Trong thời đại Bắc Minh Đạo Quân sống, rực rỡ nhất liên minh mười sáu vực giới chính là hắn, Đạt Phong Lĩnh Chủ cũng đứng về phía hắn.
Rời khỏi Lạc Lan Vĩnh Hằng Giới, Mang Nhai Chúa Tể ở ngoài hư không trêu đùa:
- Bắc Minh, nếu ta không nhìn lầm dường như nữ Đạo Quân đã động tình với ngươi.
Kỷ Ninh bật cười:
- Ha ha, chỉ là chút ý tưởng, không đáng gì.
Bàn về đạo nhân quả trong liên minh mười sáu vực giới chỉ có Dịch Ba Đế Quân ngang ngửa Kỷ Ninh. Hắn qua nhân quả tự nhiên phát hiện tình cảm của Ngu Đạo Quân dành cho hắn, chỉ một ý nghĩ thoáng qua, sẽ không đem lại ảnh hưởng gì.
Kỷ Ninh nói:
- Mang Nhai Chúa Tể, tiếp theo ta định thu đồ đệ khắp Viêm Long vực giới thay sư phụ.
Mang Nhai Chúa Tể nghi hoặc hỏi:
- Thu đồ đệ thay sư phụ?
Kỷ Ninh nói:
- Ừm! Thay sư phụ Tuyết Giám Đế Quân thu đồ đệ. Thu mười đệ tử, tuy nói là thu đồ đệ thay sư phụ nhưng sư phụ Tuyết Giám Đế Quân phiêu bạt ở bên ngoài, do ta đích thân dạy.
Danh nghĩa sư huynh nhưng thật ra là sư đồ.
Kỷ Ninh nói:
- Việc thu đồ đệ thay sư phụ thì ta không qua loa được, ta định chia Viêm Long vực giới thành chín khu vực, mỗi khu vực sàn lọc ra mười Thế Giới cảnh, từ chín mươi Thế Giới cảnh này sàn lọc ra mười đệ tử. Nếu có người làm ta rất động lòng có lẽ sẽ thu vài người làm đệ tử thân truyền.
Lo xong việc này Kỷ Ninh sẽ đi mạo hiểm, một lòng chuẩn bị cho hợp đạo, hắn cũng cần chọn chút truyền nhân.
Tam giới quá nhỏ, tuy pháp môn Chung Cực Kiếm Đạo đã để lại tam giới nhưng cho đến nay Kỷ Ninh chưa chọn được người lọt vào mắt xanh.
Mang Nhai Chúa Tể hơi mong chờ:
- Ngươi tuyển đệ tử là việc lớn. Ha ha, Đạo Quân mà có thực lực Chúa Tể là trước kia chưa bao giờ xảy ra. Đạo của ngươi mạnh hơn chúng ta nhiều, khi đó có lẽ ta sẽ phái chút thiên tài bên Mang Nhai quốc đến.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Được, Viêm Long vực giới trừ tộc Vĩnh Hằng ra đều được hết.
Kỷ Ninh không có ý định đối địch với phe quốc gia Hắc Ám.
Quốc gia Hắc Ám thật ra là thế lực tu hành giả của một vực giới bị hủy diệt phiêu bạt đến đây, không cần quá gay gắt với họ. Thực lực càng mạnh tầm mắt của Kỷ Ninh cao hơn nhiều.
Chỉ có tộc Vĩnh Hằng là khác, Kỷ Ninh khá ghét tộc Vĩnh Hằng ăn thịt tu hành giả. Chỉ vì tộc Vĩnh Hằng do Ba Lâm Chí Tôn sáng tạo ra, Kỷ Ninh đành mắt không thấy tâm không phiền, đương nhiên sẽ không chủ động thu bọn họ làm đồ đệ.
Kỷ Ninh báo cho Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể, Đạo Minh về việc mình muốn thu đồ đệ thay sư phụ. Sẽ nhận mười đệ tử, rất có thể chọn vài đệ tử thân truyền, nhưng phải biết dùng kiếm, phải là Thế Giới cảnh.
Trong phút chốc nguyên Viêm Long vực giới náo động.
Nên biết Kỷ Ninh không dễ truyền ra Chung Cực Kiếm Đạo của mình, chỉ có Thanh Thạch Đạo Nhân từng được thấy. Không ai biết Kỷ Ninh mạnh đến mức nào, hy vọng thế lực bên ta có chút thiên tài kiếm đạo kế thừa tuyệt học của Bắc Minh Đạo Quân.
Thế là Viêm Long vực giới chia ra chín khu vực lớn truyền tin lan rộng, nhiều tán tu dần biết, chạy tới gần chín khu vực lớn.
Vô số Thế Giới cảnh khao khát bái vào môn hạ Bắc Minh Đạo Quân đệ nhất Đạo Quân từ xưa đến nay.
Trong Thiên Thương cung, một gian tĩnh phòng.
