- Chúng ta đi.
Cổ Già Vương cắn răng một cái, chỉ có thể lựa chọn lui mà thôi.
- Đi.
Tuy rằng những Đạo Quân đỉnh phong này đều cảm thấy sỉ nhục, thế nhưng cả đám vẫn phải rút lui. Kỳ thật nhóm Đạo Quân đỉnh phong này vốn có bài danh ở top sau, cho nên dưới lực hiệu triệu của Cổ Già Vương mới có mười hai người liên thủ lại. Trước đó Trần Vũ Ma Quân xếp trong mười thứ hạng đầu, về phần hiện tại? Rất nhiều Đạo Quân đỉnh phong cường đại ít xuất hiện vừa ra mặt, Trần Vũ Ma Quân đã sớm bị đẩy ra bên ngoài top mười.
- Hừ.
Đưa mắt nhìn nhóm Đạo Quân đỉnh phong này rời khỏi, Kỷ Ninh lập tức thu hình chiếu thế giới và bí thuật, tiếp tục lặng lẽ thủ hộ ở trên vùng đất nham thạch này.
Hắn muốn giúp đỡ Cửu Trần.
Nói cho đúng, hắn muốn tự giúp mình, bởi vì Cửu Trần cũng đã sớm nói. Tất cả Lệnh Phù mà hắn lấy được đều cho Kỷ Ninh! Cho nên đương nhiên Kỷ Ninh phải đứng ra ngăn cản, cố gắng ngăn cản những Đạo Quân kia xông vào cái thông đạo này.
...
- Bắc Minh này sao lại cường đại đến tình trạng như thế cơ chứ? Hắn và Tửu Thánh, rõ ràng so với các Đạo Quân đỉnh phong như chúng ta đã mạnh hơn rất nhiều a.
Cổ Già Vương và một đám Đạo Quân đỉnh phong rất nhanh đã đi tới một cái thông đạo mới. Chính là thông đạo mà trước đó Kỷ Ninh đã xông qua.
- Chúng ta cứ bỏ qua như vậy hay sao?
Trần Vũ Ma Quân truyền âm hỏi, nàng ở trong đội ngũ này cũng được tính là nhân vật số hai a.
- Hừ...
Cổ Già Vương hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên hai mắt sáng lên nhìn về phía cột trụ kia, mở miệng nói:
- Pháp môn sinh mệnh.
Trần Vũ Ma Quân cũng đã nhìn thấy, hai mắt nhìn về phía xa xa, lắc đầu nói:
- Lệnh Phù trong thông đạo này đã bị lấy đi, hẳn là đã bị Bắc Minh lấy đi rồi.
- Lệnh phù bị lấy đi cũng không sao, nơi này còn có pháp môn sinh mệnh a.
Cổ Già Vương chỉ vào cột trụ kia:
- Chúng ta đều ghi nhớ pháp môn, bắt đầu tu luyện, đợi tu luyện thành! Lại đi Cửu Trần Giáo chủ cái kia thông đạo, chỉ cần vọt tới cái kia xiềng xích bảy màu bên trên, cái kia Bắc Minh sẽ không có cách nào công kích chúng ta.
- Đúng.
- Cổ Già Vương nói có lý.
Cả đám đều đồng ý.
Bọn hắn học pháp môn, cũng không xông vào thông đạo này, đến lúc đó xông qua thông đạo chỗ Cửu Trần Giáo chủ, hoặc là xông về phía thông đạo khác cũng là chuyện có thể a.
Ba lối đi đã có hơn ba mươi tên Đạo Quân đỉnh phong tụ tập.
Bởi vì Kỷ Ninh đã sớm lấy hết Lệnh Phù trong một cái thông đạo, cho nên thứ chính thức khiến cho mọi người trông mà thèm cũng chỉ có hai thông đạo còn lại mà thôi.
Sưu sưu sưu sưu.
Bốn đạo thân ảnh lập tứcbay tới.
Kỷ Ninh đang đứng trên vùng đất nham thạch ngẩng đầu nhìn lại, đồng tử tức thì co rụt lại. Bởi vì người tới chính là Hiểu Mộng Đạo Quân, Duyên Hổ Đạo Quân, Thiên Tàn Đạo Quân, Hắc Kiêu Đạo Quân.
- Bốn người bọn họ?
Kỷ Ninh không dám lãnh đạm một chút nào.
Bốn người này đều là người bài danh trong mười thứ hạng đầu. Hiện tại người bài danh mười thứ hạng đầu, so với trước đó còn mạnh hơn nhiều, dù sao rất nhiều người ít xuất hiện, thanh danh không lộ đều xuất thế. Mỗi một người bọn hắn đều rất là khó đối phó.
