Đông Hỏa Chúa Tể nổi tiếng vô sỉ, nhưng cũng vì vô sỉ nên gã tích góp báu vật rất nhiều.
Kỷ Ninh lạnh lùng nói:
- Ngươi hoặc là đồng ý hoặc từ chối.
Đông Hỏa Chúa Tể tức xì khói:
- Ngươi...!
Đông Hỏa Chúa Tể suy đi tính lại, giờ Chúa Tể, Đế Quân khác đã trốn hết, Dao Hỏa cảnh quá nguy hiểm. Nguyên liên minh mười sáu vực giới người có thể đến đây cứu gã chỉ có Đạt Phong Lĩnh Chủ. Nhưng một là Đạt Phong Lĩnh Chủ không dễ ra tay, hai là Đạt Phong Lĩnh Chủ không thích Đông Hỏa Chúa Tể, quan hệ của họ không được tốt.
Mặt Đông Hỏa Chúa Tể dữ tợn:
- Được, ta đưa!!!
Vòng tay Đông Hỏa Chúa Tể cầm lấp lóe dao động, có vẻ gã định dời nhiều báu vật vào vòng tay.
Kỷ Ninh nhìn Đông Hỏa Chúa Tể:
- Ta nói rồi, phải đưa toàn bộ báu vật của ngươi cho ta. Áo giáp, quần áo trên người của ngươi, thậm chí thanh bảo bối vũ trụ đều giao ra.
Đông Hỏa Chúa Tể trợn to mắt nói:
- Lấy cả binh khí, giáp y của ta!?
Đối với tu hành giả thì binh khí giáp y gần như là báu vật được xem trọng nhất. Bình thường trao đổi báu vật bản năng loại trừ binh khí giáp y. Một thanh bảo bối vũ trụ thích hợp với mình, công nhận mình hiếm có biết bao. Giáp y, pháp bảo bản mệnh phải nuôi trong năm tháng vô tận, hao phí bao nhiêu là công sức.
Nếu là báu vật khác, tuy quý giá nhưng không ảnh hưởng lớn đến thực lực của mình thì Đông Hỏa Chúa Tể sẽ cắn răng đồng ý.
Nhưng binh khí giáp y? Lấy mấy cái đó đi thì thực lực của Đông Hỏa Chúa Tể sẽ rớt hơn một nửa.
Kỷ Ninh nhìn thẳng Đông Hỏa Chúa Tể:
- Đúng vậy, lấy hết! Toàn bộ báu vật của ngươi, ngay cả một giọt hỗn độn linh dịch, một viên hỗn độn tinh thạch cũng phải giao ra chứ đừng nói là bảo bối vũ trụ.
Đông Hỏa Chúa Tể vừa tức vừa giận:
- Ngươi... ngươi... ngươi...!
Kỷ Ninh hỏi:
- Đưa không?
Đông Hỏa Chúa Tể tức giận trừng Kỷ Ninh:
- Không thể nào! Sao có thể đưa binh khí giáp y của ta được? Ta đã cúi đầu mà ngươi còn bức ép như vậy. Hừ, ngươi nghĩ ta sợ ngươi sao? Ta chỉ cần không nhúc nhích trong đường lửa thì dù ngươi khống chế cấm chế cũng không làm gì ta được. Những cấm chế có thể giết, giam cầm Chúa Tể chắc không có nhiều trong toàn bộ đường lửa, không thể nào trùng hợp ở ngay bên cạnh ta được. Ngươi không thể làm gì ta, cùng lắm ta ở lại đây mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ, ta chống mắt xem ngươi có thể sống đến ngày đó không!
Kỷ Ninh cười nói:
- Yên tâm, nếu ta hợp đạo thất bại sẽ truyền pháp môn khống chế cấm chế cho người khác, bắt người đó lập lời thề vĩnh viễn không thả ngươi.
Mặt Đông Hỏa Chúa Tể đỏ rực:
- Vậy cứ chờ xem!
Kỷ Ninh quay đầu bay hướng vực giới phi chu:
- Rất tốt, thật ra ta không quan tâm chút báu vật của ngươi. Thanh Ma huynh, chúng ta đi.
Thanh Ma cười lạnh liếc Đông Hỏa một cái, cùng Bạch Dung bay hướng vực giới phi chu.
Đông Hỏa mỉa mai:
- Thanh Ma, ngươi có tư cách gì xem thường ta? Cái đồ sợ chết, Đông Hỏa ta có vô sỉ đến mấy cũng coi thường một kẻ cúi đầu quỳ phục đi theo Đạo Quân.
Kỷ Ninh dừng lại, quay đầu bỏ lại một câu rồi vào vực giới phi chu:
- Đông Hỏa, Bắc Minh ta nói ngươi sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở đây cho đến khi ngươi chết.
