Coi như là Tửu Thánh đối mặt với một chiêu này của hắn thì tốc độ của Tửu Thánh cũng sẽ phải chậm đi một chút, cũng chỉ có thể cố thủ mà thôi.
Thế nhưng Kỷ Ninh lại áp chế hắn.
- Không có khả năng, không có khả năng.
Trong mắt Hiểu Mộng Đạo Quân có chút điên cuồng:
- Lại đến.
Hắn đối với huyết nhận của mình rất có lòng tin.
Sưu!
Lại là một đạo lưu quang huyết sắc kinh diễm.
- Hừ.
Sáu đạo kiếm hình sương mù của Kỷ Ninh lần nữa xuất hiện, chỉ thấy sáu đạo kiếm hình sương mù giống như một cái la bàn cực lớn. Lúc đâm ra, rất nhanh đã xoay tròn, biến thành hắc động rất lớn, trực tiếp ầm ầm va chạm với lưu quang huyết sắc kia, đánh bay Hiểu Mộng Đạo Quân.
- Hiểu Mộng Đạo Quân, tuy rằng tốc độ của ngươi so với ta nhanh hơn. Thế nhưng ngươi chỉ có một thanh Huyết Nhận, nếu có sáu thanh, chỉ sợ ta sẽ chật vật hơn nhiều.
Thanh âm của Kỷ Ninh vang lên.
Kiếm của hắn, tốc độ không bằng Hiểu Mộng Đạo Quân.
Thế nhưng ít nhất hắn cũng là người gần với Hiểu Mộng nhất trong các Đạo Quân. Không giống như là đám người Tửu Thánh, Lê Tinh, cách biệt lớn như vậy! Tăng thêm sáu thanh Bắc Hồng kiếm đồng thời phòng ngự, kiếm thuật phòng ngự lại lợi hại. Cho nên đương nhiên có thể chính diện trực tiếp ngạnh kháng, mà lại còn có thể đánh bay đối thủ.
- Chết tiệt Bắc Minh.
Cổ Già Vương, Hắc Kiêu Đạo Quân, Trần Vũ Ma Quân ở bên cạnh đều có chút nóng nảy, Hiểu Mộng bị đẩy lui về phía sau, sắc mặt cũng có chút khó coi. Trước đó đánh bại Quang Minh Vương, Lê Tinh. Lòng tin của hắn tràn ngập, nghĩ mình tuyệt đối có thể khiêu chiến được Bắc Minh bài danh thứ hai. Thế nhưng sự thực đã hung hăng cho hắn một cái tát! Khiến cho hắn cảm thấy chênh lệch cực lớn.
Thế nhưng hắn lại không biết, từ sau khi Tâm Kiếm Thuật được luyện thành, Kỷ Ninh tiến tới sát Tửu Thánh. Các Đạo Quân đỉnh phong khác với Kỷ Ninh đã có chênh lệch lớn hơn! Đặc biệt là Kỷ Ninh ở các phương diện đều rất là hoàn mỹ.
- Làm sao bây giờ?
- Các Đạo Quân đỉnh phong khác đều đi qua, chỉ có bốn người chúng ta bị ngăn lại.
- Bắc Minh chết tiệt này, thật sự là giảo hoạt.
Bốn người Hiểu Mộng, Cổ Già Vương, Hắc Kiêu, Trần Vũ Ma Quân bọn họ đều có chút lo lắng, trước đó bọn ắn có trọn vẹn chín tên Đạo Quân đỉnh phong xông về phía trước. Cho nên quả thực Kỷ Ninh không ngăn được, nhưng nếu như chỉ muốn chế trụ bốn gã Đạo Quân đỉnh phong, như vậy Kỷ Ninh vẫn có thể làm được.
Sưu sưu.
Thân ảnh Kỷ Ninh lại một lần nữa hiện ra, đứng ở trước xiềng xích bảy màu.
- Chính các ngươi là người gây khó dễ trước.
Kỷ Ninh nhìn bốn người bọn họ.
- Làm sao bây giờ? Chúng ta công kích, Bắc Minh này luôn chạy trốn, căn bản không để ý tới chúng ta.
Nếu như kéo dài quá lâu, bảy người Thiên Tàn Đạo Quân sẽ xông vào trong thông đạo, những Đạo Quân đỉnh phong khác cũng có chút sốt ruột.
Kỷ Ninh không để ý tới những người khác, chỉ nhìn chằm chằm vào bốn người này.
Kỷ Ninh rất rõ ràng... Pháp môn Đạo Tâm, muốn thông qua rất khó. Về phần đánh bại chín ngàn tầng cấm chế kia, những Đạo Quân đỉnh phong thực yếu kia đối với Cửu Trần căn bản không có uy hiếp.
...