Hiện tại Hiểu Mộng bài danh thứ ba, gần với Kỷ Ninh. Hai người Lê Tinh, Quang Minh Vương liên tiếp thua ở trong tay của hắn, từ đó đã có thể thấy được sự lợi hại của hắn.
- Muốn ngăn chúng ta? Trợ giúp bằng hữu tốt Cửu Trần của ngươi hay sao?
Hiểu Mộng Đạo Quân cười lạnh, hai mắt nhìn qua Kỷ Ninh:
- Bắc Minh, trước đó ngươi đã giúp hắn có được một khỏa Động Minh ngọc phù, chẳng lẽ bây giờ còn muốn giúp hắn hay sao? Ngươi cũng quá vô tư a.
- Ta đang giúp mình.
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.
- Thật sao? Ngươi thực sự muốn ngăn cản bốn người chúng ta hay sao?
Duyên Hổ Đạo Quân mặc khải giáp nặng nề màu xám cũng trầm giọng nói.
- Hắc hắc hắc...
Hắc Kiêu Đạo Quân thì cười lớn, tiếng cười chói tai và càn rỡ vô cùng:
- Thật sự là không biết tự lượng sức mình a.
- Ta một người, các ngươi bốn người. Thế nhưng các ngươi có thể làm gì được ta cơ chứ?
Kỷ Ninh lạnh lùng nói.
Bốn người Hiểu Mộng khẽ nhướng mày.
Bốn người bọn họ liên thủ, cũng dám đối chiến với Tửu Thánh. Thế nhưng nhất định bọn hắn cũng phải thừa nhận, Kỷ Ninh có hình chiếu thế giới, bí thuật trong người. Mà bản thân lại có ám sát độn thuật kia, nếu như Kỷ Ninh muốn trốn, như vậy ngay cả cái bóng của Kỷ Ninh bọn hắn cũng sẽ không tìm thấy được.
- Ta ở đây, các ngươi căn bản không có cách nào để tu luyện pháp môn sinh mệnh này một cách yên tĩnh a.
Kỷ Ninh nói:
- Rời đi đi, đi tới nơi khác đi.
- Rất tốt.
Hắc Kiêu Đạo Quân cười lạnh.
- Ngoan độc.
Thiên Tàn Đạo Quân cũng cắn răng.
Quả thực bốn người bọn họ không có biện pháp, tu luyện pháp môn thì nhất định phải tĩnh tâm để tu luyện. Mà Kỷ Ninh ở bên cạnh động thủ, bọn hắn tu luyện như thế nào cơ chứ?
- Bắc Minh, tổng cộng cũng chỉ có ba lối đi mà thôi. Mà một thông đạo đã sớm không có Lệnh Phù rồi, cho nên chính thức cũng chỉ còn có hai cái thông đạo mà thôi. Một thông đạo đám người Tửu Thánh, Lê Tinh, Thạch Cửu, Hành Vân Cung Chủ đang vượt qua. Luận tốc độ, chỉ sợ các Đạo Quân sẽ không đoạt được bọn hắn. Cho nên đến lúc đó sẽ có rất nhiều Đạo Quân đỉnh phong xông tới thông đạo này, bọn hắn luyện thành pháp môn sinh mệnh, tất cả đều xông qua. Khi đó ngươi có thể ngăn cản được mấy người cơ chứ?
Hiểu Mộng Đạo Quân lãnh đạm nói:
- Chúng ta đi.
Bốn người Hiểu Mộng Đạo Quân cười lạnh rồi bay khỏi nơi này.
...
Kỷ Ninh cũng rõ ràng, dùng sức một mình, căn bản không ngăn cản được bao lâu.
Có khả năng chỉ kéo dài thêm được trong chốc lát, như vậy thời gian của Cửu Trần cũng chỉ có trong chốc lát mà thôi. Dù sao bây giờ Cửu Trần đang giúp mình. Lệnh Phù chỗ mình càng nhiều, trái cây càng nhiều thì sẽ càng có hi vọng phục sinh sư tỷ hơn.
- Hừ.
Chiến ý của Kỷ Ninh tản ra, rét lạnh thấu xương.
Thời gian trôi qua.
Kỷ Ninh lặng lẽ chờ đợi, mà Cửu Trần Giáo chủ vẫn đang kẹt ở bên trên pháp môn đạo tâm như trước.
Hơn một tháng sau.
Sưu sưu sưu...
Xa xa có một đoàn thân ảnh bay tới, trùng trùng điệp điệp.
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt cũng thay đổi.
Người đến chính là bốn người Hiểu Mộng Đạo Quân cùng với mười hai người Cổ Già Vương.
- Giết.
- Xông lên bên trên xiềng xích bảy màu.
Mười sáu tên Đạo Quân đỉnh phong trùng trùng điệp điệp, trực tiếp thi triển ra bí thuật. Có một chút người thì là khống chế Pháp bảo trực tiếp công kích từ phía xa xa.