Đạt Phong Lĩnh Chủ lắc đầu nói:
- Đừng suy nghĩ, vũ trụ hỗn độn bao la, văn minh tu hành giả cho đến nay đã sinh ra vài vị Chí Tôn nhưng chưa từng có một vị Đế Quân đạo chung cực. Khả năng cực kỳ thấp.
Đạt Phong Lĩnh Chủ ra lệnh một tiếng, nguyên liên minh mười sáu vực giới tất nhiên ứng lệnh.
Thật ra mỗi vực giới cách nhau xa tít mù, muốn truyền bá tin tức bình thường vô cùng khó khăn. Chỉ có vài vị Chúa Tể, Đế Quân ít ỏi trong liên minh mười sáu vực giới và bên ngoài liên lạc, miễn bọn họ không nói ra ngoài thì sẽ không bị rò rỉ thông tin.
Nội bộ liên minh mười sáu vực giới thì đã lan rộng.
Vì Mang Nhai Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể liên lạc với Đạt Phong Lĩnh Chủ cũng qua tay vài vị Chúa Tể, Đế Quân mới trao đổi được. Vì đám Mang Nhai Chúa Tể không có nguyên thần thứ hai, pháp thân nào ở chỗ Đạt Phong Lĩnh Chủ, cần truyền lời thì đưa đến chỗ Thiên Mang Đế Quân, sau đó Thiên Mang Đế Quân báo với Đạt Phong Lĩnh Chủ.
Nhiều người biết tất nhiên đồn ầm trong liên minh mười sáu vực giới.
Khu vực rìa hắc ám Viêm Long vực giới, một chiếc vực giới phi chu xuất hiện, là chiếc vực giới phi chu do Lôi Tinh Chúa Tể điều khiển.
Trong phi chu đang có sáu bóng người gồm một sinh vật hình người màu vàng, bốn sinh vật hình người màu đen, một nam nhân áo tím tóc tím.
Bọn họ là Lang Chủ tướng quân, bốn Đế Quân áo đen của Băng Phong quân đoàn và Lôi Tinh Chúa Tể.
Lang Chủ lạnh băng nhìn nam nhân áo tím tóc tím:
- Lập lời thề.
Lôi Tinh Chúa Tể cười ruồi:
- Rồi rồi, Bệ Hạ Cô Độc có lệnh thì ta nào dám trái. Lôi Tinh ta thề bằng sinh mệnh.
Lôi Tinh Chúa Tể bị buộc lập lời thề không được lộ ra tin tức liên quan hỗn độn nguyên thú Cầm Hỏa Thần.
Lang Chủ phất tay ném ra một pháp bảo trữ vật:
- Ngươi đi được rồi.
Sau đó Lang Chủ mang theo bốn Đế Quân áo đen dưới trướng bay ra ngoài.
Vèo!
Vực giới phi chu đi nhanh.
Chỉ còn lại Lang Chủ tướng quân, bốn Đế Quân áo đen ở bên rìa hắc ám.
- Tướng quân?
- Nhịn cơn tức này vậy sao?
Bốn Đế Quân áo đen không cam lòng, đã bao giờ bọn họ chịu thiệt lớn vậy? Còn phải nuốt ngược vào bụng?
Theo thói quen của Băng Phong quân đoàn nếu ai dám khiêu khích thì hùng hổ đánh trả lại, nên Bệ Hạ Cô Độc mới giết ba Dị Vũ Trụ Chi Chủ.
Lang Chủ tướng quân lạnh lùng nói:
- Các ngươi đã biết mệnh lệnh của bệ hạ. Bệ hạ có lệnh thì chúng ta phải làm theo, giờ bệ hạ không để ý Bắc Minh Đạo Quân gì đó, thứ bệ hạ quan tâm nhất là con hỗn độn nguyên thú. Tương lai có con hỗn độn nguyên thú đó là Băng Phong quân đoàn chúng ta sẽ mạnh hơn nhiều.
Bốn Đế Quân áo đen nghĩ đến sự đáng sợ của Cầm Hỏa Thần liền tim đập nhanh.
- Những ngày tiếp theo chúng ta yên lặng ẩn núp trong Viêm Long vực giới, chú ý từng động tĩnh của Bắc Minh Đạo Quân, đợi hắn hợp đạo thất bại.
Tin tức hỗn độn nguyên thú như sấm mùa xuân nổ trong liên minh mười sáu vực giới, làm đám Chúa Tể, Đế Quân ngơ ngẩn.
Bệ Hạ Cô Độc, Đạt Phong Lĩnh Chủ âm thầm chờ, bọn họ đợi Kỷ Ninh hợp đạo thất bại.