Giờ phút này trước mặt đất nham thạch trên Thâm Uyên thứ hai, Cửu Trần đang ở bên trong nhà cỏ thời gian để tu luyện pháp môn Đạo Tâm. Hắn lần lượt thất bại, đương nhiên hắn cũng rất rõ ràng bên ngoài đã xảy ra cái gì:
- Phải nhanh hơn nữa, Bắc Minh đang kéo dài thời gian, ta phải nhanh hơn một chút nữa.
Sưu sưu sưu, giờ phút này lại có năm tên Đạo Quân đỉnh phong liên tiếp phóng tới.
- Cửu Trần, giao ra Động Minh ngọc phù.
- Cửu Trần, giao ra đây.
Năm tên Đạo Quân đỉnh phong này lập tức muốn vây công Cửu Trần, đối với bọn họ mà nói, Động Minh ngọc phù mới là thứ quan trọng nhất. Lệnh phù trái cây cho dù có giá trị cao thì cũng chỉ hữu dụng đối với Vĩnh Hằng Đế Quân mà thôi. Vĩnh Hằng Đế Quân cho nhiều bảo vật thì có tác dụng gì cơ chứ? Dù sao cũng không giúp được bọn họ hợp đạo! Chín phần lệnh phù hái trái cây đều không bằng một miếng Động Minh ngọc phù, cũng không khiến cho bọn hắn điên cuồng như một miếng này.
Sưu sưu.
Nhà cỏ thời gian biến mất, Cửu Trần giáo chủ biến thành sóng nước vờn quanh chung quanh, đồng thời cũng có một bộ phận sóng nước hiện ra hình người, phát ra âm thanh:
- Cửu Trần ta dùng tính mạng để thề, ta đã sử dụng xong một phần Động Minh ngọc phù mà ta có dược. Nếu như vi phạm lời thề, lập tức hồn phi phách tán Chân Linh tịch diệt.
Thanh âm tràn ngập, quanh quẩn ở trong thiên địa.
- A.
- Cái này...
Năm tên Đạo Quân đỉnh phong được Kỷ Ninh thả cho qua, đều ngây ngẩn cả người. Ngay cả đám người Hiểu Mộng Đạo Quân, Trần Vũ Ma Quân bị Kỷ Ninh cản lại cũng đều ngây ngẩn cả người.
Đã dùng rồi?
Bọn hắn điên cuồng trùng kích như thế, ngoại trừ lệnh phù ra, quan trọng hơn là muốn tranh đoạt một miếng Động Minh ngọc phù ở trên người của Cửu Trần! Đây mới là thứ hấp dẫn các Đạo Quân nhất.
Tuy rằng bọn hắn không muốn tin tưởng, thế nhưng Cửu Trần đã lập lời thề bản mạng rồi, cho nên chuyện này tuyệt đối sẽ không giả bộ.
- Đáng chết.
- Không ngờ đã dùng xong rồi.
- Nhất định lúc chúng ta đang tranh đoạt ở tầng thứ hai thế giới, tranh đoạt một miếng Động Minh ngọc phù cuối cùng kia. Lúc đó tên Cửu Trần này đã thừa cơ dùng rồi.
- Thật sự là giảo hoạt.
Cả đám thầm hận không thôi.
Tuy rằng rất không thoải mái, thế nhưng Cửu Trần giáo chủ đã không có Động Minh ngọc phù, bọn hắn cũng lười dây dưa. Dù sao Cửu Trần có Thủy Hành Bất tử thân, không phải dễ đối phó như vậy a.
- Dĩ nhiên là pháp môn Đạo Tâm? Quá thần kỳ, quả thực là không thể tưởng tượng được nổi.
- Pháp môn Đạo Tâm?
Năm tên Đạo Quân đỉnh phong kia sau khi thất vọng, rất nhanh đã chú ý tới pháp môn Đạo Tâm. Mỗi một người đều khiếp sợ cuồng hỉ, cả đám liền bắt đầu ghi nhớ để tu luyện. Pháp môn có thể tôi luyện làm đạo tâm tăng lên, đây tuyệt đối là thứ cực kỳ vô giá. Chỉ cần đạt được cái pháp môn này, như vậy lần này tới Xích Ba điện cũng đáng giá a.
- Cái gì mà pháp môn Đạo Tâm?
Cổ Già Vương thấy thế lập tức cao giọng nói.
- Là pháp môn có thể tăng lên đạo tâm.
Trong năm tên Đạo Quân đỉnh phong kia lập tức có người cao giọng trả lời.
Ánh mắt đmá người Cổ Già Vương, Hiểu Mộng Đạo Quân lập tức trở nên nóng bỏng.
- Chư vị, chỉ cần không xông vào thông đạo này, như vậy pháp môn Đạo Tâm này ta có thể truyền thụ cho mấy vị.
Kỷ Ninh nói.