trong đủ loại công kích.
Đám người Kỷ Ninh cứ như vậy giết chóc vượt qua ba ngày.
Rút cuộc …
Mỗi lần bắt đầu đều có bảy tên giáp sĩ đến vây công!
Bảy tên giáp sĩ, tám giáp sĩ... Dần dần số lượng không ngừng tăng lên.
Mỗi một gã giáp sĩ đều duy trì cấp độ, thực lực Đạo Quân đẳng cấp thứ hai. Thế nhưng số lượng của bọn chúng càng ngày càng nhiều, phối hợp cũng càng thêm tinh diệu! Khiến cho muốn đánh chúng tới biên giới hành lang không gian quá mức khó khăn. Dù sao phạm vi của hành lang không gian rất lớn, chỉ tính riêng độ rộng cũng đã đạt tới trăm vạn dặm. Mà mỗi lần chiến đấu, hai người Kỷ Ninh đều phải toàn lực ứng phó.
...
Chín tháng sau.
Hai mươi sáu tên giáp sĩ đang vây công hai người Kỷ Ninh. Bọn hắn phối hợp hoàn mỹ, mỗi một người đao thương bất nhập, không cần phòng thủ, chỉ chú trọng tới công kích.
Hai người Kỷ Ninh phối hợp rất là khó khăn, đánh cho một đám giáp sĩ bắn tới biên giới của hành lang không gian. Trọn vẹn ác chiến thêm hơn một canh giờ, rút cuộc mới đánh bay được toàn bộ ra bên ngoài.
- Đánh cho bọn chúng bất động quả thực là việc quá mệt mỏi, quá mệt mỏi a.
Cửu Trần đặt mông ngồi dưới đất:
- Ta phải nghỉ một lát, không gánh được nữa. Thực sự là không gánh được nữa a.
Kỷ Ninh cũng ngồi dưới đất, hai mắt nhìn về phía trước.
Hiện tại bọn hắn mới chỉ đi được đại khái một nửa khoảng cách của hành lang không gian này mà thôi. Mà hành lang này càng về sau thì lại càng khó a.
- Đây quả thực là tra tấn a.
Cửu Trần lắc đầu nói:
- Chín tháng này chúng ta một mực chiến đấu không ngừng, ta luôn dùng Hỗn Độn tinh thạch để bổ sung tiêu hao... Tuy rằng Hỗn Độn tinh thạch ta còn nhiều, thế nhưng toàn lực ứng phó lâu như vậy, tâm thần tiêu hao ất lớn, thật sự rất là mệt mỏi a. Cả đời này của ta còn chưa từng mệt mỏi qua như vậy. Bắc Minh, ngươi thì sao?
- Cũng có chút mệt mỏi.
Kỷ Ninh nói.
Kỳ thật Kỷ Ninh khá tốt, hắn là Tâm Lực Tu Hành Giả, mà cận chiến hắn lại lợi hại hơn Cửu Trần, cho nên còn không có mệt mỏi như Cửu Trần.
Bất quá Kỷ Ninh cũng đã chuẩn bị nghỉ ngơi một chút với Cửu Trần. Bởi vì hiệu suất hai người liên thủ sẽ cao hơn, nếu không để cho một mình hắn xông pha, tốc độ sẽ chậm hơn rất nhiều.
- Ha Ha Ha...
Bỗng nhiên từ phía xa xa, trong cả vùng đất màu đen truyền đến một tiếng cười hùng hồn.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đang ngồi trên hành lang không gian đều cả kinh, hai mắt nhìn vè mặt đất màu đen phía xa.
Trên mặt đất màu đen bỗng nhiên bắt đầu có một lượng lớn mặt đất trồi lên, dần dần bay lên. Rất nhanh đã ngưng tụ đã thành một sinh vật bùn đất hình người, sinh vật bùn đất hình người màu đen này có hình thể nguy nga, giống như là một tòa núi cao, hắn nhếch miệng cười nói:
- Haha, hai người tiểu gia hỏa các ngươi. Nhanh như vậy đã mệt mỏi rồi hay sao? Kỳ thật các ngươi cũng quá không biết tự lượng sức mình a. Chỉ vẻn vẹn có hai người mà đã dám xông về phía trước. Nếu như ba tới năm người liên thủ, như vậy chẳng phải sẽ nhanh hơn hay sao?
- Vị tiền bối này, ngươi là?
Cửu Trần cao giọng nói.