Một lão già mặc áo đỏ tà ác tỏa mùi máu tanh nồng đứng giữa hư không, thở dài:
- Đi đi.
Đám Đế Quân tà ác đứng sau lưng lão già.
Các Đế Quân không cam lòng lao nhao lên:
- Chúng ta... cứ đi vậy sao?
Lão nhân áo đỏ lắc đầu nói:
- Chúng ta thất bại. Bắc Minh Đạo Quân nhiều lần trốn thoát sát giới, thậm chí khiến Chúa Tể làm người đi theo, còn có một con hỗn độn nguyên thú, chúng ta không cách nào so sánh được. Nếu chúng ta còn ở lại Viêm Long vực giới, với sức ảnh hưởng của Bắc Minh Đạo Quân chỉ e cả bọn chúng ta sẽ nhanh chóng bị giết hết. Giờ đường sống duy nhất là rời khỏi Viêm Long vực giới.
Lão nhân áo đỏ khẽ thở dài:
- Chúng ta tách ra đi, phiêu bạt, rời đi mới có đường sống. Chỉ tại Huyết Vân ta không đủ thực lực, hổ thẹn.
Vèo!
Huyết Vân Đế Quân nổi tiếng lẫy lừng, có thực lực Thánh Thành Chi Chủ cứ như thế xé rách thời không cất bước đi một mình.
Các Đế Quân nhìn nhau, cực kỳ không cam lòng. Vì để phiêu bạt đến vực giới khác ít nhất mất trăm vạn hỗn độn kỷ, quá lâu.
- Vũ trụ hỗn độn rồi sẽ có nơi cho chúng ta sinh tồn, đi thôi.
Đám Đế Quân nhanh chóng quyết định hoặc đi một mình, hoặc hai, ba người hợp tác rời đi, bắt đầu con đường phiêu bạt chạy trốn. Dù sao Kỷ Ninh từng nói muốn giết hết đám ma đầu trong Phi Tuyết ma cung, bọn họ không dám ở lại.
Thiên Thương cung.
Đám Mang Nhai Chúa Tể đã đi, Dịch Ba Đế Quân từ biệt với Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh kinh ngạc lưu luyến hỏi:
- Dịch Ba đại ca cũng đi sao?
Dịch Ba Đế Quân cười nói:
- Ta trở về chỉ muốn xem lực lượng gì xuất hiện trong quê hương, đã thấy Cầm Hỏa Thần, cũng làm quen với Bắc Minh thì đã đủ rồi. Ở bên ngoài ta còn có công chuyện.
Kỷ Ninh gật đầu.
Dịch Ba Đế Quân cười nói:
- Giờ ngươi có Cầm Hỏa Thần, chỉ có hai vị dám mơ ước Cầm Hỏa Thần là Bệ Hạ Cô Độc của Băng Phong quân đoàn và Đạt Phong Lĩnh Chủ. Trong hai người này Bệ Hạ Cô Độc sát tính rất nặng, kiến thức ít chút, lúc trước chỉ may mắn được kho binh khí chuẩn bị chiến đấu của Tây Tư tộc mới đột nhiên vươn lên. Đạt Phong Lĩnh Chủ thì khác, lập công lao lớn trong chiến tranh thượng cổ, được vài vị Chí Tôn chỉ điểm. Tầm mắt của Đạt Phong Lĩnh Chủ rộng rãi hơn nhiều, nên sống càng điệu thấp.
Dịch Ba Đế Quân dặn dò:
- Trong hai người này Đạt Phong Lĩnh Chủ càng khó dò, nếu tương lai ngươi hợp đạo thất bại có gì muốn gửi gắm có thể mời Đạt Phong Lĩnh Chủ hỗ trợ, lão già này rất biết giữ chữ tín.
Kỷ Ninh ngây ra.
Dịch Ba Đế Quân rất là cảm khái nói:
- Đương nhiên ta hy vọng ngươi sẽ hợp đạo thành công, vì những gì ngươi thấy mới chỉ là một góc nhỏ trong vũ trụ hỗn độn bao la, mới chỉ có một Viêm Long vực giới. Còn cảnh tượng thần kỳ gấp ngàn lần, vạn lần mà ngươi chưa được thấy, có vô số bí mật ngươi chưa tìm kiếm. Bắc Minh, ta rất hy vọng ngươi hợp đạo thành công, khi đó ta cũng được hưởng lây, đến nhiều chỗ ta không dám đi.
Kỷ Ninh kinh ngạc hỏi:
- Càng nhiều nơi thần kỳ?
Dịch Ba Đế Quân gật đầu, hỏi:
- Ngươi mới đi qua bao nhiêu chỗ?
Kỷ Ninh đáp:
- Ta từng đi một dị vũ trụ, còn có Viêm Long vực giới.