Kỷ Ninh áo trắng ngồi một mình, vung tay lên, mười cục đá bay ra lơ lửng trước mặt hắn.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Ngón tay Kỷ Ninh điểm nhẹ, có lửa cháy hừng hực đốt mười cục đá lơ lửng. Các cục đá dần hòa tan, bề mặt ngưng tụ hiện ra hoa văn, tất cả đều trúng ý Kỷ Ninh, hình thành trận pháp bí văn phức tạp khiến mười cục đá biến thành mười vòng tròn đen.
Kỷ Ninh lấy ra chút trân tài luyện chế, dung nhập vào những vòng tròn.
Đối với đạo lửa, đạo trận pháp đã đến thành tựu siêu cao thì Kỷ Ninh luyện chế chút pháp bảo vĩnh hằng đơn giản dễ như húp cháo. Hắn dùng trân tài có thể làm một số Vĩnh Hằng Đế Quân đau lòng phát điên, nhưng với Kỷ Ninh thì loại trân tài này chồng chất như núi.
Kỷ Ninh nở nụ cười:
- Thành công!
Mười vòng tròn đen lóe hoa văn, hoa văn có màu vàng, bạc, tím, kèm theo dao động kỳ dị.
Kỷ Ninh khống chế mười vòng tròn cùng lúc, thần niệm thẩm thấu vào một vòng tròn trước:
- Pháp bảo vĩnh hằng cực phẩm, hơn nữa ta dùng trân tài, chắc chỉ có Chúa Tể mới phá hủy được.
Xoẹt!
Một không gian phạm vi vạn dặm hiện ra.
Những vòng tròn này đều là pháp bảo động thiên, chỉ trong phạm vi vạn dặm, nhưng nó đặc biệt ổn định.
- Đại địa, hiện.
Mặt đất rộng lớn bắt đầu ngưng thực co duỗi, rất nhanh trải rộng vạn dặm.
- Núi lên!
Chốc lát một sơn mạch liên miên ầm ầm nhô lên từ mặt đất, tung hoành gần vạn dặm.
Cùng với ý niệm của Kỷ Ninh, thế giới vạn dặm hiện ra, chủ yếu là núi trập trùng, có sông hồ.
Kỷ Ninh hóa thân thần niệm chỉ nhẹ:
- Kiếm Lư!
Trong hiệp cốc lớn nhất hiện ra một gian nhà tranh bình thường.
Lại qua nửa canh giờ.
Kỷ Ninh bản tôn luyện chế một bồ đoàn đặt trong nhà cỏ, nguyên pháp bảo động thiên hỏi trân tài nào đắt giá nhất thì đó là bồ đoàn này. một số Vĩnh Hằng Đế Quân tu hành khó sở hữu được loại báu vật như vậy, ngồi lên nó tinh thần tĩnh lặng, hiệu suất tham ngộ tăng tiến nhiều. Thứ này là Kỷ Ninh luyện chế bắt chước bệ đá Chí Tôn.
Mặc dù cảnh giới của hắn kém rất xa nhưng công hiệu bồ đoàn được cỡ năm, sáu mươi phần trăm Ly Hợp Thạch Phủ Lư Hương, xem như trân bảo hiếm có.
Kỷ Ninh hóa thân thần niệm liếc mắt qua:
- Thế giới này là thế giới kiếm đạo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thế giới vạn dặm bao gồm núi, lòng đất sâu bắt đầu hiện ra kiếm thuật.
Các kiếm thuật vô vàn phức tạp.
Tất cả đều là những môn kiếm thuật sau khi Tuyết Giám Đế Quân phân giải. Cảnh giới kiếm đạo của Kỷ Ninh bây giờ cao hơn Tuyết Giám Đế Quân, hắn phân giải ra nhiều kiếm thuật sau đó thôi diễn ra hướng khác nhau thành tám kiếm thuật cao sâu hơn chút. Kỷ Ninh luyện đạo nhân quả thành công càng giỏi về thôi diễn hơn, có Chung Cực Kiếm Đạo làm cơ sở, thôi diễn ra chút nguyên thần thứ hai đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ khá dễ.
Nếu Kỷ Ninh chỉ có một đạo mạnh nhất hợp đạo thành tựu Thánh Thành Chi Chủ thì sẽ dễ dàng nhiều.
Nhưng đường sống chết, đã chọn con đường rồi thì không thể hối hận.
Hơn nữa đổi lại Kỷ Ninh đi Chung Cực Kiếm Đạo nên tầm mắt cao, có nhiều kỳ ngộ, liên tiếp sáng chế trận pháp, thời gian, không gian, nhân quả các loại đạo nên mới sáng tạo chút kiếm thuật đẳng cấp Thánh Thành Chi Chủ dễ dàng. Nếu ngay từ đầu Kỷ Ninh đã đi con đường đơn giản thì tầm mắt hẹn hẹp, thực lực có hạn, không có hắn ngày hôm nay.