Đông Hỏa Chúa Tể tức giận quát:
- Ta chống mắt xem là ngươi chết trước hay ta chết trước!
Ba người Kỷ Ninh đã bay vào vực giới phi chu.
Thanh Ma Chúa Tể cười khẩy nói:
- Bắc Minh, Đông Hỏa vốn là tên vô sỉ, lời gì cũng nói ra được, ngươi cần chi so đo với hắn. Cứ xem hắn mãi mãi bị nhốt tại đây là được.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ừm!
Một Đạo Quân có được một chiếc vực giới phi chu dẫn đến sóng gió dần bình tĩnh lại.
Nhưng tin tức một Chúa Tể đi theo Đạo Quân dần lan đến vực giới, dị vũ trụ xa hơn.
Kỷ Ninh thần lực hóa thân bên trên pháp đàn cẩn thận nhìn:
- Trung tâm nhất của trận đồ thật khó.
Kỷ Ninh nguyên thần thứ hai trên bệ đá Chí Tôn trong Thanh Hoa động phủ cũng chăm chỉ tham ngộ.
Trung tâm trận đồ cần có thành tựu siêu cao về đạo lửa, đạo không gian, còn phải có thành tựu rất cao về đạo trận pháp thuộc lưu phái này mới có hy vọng phá giải.
Viêm Long vực giới trở lại bình tĩnh, trong bình tĩnh thời gian trôi đi.
Một hỗn độn kỷ, hai hỗn độn kỷ, ba hỗn độn kỷ.
Tam giới quê hương của Kỷ Ninh.
Dực Xà hồ, Kỷ Ninh áo vàng và nữ nhi Kỷ Minh Nguyệt đang cùng nhau chơi thuyền trên hồ.
Xoẹt đùng!
Kỷ Ninh áo vàng ngước lên nhìn trên trời, thấy một điện xà xé rách không trung giắt ngang ức vạn dặm. Điện xà không chỉ vụt qua Đại Hạ vương triều, cũng vắt ngang hơn một nửa ba ngàn đại thế giới.
Kỷ Ninh thì thào:
- Tam giới rốt cuộc đến thời kỳ phá diệt.
Minh Nguyệt ngây người, đôi mắt trong veo tràn đầy giật mình:
- Cái gì? Phụ... phụ... phụ thân nói là tam giới bị phá diệt?
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ừm! Bình thường một phương thế giới hỗn độn tuổi thọ là một hỗn độn kỷ, sau khi tan vỡ hóa thành một viên thế giới chi tâm rồi lại diễn biến dựng dục ra sinh mệnh mới, thế giới mới. Tam giới từ lúc trước Nữ Oa nương nương cố gắng xoay chuyển đánh bại Vô Gian vũ trụ hỗn độn đến bây giờ đã qua chín hỗn độn kỷ, chín là số cực hạn, đã tới lúc tam giới phá diệt.
Minh Nguyệt hỏi dồn:
- Chúng ta làm sao đây? Có ngăn cản không?
Kỷ Ninh cười hỏi:
- Tại sao phải ngăn cản? Phá diệt và sinh ra vốn là luân hồi, là tự nhiên vũ trụ hỗn độn vận chuyển. Hơn nữa các đại năng của tam giới đã sớm mở mang các thế giới hỗn độn, dời Yến sơn qua đó là được. Tam giới bây giờ cường giả như mây, chỉ tính Sinh Tử Đạo Quân đã có một đám.
Kỷ Ninh mang pháp môn của hơn ba trăm Chúa Tể đến tam giới, nhờ những pháp môn này hướng dẫn tam giới bùng nổ trên diện rộng, hiệu suất sinh ra cường giả khoa trương còn hơn ngôi sao trong Ma Tượng Thạch Bích.
Hư không hỗn độn bên ngoài tam giới đã mở ra một khu vực rộng lớn hơn tam giới gấp ngàn lần, vạn lần. Các thế giới hỗn độn tản ra hình thành đại trận cực kỳ phức tạp.
Có tổng cộng ba ngàn chín trăm thế giới hỗn độn, Kỷ Ninh tham ngộ ra đạo trận pháp bày một trận pháp lớn.
Các khối Tây Tư Pháp Bàn khảm vào trong đó, trở thành một phần của trận pháp. Từ khi Kỷ Ninh chính thức tham ngộ lưu phái trận pháp Tây Tư tộc mới hoàn mỹ phối hợp các Tây Tư Pháp Bàn lại với nhau. Nhờ uy trận pháp, uy lực Tây Tư Pháp Bàn, Chúa Tể muốn cưỡng ép xông vào cũng khó khăn.